← Quay lại trang sách

Chương 1924

Giống như tức giận, Vân Trung Ly hất đầu sang một bên, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Tô Uyển Nhi.

Cơ thể Tô Uyển Nhi nhất thời run rẩy, mềm nhẹ như lá, hoảng hốt rũ mí mắt xuống. Nàng biết Vân Trung Ly nhìn nang có ý gì.

- Nếu nàng ở đây, nhất định có thể dùng tài nghệ trấn áp quần hùng!

Tô Uyển Nhi nhếch môi, trong mắt đầy vẻ quan tâm thân thiết, nắm chặt góc áo nhưng không dám nhìn thẳng vào Vân Trung Ly nữa.

- Hừ!

Vân Trung Ly hung hăng siết chặt nắm tay, trong mắt hiện lên tinh quang, hắn lập tức thở dài, trong mắt đầy vẻ tiếc nuối và vẻ sầu.

- Ầm ầm!

Ngay vào lúc này có tiếng nổ mạnh vang vọng, trời đất biến sắc, bóng núi phía xa nhanh chóng rung chuyển.

Trên Đại Yêu Sơn Mạch, mây trắng và lôi điện bắt đầu điên cuồng xuất hiện, cuồng phong rít gào, áp lực vô cùng vô tận khiến cho yêu khí của Đại Yêu Sơn Mạch bị trấn áp khuếch tán!

Giữa trời và núi dường như liên kết thành một dải ánh sáng khổng lồ, hư không vỡ ra từng tấc, năng lượng va chạm vào nhau.

Trên không trung kỳ lạ huyền ảo ngập trời năng lượng nhanh chóng khuếch tán giống như ánh sáng hình vòng cung bao phủ khoảng không, trong khoảnh khắc, năng lượng khủng khiếp tràn ngập ra, cuồng bạo mãnh liệt, cả hư không bắt đầu vặn vẹo!

Vẻ mặt võ giả ở đây trở nên nghiêm trọng, chăm chú nhìn biến hóa của Thập Ngọc Lâu phía xa, Bá Hải Trường Ưng hét to.

- Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?

Vừa dứt lời, một khí tức càng cuồng bạo thê lương từ trong ánh sáng hình cung trào ra.

Hư không hoàn toàn hỗn loạn, cả thiên địa rung chuyển như sắp đổ, khí tức hủy diệt từ trên bầu trời cuốn ra ngoài!

Một vài võ giả có tu vi hơi thấp nhanh chóng bố trí phòng ngự nguyên khí, thậm chí trực tiếp nhanh chóng bay xuống núi!

Trong chớp mắt ngắn ngủi đó, chỉ còn lại tám đại lưu phái là năm thế gia lớn, Ngự Thiên cung, Bá Vương tông, Thiên Long tông, Đoan Mộc Tiêu Mạn nhíu mày, gương mặt trắng như tuyết đầy nghiêm trọng.

Vào lúc này, cho dù là mạnh mẽ như Đoan Mộc, trong ánh mắt cũng không ngừng chớp hiện, khí tức vỡ nát bởi năng lượng trong thiên địa.

- Cung chủ nàng...

Trong lòng Long Phá Sơn và chư hầu trưởng lão rất kinh hãi, liếc nhìn Đoan Mộc Tiêu Mạn lại lập tức bị Cổ Nhạc cắt ngang.

Cổ Nhạc làm một động tác có lên tiếng, khẽ lắc đầu, các trưởng lão lập tức đều im lặng, mồ hôi lạnh thầm tuôn ra.

Thập Ngọc Lâu đột nhiên phát sinh biến hóa, nói vậy bên trong nhất định đã phát sinh chuyện rất nghiêm trọng.

Lúc này mới vừa qua bảy ngày, quyền sở hữu mỗi tầng còn chưa quyết định được, có thể phát sinh chuyện gì chứ?

Vẻ mặt Thánh Tôn nghi ngờ, mồ hôi lạnh chảy qua má, khóe mắt run rẩy, lập tức ra lệnh cho Thánh Hỏa trưởng lão.

- Đệ tử Thánh Sơn nghe lệnh!

Một đám đệ tử Thánh Sơn tính cả Liễu Nhược Hi đều lộ ra vẻ mặt sốt ruột, đáp.

- Không quan tâm xảy ra bất cứ chuyện gì, ngoại trừ ta, không cho phép bất kỳ kẻ nào bước vào Thập Ngọc Lâu.

Khí tức của Thánh Tôn nặng nề, thái độ nghiêm túc chưa từng thấy làm cho trong lòng mọi người tự nhiên căng thẳng, Thánh Hỏa nâng mí mắt như muốn tranh luận lại bị Thánh Tôn phẩy tay áo một cái, xoay người nhìn về phía Thập Ngọc Lâu!

- Ầm ầm ầm!

Tiếng nổ vẫn không ngừng vang lên, vang vọng trong không trung, uy năng trút ra, vết nứt với ánh sáng tối tăm lan tràn, tất cả đều là khí tức mạnh mẽ, không gian cũng trực tiếp hóa thành tro tàn và biến mất.

Trên chiến đài thế gia, Long Quảng dẫn đầu người của thế gia đã phóng lên trên không trung, năm bóng dáng khổng lồ phát từng dao động.

Ánh mắt Long Quảng sáng rực lại kèm theo sự ngoan độc, ra lệnh một tiếng, tiếng rồng ngâm vang vọng Bát Hoang.

- Đệ tử Long gia tiến lên điều tra!

Vạn Đạo Kiếm Minh, Lôi Viêm Thánh Điện, Thiên Lan Hải Thành cùng với Vân Tiên Cổ tông đồng thời quát lớn, phát ra hiệu lệnh như sấm rền.

- Đệ tử Kiếm Minh tiến lên điều tra!

- Đệ tử Lôi Viêm tiến lên điều tra!

- Đệ tử Hải Thành tiến lên điều tra!

- Đệ tử Vân gia tiến lên điều tra!

Bốn giọng nói hùng hồn vang lên, hư không nhất thời run rẩy, khí lưu điên cuồng phun ra, sấm sét cuồn cuộn!

Đồng thời có bóng dáng của mấy chục cường giả đều ở tu vi Nguyên Tông cảnh giống như ánh sáng lấp lánh lao về phía Đại Yêu Sơn Mạch!

- Vù vù!

Sau đó, một kiếm khí đủ để cho người khủng hoảng phá trời, lướt qua đầu đám người thế gia, Độc Cô Thành cực kỳ hoảng sợ, hò hét trong cuồng phong.

- Độc Cô trưởng lão, đừng qua đó!

bóng dáng cao gầy kiên định lao đi trên không trung, những kiếm khí sắc bén xé rách không gian hỗn loạn, lao về phía Đại Yêu Sơn Mạch!

Độc Cô Thành giống như kiến bò trên chảo nóng, lo lắng không yên, ánh mắt liếc nhìn về phía Long gia, khẽ nói.

- Long Thần, lúc này không đi qua kiểm tra xem xét, còn đợi tới khi nào!

Long Quảng dường như suy nghĩ tới điều gì, gương mặt nghiêm trọng lại có chút ngoan độc, rất lâu không nói lời nào, hình như đang suy nghĩ!

- Long Thần, Long Thương cũng ở bên trong! Lẽ nào ngươi không quan tâm sao?

Long Quảng đột nhiên nhíu mày, sát khí lẫm liệt, đôi mắt âm u lạnh lẽo nhìn Độc Cô Thành.

- Thập Ngọc Lâu là nơi ngươi muốn tiến vào thì có thể tiến vào sao? Bên trong phát sinh bất cứ chuyện gì, ai gánh vác đây!

Vân Trung Ly nghe được lời nói này liền cười khan một tiếng, khí tức giống như mây khói tuyết trắng đẩy không gian dao động trước mắt ra, đầy vẻ không vui và châm chọc.

- Long Thương là thiên tài, tất nhiên không có việc gì, con cháu thế gia khác của chúng ta lại không so được! Vân Lương ở bên trong, ta không có khả năng thấy chết mà không cứu được!

- Đúng!

Dạ Ức và Viêm Diệt Thiên đồng thời hô to, ánh mắt phức tạp, gương mặt tái mét vì lo lắng.

Đúng vào lúc này, hai vòng xoáy khủng khiếp một vàng một xanh lam cuốn lên cao, giống như cầu vồng vọt vào trong ảo ảnh.

- Hai nha đầu Họ Đoan Mộc và Thánh Tôn cũng ngồi không yên rồi!

Râu tóc Vân Trung Ly thoáng lay động, cả người nhất thời lóe lên tinh quang.

Viêm Diệt Thiên và Độc Cô Thành, Dạ Ức đồng thời hét lớn một tiếng:

- Chúng ta cũng muốn đi!

- Ầm ầm!

Ba bóng người tiến vào trước đó biến mất ở dưới Thập Ngọc Lâu khổng lồ, giống như cát bụi.

Sấm sét cuốn ra, thiên uy hiện rõ, áp lực che trời lấp đất và tiếng sấm sét đánh xuống, khắp nơi bị lửa thiêu đốt!

Vết nứt cực lớn từ thân núi bắt đầu lan ra, dưới Phục Yêu môn đã hoàn toàn hỗn loạn, ở dưới tiếng chỉ huy của Xích Tinh Báo và Xích Đông Tuyệt đang bận rộn sứt đầu mẻ trán, làm sao còn nhớ được tình hình của Thập Ngọc Lâu.

- Tất cả mọi người của Phục Yêu môn đến quảng trường cứu cấp!

- Đây là tai họa của tông môn! Vì sao! Tại sao phải tổ chức cuộc thi đấu Thiên Phong này chứ!

- Ta không muốn ở đây nữa, ta phải về nhà!

Rất nhiều võ giả còn lưu lại đều lộ ra ánh mắt chấn động và khủng hoảng, miệng há hốc, dưới thiên uy mạnh mẽ như vậy, ai cũng giống như con kiến hôi!

- Vèo!

Lại là một kiếm khí lẫm liệt hiện lên trên không trung, vô cùng sóng lực khủng khiếp lập tức tách ra hai bên, một bóng người thấp bé với năng lượng khủng khiếp trực tiếp xông về phía Đại Yêu Sơn Mạch!

- Ầm ầm!

Liên tục có bốn năm bóng người lao tới với yêu khí tràn ngập, khí tức hung hãn làm cho mọi người khủng hoảng, đó chính là Tây Vô Tình, Vô Thường Tiên Tử, Thanh Hoàng và còn có Âm Dương Nhị Minh!

- Tránh ra!

Tô Cuồng Ca lạnh lùng hét, ngón tay biến thành kiếm, một giây tiếp theo kiếm phong sắc bén lại có thể chặt đứt Thần Ma!