← Quay lại trang sách

Chương 1910

Oan gia ngõ hẹp?

Trong mắt Lam Xúc Liên đầy ghét bỏ và khinh bỉ, dường như từ oan gia sử dụng cho Tô Dật và Bá Hải Tam Thông trước mặt cũng là một sự sỉ nhục.

Bầu không khí đầy áp lực giống như lò xo sẽ lập tức bật tung ra, gương mặt Bá Hải Tam Thông nhăn nhó, tức giận lập tức xông tới.

- Không phải không báo thù mà thời gian chưa tới! Trong hang Huyễn Ma, ba người các ngươi đuổi giết ta rất sung sướng! Thượng Quan Thần Trác đã bị ta phế, giờ lại phế hai người các ngươi, ta cũng không sao cả!

Tô Dật nghiêng đầu, khóe miệng dường như cong lên đầy vẻ cao ngạo điên cuồng.

Khí lạnh giống như kiếm lập tức đâm vào trong lòng Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong, lời hai người vừa nói, Tô Dật chắc chắn đều đã nghe được, lập tức lạnh lùng nói.

- Chúng ta đã theo Long Thương, nếu như ngươi tổn thương chúng ta chính là chống lại Long gia!

Nghe được lời này, Hư Trần lắc đầu, đưa tay lên gãi tai nói:

- Con rệp bao giờ cũng thích nói nhảm như vậy, Tô Dật, Quân Hạo Thiên giúp ngươi, ta cũng giúp ngươi một chút!

- Bịch bịch!

Khóe mắt giật giật, Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong lùi lại vài bước, chuyện kế tiếp càng làm cho hai người chấn động hơn.

Lam Xúc Liên che miệng, khẽ cười nói:

- Bọn họ có hai người, chúng ta cũng hai người! Ngươi nhanh đi lên tầng thứ hai đi. Ngươi đã hứa với ta, ta muốn là tầng thứ nhất đấy!

Chẳng mấy chốc, ánh mắt hai người Bá Hải Tam Thông trầm xuống, hai con em thế gia đồng thời đối phó với mình, phần thắng không lớn lắm.

- Ngày hôm nay, các ngươi đừng ai mong có thể rời đi được!

Bá Hải Tam Thông hét lớn một tiếng, trong tay có hai dải nguyên khí giống như cột gỗ xoay tròn, xé gió vù vù lao tới!

- Ầm ầm ầm!

Xuyên qua không trung, lực sóng trực tiếp đánh nát không gian, hóa thành rất nhiều đường xúc tua, ở trong môi trường hệ mộc, nguyên tố tấn công của Bá Hải Tam Thông đạt đến mức độ khủng khiếp.

Nguyên Hoàng cảnh bát trọng nhất thời đều phát ra. Thấy thế, Uất Trì Trường Phong cũng không chậm trễ, sau lưng có ánh sáng màu vàng sáng rực cả vầu trời, hai tay nhanh chóng ngưng tụ ra quả cầu màu vàng cực lớn, ném mạnh về phía ba người!

Hai người tu vi Nguyên Hoàng cảnh bát trọng với thanh thế dọa người, đầu Mộc Long đội quả cầu màu vàng quanh quẩn trên không trung, vảy rồng màu xanh dường như từ từ mọc ra, phát ra từng quầng sáng thần kỳ.

- Ầm!

Không đến nửa hơi thở, thân thể khổng lồ của Mộc Long đã đến trước mặt ba người, lập tức có ánh lửa, bóng bay qua, lôi điện chớp hiện, bóng sóng nước đồng thời phát sinh.

Hư Trần và Lam Xúc Liên lập tức mang theo thanh thế kinh người, chạy về hai bên trái và, đồng thời hét lớn một tiếng.

- Tự tìm chết!

Không có bất kỳ do dự nào, Lôi Điện Trường Thương trong tay Hư Trần nhanh chóng bay ra, vô số lôi điện huyền ảo quấn quanh, lao thẳng về phía Mộc Long cắm vào trong đất!

Chỉ một thoáng, giữa không trung như núi sụp đất lở, một đợt sóng lớn từ dưới mặt đất bắn ra, khí tức âm hàn trút xuống, lập tức cắn nát một khoảng không gian trước mặt.

- Vù vù!

Lam Xúc Liên đứng ngạo nghễ ngẩng đầu, khí chất toàn thân lập tức thay đổi, gương mặt u ám yếu ớt đã tràn ngập sát khí, hai tay vung vẩy nhanh chóng ở trước người.

Nhất thời năng lượng khủng khiếp cuốn ra, giống như bão tố, sóng triều màu xanh đập về phía Mộc Long!

Từng năng lượng thiên địa phát ra, Mộc Long rất nhanh đã sụp đổ, nổ tung trong không trung giống như bom nổ dưới nước vậy!

- Đúng là không biết tự lượng sức mình!

Hư Trần cười lạnh, đứng ở trên một chạc cây rất hai, hai mắt bắn ra ánh sáng lôi điện, áo choàng phía sau chói lòa.

Lúc này Tô Dật với tu vi Nguyên Hoàng cảnh lục trọng đột nhiên cường thế hơn nhiều so với đại hội Thánh Võ lúc trước, hắn liên thủ với Lam Xúc Liên, trong phạm vi trăm dặm trong lập tức biến thành đống đổ nát!

Cây cỏ bị cháy đen, tia lửa bắn ra khắp nơi, chớp điện lượn quanh trên cao, phát ra tiếng động đáng sợ, chạy nhanh trong những đám mây.

Một phía khác, sóng biển sôi trào giống như yêu thú ngủ đông nghìn năm dưới biển sâu, rất nhiều đợt sóng bắn ra bọt nước, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Hơi nước tràn ngập, hơn nửa rừng cây đã bị nước biển bao phủ!

Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong nhanh chóng rút lui, trong mắt đầy sợ hãi kèm theo không thể tin tưởng nhìn Hư Trần và Lam Xúc Liên.

Một Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, một Nguyên Hoàng cảnh ngũ trọng nhưng sử dụng võ kỹ căn bản không kém hơn cảnh giới Nguyên Hoàng cảnh bát trọng như mình.

Tóc gáy Bá Hải Tam Thông dựng ngược, trong lòng ớn lạnh, miệng há hốc, vô cùng kiêng kỵ.

- Đây là lực lượng thế gia sao? Võ kỹ này đều là võ kỹ hoàng phẩm cao cấp!

Uất Trì Trường Phong nặng nề thở ra, hai tay siết chặt, xung quanh có ánh sáng màu vàng điên cuồng phun ra, cũng không ngăn cản được chấn động trong lòng hắn.

- Tô Dật, ngươi đi trước đi! Chúng ta có thể đối phó được với hai con rệp này!

Hư Trần khẽ nói cười nói.

Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy Tô Dật đạp chân trên Thiên Phong Ngọc Bích, vẻ mặt thoải mái như đang xem trò hay vậy.

Uất Trì Trường Phong lạnh giọng cười nói:

- Tô Dật, ngươi đừng tưởng rằng qua được cửa ải của chúng ta thì có thể vượt qua được Độc Cô Vũ Mặc! Hơn nữa Long Thương là tồn tại ngươi tuyệt đối không có khả năng vượt qua nổi đâu!

- Con kiến hôi vĩnh viễn chỉ có thể nhìn thấy con kiến hôi, làm sao có thể biết tâm tư của Côn Bằng!

Tô Dật khẽ thở dài.

Hắn dùng ánh mắt trao đổi với Hư Trần từ xa, sau đó sát ý toàn thân dâng trào.

- Uất Trì Trường Phong, nếu ngươi không chết, ta nhất định sẽ lên Thánh Sơn giết ngươi!

Sát khí đỏ như máu tuôn ra qua lỗ chân lông, mắt thường có thể thấy được huyết khí làm cho toàn thân Uất Trì Trường Phong run lên. Mâu thuẫn của mình và Tô Dật đã sớm ăn sâu bén rễ.

Rồng có vảy ngược, động tới phải chết!

- Vù vù!

Uất Trì Trường Phong vẫn đang thất thần, trơ mắt nhìn Tô Dật bị ánh sáng bao phủ, biến mất ở trong không trung.

Phía sau, Hư Trần và Lam Xúc Liên như hổ đói rình mồi, Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong cũng đã làm tốt tư tưởng liều mạng đánh một trận.

- Thế gia tuy mạnh! Nhưng muốn toàn thân trở ra cũng không phải là chuyện khó!

Khóe mắt Bá Hải Tam Thông chợt lạnh, khẽ nói.

Uất Trì Trường Phong nhìn không chớp mắt, khẽ gật đầu, ánh mắt như băng, âm thầm phát động Thánh vương khí, chân khí hộ thể được bố trí ở trước người.

Nghe nói lúc đầu Hư Trần và Tô Dật kết nghĩa ở trong đại hội Thánh Võ, Hư Trần nhất định sẽ ra sức giết mình vì Tô Dật.

Nếu không liều mạng, không chỉ mình phải chết, hơn nữa còn khó ăn nói được với Long Thương, tất cả Thánh Sơn đều sẽ nhận sự trừng phạt của Long gia!

- Thế gia thì thế nào! Thánh Sơn ta cũng tồn tại gần vạn năm, là nhóm thế lực đại lục đầu tiên sau thế gia! Hai nhóc con, ta sợ các ngươi sao?

- Ầm ầm!

Phía đối diện, Hư Trần ngửa mặt lên trời cười to, trên không trung, bóng người cao ngất bị điện quang màu trắng bao quanh, cơ thể lơ lửng giữa hư không!

Điện thương màu bạc hóa thành thực chất được hắn nắm chặt trong tay phát ra hào quang màu trắng đầy sắc bén, năng lượng thiên địa vô hình vẫn đang không ngừng tập trung lại.

- Tu vi của tiểu tử này vẫn đang không ngừng tăng lên!

- Ngươi xem bên kia!

Hai tên sợ mất mật, trên gương mặt nhanh chóng hiện lên sự khủng hoảng. Một phía khác, Lam Xúc Liên nhắm hai mắt, toàn thân cũng dần dần phát ra áp lực Hoàng giả cao cấp!

- Đám người bình thường các ngươi sao có thể sánh được với thế gia!

Hư Trần cũng giống như Lôi Thần hạ xuống, toàn thân phát ra hào quang thần kỳ, vô cùng bá đạo!

- Nguyên Hoàng cảnh thất trọng!

- Nguyên Hoàng cảnh thất trọng!

Hư Trần và Lam Xúc Liên đồng thời mở mắt ra, khí tức không ngờ trở nên mạnh mẽ tới mức khủng khiếp, nhìn xuống hai người Bá Hải Tam Thông giống như vương giả nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt!