← Quay lại trang sách

Chương 1914

Hồng hộc!

Tô Dật không ngừng thở hổn hển, kiếm quang dệt kín bao quanh mình hét lớn một tiếng.

- Vân Ảnh Đạp Sương!

Lập tức, có năng lượng thuộc tính thủy cuồn cuộn tràn ra, tàn ảnh màu xanh xẹt qua không trung, động tác của Độc Cô Vũ Mặc thoáng chậm lại.

Vân Ảnh Đạp Sương Bộ được Thủy Trấn Thiên Thạch luyện hóa, dung hợp với n năng lượng thiên địa tinh thuần nhất, không phải là huyễn thuật, mà là thuật năng lượng không gian chân thực, thoáng cái Độc Cô Vũ Mặc lại mất đi nắm bắt đối với tung tích của Tô Dật.

Trong U Minh, Tô Dật đứng ở trên băng tuyết, cười nói:

- Kết thúc, vậy ta tới đây!

- Ầm ầm ầm!

Huyễn Thiên Cực Sát lập tức tràn ngập ra, chỉ một thoáng trong trời đất vang lên tiếng nổ khẽ kèm theo chấn động không gian, từng lưỡi đao nhỏ phát ra ánh sao kèm theo năng lượng linh hồn không gì sánh nổi trực tiếp tấn công lên trên người Độc Cô Vũ Mặc.

- Ầm ầm ầm!

Từng công kích khủng khiếp không ngừng rơi xuống, giữa không trung thậm chí bắt đầu lan tràn không ít vết nứt không gian tối đen như mực nằm giữa bầu trời! Sau những đòn tấn công như bão tố, khí tức hoang vắng cổ xưa lại ngưng tụ, chuyển rời, Tô Dật quát lớn một tiếng!

- Xích Cổ Ấn!

Chỉ nghe một tiếng đao cực lớn phát ra tiếng động, giữa không trung hiện ra một chưởng ấn khổng lồ di chuyển qua trời đất lao đến, đánh mạnh lên cơ thể Độc Cô Vũ Mặc.

- Trời đất lớn, chỉ dựa vào ngươi trốn không nhìn lại có thể may mắn trốn được sao? Ta là ngươi thì sẽ muốn làm chủ nhân chống lại trời đất này!

Tô Dật giận dữ gầm thét lên.

Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy thân hình Độc Cô Vũ Mặc không ngừng lùi về phía sau, hai mắt lập tức bắn ra ánh sáng màu xanh lam, khí tức trên người tăng lên một cảnh giới, tu vi Nguyên Hoàng cảnh bát trọng làm cho Tô Dật nhất thời kinh ngạc rất.

- Nhất Chỉ Kiếm Ý ý, khai thiên!

Độc Cô Vũ Mặc đứng ngạo nghễ ở trên chỗ cao, khóe miệng còn tràn ra vết máu, sắc mặt chợt trắng bệch!

- Vèo!

Kiếm màu trắng thoát khỏi sự khống chế của Độc Cô Vũ Mặc, tập trung ở trên đầu ngón tay, xung quanh không ngừng vang lên tiếng xé gió. Mái tóc nàng theo gió tung bay, giống như thần nữ kiếm đạo bá chủ thiên hạ!

- Phá!

Kiếm quang tập trung ở một điểm, không gian trong nháy mắt ngưng tụ thành một đường, lập tức cắt ngang không gian, một đao cắt thành hai đoạn!

Độc Cô Vũ Mặc nhẹ nhàng đạp lên mây trời, hai mắt nhất thời nheo lại, giống như hai vầng trăng khuyết màu trắng, không có tình cảm, chỉ thuần túy có giết chết và hủy diệt!

- Ngươi căn bản không hiểu tất cả những gì ta đã trải qua!

Khi tiếng quát của Độc Cô Vũ Mặc vừa dứt, dường như tất cả mọi thứ trên thế gian đều ngừng lại, ánh sáng lấp lánh lao đi cực nhanh, xuyên qua sự bao vây của Xích Cổ Ấn, lao thẳng tới mi tâm của Tô Dật!

Một kiếm này quá mạnh! Kiếm ý cực cao minh với uy lực kinh thiên giống như băng tuyết trên núi cao nghìn năm không tan, trong nháy mắt đổ nát!

Trong lòng Tô Dật có cảm giác nguy hiểm chưa từng thấy. Tâm tính thiếu nữ không ngờ lại kiên định như vậy. Trong nháy mắt khi Lam Tinh Song Nguyệt Đồng phân hoá, Tô Dật tâm thần cũng dao động theo!

- Vù vù vù!

Tốc độ của tất cả mọi thứ đều giảm xuống, không gian nổ nát. Cơ thể Tô Dật bắt đầu mất trọng lực, mảnh vỡ không gian chấn động rồi từ từ tiêu tan!

- Ánh mắt của nàng có thể phong tỏa cơ thể của ta!

Hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, vận chuyển Thiên Nguyên Cổ Kinh ổn định lại Thiên Nguyên Yêu Hồn, khi hắn ngước mắt, kiếm khí hóa thành thực chất đã xuyên qua không gian, đâm thủng Yêu Thần Chiến Khải!

Một đường kiếm màu trắng lao vào trong cơ thể, Nguyên Dương Thiên Long Cốt dường có cảm ứng, mở ra phòng hộ cuối cùng, kim văn tràn ngập, vảy rồng trông rất sống động hiện ra ở trên hai tay, hai chân, từ trong không trung có ảo ảnh con rồng vàng lao nhanh ở trong thiên địa mênh mông!

Ảo ảnh con rồng vàng trong đầu Tô Dật di chuyển không ngừng phát ra ánh sáng màu vàng, hai mắt hắn dần dần tràn ngập một màu vàng, liều chết đỡ một kiếm trí mạng này.

- Phá!

Đôi mắt xanh của Độc Cô Vũ Mặc chớp nhẹ, ngón trỏ điểm xuống, kiếm ý được năng lượng linh hồn phát động đã đạt tới cực hạn, trong lòng Tô Dật rất sốt ruột, ánh mắt chợt sáng ngời. Hắn nghĩ đến Thiên Phong Kiếm Ý mà sư phụ Tô Cuồng Ca cho mình.

- Không chừng vẫn có một đường sống!

Tô Dật nhắm hai mắt lại, mặc cho sát ý ngập trời phóng nhanh, nhanh chóng tìm kiếm tung tích của quy tắc chung Kiếm ý trong tâm thần và trong đầu mình!

Một giây tiếp theo, khi kiếm khí đi qua Nguyên Dương Thiên Long Cốt, Tô Dật rõ ràng nghe tiếng xương cốt bị nghiền nát, cả người bị lực lượng vô cùng cuồng bạo kéo đi, giống như đạn pháo bắn về phía mảnh đất màu vàng phía sau, trong lòng hiện lên một tiếng quát chói tai.

- Không thấy Thiên Phong Kiếm Ý! Ta ngất!

Một chút nghi ngờ và tuyệt vọng hiện lên ở trong mắt, kiếm khí giống như gông xiềng lập tức khống chế được nguyên khí trong cơ thể, giống như máy móc mất đi năng lượng, tạo thành một tia máu dài bắn qua trên không trung, ngay sau đó, Tô Dật lại rơi xuống đất.

- Ầm!

Sóng công kích hết sức kinh người tự nhiên sinh ra, sát khí và lực linh hồn che trời lấp đất phát ra, cát bay đá chạy khắp không gian, ánh sáng màu vàng cuồn cuộn!

Trong một hố sâu cực kỳ khổng lồ tràn ngập những vết nứt cực sâu với hình mạng nhện Tô Dật nằm trong đáy hố với huyết khí cuồn cuộn.

- Kết thúc!

Ánh mắt Độc Cô Vũ Mặc bắn ra sự điên cuồng, nhìn chằm chằm vào nam nhân đã khiến nàng xúc động.

Nam nhân hình thành ân oán với mình từ lúc mới bắt đầu thi đấu xếp hạng, qua vòng thứ nhất, vòng thứ hai không ngừng khiến mình nảy sinh quan niệm mới cuối cùng vẫn ngã xuống.

Trong không gian vẫn còn dư âm chưa hoàn toàn biến mất, cơn lốc cuốn chiếc váy dài của Độc Cô Vũ Mặc lên, cánh tay như ngó sen hiện lên ánh sáng, trên mặt mang theo vài phần mất mát.

- Thế giới này cuối cùng vẫn một mảnh đục ngầu!

- Ngao!

Khi Độc Cô Vũ Mặc nhắm hai mắt lại, dưới đáy hố sâu có một con rồng màu trắng cực kỳ khổng lồ lao thẳng lên trời, ánh sáng chói lòa như ban ngày.

Theo hình rồng xuất hiện, năng lượng thiên địa xung quanh mơ hồ nhanh chóng biến hóa, rất nhiều năng lượng thiên địa lao vào cơ thể Tô Dật, những tiếng thú như rồng ngâm hổ gầm vang lên từ trong cơ thể dưới hố sâu của hắn.

- Hóa ra đây chính là huyền bí của Bạch Giao Thần!

Trong bụi bặm, một giọng nói trầm thấp đột nhiên vang vọng.

Hóa ra, trong nháy mắt khi Tô Dật sắp hôn mê, kiếm khí phong tỏa tâm mạch nhảy lên, Tô Dật đột nhiên cảm giác một lực sinh mạng cực mạnh xuyên qua tâm hồn chạy thẳng tới nghìn kinh trăm mạch, năng lượng yêu thú vô cùng nóng cháy nhanh chóng lan tràn, ép kiếm khí ra ngoài cơ thể, đồng thời trong đan điền nhận được một năng lượng tuyệt đối mạnh mẽ lại một lần nữa tràn đầy!

Lúc đầu, Bạch Giao Thần ban tặng cho Tô Dật ba hạng thủ đoạn thiên phú, từng đưa "Ảo diệu tầng sâu" cho Tô Dật, đồng thời cũng nói cho Tô Dật biết, tốt nhất không nên dùng đến lực lượng như vậy!

Cuối cùng không ngờ chỉ khi rơi vào đường cùng, ảo diệu của Bạch Giao Thần mới có khả năng hiện ra.

Tô Dật chậm rãi đi từ trong bụi bặm bước ra, hào quang màu vàng chiếu sáng lấp lánh càng tăng thêm sức hấp dẫn nam tính lại cuồng dã của hắn.

Từng vảy sáng lấp lánh theo gió chuyển động, hai mắt Tô Dật lập tức sáng ngời, một khí tức viễn cổ khủng khiếp cuộn trào ra, cả không gian khẽ chấn động!