Chương 1963
Sào huyệt Kim Viêm Thú với hào quang chói lòa, chiếu sáng cả vạn trượng.
Sấm sét gào thét, toàn thân Tô Dật tràn ngập ánh sáng rực rỡ huyền ảo, hai tay không ngừng kết thủ ấn, từng tiếng nổ mạnh vang vọng không dứt.
Đuôi thú hung hãn đáng sợ mang theo áp lực không gì sánh được liên tục đánh thẳng vào bức tường loang lổ, từng vết rạn lan tràn ra khắp nơi, giống như mạng nhện kéo dài từ trên đỉnh hang xuống.
Đá vụn bay loạn, bụi bặm cuốn lên.
Sơn động rộng lớn của Kim Viêm Thú đã bắt đầu muốn sụp xuống, Tô Dật ở giữa sơn động lại vẫn nhắm mắt không hề nhúc nhích.
Cơ thể hắn phát ra ánh sáng với phù văn chuyển động. Tô Dật dồn hết sức lực đột phá đã tự mang theo một khí phách khủng khiếp, đáng sợ, nguyên khí tuôn ra kém theo tiếng rít giống như Thần Ma ngâm xướng, vạn thú tới bái lạy.
Trên trời cao, ảo ảnh qua lại trùng điệp, từng yêu khí khổng lồ phóng lên cao.
Qua một lát, trời đất lại gió nổi mây phun, khắp nơi mù mịt cùng tiếng sấm vang dội, từng vòng xoáy sấm xét màu xanh lam đang xoay tròn, năng lượng đáng sợ ầm ầm đánh xuống!
- Ầm ầm!
Tô Dật khẽ ngẩng đầu, khóe miệng cong lên, hai mắt nhất thời bắn ra một tia sáng, toàn thân ngập trời thần quang và ngọn lửa nhanh chóng thiêu đốt, phù văn huyền ảo cũng lao nhanh!
Hai mắt hắn sáng như điện, yêu khí màu đỏ vừa lóe lên đã biến mất, từ trong cổ họng phun ra một hơi. Lúc này khí thế toàn thân Tô Dật tự dưng mạnh mẽ, khuếch tán ra nguyên khí thuộc tính hỏa giống như núi lửa bạo phát!
- Đây là cảnh giới Nguyên Tông cảnh sao?
Tô Dật chớp chớp mắt, vô cùng mừng rỡ, miệng nhếch lên cười, trong con mắt thâm thúy dâng lên từng dao động.
Tô Dật tiến vào Nguyên Tông cảnh, trong tâm thần có phản ứng với thuộc tính nguyên khí trong thiên địa lại đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới, nếu nói ban đầu thế giới là bóng tối hoàn toàn hỗn độn, vậy bây giờ thế giới chính là nhiều màu nhiều vẻ.
Kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi, trong đó thuộc tính nguyên khí xen lẫn với không khí loãng và linh khí trong thiên địa, Tô Dật nhắm mắt lại, có thể cảm giác được phân tử thuộc tính đang chuyển động.
Chưa bao giờ hắn có cảm nhận tinh tế và thân thuộc với thuộc tính nguyên khí như vậy. Ánh mắt Tô Dật sáng ngời, thần kỳ hơn là Tô Dật tự nhiên phát hiện ra Thái Hư Thần Hải của mình hoàn toàn biến thành một biển lửa rộng lớn!
Thái Hư Thần Hải vốn đã cực kỳ lớn, lộ ra một hơi nóng khủng khiếp, thần quang bao phủ.
Nguyên khí nhanh chóng chuyển động ở trong Thần Hải giống như một cơn lốc xoáy mô hình nhỏ, trong suốt lấp lánh giống như nóng chảy, giống như lập tức sẽ nổ tung ra, ngưng luyện tới cực độ tạo thành năng lượng kinh người!
Điều càng kỳ diệu hơn là ở bên cạnh vòng xoáy khí thể lại lơ lửng mười hai viên Hỏa Dịch màu đỏ, chính là Huyền Linh Hỏa Dịch tiêu hao hết, Hỏa Dịch lộ ra một hơi nóng cực cao mà linh hồn không có cách nào thừa nhận được, nó tràn ngập khí tức cổ xưa.
- Mười hai viên!
Tô Dật nhìn bên trong tâm thần miệng há hốc. Khi tiếp tục nhìn về phía trước mặt, vừa lúc tiêu hao hết mười hai viên Yêu đan Yêu Tông cảnh!
- Tiểu tử, ngươi tiếp tục nhìn Huyền Linh Thần Mạch của ngươi đi!
Thiết Hồn Mạch trầm giọng nói, trong giọng nói đầy chấn động.
Tô Dật nhanh chóng nhìn lướt qua kinh mạch trong cơ thể, lập tức ngây người, Huyền Linh Thần Mạch vốn có một trăm lẻ tám Huyền Quan, sau khi đột phá Nguyên Tông cảnh, đã mở ra đến Huyền Quan mười tám.
Vẻ mặt Thiết Hồn Mạch đỏ bừng, đầy tinh thần, nằm ở bên trong Huyền Quan mười tám, hai chân bắt chéo, đồng châu trong đôi mắt đen đang không ngừng xoay tròn, Tô Dật vẫn không rõ.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Sao đột nhiên mở ra đến Huyền Quan mười tám?
Trong mắt Thiết Hồn Mạch hiện ra từng sóng ánh sáng, trong linh hồn vô cùng chấn động và kinh ngạc.
- Ban đầu phải chờ sau khi đạt được Nguyên Tông cảnh, Huyền Linh Thần Mạch mới có khả năng mở ra, ngươi mở ra Huyền Linh Thần Mạch quá sớm, tất nhiên không cảm giác được sự thần kỳ của Huyền Linh Thần Mạch, mau nhìn xem có gì thay đổi!
- Vậy sao.
..
Đồng tử của Tô Dật đột nhiên co lại, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Sau khi tập trung tinh lực tìm hiểu mười tám Huyền Quan được mở ra, Tô Dật hơi chấn động, Thiên Nguyên Yêu Hồn nhất thời có cảm giác che phủ trời cao, cộng hưởng năng lượng cực lớn trong trời đất.
Thiên Hà lưu chuyển, năng lượng thật lớn xuyên qua, đánh trúng tâm hồn, giống như thần lôi đánh xuống đến trái đất.
- Oong!
Tâm hồn run rẩy, trước mắt Tô Dật có thể nhìn thấy rõ ràng một thần quang hạ xuống thế gian, giống như xuyên qua Hồng Hoang mênh mông, tràn ngập bát hợp thiên cổ, xuyên qua giới hạn của thời không rơi vào trên thân thể mình.
Hắn không nhịn được nhắm mắt lại, từng vòng dao động tản ra, khí tức dâng lên không ngừng, Xích Phi Hồng ở trong không gian thần bí đã sớm nằm rạp trên mặt đất, không dám ngẩng đầu.
- Tô... Tô Dật, không ngờ ngươi là Huyền Linh...
Giọng Xích Phi Hồng không ngừng run rẩy, năng lượng cực lớn giống như nối liền bầu trời, ép chặt mình xuống đất.
- Im lặng!
Thiết Hồn Mạch quát lớn một tiếng, giống như ma âm rót vào tai, như tiếng vạn quỷ khóc gào thảm thiết, oan hồn bay lên, năng lượng màu đen cuồn cuộn tràn đến, ném thân thể tàn hồn của Xích Phi Hồng ra thật xa.
Gương mặt Xích Phi Hồng thoáng cái đã sợ tới tái mặt, hoảng hốt nhìn xung quan và thấy ớn lạnh.
Hắn chấn động không biết lực lượng vừa rồi ở đâu ra, rõ ràng là một lực lượng bên ngoài, tại sao mình không cảm giác được.
- Tô Dật đang chịu đựng Huyền Linh Thần Mạch gột rửa, nếu ngươi nói thêm câu nào nữa, ta sẽ chém không buông tha!
Mắt Thiết Hồn Mạch trợn trừng giống như chuông đồng, ma khí hung hãn dâng trào, thực lực Yêu Tông cảnh đỉnh phong cộng thêm thiên phú Ma tộc khiến hắn mạnh hơn thân thể tàn hồn của Xích Phi Hồng rất nhiều.
Xích Phi Hồng lập tức lại nằm rạp trên mặt đất, linh hồn chấn động, cũng không dám kêu một từ nào nữa.
Tô Dật bị thần quang trên bầu trời bao phủ, trên đầu thấy đầy ánh sáng ngôi sao, vô số ánh sáng nguyên khí giống như bị gọi tới, xông thẳng về phía chân trời, Thần Cầm cháy mạnh, Long Lân bay trên trời, tiếng vạn thú uy nghiêm đáng sợ gầm vang, dưới ngân hà rộng lớn chuyển hóa thành một trận gió bão lặng lẽ không tiếng động, bao phủ phía chân trời.
Mỗi lần phi thăng, ánh sáng ngôi sao lại có một lần biến hóa, ánh sáng lúc sáng lúc tối cùng hình vẽ phiền phức, uy thế lại cực lớn!
- Sâu bên trong tam quan tinh khí, chín cửa khóa nội mạng, ba cung huyền đan phán thịnh suy, Thái Nhất Lưu Châu An Côn Luân, nghìn trăm nghìn trăm tự liên kết, nặng như núi, nhật nguyệt bay trong thiên địa, nguyên khí thần hồn sáng ngôi sao...
Tô Dật không ngừng lặp lại tin tức khổng lồ từ thần quan rót vào trong đầu này.
Đầu óc nhanh chóng hoạt chuyển, trước mắt Tô Dật dường như có thể nhìn thấy ngân hà mênh mông, ánh sáng chói mắt tràn ngập trời đất.
Tinh vực thương cổ hoang vắng trăm nghìn vạn năm chìm đắm giữa trời đất, lực lượng sinh tồn và hủy diệt chỉ cách nhau một đường.
Vũ trụ nổ mạnh, ngôi sao hủy diệt, núi biển bốc lửa, dòng sông chảy ngược, trời đất rung chuyển cũng chỉ tồn tại trong nháy mắt.
- Bi Diệt Thiên Tinh!
Trong lòng Tô Dật hét lớn một tiếng.
Đây là chiêu thứ nhất Tô Dật nhận được từ trong Huyền Linh Thần Mạch, cũng là chiêu thứ nhất của Huyền Linh kỹ.
Kinh ngạc hơn, Tô Dật lại từ rộng mênh mông tin tức trong lòng tìm kiếm, mông lung mộng ảo ánh sáng bao phủ, khó có thể xuống phía dưới tìm tòi nghiên cứu chút nào!
- Tiểu tử, chúc mừng ngươi, có một võ kỹ Thông Thiên thật sự!
Tô Dật mở hai mắt ra, trong mắt lóe lên ánh sao, cảnh tượng cũng từ biển sao mênh mông chuyển thành hang động đổ nát, trong bóng tối toàn thân Tô Dật lóe sáng giống như thần chỉ hạ xuống thế giới, lực thần linh lớn lao trấn áp vạn vật trong trời đất.
- Võ kỹ Thông Thiên?
- Nếu như ngươi đến những tinh vực khác, sẽ không thể tùy ý thi triển Huyền Linh kỹ!
Thiết Hồn Mạch cười giảo hoạt, trong mắt chớp hiện tinh quang.