← Quay lại trang sách

Chương 1961

Đi thôi!

Đoan Mộc Kình Thiên thản nhiên, Tô Dật vốn định nghe vài lời tán dương từ hắn, ánh mắt lập tức ảm đạm xuống.

Trong sơn cốc rất bừa bãi, tanh hôi, tràn ngập mùi máu, không khí nặng nề.

Tô Dật lướt qua hư không, gió từ phía sau thổi qua, trong mắt hắn vẫn đầy vẻ chấn động, sau đó theo Đoan Mộc Kình Thiên, dưới chân phát ra tia sáng, cực nhanh đã vượt qua biển núi vỡ nát.

Ở dưới mặt trời nóng rực thiêu đốt, Đoan Mộc Kình Thiên bay qua đồi núi trùng điệp, di chuyển qua mấy gò núi mới bắt đầu giảm tốc độ lại. Tô Dật bám theo phía sau, trên mặt lộ ra nghi ngờ.

- Sư công, chúng ta đi đâu vậy?

Đoan Mộc Kình Thiên phát ra khí chất hung hãn, tự nhiên đứng lên, trầm giọng nói:

- Ngươi làm sơn cốc Kim Viêm Thú biến thành như vậy, lão đại Kim Viêm Thú nhất định sẽ tới tìm ngươi, ta dẫn ngươi chạy thoát thân thôi!

Tô Dật không nhịn được trợn tròn hai mắt, lão đại trong tường kép thời không này phải đạt đến tu vi gì, ngay cả Đoan Mộc Kình Thiên cũng biết sợ à?

- Sư công, lúc ta tu luyện, có một khoảng thời gian ngươi đã đi đâu vậy?

Đoan Mộc Kình Thiên chỉ vào trên ngọn núi phía xa, trên đó có từng cửa động tràn ngập yêu khí với khí tức cường đại.

- Ta đi tìm sào huyệt Kim Viêm Thú cho ngươi, hai con Kim Viêm Thú đã chết bị ta bắt được từ đó! Nếu không lần này ngươi tu luyện kiếm ý tuyệt đối không có hiệu quả tốt như vậy!

Sau đó, Đoan Mộc Kình Thiên lại khẽ nói:

- Trong tường kép thời không, không phải mỗi nơi đều có thể mở ra lối đi thời không, ta điều tra, Sào huyệt Kim Viêm Thú chiếm giữ đúng nơi mở ra!

Nghe Đoan Mộc Kình Thiên nói vậy, Tô Dật trầm ngâm gật đầu, không trách được Kim Viêm Thú có thể sống sót ở nơi cằn cỗi hoang vắng như vậy, hóa ra là chúng chiếm điểm truyền tống của lối đi thời không.

Sợ rằng ngoài ra, cũng không có sinh linh nào khác có thể sống trong tường kép!

- Đi thôi! Đến trong sào huyện của chúng tu luyện, phải đột phá Nguyên Tông cảnh trước khi lão đại Kim Viêm Thú quay về. Nếu không, ta sẽ không giúp cho ngươi!

Đoan Mộc Kình Thiên giảo hoạt cười, khóe miệng cong lên đầy vẻ thần bí.

Trong lòng Tô Dật thầm run sợ. Ngũ Túc Kim Viêm Thú, loại bình thường nhất cũng đã đến Yêu Tông cảnh, lão đại tối thiểu cũng phải đến trình độ Nguyên Vực cảnh, Ngũ Túc Kim Viêm Thú bị phái tới tìm kiếm, nếu như phát hiện tất cả đều bị giết, có thể tưởng tượng được sẽ dẫn tới lửa giận ngập trời thế nào lửa.

Chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất, lúc này cũng chỉ có dựa vào con đường dưới đèn thì tối mới có thể tranh thủ cho mình chút thời gian.

- Nếu vậy, chúng ta phải nhanh hơn! Nếu không sẽ không kịp mất!

Trong lòng Tô Dật bắt đầu sốt ruột, dưới chân không khỏi phát động Phù Diêu Bách Biến Bộ càng nhanh hơn.

Khi đến cửa động của Kim Viêm Thú, Đoan Mộc Kình Thiên theo thường lệ không tiến vào trong. Tô Dật nhìn Đoan Mộc Kình Thiên.

- Ta sẽ không tiến vào nữa. Bây giờ nguyên khí của ta bị tổn thương nặng nề, không thể vận dụng nguyên khí thời gian dài, nhưng ta vẫn có thể giúp ngươi hộ pháp, tiểu tử ngươi mau vào đi thôi!

Tô Dật nhìn sâu vào mắt Đoan Mộc Kình Thiên, sau đó lập tức vội vàng trốn vào trong hang động của Kim Viêm Thú. Tô Dật vừa vào sơn động, lại cảm giác năng lượng thiên địa tràn đầy được rót vào trong cơ thể của mình.

Nhất thời, ánh mắt hắn liền sáng ngời, sử dụng tâm thần quan sát bên trong hang động, lại chỉ thấy mọi nơi bình thường không có gì khác lạ.

Không gian rất lớn, một khí tức thê lương điên cuồng phun về phía chân trời.

Trong đó tràn ngập năng lượng lại có thể ngưng tụ không tan, sâu bên trong hư không dường như có một máy bơm nước không ngừng rót năng lượng vào bên trong sơn động.

- Quả nhiên nơi này chính là điểm truyền tống tường kép thời không!

Trong lòng Tô Dật dâng lên hi vọng vô hạn, xác định mình còn cách thời điểm trở lại không xa.

Mình đi tới tường kép Tam Ô Vực có hơn hai mươi ngày, thời gian không cho phép mình trì hoãn tiếp nữa.

Hắn không hề do dự, bắt đầu ngồi xếp bằng xuống, khoảng không xung quanh hang động dâng năng lượng nghiền ép trời đất giống như con rồng lớn đang rít gào, tâm thần hắn nhanh chóng lan ra, cẩn thận kiểm tra tình hình của Thái Hư Thần Hải, vòng xoáy nguyên khí tràn đầy, quả thật đến lúc trùng kích Nguyên Tông cảnh rồi.

Chỉ là Tô Dật không ngờ được, tất cả những điều này tới vội vàng như vậy.

Suy nghĩ một lát, ánh mắt Tô Dật nhìn ra ngoài, thấy Đoan Mộc Kình Thiên chắp tay đứng ở trên cao, vẫn chú ý phạm vi gần đó.

Đoan Mộc Kình Thiên tuy ngoài miệng nói sẽ không giúp, nhưng từ trên hành động lại thấy được, hắn vẫn hi vọng mình có thể nhanh chóng nâng cao tu vi, Tô Dật không khỏi hiểu ý cười, tập trung tinh thần, bắt đầu toàn lực trùng kích.

Tô Dật vận chuyển thủ ấn huyền ảo, ép mình cố gắng hết sức bình tĩnh lại, khơi thông kinh mạch toàn thân và các lỗ chân lông một lần, mặc cho nguyên khí giao lưu với khoảng không xung quanh.

Trong vòng ánh sáng năng lượng chói lòa, cơ thể hắn nhanh chóng ấm lên, nhiệt độ cao bốc lên cao khiến hư không dao động.

Trong bầu không khí mù mịt, Tô Dật bắt đầu bình tĩnh dần nhắm hai mắt lại, nguyên khí trong kinh mạch không ngừng tuôn ra, giống như từng trận sấm sét không ngừng lớn lên.

Tô Dật lại bố trí ra không gian thần bí. Trong phút chốc, nguyên khí trong cả hang động tràn đầy đến cực hạn, trên không khí xuất hiện vòng xoáy giống như cột ánh sáng nguyên khí rất chói mắt.

Trên trời dưới đất có từng dòng năng lượng chuyển động tạo thành từng gợn sóng không gian, chiếu sáng gương mặt nghiêm túc của Tô Dật bên trong. Cũng trong lúc đó, Tô Dật liên tục uống ba viên yêu đan Yêu Tông cảnh.

- Tiểu tử nhà ngươi điên rồi sao!

Trong mắt Thiết Hồn Mạch đầy vẻ nghiêm nghị, cũng nghẹn lời khi thấy Tô Dật chọn lựa phương pháp mạo hiểm.

Hắn lập tức lắc đầu nhưng không nói gì nữa. Một giây tiếp theo, Huyền Linh Thần Mạch trên thân thể Tô Dật không ngừng phồng lên, da trên người Tô Dật phát ra từng tiếng nổ vang.

Thời gian giống như cát chảy, chậm rãi trôi qua, từng ánh sao hiện ra trong đêm tối.

Sương sớm trong suốt che phủ trong hang động, lúc này Tô Dật đã hoàn toàn bước vào thời kỳ vượt qua cửa ải. Bên trong Thái Hư Thần Hải, vòng xoáy nguyên khí từ kích thước nhỏ bé trước đó đã biến thành vòng xoáy lớn như thân cột, giống như Thủy Long Kinh Thiên vậy.

Thiết Hồn Mạch, Xích Phi Hồng ở trong cơ thể Tô Dật nhìn qua, ánh mắt lại chớp động, không gian bên trong hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng tim đập, tiếng gió nhẹ nhàng phất qua.

Ai nấy đều nín thở, không dám quấy rầy, rất sợ Tô Dật có chút lơ là sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Nguyên Hoàng cảnh cùng Nguyên Tông cảnh vốn có khoảng cách cực lớn, có thể trở thành Nguyên Tông cảnh lại bước vào hàng ngũ cường giả đỉnh cấp chân chính ở Thiên Man Đại Lục, có thể tiếp xúc tới quy tắc bí mật của không gian, còn có thể tiến về phía lĩnh vực võ đạo hoàn toàn mới.

Mộng tưởng cả đời không với tới của rất nhiều người lại xuất hiện ở trên thân của một người thiếu niên mười chín tuổi. Nếu có võ giả ở đây, sợ là sẽ phải phun ra máu mất.

Xích Phi Hồng dựa theo căn dặn của Tô Dật, bày tất cả yêu đan trước đó còn chưa hoàn toàn luyện hóa xong, cộng thêm ba mươi hai cái yêu đan ở trước người, thân thể tàn hồn không ngừng bảo vệ ở trước người Tô Dật.

Phục Yêu Huyễn Diệu Điển và Hỗn Nguyên Chí Tôn Công nhanh chóng được vận chuyển ra. Giờ phút này Tô Dật luyện hóa năng lượng yêu đan nhanh nhất từ trước tới nay. từng giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu không ngừng rơi xuống, toàn thân hiện ra màu đỏ.

Dưới làn da đỏ là gân xanh nổi lên. Tô Dật từ trên xuống dưới, mỗi chỗ đều biến thành màu đỏ, râu tóc là lửa đỏ, giống như một vị Hỏa thần.

- Nguyên khí thuộc tính hỏa trong cơ thể của tiểu tử này đã phát huy tác dụng, hệ lửa của hắn có thiên phú cao nhất, làm lỗ thủng để đột phá tu vi cũng là bình thường!

Thiết Hồn Mạch chăm chú nhìn Tô Dật.