Chương 1958
Cẩn thận quan sát nữ tử y phục màu đỏ trước mắt, mặt mày quả thật có chút tương tự với Bình Nhi trước đây, chỉ là càng thành thục hơn.
Nhìn chăm chú thật lâu, quả thật chính là người vừa rồi.
Chỉ là nữ tử trước mắt này có dáng người yểu điệu với cánh tay dài, lả lướt, bóng lưng nóng bỏng hiện ra hết dưới trường bào màu đỏ. Hai chân thon dài như rắn nước, khiến người ta không khỏi điên cuồng nuốt nước miếng.
- Chính là tiểu cô nương kia! Biến hóa thế nào chúng ta đều không phát hiện ra?
Hai mắt Xích Phi Hồng mở thật lớn, đầy kinh ngạc.
Không nói Xích Phi Hồng, ngay cả Tô Dật, mình cũng có chút chấn động, lại có thể ở dưới mí khách của mình, hình thái cơ thể biến hóa lặng lẽ không hề có tiếng động.
Ánh mắt sáng rực, Tô Dật thu hồi ánh mắt, gương mặt giật giật, nhìn nữ tử quyến rũ trước mặt, trong lòng không khỏi bắt đầu đề phòng.
- Nhìn ta làm gì? Các ngươi là người nào!
- Ta là bộ tộc Huyết Kiếm Linh!
Tô Dật nhíu mày lại. Không ngờ nữ tử trước mắt này lại nói về chuyện Huyết Kiếm Linh, chẳng lẽ nàng không phải là Kiếm Linh? Mà là người của bộ tộc Huyết Kiếm Linh?
- Vù vù!
Ở trong Huyền Quan, Thiết Hồn Mạch không ngừng thở hổn hển nói.
- Tô Dật, tộc Huyết Kiếm Linh đã bị tàn sát sạch, không thể còn lại người nào. Chỉ là nữ tử này hình như đã quên rất nhiều chuyện, cũng bởi vì sự xuất hiện của nàng huyết khí xung quanh cũng trở nên mỏng manh!
Tô Dật nhíu mày, ngước mắt, vận chuyển nguyên khí cảm nhận huyết khí tràn ngập xung quanh. Quả nhiên giống như lời Thiết Hồn Mạch nói. Huyết khí đang di chuyển về phía trên thân Bình Nhi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Khí tức đỏ như máu không ngừng xoay tròn quanh người của Bình Nhi, rất nhanh lại hóa thành vòng xoáy khí thể, bên trong không gian chợt nổi lên gió tanh, mưa máu liên tục.
Bên trong không trung xa xôi vang vọng tiếng sấm sét, rất nhiều sấm sét xuyên qua mây máu, từ trên cao hạ xuống, lan tràn ở trên đỉnh đầu của Bình Nhi.
Chỉ một thoáng, tiếng quỷ khóc thần gào, vạn thú rít gào, một loại cảm giác khủng khiếp lập tức xé rách trời đất đang nhanh chóng lan tràn, năng lượng tuôn ra.
Trong huyết khí có thể thấy được tàn niệm của oan hồn, ánh sáng màu đen bao phủ cùng tà khí ngang dọc, gương mặt quyến rũ của Bình Nhi nhất thời trở nên rất tà mị, trên trường bào đỏ như máu cùng hoa văn bao phủ, thân hình dần dần cao lên, ánh mắt lạnh lùng cao ngạo giống như nữ vương đầy chấp niệm oán khí, khiến tâm hồn người ta chấn động!
- Ầm ầm!
Thiên địa chấn động, tà khí phun trào!
Thiên Nguyên Yêu Hồn lập tức trào ra một loại thần quang, hào quang thần bí lập tức vây quanh tâm hải của Tô Dật, cả người Tô Dật bị thần quang bao phủ, hai mắt ẩn chứa sự bá đạo, giống như thần chỉ thiếu niên đấy.
Hai tay chắp sau lưng, áo bào xanh bay lượn với tóc tung bay, áp lực cuồn cuộn phát ra.
Nhìn Tô Dật tự nhiên không sợ năng lượng của mình, hai mắt của Bình Nhi áo đỏ chợt lạnh, toàn thân phát ra kình khí trộn lẫn với ác phong, giống như sấm sét sụp đổ, trong nguyên khí có sóng âm cuồn cuộn không ngừng.
- Ở đây là nơi nào? Ta hỏi ngươi!
Trong miệng Bình Nhi áo đỏ truyền ra.
Trong mắt Tô Dật lóe lên vẻ nghi ngờ, xem ra Bình Nhi áo đỏ căn bản không biết tình huống của mình, khóe miệng lập tức giật giật, một khí chất ngạo nghễ hiện ra.
- Thần phục ta, làm Kiếm Linh trung thành của ta, ta giúp ngươi tìm về ký ức, trợ giúp bộ tộc Huyết Kiếm Linh ngươi sáng chói trong tinh vực!
Tiếng cười điên cuồng nhanh chóng khuếch tán trong không khí, trên mặt Bình Nhi áo đỏ hiện ra một sự xem thường và mỉa mai, hai tay giang rộng ra, lộ ra đường cong mê người.
- Chỉ dựa vào ngươi, một loài người cấp thấp Nguyên Hoàng cảnh sao? Đúng là nói khoác không biết ngượng!
Trên gương mặt cao ngạc của Bình Nhi áo đỏ lộ vẻ vô cùng khinh bỉ, hoàn toàn không để mắt tới Tô Dật.
Tuy khí tức của nam nhân trước mắt kỳ lạ, nhưng ở đây tràn đầy huyết khí, dù thế nào đi nữa cũng không phải là đối thủ của Huyết Kiếm Linh nàng.
Nghĩ đến Bình Nhi áo đỏ có thái độ như vậy, Tô Dật không vội không buồn, ngón tay ngoắc một cái, trong mắt đầy tinh quang.
- Có thể thử một lần, nếu ngươi có thể công kích được ta, ta sẽ quay đầu rời đi luôn!
Bình Nhi áo đỏ nghiêng đầu, trên gương mặt tà mị vô song viết rõ vẻ không tin và chất vấn, huyết khí rất lớn tập trung trên người. Một giây tiếp theo, liền trực tiếp bay vút đến bên cạnh Tô Dật!
Bàn tay quét ngang, huyết khí cực lớn hóa thành cột ánh sáng năng lượng trực tiếp đánh nổ trên đỉnh đầu của Tô Dật, tốc độ và lực lượng cũng lao thẳng đến cực hạn.
- Ầm!
Một đòn tấn công gần như điên cuồng này, sắc mặt Tô Dật lại không hề thay đổi, Bình Nhi áo đỏ nhanh chóng di chuyển, ánh mắt bất giác lộ vẻ chấn động, khi bàn tay gần đến Tô Dật.
- Cạch!
Từ trong không trung vang lên một tiếng búng tay, sâu bên trong không trung vang vọng tiếng sấm sét, cột lôi quang lớn bằng một người trực tiếp bùng nổ đánh xuống, tiếng sấm chấn động lớn như tiếng rồng ngâm hổ gầm, vạn thú đều cùng chuyển động!
Đủ có thể một đoàn hủy diệt tất cả sinh linh trấn áp lôi đình, công bằng, nện ở trên cơ thể của Bình Nhi áo đỏ!
- Ầm ầm ầm!
Tiếng gầm khủng khiếp cuốn ra xung quanh, sấm sét trắng bạc gần như che phủ cả bầu trời cao đỏ sắc máu. Trong nháy mắt, có rất nhiều oan hồn và ác niệm đều chạy ra khắp nơi, trả lại một bầu trời trong sáng!
Năng lượng đáng sợ còn đang cuốn ra khắp bầu trời, trong giây lát không gian hỗn loạn không chịu nổi, giờ tất cả đều tiêu tan, Bình Nhi áo đỏ nặng nề ngã xuống đất.
Một bóng dáng màu xanh được ánh sáng thần thánh bao quanh, giống như thần linh hạ xuống vậy, trong trán lộ ra hơi lạnh, tự có một sự uy nghiêm vô thượng.
Bình Nhi áo đỏ chấn động và kinh ngạc, trong hốc mắt tà mị lóe lên vẻ không thể tin nổi. Chiếc váy màu đỏ duyên dáng đã đầy những vết thương, quần áo rách rưới lộ ra làn da sáng như tuyết, sáng tới mức khiến người ta thấy vui vẻ thoải mái.
- Ngươi sử dụng chiêu số gì với ta vậy? Nhân loại thấp kém này!
Hai tay Bình Nhi áo đỏ run rẩy, ánh mắt kinh ngạc, thân thể mềm mại bắt đầu muốn giãy giụa!
- Đùng!
Ánh chớp lóe lên, từng lôi quang chớp định đánh xuống chính xác, vừa vặn tạo thành một phạm vi giới hạn xung quanh Bình Nhi áo đỏ.
Mọi thứ khô khốc bốc cháy không ngừng, dưới váy đỏ trong mắt Bình Nhi viết đầy vẻ khủng hoảng và xem thường, lại có một ánh chớp bắn xuống đánh xuống vải sam trên vai trái của Bình Nhi áo đỏ, nhất thời lộ ra một ánh sáng như ngọc bích.
- Phụt!
Bình Nhi áo đỏ chậm rãi phun ra một ngụm máu tươi, vẫn còn đang thử, đôi mắt bất khuất nhìn lên bầu trời và hét lớn.
- Tiết kiệm chút sức lực đi! Không quan tâm ngươi có muốn không, ngươi đã thần phục!
Tô Dật nhìn một nữ tử tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành bị sấm sét công kích.
Chỉ cần nữ tử y phục màu đỏ có thể nói một câu chấp nhận, Tô Dật cũng sẽ không có hành động quá đáng.
Bình Nhi áo đỏ vẫn kiên định và hoàn toàn nhẫn nại vượt qua tưởng tượng của Tô Dật, khẽ phun ra máu tươi xuống mặt đất.
- Ngươi đừng mơ. Bộ tộc Huyết Kiếm Linh không cúi đầu trước bất kỳ kẻ nào! Loài người, ngươi không xứng để cho ta thuần phục!
Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Tô Dật, hai chân Bình Nhi áo đỏ nằm ngang trên mặt đất, cả cơ thể không ngừng run rẩy, làn da sáng lên, chiếc váy đỏ cháy đen.
- Kiêu ngạo của ngươi không có bất kỳ tác dụng nào trước mặt ta! Không có thực lực tuyệt đối, một mặt kiên trì phản kháng là chuyện người ngu xuẩn mới làm!
Dứt lời, hai mắt Tô Dật ánh lên long văn màu vàng, một khí thế thê lương bạo phát, nhất thời trời đất nổi phong vân, tiếng rồng ngâm thoáng hiện ở chân trời, phía xa có thiên âm vang vọng, giống như tiếng ngâm nga của Thần Ma viễn cổ!