Chương 1911
Thực lực của hai người tăng vọt làm cho Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong thầm run rẩy, sóng ánh sáng nguyên khí từ trên hai tay phát ra cũng bắt đầu gián đoạn, ánh mắt kinh hãi, chấn động không dừng.
- Ầm ầm ầm!
Hư Trần và Lam Xúc Liên nhìn nhau, toàn thân bao phủ bởi khí tức cực lớn đến mức đáng sợ, lôi điện vô cùng vô tận, sóng biển kinh người!
- Hóa ra nàng cũng là Nguyên Hoàng cảnh thất trọng!
Khóe miệng Hư Trần giật giật. Khi tới đây, Viêm Diệt Thiên cho mình bảo vật có thể giảm xuống tu vi, bảo là muốn che giấu một chút thực lực, thời điểm cần thiết mới bộc lộ ra hết.
Nhưng không ngờ được, Lam Xúc Liên cũng có thể che giấu, còn che giấu tới hơn hai tầng cảnh giới.
Điều làm cho Hư Trần không biết là Lam Xúc Liên cũng hết sức kinh ngạc, trong cuộc chiến Thiên Phong, mình và Viêm Diệt Thiên không phân cao thấp.
Nàng vốn tưởng rằng dựa vào tu vi Nguyên Hoàng cảnh thất trọng của mình, người Lôi Viêm Thánh Điện phái ra lần này chắc chắn sẽ không hơn mình được!
Tu vi của Hư Trần tăng vọt lập tức làm cho Lam Xúc Liên chấn động. Toàn thân không ngừng có từng gợn sóng lướt qua tạo thành đường cong huyền ảo, Lam Xúc Liên lạnh lùng nói.
- Ta và Viêm điện chủ từng nói, giữa ta và ngươi nhất định phải phân ra cao thấp!
Lúc đầu phân cao thấp, Hư Trần đứng ở phía sau, tất nhiên trong lòng cũng không phục.
Hai người tuổi tác tương đương, bởi vì tên biến thái Tô Dật này mới tạm thời hợp tác, nhưng tranh đấu giữa Lôi Viêm Thánh Điện và Thiên Lan Hải Thành là một chuyện khác!
- Được! Chờ tiêu diệt xong hai con rệp này, chúng ta lại phân ra ai giữ tầng thứ nhất!
Tiếng nói vừa dứt, toàn thân Hư Trần bỗng nhiên có ánh sáng lôi điện lóe lên, từ trên người phát ra uy năng bá đạo như muốn hủy diệt sinh linh.
- Ầm!
Trong miệng Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong đồng thời hét lớn, cùng ra tay, ánh mắt hiện lên dao động, khí tức hung hãn không chịu nhượng bộ, trong mắt Uất Trì Trường Phong lóe ra sát ý, hắn nhìn Bá Hải Tam Thông, cả hai đồng thời gật đầu một cái. Sự hoảng hốt và thất thố vừa rồi đã nhanh chóng biến mất, trong đầu chỉ còn lại sự bình tĩnh và sát khí.
- Ban đầu nếu có thể không động tới thế gia thì sẽ không động tới, nhưng để cho hai tiểu hài tử cưỡi lên trên đầu sao? Các người thật sự tưởng Thiên Long tông ta là ngồi không à?
Từ cách đây rất lâu, Thiên Long tông và Thánh Sơn chính là thế lực võ học quật khởi sau thế gia, tồn tại gần vạn năm ở đại lục nên nội tình thâm hậu.
Khủng hoảng trong lòng thế hệ trước của thế lực đỉnh cấp đối với thế gia vẫn luôn lưu truyền trong lòng các tiểu bối, nhưng cho dù tiểu bối thế gia cường đại mấy đi nữa, Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của thế lực cao cấp, vẫn chưa từng lo lắng.
- Bớt mạnh miệng đi, không có thực lực của Độc Cô Vũ Mặc thì bớt lắm lời ở trước mặt của ta đi! Chịu chết đi!
Uất Trì Trường Phong không chậm trễ nữa, trong tay cầm một đạo trường kiếm màu vàng kim nhanh chóng tấn công nơi này, kiếm quang chói mắt phủ kín cả hư không, nhanh chóng mở ra mây trắng tập trung lôi điện khủng khiếp trong thiên địa!
Màn kiếm chậm rãi kéo lại, một khí tức hoang vắng tang thương lại mênh mông cuốn ra cả khoảng không xung quanh, ánh mắt Uất Trì Trường Phong giống như chim ưng, hóa thành một quang ảnh trên không trung, trực tiếp vọt tới trước người của Hư Trần!
- Tới rất hay!
Hư Trần chợt quát, toàn thân giống như được Lôi Thần nhập thể vậy, đột ngột phát ra ánh sáng.
Trong nháy mắt trong cơ bắp toàn thân cùng phát ra tiếng sấm, sấm sét mạnh mẽ giống như linh xà nhanh chóng lao ra, hai người đấu với nhau ở trên không trung!
Cũng trong lúc đó, hàng lông mày tuyệt đẹp của Lam Xúc Liên nhíu lại, nhìn Bá Hải Tam Thông, nguyên khí thuộc tính thủy khủng khiếp che trời lấp đất trút xuống ra, biến không gian trước người thành một biển rộng.
Phong Vân cuồn cuộn, mây trắng trên bầu trời cũng trở nên nổi bật dưới bầu trời xanh không tỳ vết.
Ở dưới khí thế như vậy, Bá Hải Tam Thông bỗng nhiên dao động!
- Ầm ầm ầm!
Trong giây lát, nước biển với uy thế mạnh mẽ lao tới, sóng biển đánh tới dường như vô tận. Ba con Mộc Long bị áp chế lao ra, trong một thoáng, không gian lập tức run rẩy!
- Ầm ầm!
Trong chớp mắt ngắn ngủi, bốn lực lượng vô cùng khủng khiếp và nguyên khí lan tràn trong khoảng không, khí tức kinh thiên địa trực tiếp bao trùm trong không gian này!
Đột nhiên, gió nổi mây phun, trời đất biến sắc, trên không trung ảm đạm hiện ra sấm chớp rền vang không ngờ có lực lượng cực kỳ mạnh mẽ!
-------------------------
Lại một lần nữa thông qua Thiên Phong Ngọc Bích, Tô Dật đến tầng thứ hai, đúng như suy nghĩ, tất cả trời đất đều là ánh vàng rực rỡ, Tô Dật đứng lơ lửng ở trên đất đai màu vàng, cũng có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của mình.
Năng lượng thiên địa vô cùng vô tận đồng thời còn ẩn chứa lực linh hồn vô cùng khủng khiếp, không hiểu sao lại ép về phía tâm thần của Tô Dật!
- Năng lượng ở đây khác hẳn với những chỗ trước đó!
Ánh mắt Tô Dật kiên quyết, trong tay nhanh chóng bấm thủ ấn, Ngự Thiên Quyết cùng với Thiên Nguyên Cổ Kinh được vận chuyển ra giống như gió vậy.
Môi trường xung quanh đều tương tự, làm cho Tô Dật có một cảm giác hoang vắng và tịch mịch, tâm thần dần dần khôi phục, đồng thời tự nhiên cũng thấy cô đơn.
Nếu ở chỗ này chín tháng, cho dù công lực tăng lên rất nhiều, linh hồn cũng sẽ chịu tổn thương cực lớn.
Điều này lại giống như một võ giả chăm chú nhìn vào vực sâu, muốn rình lén bí mật trong đó, thật ra ngươi không biết vực sâu cũng đang nhìn ngươi!
- Thập Ngọc Lâu này chắc chắn có lai lịch không tầm thường! Có thể có năng lượng lớn như vậy, người bình thường tuyệt đối không thể tạo ra!
Lúc này Tô Dật cẩn thận quan sát thế giới với ánh vàng rực rỡ, trên người lập tức có ánh sáng chói mắt lan tràn ra, lấy toàn thân làm trung tâm, trực tiếp tách ra ba bóng người!
- Xuy xuy!
Thời gian đã không còn lại nhiều, Tô Dật tất nhiên sẽ không một mình ở trong hoàn cảnh quen thuộc như vậy, tìm kiếm tung tích của Độc Cô Vũ Mặc.
- Ba người các ngươi lần lượt đi ba hướng khác nhau!
Ba tồn tại giống hệt Tô Dật khẽ gật đầu, bắt đầu tìm kiếm theo cách thức trải thảm!
Khắp nơi trong thiên địa đều là màu vàng như vậy, cho dù tìm được, sự kiên nhẫn và năng lực quan sát của mình cũng đã bị chà sáng, cũng may trải qua rèn luyện năng lượng linh hồn cũng đủ chống đỡ cho mình phân thân tìm kiếm Độc Cô Vũ Mặc.
Tô Dật ngồi trên chiếu, kết thủ ấn, dẫn theo lực linh hồn ngập trời lan tràn trong khoảng không xung quanh, bản thân hắn lại chuyên tâm quan sát một hướng!
Ở trong Huyền Quan, Thiết Hồn Mạch lười biếng ngáp một cái, âm thầm cười nói:
- Nếu như Bạch Giao Thần biết ngươi dùng thiên phú của nàng tìm nữ tử, chắc phải tức giận đến mức sống lại mất!
Thời gian từ từ trôi qua, ba bóng người bước trong không trung, lực linh hồn dồi dào nhanh chóng lan tràn trong không gian vàng óng ánh, dao động khủng khiếp hạ xuống trên trời đất màu vàng này.
Cả ba trở lại trên bản thể Tô Dật, mi tâm có một tia sáng nhanh chóng bắn ra, Tô Dật khẽ cười.
- Hóa ra là ở đó!
Tô Dật dừng tìm kiếm, nhanh chóng phong tỏa phía tây nam. Nhìn trời đất màu vàng, cánh cửa phía sau lưng Tô Dật lại xoay tròn ra, chân đạp hư không, cả người lao nhanh về phía trước cả ngàn dặm.
Chưa tới nửa ngày, Tô Dật cuối cùng nhìn thấy Thiên Phong Ngọc Bích cực lớn từ phía xa, nữ tử tóc bạc quen thuộc đang ngồi ở dưới Ngọc Bích với ánh sáng kỳ lạ huyền ảo bao phủ, nàng nằm nghiêng lộ ra từng đường cong tuyệt mỹ, khiến người ta cảm nhận được một nét thẩm mỹ lạ thường!
Mắt nàng vẫn nhắm chặt, lông mi dài nhỏ được ánh sáng tôn lên càng thêm thần bí. Trong lòng Tô Dật cười nói.
- Cả mảng vàng rực rỡ này cũng sắp làm ta mù mắt rồi, còn không bằng giống như nàng vậy, nhắm mắt lại ngược lại sẽ không khó chịu nữa!