← Quay lại trang sách

Chương 1959

Có thực lực tuyệt đối mới có khả năng lên đỉnh phong, mà không phải sau khi bị diệt tộc, còn ở nơi trời cao đất rộng không biết này!

Tô Dật liếc mắt nhìn, áo bào xanh phía sau bay phần phật, khí thế không giận mà uy, kèm theo tuyệt đối cao ngạo mạnh mẽ và chấn áp nhìn chằm chằm vào Bình Nhi áo đỏ co quắp trên mặt đất.

Điềm đạm đáng yêu, đầy vết thương, làn da sáng lấp lánh lộ ra ngoài, giống cành liễu trong gió, mảnh mai không chịu nổi.

Trong ánh mắt kiều mị có hai ngọn lửa nhảy lên, ánh mắt bất khuất kèm theo nước mắt khẽ ngẩng đầu nhìn Tô Dật giữa không trung.

Toàn thân Tô Dật được bao phủ bởi tia sáng kỳ dị giống như vượt qua nghìn năm thời không thê lương vô tận, đạp trên đám mây Thái Cổ di chuyển.

Thần ảnh đan xem, gió mây cuồn cuộn!

- Ngươi gieo cái gì ở trên người ta vậy?

Bình Nhi áo đỏ thu hồi lại khí thế tàn ác vừa rồi, đôi môi khô khốc khép mở nói.

- Đó là khế ước giữa ngươi và ta, nếu ngươi là một người thông minh, ra roi cho ta, lấy kiếm hầu chủ, ta nhất định trợ giúp ngươi phục hưng bộ tộc Huyết Kiếm Linh, quét ngang Bát Hoang, huỷ diệt bốn biển!

Tô Dật chậm rãi rơi xuống đất, hàn quang trong mắt lạnh thấu xương, một khí phách cuồng ngạo không cho người khác chống lại chợt phóng ra.

- Vèo!

Tay phải quét ngang, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lại được vận chuyển ra, sóng khí thê lương lại cổ xưa dâng trào như nước thủy triều trào về phía Bình Nhi áo đỏ.

Bỗng nhiên, Bình Nhi áo đỏ mơ hồ bị lực lượng cực lớn kéo lên, nàng che ngực lộ vẻ khó xử, khẽ nói.

- Ta có thể làm được gì cho ngươi?

- Ở đây vẫn tràn đầy huyết khí, lại có thể cho ngươi sử dụng, để cho ngươi biến hóa thân hình, xem ra ngươi có liên quan cực lớn với huyết khí ở đây! Sau này huyết khí thiên địa ở đây đều thuộc về ngươi, trước khi ta hiểu được bí mật của Huyết Ma Sát Thần Kiếm, ngươi cùng ta đồng tâm hiệp lực, Kiếm Linh phải làm gì cũng không cần ta nói chứ?

Tô Dật vừa ngước mắt thì lộ ra ánh mắt lạnh lùng, thể hiện rõ phong thái thật sự của chủ nhân, trên gương mặt có vẻ cuồng ngạo khí phách, nói xong lại không nhìn Bình Nhi áo đỏ nữa.

Hắn nói dứt lời, Bình Nhi áo đỏ nhíu mày, trong mắt có vẻ ngẫm nghĩ. Khi khí tức cổ kính của Tô Dật lại bạo phát, trong mắt Bình Nhi áo đỏ rõ ràng có sự dao động.

Đôi mắt đẹp trợn tròn, do dự một lát, rốt cuộc vẫn lảo đảo quỳ một chân, cung kính nói.

- Chủ nhân, Bình Nhi thần phục!

Tô Dật quay lưng về phía Bình Nhi áo đỏ, khóe miệng cong lên rồi ngẩng đầu lên, bàn tay đẩy về phía sau, trầm giọng nói.

- Nếu đã vậy, tùy ta đi vào thôi!

- Ầm!

Không gian thần bí lại bạo phát, theo tiếng nổ mạnh cực lớn, sóng lực không gì sánh được vang vọng trời đất. Khi không gian thần bí hiện ra ở trước mắt Bình Nhi áo đỏ, gương mặt nàng rất kinh hãi, nhìn thần vân bay khắp bầu trời, nhìn sấm sét kích động, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn lại.

Mây phát ra ánh sáng kỳ lạ, phía xa có từng tia chớp chạy nhanh, Thần Ma ở các tầng trời, bóng thú xoay quanh, khí thế như chí tôn trấp áp trần thế dâng lên!

Trong ánh mắt đầy quyến rũ đã vô cùng kinh ngạc, uy áp vô thượng đè ép lên cơ thể của nàng. Bình Nhi áo đỏ liên tục chấn động chợt có kích động muốn nằm xuống.

Qua một lát, rung chuyển trong không trung mới từ từ biến mất, Bình Nhi áo đỏ lấy lại tinh thần nhưng ánh mắt vẫn chấn động kinh ngạc, khẽ nói.

- Chủ nhân, ở đây là đâu vậy?

Từ giờ trở đi, ánh mắt Bình Nhi áo đỏ nhìn Tô Dật lại thay đổi, giống như triều kiến bá chủ tinh vực, không dám có chút vô lễ và chống đối nữa.

Tô Dật nhún vai, mỉm cười, trong lòng hiểu rõ cách tốt nhất đối với nữ nhân chính là hoàn toàn chinh phục, Bình Nhi áo đỏ đã triệt để trung thành rồi.

- Nơi này là một chỗ bí cảnh của ta, sấm sét ngươi vừa nhận được chính là từ nơi này truyền tới trong đầu ngươi!

Ánh mắt lại trở nên lẫm liệt, phía xa có bốn thú Huyền Thiên, Thần Cầm hót, Bạch Hổ rít gào, Huyền Quy nằm rạp, Thanh Long ngân dài, trông thú ảnh rất sống động chiếm bốn góc của trời đất, linh khí vô cùng vô tận từ sâu bên trong hư không cuồn cuộn đến.

- Chủ nhân, ta...

- Ta đã từng nói, ngươi đã làm ra một lựa chọn thông minh! Đi cùng với ta, trong thiên địa mặc cho ngươi rong ruổi!

Tô Dật nhíu mày lại, tinh quang bắn ra, khí phách điên cuồng, rất cương quyết!

Nghe Tô Dật nói vậy, Bình Nhi áo đỏ sửng sốt, lập tức ánh mắt hoảng sợ, gương mặt trở nên nghiêm túc, lập tức nặng nề khẽ gật đầu.

- Chủ nhân, ta trả vật này lại cho ngươi!

Bình Nhi áo đỏ lấy từ trong người ra một quyển sách đưa cho Tô Dật, Tô Dật rất quen với đồ vật này. Đó chính là Thiên Phong Kiếm Ý mà Tô Dật mất lúc đó.

Theo Đoan Mộc Kình Thiên kể lại, đây là kiếm ý Thiên phẩm trung giai!

Trong mắt Tô Dật hiện ra vẻ kinh ngạc và nhận lấy quyển sách, bất đắc dĩ khẽ nói:

- Sao nó lại ở chỗ của ngươi?

Bình Nhi áo đỏ mím đôi môi, có chút xấu hổ, lúng túng nói:

- Bộ tộc Huyết Kiếm Linh đều rất cuồng nhiệt với kiếm và tất cả mói thứ liên quan tới kiếm. Bởi vậy khi chủ nhân thu pháp tắc của đạo kiếm ý này, ta lại hút nó qua!

Tô Dật hít sâu một hơi, vừa bực mình vừa buồn cười, nói.

- Ý ta nói là vì sao ta không tìm được! Giấu ở trong đầu cũng có thể bị ngươi lấy ra, ngươi đúng là lợi hại!

Chợt nhớ tới bộ tộc Huyết Kiếm Linh, Tô Dật hơi nghiêng người, cẩn thận quan sát Bình Nhi áo đỏ. Lúc này trên gương mặt quyến rũ đỏ lên.

- Ngươi nói ngươi là tộc nhân của Huyết Kiếm Linh, vì sao ta luyện hóa Huyết Kiếm Quả, ngươi lại trở thành Kiếm Linh của Huyết Ma Sát Thần Kiếm?

Bình Nhi áo đỏ đứng tại chỗ, vẻ mặt đột nhiên trở nên khó coi, đầu óc đau đớn dữ dội. Nàng ngồi sụp xuống và ra sức lắc đầu, trong đôi mắt hiện ra vẻ thẫn thờ và ngơ ngác.

- Ta nghĩ không ra, ngay cả tên cũng không nghĩ ra, ta chỉ biết là ta vẫn luôn trong một mảnh sương máu lại được chủ nhân thả ra, vẫn là chủ nhân nói cho ta biết ta đã trở thành Kiếm Linh!

Nói một chút, cơ thể Bình Nhi áo đỏ bắt đầu trỏ nên mờ ảo trong suốt, chiếc váy màu đỏ dần dần phai màu, đôi chân sáng trắng tự dưng run rẩy, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.

Tô Dật vô cùng kinh ngạc, tính bước tới kiểm tra thì có một sóng lực đỏ như máu ập tới mặt, khí tức Kim Long nhanh chóng được bố trí ra. Khi hắn lại ngước mắt, ở đó chỉ có một Bình Nhi nhỏ đang mở to đôi mắt vô tội.

- Lại biến trở về rồi!

Tô Dật vỗ đầu một cái.

Vừa thấy Tô Dật như vậy, Bình Nhi nhỏ lại nhảy nhót tới bên cạnh Tô Dật, nghiêng đầu nói:

- Đại ca ca, không phải ca ca muốn dẫn ta đi ra ngoài chơi sao?

Tô Dật cười xấu hổ. Hắn đã hiểu rõ, chỉ cần là nơi không có huyết khí, Kiếm Linh lại tự động biến thành hình dáng Bình Nhi nhỏ.

Nếu muốn chân chính phát huy uy lực của Huyết Ma Sát Thần Kiếm, không chỉ cần làm tốt quan hệ với Bình Nhi áo đỏ, còn phải chuẩn bị làm quen với Bình Nhi nhỏ.

Bằng không, nửa linh nửa mất linh thì khó có thể phát huy ra uy lực chân chính của Huyết Ma Sát Thần Kiếm, cũng tuyệt đối không phát ra được kiếm ý mạnh hơn.

- Được rồi Bình Nhi, bên ngoài quá nguy hiểm, đại ca ca dẫn ngươi tới đây chơi thôi!

Trong nửa ngày sau đó, Tô Dật không thể làm gì khác hơn là chơi cùng Bình Nhi ở trong không gian thần bí, nhìn ở đây một lát, xem chỗ kia một lát.

Tô Dật chân chính địa ở trong không gian thần bí gần nửa ngày, hắn đã hiểu rõ hơn về không gian thần bí rộng lớn này.

- Không gian này rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào?

Tô Dật càng đi dạo trong lòng càng kinh ngạc.

Quan sát Thủy Trấn Thiên Thạch trên Linh hồ còn có ba viên Trấn Thiên Thạch khác, Tô Dật suy đoán nhất định là có liên quan tới thuộc tính nguyên khí của mình.

bốn loại thuộc tính nguyên khí thổ, thủy, phong, hỏa lần lượt ứng với bốn viên Trấn Thiên Thạch.

Không nói đến ba viên khác ở đâu, có ở Thiên Man Đại Lục không, trong lòng Tô Dật có một nghi vấn, vì sao nhất định chính là bốn loại thuộc tính thổ, thủy phong hỏa?