Chương 1931
Đột nhiên trong lúc đó, Vân Trung Ly cũng biến mất ở trong Đại Yêu Sơn Mạch.
Vạn thú nằm rạp xuống, yêu khí không gì sánh được từ trong núi rừng không ngừng truyền ra, áp lực cực lớn giống như một màn sương mù che phủ trong lòng mọi người.
Vân Trung Ly rời đi cũng biểu thị năm đại thế gia hoàn toàn rút khỏi cuộc chiến tranh vị trí trên Thiên Phong.
Ánh mắt mọi người chấn động. Trong quảng trường Phục Yêu chỉ còn lại người của Ngự Thiên cung và Bá Vương tông, Phục Yêu môn.
- Cung Phụng đại nhân, chủ nhân thì phải làm thế nào?
Tây Vô Tình khoanh hai tay, mắt có vẻ lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Tiêu Mạn, Tây Vô Tình nói.
- Đoan Mộc cung chủ, các ngươi dự định thế nào? Các người tính ở lại chỗ này chờ Tô Dật sao?
Đoan Mộc Tiêu Mạn hít sâu một hơi, cố gắng duy trì ánh mắt bình tĩnh nhưng khóe mắt lại liếc nhìn Xích Đông Tuyệt.
- Xích Đông Tuyệt...
Giọng Đoan Mộc Tiêu Mạn yếu ớt, ánh mắt sáng như điện.
Xích Đông Tuyệt mặc áo bào mầu đỏ tưởng mình nghe nhầm, nhìn sang hai bên. Tới khi hắn xác định là gọi mình, nhất thời thầm mừng rỡ.
- Vèo!
Hắn hóa thành một tia sáng vọt tới vị trí của Ngự Thiên cung ban đầu, ánh mắt nóng bỏng điên cuồng, hai tay run rẩy, cúi người xuống nói với Đoan Mộc Tiêu Mạn nói.
- Đoan Mộc cung chủ có gì căn dặn.
Nguyệt bào của Đoan Mộc Tiêu Mạn như ẩn như hiện dâng lên cảm giác mát lạnh, trong lụa mỏng lộ ra một phần da thịt trắng mịn màng, nhất thời nói.
- Ngươi biết ta muốn nói gì. Tô Dật đi ra thì lập tức báo lại cho Ngự Thiên cung!
Xích Đông Tuyệt đầu tiên sửng sốt, hai tay ôm quyền, ánh sáng trong mắt lập tức ảm đạm, khẽ thở dài và nặng nề gật đầu.
Cổ Nhạc và Long Phá Sơn, Lạc Vô Nhai cùng các trưởng lão đều nói:
- Cung chủ, thật sự không đợi sao?
Đoan Mộc Tiêu Mạn xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía Đại Yêu Sơn Mạch trời quang mây tạnh, tràn đầy yêu khí, buồn bã nói.
- Không đợi nữa, Ngự Thiên cung sẽ lập tức có chuyện lớn xảy ra! Đã đưa Quân Hạo Thiên về cung chưa?
Cổ Nhạc nặng nề gật đầu, nói cho Đoan Mộc Tiêu Mạn biết Quân Hạo Thiên đã được Nhiếp Song Tuyệt đưa về Ngự Thiên cung trước.
Vừa rồi Đoan Mộc Tiêu Mạn từ trong Thập Ngọc Lâu đi ra, trong lòng Cổ Nhạc vẫn thấy bất an, luôn cảm thấy sẽ phát sinh chuyện gì đó.
Lúc này Đoan Mộc Tiêu Mạn nói ra, trong lòng hắn trái lại cảm giác bình tĩnh hơn.
Ánh mắt mấy vị trưởng lão chư hầu đều kiên nghị, hoàn toàn không có sự khủng hoảng sợ hãi.
- Đi thôi!
Đoan Mộc Tiêu Mạn dứt lời lại liếc nhìn đám người Tây Vô Tình của Bá Vương tông, khóe miệng hơi cong lên. Trong lòng Thanh Hoàng và cả Âm Dương Nhị Minh đều chấn động.
- Ầm!
Một giây tiếp theo, Đoan Mộc Tiêu Mạn dẫn đầu đám người của Ngự Thiên cung xé rách không gian, vết nứt không gian màu xanh cực lớn lưu lại một chuỗi tinh thể màu xanh trên không trung.
- Cung Phụng đại nhân, tông chủ chắc hẳn là nhất thời không ra được, không bằng chúng ta về nghỉ trước, có tin tức ta sẽ lập tức báo cho các ngươi biết!
Xích Tinh Báo nói với Bá Vương, nói xong lại nhìn thấy đám người Tây Vô Tình đều nhìn Tô Cuồng Ca ở trong góc.
Sắc mặt Tô Cuồng Ca nghiêm trọng, toàn thân đầy kiếm khí kích động, không nói một lời nhìn Đại Yêu Sơn Mạch.
- Tô trưởng lão, ý của ngươi thế nào?
Một lát sau, Tô Cuồng Ca khẽ thở dài. Đoan Mộc Tiêu Mạn và Long Quảng còn không tìm được cách, tất cả đều chỉ có thể chờ Tô Dật đi ra.
- Ta về Thần Kiếm Môn một chuyến trước, Vô Tình, yên tâm đi, Tô Dật phúc lợi mạng cao, nhất định có thể bình yên trở về! Chúng ta đều phải tin tưởng hắn.
Tô Cuồng Ca tất nhiên nghe được suy nghĩ của Tô Dật từ chỗ của Mộ Dao, Mộ Dao có huyết mạch kinh người, lần này Long gia không nhận được lợi ích gì từ chỗ của Tô Dật, thiên tài duy nhất còn rơi vào kết quả khủng khiếp như vậy, tất nhiên sẽ không cam lòng.
Sau khi Tô Cuồng Ca đi rồi, đám người Tây Vô Tình lui về mật thất tu luyện, thời gian dài vẫn chưa tỉnh lại.
Lần này Tô Dật và Thần Hổ Môn hoàn toàn kết thù, ngay cả thiếu cung chủ Long gia cũng trực tiếp phế bỏ, thù hận như vậy, Tô Dật chỉ cần vừa đi ra sẽ nhất định ảnh hưởng tới cả Bá Vương tông, thậm chí là Phục Yêu môn.
- Thanh Hoàng, Âm Minh, Dương Minh, các ngươi nhanh chóng quay về Bá Vương tông, bảo đám người Ngưng Nguyệt vội vàng xây dựng tuyến phòng ngự, Tô Dật vừa đi ra, chúng ta sẽ trở lại!
Sau khi nhận lệnh, trên mặt đám người Thanh Hoàng lộ vẻ nghiêm túc, vội vàng chạy về.
- Cũng không biết là họa hay phúc nữa! Sợ rằng tiểu tử này và Thiên Man Đại Lục đã kết thù kết oán rồi!
- Ta thấy không đến mức đó, tiểu tử này không phải là kẻ không có đầu óc. Ngươi không nhìn ra, lần này trong cuộc chiến giành vị trí Thiên Phong, hắn đã có mục đích sao?
Mí mắt vừa nâng lên, đôi mắt của Tây Vô Tình phát ra tinh quang, khẽ nói.
- Thu Hàn, ngươi nói tiếp đi.
- Ta đoán tiểu tử nhất định đã phát hiện ra điều gì, hơn nữa giữa hắn và Đoan Mộc cung chủ nhất định có giao hẹn gì đó, bằng không Đoan Mộc cung chủ làm sao có thể dễ dàng dừng lại? Biểu hiện của Long Quảng càng kỳ lạ hơn, nhi tử cũng bị phế bỏ, báo thù thật sự quan trọng hơn nhi tử sao? Không tìm được Tô Dật, cũng không thấy Long gia có động tác gì mới?
Tây Vô Tình trầm ngâm một lát mới xoa cằm, ánh mắt có vẻ chấn động.
Từ biểu hiện của Đoan Mộc Tiêu Mạn và Tô Cuồng Ca lại thấy được, mặc dù sốt ruột nhưng không xông vào giống như trận thứ hai.
- Tất cả những điều này đều có liên quan tới phát hiện của tiểu tử đó, hơn nữa rất có thể thế gia cũng tới vì sự phát hiện này.
Vô Thường Tiên Tử khẽ gật đầu, khẽ nói:
- Cũng may bây giờ chúng ta vẫn có thời gian hòa hoãn, chờ tiểu tử đi ra, chúng ta phải nhanh chóng thương lượng! Chỉ là ta có chút nghi ngờ, Vân gia và tiểu tử kết thù kết oán thế nào vậy?
Tây Vô Tình lắc đầu và thở dài, ngửa mặt lên trời, tinh thần luôn căng thẳng cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một lát.
- Cũng được, chúng ta lại ở đây chờ, tiểu tử này đúng là không thể rảnh rỗi một giây nào. Cả đời lão đầu ta cũng không thể mạnh mẽ được như hắn!
----------------------------------------------