Chương 1962
Trong cơ thể của Tô Dật giống như một lò luyện lớn, rất khô nóng, khí tức khiếp người.
Thiết Hồn Mạch không có thể tùy ý đi ra giống Xích Phi Hồng, vị trí Huyền Quan sớm đã không ngừng sôi trào, giống như nồi hơi nóng bỏng.
Tô Dật rèn luyện cũng chính là một sự giày vò đối với vị ma vật Yêu Tông cảnh này, hắn chỉ có thể run rẩy nhìn Tô Dật đột phá phi thăng.
Ba viên yêu đan được ăn vào...
Lại là ba viên yêu đan...
Sau ba viên lại là ba viên...
Ánh mắt Xích Phi Hồng run rẩy, chăm chú nhìn biến hóa trên thân thể Tô Dật, chỉ cần năng lượng yêu đan biến mất, trong phút chốc lại vận chuyển năng lượng yêu đan luyện hóa vào trong cơ thể của Tô Dật.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn bận rộn tới mồ hôi đầm đìa, càng vượt qua năng lượng nhập vào rồi. Xích Phi Hồng đã không thể chống động hơn nữa về Tô Dật rồi.
Sau khi kinh ngạc liên tục nuốt nước bọt, trong mắt Xích Phi Hồng đầy vẻ khiếp sợ và lắc đầu không ngừng.
Đổi lại thành người khác, nuốt sống một viên yêu đan Yêu Tông cảnh tuyệt đối làm cho cơ thể hắn nổ tung mà chết, bị chết tới không thể chết lại, hết lần này tới lần khác thiếu niên này dựa vào công pháp với khí tức thần bí hung hãn và huyết mạch Kim Long chống đỡ hết lần này tới lần khác.
Nhớ lại khi ở hang Huyễn Ma, Tô Dật tu luyện lại, bây giờ đã thăng cấp, trùng kích Nguyên Tông cảnh.
Sợ rằng bất kỳ người của một thế gia hoặc là thế lực nhất lưu nào cũng sẽ xấu hổ m muốn chui xuống đất!
Bên trong Thái Hư Thần Hải, dùng mắt thường có thể thấy được vòng xoáy khí thể không ngừng xoay nhanh hơn, khí tức dâng trào mãnh liệt theo lỗ chân lông trên da, nhất thời khí tức không gian cũng lập tức đạt đến cực hạn.
Bên trong sơn động, một thiếu niên mười chín tuổi đang toàn lực lao về phía võ cảnh mới là Nguyên Tông cảnh.
Vào đêm, trên bầu trời lấp lánh từng ánh sao giống như bàn cờ, nhiệt độ cao vào ban ngày lại được đổi thành mát lạnh ban đêm.
Gió nhẹ thổi qua, trong không trung thỉnh thoảng vang lên vài tiếng thú gầm rú, núi rừng chấn động, mãnh thú nằm rạp.
Đoan Mộc Kình Thiên đứng ở trên bãi đất, vẻ mặt khẩn trương, thỉnh thoảng quay đầu nhìn tình hình ở xung quanh hang động, tất cả vẫn bình thường. Dần dần vẻ mặt hắn trở nên uể oải.
- Chỉ có bản thân ngươi mới có khả năng giúp ngươi, có thể trở về hay không lại trông cậy vào lần này! Tiểu tử, tuyệt đối đừng làm cho ta thất vọng!
Trong đôi mắt đen láy của Đoan Mộc Kình Thiên lóe lên tia sáng.
Tô Dật với tu vi Nguyên Hoàng cảnh có thể xuyên qua, nhưng muốn lại mở ra Giới Vực Châu thì tuyệt đối là chuyện không thể nào làm được, bắt buộc phải đột phá Nguyên Tông cảnh!
Hơn nữa Nguyên Tông cảnh có thể mở ra Giới Vực Châu hay không cũng không biết rõ.
Từ phía sơn cốc chợt có tiếng nổ khủng khiếp, ngọn lửa đỏ như son bao phủ cả thiên địa, làm cho buổi tối ở Tam Ô Vực náo nhiệt khác thường.
Tiếng thú gầm hét liên tục vang lên, có bóng dáng của mấy con thú rất lớn xông lên không trung, lập tức chiếu sáng cả trời cao, sau đó lại hóa thành một đám mây nấm nhẹ nhàng tung bay.
Từng sóng năng lượng chấn động trời cao, khí tức thê lương của Man Hoang cuốn ra khoảng không xung quanh, trên trời dưới đất không ngừng run rẩy, đây là một sự chấn động và khủng hoảng không sao tả xiết.
Tiếng gầm cảu Kim Viêm Thú vương Yêu Vực cảnh chấn động trời cao, ánh sáng của ngọn lửa màu vàng phóng trên không trung, giờ phút này đất rung núi chuyển, thiên địa đổ nát.
Bên trong tường kép Tam Ô Vực rộng lớn, hình thành hàng nghìn vòng xoáy trên bầu trời bắt đầu điên cuồng phun ra, dường như muốn kéo ngôi sao xuống, từng tia lửa bắn về phía mặt đất biến thành một cảnh tượng luyện ngục!
- Chắc hẳn là nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc trong sơn cốc rồi, con súc sinh Kim Viêm bắt đầu nóng nảy rồi!
Đoan Mộc Kình Thiên nhếch mép cười.
Sau khi vỗ tay một cái, hắn chậm rãi đứng dậy, toàn thân tràn ngập áp lực trực tiếp che giấu khoảng không gian trước người, ánh sáng thần kỳ bao phủ lấy hang động của Tô Dật.
Theo áp lực hạ xuống, tất cả nguyên khí của Đoan Mộc Kình Thiên dệt thành mộ tấm lưới cực lớn, tạm thời ngăn cách với khí tức trong sơn động.
Khi cảm nhận được khí tức trong hang động của Tô Dật biến hóa run rẩy, giống như có gì đó thức tỉnh, Đoan Mộc Kình Thiên chợt biến sắc, quay đầu, nhanh chóng điều tra, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
- Khí tức này thật mạnh, chẳng lẽ là trên người tiểu tử này phát ra sao?
Đoan Mộc Kình Thiên kinh ngạc không dám tin, tính vào trong hang động.
Phía xa, khí tức của Kim Viêm Thú lại lan tràn ra, Đoan Mộc Kình Thiên giậm mạnh chân một cái, sau khi suy nghĩ một lát mới đẩy bàn tay về phía trước, uy áp cực lớn lại dâng lên, đầu ngón chân điểm nhẹ, lao về phía xa.
- Tiểu tử, là phúc hay họa thì bản thân ngươi tự quyết định, nhớ kỹ ta đã đánh cược cả mạng mình vào trên người ngươi rồi đấy!
Lời Đoan Mộc Kình Thiên nói biến thành đám mây màu xanh chậm rãi từ trên bầu trời bay xuống, về phần có thể rơi vào trong tai của Tô Dật hay không thì còn chưa thể biết được.
Bên trong hang động, Tô Dật trùng kích Nguyên Tông cảnh đã bước vào thời điểm mấu chốt.
Lúc này, hắn cắn nuốt đủ mười hai Yêu đan Yêu Tông cảnh, toàn thân Tô Dật hiện ra màu đỏ ửng, giống như bàn ủi, rất nóng.
Trên da thịt nóng bỏng có phù văn huyền ảo từ từ chảy ra, dưới làn da sưng lên gần như trong suốt lại nổi lên từng hoa văn kỳ lạ.
Từng điểm sáng hiện ra, Huyền Linh Thần Mạch đã bao trùm toàn thân, mỗi Huyền Quan giống như ngôi sao treo trên bàn cơ màu đỏ, chia ra không nhiều cũng không ít.
Lúc này cơ thể Tô Dật đã hoàn toàn biến thành một vẽ ngôi sao tuyệt đẹp đầy khí thế bá đạo, giống như thần chỉ.
- Ầm ầm ầm!
Khí tức không ngừng tăng lên, nhiệt độ cao khủng khiếp bao trùm cơ thể, bỏng làm cho Tô Dật kêu lên thành tiếng, nhiệt độ cực nóng khuếch tán ra, đá trong hang động vừa tiếp xúc lại tan chảy, trong không khí cũng xuất hiện từng sóng dao động nhộn nhạo.
Giờ phút này, Tô Dật ở trong không gian thần bí có lôi vân đánh xuống, năng lượng khủng khiếp từ sâu bên trong hư không rót thẳng vào đỉnh đầu Tô Dật.
Theo thần quang hạ xuống, mười hai viên Yêu đan Yêu Tông cảnh trong cơ thể Tô Dật được hoàn toàn luyện hóa, sâu bên trong biển Thái Hư nóng chảy, nham thạch màu đỏ bắt đầu ngưng tụ.
Thế như chẻ tre, Huyền Quan trong cơ thể Tô Dật giống như đường đậu nhanh chóng nhảy vọt, mỗi chỗ nối liền với Huyền Quan đều sẽ phát ra tiếng động rất kinh người.
Trong phút chốc, nhiệt độ cao khủng khiếp, Tô Dật không để ý tới cảm giác nóng bỏng, trong cổ họng khô khốc đột nhiên phát ra tiếng.
- Ầm!
- Huyền Quan thứ bảy!
- Huyền Quan thứ tám!
- Huyền Quan thứ chín!
- Huyền Quan thứ mười!
⚝ ✽ ⚝
- Huyền Quan thứ mười tám!
Huyền Quan đột phá mãi đến Huyền Quan thứ mười tám mới tính là dừng lại, mà lúc này hang động đã hoàn toàn sụp đổ, trời đất tiếp xúc với nhau, ánh sáng tuôn trào!
Thần quang trong hang động phóng lên cao, áo bào xanh trên người Tô Dật bị ánh sáng hoàn toàn bao phủ, đường tắt tự dưng bị hủy diệt, thần quang rực rỡ chói mắt, ảo ảnh phía sau hiện ra khắp trời giống như thần tích, thiên uy mênh mông cuồn cuộn!
- Ngao!
Thần Cầm giang cánh, Kim Long uốn lượn giữa trời!
Hình vũ trụ ngôi sao cực kỳ khổng lồ hình thành ở sau lưng Tô Dật với khí thế ngập trời, chỉ một thoáng, bên trong hang động lại có ngân hà chuyển động, sơn hà đảo ngược.
Từng tiếng sấm vang lên, ảo ảnh huyền ảo trùng điệp, loại khí tức này quá mức đáng sợ, khiến cho người ta khủng hoảng!
Lúc này, trong cơ thể của Tô Dật có ảnh trên trăm nghìn thú bao phủ, nhật nguyệt cùng sáng, ngân hà nhộn nhạo phóng lên trên không trung.
Trong trời cao, bốn thú rít gào hét, Đế Tước và Kim Long mang theo sấm chớp rền vang!
Quang ảnh phóng lên thật cao trực tiếp phá hủy áp lực do Đoan Mộc Kình Thiên thiết lập, ảo ảnh in ngược trên đó đầy bá đạo và hủy diệt, ngân hà liên kết, khiến người ta kinh sợ!
- Xôn xao!
Trên ngọn núi phía xa có một bóng dáng cao lớn đứng ở trên đỉnh cao, đầy vẻ dã tính, lông mày giống như khắc, vẻ mặt thâm trầm như nước.
Hai mắt sáng như điện, nhìn nguyên khí tràn đầy sào huyệt của mình, dị tượng phóng lên cao, trong thiên địa còn có ánh lửa chói mắt xông thẳng lên trời, muốn lan tràn trong hư không. Hắn nhất thời lớn tiếng quát lên.
- Theo ta quay về động phủ! Kẻ cắp ở động phủ!