← Quay lại trang sách

Chương 1960

Tam Ô Vực, bên trong sơn cốc vô danh

Tô Dật đã giằng co động tác như vậy nửa ngày, Đoan Mộc Kình Thiên nâng hai tay, áp lực linh hồn ầm ầm bạo phát ra.

- Sao tiểu tử này còn đang tĩnh tâm tính khí thế? Chẳng lẽ giao tiếp với Kiếm Linh đã xảy ra chuyện gì?

Phía trước sơn cốc, mắt thú cực lớn của Ngũ Túc Kim Viêm Thú nhìn chằm chằm vào Tô Dật vẫn không nhúc nhích, xoa vai lau chân, chân trước sắc bén không ngừng ma sát trên mặt đất, phát ra tiếng gầm giận dữ.

Thú gào liên tục, chấn động sông núi!

Mây bay qua đỉnh đầu lại run rẩy, uy áp khủng khiếp dần dần dâng cao, đối mặt với một con người vẫn không nhúc nhích, Ngũ Túc Kim Viêm Thú cuồng bạo lại bắt đầu nóng nảy.

Răng nanh được ánh mặt trời chói chang chiếu xuống, hiện ra ánh sáng sắc bén, xung quanh đã bị tàn phá, từng khe nứt sâu tới mức nhìn thấy mà giật mình, khí tức vô cùng khủng khiếp từ trong khe nứt không gian tản ra!

- Những kẻ này không nhịn được!

Cấm chế do Đoan Mộc Kình Thiên bố trí đã dần dần giảm bớt, nhíu mày, lại cố quan sát tình hình của Tô Dật.

- Ầm ầm!

Bóng dáng của Tô Dật đột nhiên lập lòe thần quang, một khí tức dồi dào như biển lập tức run rẩy ra, bay lên đứng trên không trung.

Tô Dật lại cầm Huyết Ma Sát Thần Kiếm, thân hình cô độc gầy gò chứ không còn bá đạo nữa, mái tóc đen theo gió tung bay, đầy vẻ hào hiệp nói không nên lời.

- A?

Đoan Mộc Kình Thiên phát ra một tiếng than nhẹ, một chân giẫm lên trên đá vụn, cơ thể nghiêng về trước, từ khí thế do Tô Dật bạo phát ra, có thể cảm giác được Tô Dật có biến hóa cực lớn, trong mắt đầy vui mừng, bất ngờ. Hai mắt trống rỗng chợt híp lại.

Khí tức xung quanh dần dần phát ra áp lực đến cực hạn, khoảng không trong cả sơn cốc vặn vẹo, mắt thú đầy khát máu lại nóng như lửa lộ rõ thù hận cùng sát ý.

Xung quanh có yêu khí dần dần bay lên, khí nóng không ngừng tăng cao, theo năng lượng bá đạo phân tán ra xung quanh!

Tô Dật ở trung tâm khí tức nhắm chặt hai mắt rồi bỗng nhiên mở mắt ra, Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay run rẩy kịch liệt, ánh sáng màu đỏ chuyển động, khuếch tán ra khắp bầu trời!

Chỉ một thoáng, mấy chục con Ngũ Túc Kim Viêm Thú còn lại trong sơn cốc có con đã bắt đầu gầm khẽ, đồng tử của thú co lại, cơ thể to lớn bắt đầu run rẩy, trảo ấn xé rách trời cao, một tiếng động nặng nề vang lên đại biểu cho thú hồn đang run rẩy kịch liệt!

Ánh sáng thần thánh rất hỗn loạn lại hoàn toàn bao phủ Tô Dật, năng lượng thê lương lớn lan tràn trời đất, khi khí tức vọt lên tới mức cao nhất, hai huyết ảnh hiện lên!

- Ầm ầm!

Chính là Đoan Mộc Kình Thiên ném xuống thi thể của hai Ngũ Túc Kim Viêm Thú khác, chỉ một thoáng, mùi màu và sát phạt trong không gian đã tăng vọt. Một tiếng hét nóng nảy vang lên trong không trung!

Ngũ Túc Kim Viêm Thú dường như trở nên điên cuồng, làn da thô ráp lại rung chuyển, vô số dải lửa bay lên bầu trời, trảo ấn sắc bén không ngừng chộp lên không trung!

- Tiểu tử, ta tăng thêm chút độ khó giúp ngươi!

Đoan Mộc Kình Thiên khẽ cười nói. Khí tức hủy diệt và bá đạo của Tô Dật đã làm cho bầy thú run rẩy, không cho thú huyết sôi trào, lần này rèn luyện kiếm ý sẽ thất bại trong gang tấc.

Trong chớp mắt, Tô Dật nắm chặt Huyết Ma Sát Thần Kiếm, Kiếm Thần nhanh chóng run rẩy, huyết văn và ánh sáng điên cuồng phun ra, kiếm phong mở đường, nổi giận chém ra khắp nơi!

- Bình Nhi, hợp tâm với ta!

- Vâng, chủ nhân!

Giọng nói của Bình Nhi áo đỏ trong Sát Thần kiếm chậm rãi truyền đến, trầm tĩnh lại kiên định.

Huyết Ma Sát Thần Kiếm giống như có cảm ứng vậy, tiếng chấn động từ kiếm phong không ngừng phát ra. Nhất thời, hai mắt Tô Dật tràn ngập huyết văn, trong đầu nhanh chóng phát động từng tàn kiếm kiếm ý!

- Sát Kiếm Quyết!

Một tiếng gầm phẫn nộ phát ra, kiếm thế của Huyết Ma Sát Thần Kiếm nhất thời tăng lên mấy ngàn thước, hai đường kiếm quang màu đỏ từ sâu trong mắt Tô Dật bay ra!

Nhất thời, từ trong cơ thể của Tô Dật có khí thế siêu phàm tuyệt luân, bá đạo hủy diệt kèm theo một uy áp cực lớn tràn ngập trong thiên địa.

Tô Dật bạo phát ra khí thế cũng làm cho Đoan Mộc Kình Thiên run rẩy, khẽ nói:

- Tiểu tử này có kiếm ý mạnh như vậy sao?

Trong ánh mắt kinh ngạc của hắn, Huyết Ma Sát Thần Kiếm mạnh mẽ chém ra, kèm theo kiếm quang chói mắt, mang theo tiếng xé gió chói tai, lao về phía bầy thú!

- Ầm ầm!

Kiếm quang tràn ngập, lập tức làm không khí trong sơn cốc bị quấy nhiễu, kình phong điên cuồng lan tràn khắp nơi, cuốn ra cả trời đất, nhất thời bầy thú bắt đầu chạy loạn khắp nơi!

- Ngao!

Ngũ Túc Kim Viêm Thú chạy loạn, đầu thú chợt đưa ngang, phun ra ngọn lửa xong lại chạy vội về phía khác, dưới kình phong cuồng bạo, mấy chục con Ngũ Túc Kim Viêm Thú Yêu Tông cảnh lại có hai con lảo đảo!

- Ầm ầm ầm!

- Kiếm quang chói mắt, kiếm thế như cầu vồng! Tất cả sơn cốc giữa không trung bị kiếm ý trùng kích nhất thời hóa thành hai phần, nơi sơn cốc bị nghiền nát đã hóa thành bột mịn, mặt đất rạn nứt cũng đã không còn tồn tại, chỉnh thể đã sụp xuống nửa trượng!

Kiếm quang lạnh thấu xương đảo qua trời cao, đàn thú nằm rạp, máu thịt chia lìa.

Tiếng rên rỉ và kêu gào vang vọng khoảng không, thân thú cực lớn bị phân giải dưới sóng kiếm triều, xương thú bị nặng nề ném lên không trung.

Sương máu nhuộm đỏ cả bầu trời, kình phong cuồng bạo và kiếm quang sắc bén chợt bắn mạnh vào trời đất, cho dù tốc độ hành động của mấy chục con Man Yêu thú Yêu Tông cảnh lại nhanh hơn nữa, cũng không tránh khỏi sóng kiếm đan xen như dệt cửi!

- Thật mạnh! Kiếm ý cũng không quá cao tuyệt thanh kiếm kia của tiểu tử có chút kỳ lạ!

Đoan Mộc Kình Thiên mở to mắt, gương mặt điển trai lộ vẻ hoảng sợ.

Uy lực kiếm ý của Tô Dật tuyệt đối vượt qua sự tưởng tượng của Đoan Mộc Kình Thiên, mà đối với biến hóa rợn người xung quanh, Tô Dật lại chẳng thèm để ý tới. Hai mắt phóng ra huyết sắc chấn động không gì sánh được.

Ở trong tâm thần của Tô Dật hoàn toàn đỏ như máu, làm cho máu chảy thành sông, xác chết trôi nhẹ nhàng, ngàn dặm trải dài đều là thi thể xương cốt và máu thịt tạo thành một bức tranh rất đáng sợ.

Trên gương mặt lạnh lùng tàn khốc tuôn ra một tia sáng sắc bén, kiếm ý cao tuyệt, cả người Tô Dật cùng Huyết Ma Sát Thần Kiếm hòa làm một thể, kiếm quang sáng rỡ tràn ngập xuống, sơn cốc nhanh chóng đổ nát, đá lớn từ trên ngọn núi cao lăn xuống, sụp đổ, trời đất rung chuyển.

Phía xa, cây cối ở rừng cây phía xa trong sơn cốc đều đổ xuống, từng sóng triều màu xanh lá xé rách đất đai lập tức lao về phía sơn cốc!

- Ầm ầm ầm!

Sơn cốc yên tĩnh, tiếng gió thổi qua sông núi, làm nửa phần mái tóc trên trán Tô Dật bay lên, sâu trong đôi mắt sâu thẳm dần dần trở nên trong suốt, Tô Dật hoàn hồn bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người.

Mấy chục con Ngũ Túc Kim Viêm Thú Yêu Tông cảnh hóa thành những phần chân tay bị cụt rơi đầy đất, cái đầu cực lớn rơi xuống đất, đập xuống thành từng hố sâu. Chúng rất kinh hãi, ngọn lửa lan tràn, lưu lại hơi thở nóng bỏng biến sơn cốc thành luyện ngục vậy!

- Cái này là do ta tạo ra được?

Miệng Tô Dật há hốc, dựa vào sức một mình tiêu diệt tất cả mấy chục con yêu thú Yêu Tông cảnh này à?

Trong lòng Tô Dật vô cùng khiếp sợ, sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, thật lâu khó có thể hoàn hồn, chỉ nghe được giọng nói già dặn từ chỗ cao trên sơn cốc truyền đến.

- Hiệu quả vẫn tàm tạm, còn không mau chóng lấy yêu đan ra?

Lúc này Tô Dật mới ngước mắt lên, vừa vặn mình thuận theo lực lượng Sát Thần Kiếm, sử dụng ra kiếm ý, lại đánh nát tất cả yêu đan của hơn mười con Ngũ Túc Kim Viêm Thú.

Hắn giơ tay chém xuống, nhanh chóng thu thập xong yêu đan. Tô Dật đếm một lát, thấy có khoảng ba mươi lăm viên yêu đan Yêu Tông cảnh!

Tô Dật cầm một túi lớn yêu đan với ánh sáng hung hãn trở lại bên cạnh Đoan Mộc Kình Thiên, hắn vui mừng cười hớn hở.