← Quay lại trang sách

Chương 1972

Toàn thân Long Khuê run lên, nét mặt chấn động, ánh mắt ngoan độc nhìn Long Quảng.

- Lão hủ nhận lệnh, tiểu tử Tô Dật này cũng kỳ lạ như Đoan Mộc Kình Thiên năm đó vậy! Không chừng Trấn Thiên Thạch lại ở trong tay hắn! Người này quyết không thể giữ lại! Chỉ là về tung tích của Đoan Mộc Kình Thiên, nên ra tay từ đâu đây?

Long Quảng im lặng một lát, trong mắt đột nhiên phát ra ánh sáng lạnh, giống như đầm nước lạnh, khiến cho người ta sởn tóc gáy. Hắn khẽ nói.

- Nghe nói tên khốn kiếp Tô Dật này cũng từ trong rừng rậm Man Yêu đi ra. Đi tới Hỗn Loạn vực trước, sau đó lại đi Man Thành!

- Vâng!

- Mặt khác, còn có Ngự Thiên cung! Nếu đều thăm dò không ra, Ngự Thiên cung cũng không cần thiết phải tồn tại nữa!

Ánh mắt Long Quảng rét lạnh, khóe miệng cong lên cười lạnh.

Sau khi đảo tròng mắt một hồi, dưới chân Long Khuê thoáng phát ra ánh sáng màu vàng, rất nhanh đã biến mất.

Cách đó rất xa, trong dãy núi trùng điệp, thác nước từ trên cao trút xuống, từng giọt nước bắn loạn, trở thành tấm màn chắn tự nhiên.

Nước lao nhanh có thể giảm khí tức và dao động xuống mức thấp nhất, một nam tử trung niên mặc trang phục màu trắng, đứng tiêu sái phiêu dật ở một góc của thác nước, mắt sáng như đuốc nhìn phía xa điên cuồng phun ra khí tức Kim Long, từng tiếng rồng ngâm vang lên.

Từ trên trang phục có thể nhìn ra, hắn mặc dù là một tán tu nhưng lại có năng lực siêu phàm.

Nếu Tô Dật ở bên cạnh, nhất định có thể nhớ ra, người trung niên mặc áo bào trắng này chính là tiểu tử Thượng Quan mà Tạ Vô Hư và Đường Vọng đều nhắc tới ở Triệu Linh bí cảnh lúc trước.

Trong mắt người trung niên bị gọi là Thượng Quan chợt bắn ra ánh sáng lạnh, khóe miệng cong lên cười lạnh.

- Long Quảng, hắn lại có thể tới Hỗn Loạn vực! Lẽ nào hắn biết kiếm kia cũng ở Hỗn Loạn vực sao....

Nhưng ngay lập tức ánh mắt Thượng Quan từ nghi ngờ chuyển thành chắc chắn, lắc đầu, chuyển mắt nhìn chằm chằm vào vị trí Bá Vương tông, trầm giọng nói.

- Long gia hình như nhắm mục tiêu vào tiểu tử Tô Dật kia, nghe nói tiểu tử này biến mất trong Thập Ngọc Lâu...

Người trung niên mặc áo bào trắng nheo mắt lại, xoa cằm, khẽ nói:

- Đúng là một thiếu niên thú vị, trên trán còn có điểm giống như lão gia hỏa kia!

Phía xa, khí tức dồi dào che trời lấp đất, uy vũ trang nghiêm, Long Quảng đã bắt đầu cố gắng mở ra Kim Long bí cảnh.

- Hóa ra là có ý định này! Đúng là không biết tự lượng sức mình!

Người trung niên mặc áo bào trắng cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Thương Vân Điện.

Từ đại hội Thiên Phong, Thương Vân Điện vẫn luôn đóng cửa không ra.

Nam tử áo bào màu trắng lẩm bẩm nói:

- Nhiều năm như vậy, mình đã tìm khắp Hỗn Loạn vực, chỉ có Thương Vân Điện còn chưa tìm qua, lần này lại đi Thương Vân Điện! Tìm được thanh kiếm kia về, Long Quảng, ngươi hẳn phải chết!

- Phù.

Trong chớp mắt, toàn thân hắn chớp động ánh sáng, giống như một thanh kiếm hình người phá nát hư không rời đi.

Sau khi đón nhận Bá Vương Hồn Tông, Ngự Thiên cung trước kia bình yên giống như nơi ẩn thế lại đột nhiên trở nên náo nhiệt.

Ba ngọn núi Trung Chấn cộng thêm Củng Khuyết Hồ - nơi đệ tử ngoại môn ở đã lập tức được nhét đầy.

Sau khi Đường Vọng đưa mọi người đến đã sớm trở lại Bá Vương tông.

Bên phía Phục Yêu tông, Tây Vô Tình cuối cùng vẫn lựa chọn để ba đại yêu trấn giữ Phục Yêu tông, mình dẫn theo Vô Thường Tiên Tử, còn có Dương Minh trở lại trong Bá Vương tông.

Lại một ngày trôi qua, lúc này đã gần ba tháng kể từ khi Tô Dật bị cuốn vào trong cơn lốc thời không.

Buổi tối, sương mỏng lan tràn, ánh trăng mông lung chiếu xuống, bóng đêm càng có vẻ cô đơn, lại không tránh khỏi làm mọi người thấy phiền não.

- Sao tiểu tử kia vẫn chưa trở lại?

Vô Thường Tiên Tử luôn bình tĩnh khoác một chiếc khăn lông trên vai, đi qua đi lại trên đài cao ngóng trăng, trong mắt thoáng có chút lo lắng.

Tây Vô Tình cũng buồn bã thất thần, trong lòng của hắn trước sau không tin Tô Dật sẽ có gì bất trắc.

- Rầm!

Hắn căm phẫn rút nắp bầu rượu, trong tròng mắt mơ màng lại có chút tỉnh táo, miệng phả ra hơi lạnh.

- Nhiều cửa ải khó khăn như vậy còn xông qua, hết lần này tới lần khác lại xảy ra vấn đề trên phương diện mấu chốt này à? Ta không tin tiểu tử kia phúc mỏng như vậy!

Tây Vô Tình kiên quyết lắc đầu, nhìn trên quảng trường cực lớn trống vắng cô liêu, trong đêm tối lạnh lẽo vang lên tiếng rít của rắn.

Hai bóng người một đen một trắng xuyên qua không trung lao tới, chậm rãi hạ xuống. Đó chính là Thanh Hoàng và Âm Dương Nhị Minh.

Trong đôi mắt phượng của Thanh Hoàng lóe lên tinh quang, giống như bảo thạch màu xanh lục chớp hiện trong đêm tối.

- Cung phụng đại nhân! Vô Thường Tiên Tử!

Vô Thường Tiên Tử rũ áo choàng đầy sương, ánh mắt lo lắng, khẽ nói.

- Có tin tức không?

Thanh Hoàng hơi thất thần, lập tức lắc đầu nói:

- Tạm thời còn chưa có tin tức của chủ nhân, hai ngày nay Phục Yêu môn cũng không có động tĩnh gì, nhưng gần đây Hỗn Loạn vực xuất hiện rất nhiều khuôn mặt mới!

- A?

Trên mặt Tây Vô Tình lộ ra sát ý, thản nhiên bĩu môi nhìn mây bay trên bầu trời.

Âm Minh khẽ gật đầu, tầm mắt nhất thời chuyển sang, nghi ngờ nói:

- Không chỉ có rất nhiều khuôn mặt mới, ngay cả rất nhiều tông môn nhị lưu trước đó quy thuận cũng bắt đầu rục rịch, đặc biệt Thiên Cương môn, Cửu Tinh cốc.

Tây Vô Tình xoa cằm rồi hét lớn một tiếng. Từ khi bước vào cảnh giới mới Nguyên Tông cảnh, gương mặt vốn tang thương đã trở nên trẻ lại không ít.

- Biết tiểu tử không ở đây lại bắt đầu gây sự à? Ta không đi quản bọn họ, ngược lại bọn họ tự mình tới trước mặt của ta nhảy nhót! Những kẻ đó vốn không nên giữ!

- Cạch!

Giọng Tây Vô Tình giống như mãnh thú rời núi, uống hết ngụm rượu mạnh cuối cùng rồi tức giận ném hồ lô rượu trên mặt đất.

Mọi người nhất thời nhíu mày. Ngay cả Tây Vô Tình luôn xem rượu như mạng cũng ném hồ lô, xem ra là thật sự nổi giận rồi!

- Vô Tình, những con kiến hôi này lựa chọn ra tay với Bá Vương tông vào lúc như mặt trời ban trưa, phía sau nhất định là có vấn đề! Không thể không đề phòng!

- Không sai, hơn nữa hôm nay ta cảm giác khí long trên thân có chút biến hóa, có lẽ người của Long gia cũng tới!

Thanh Hoàng trầm giọng nói.

Tây Vô Tình lau miệng, trên bàn tay có ngọn lửa bay ra, không gian lập tức chấn động.

- Vậy thì càng tốt, để cho Long gia tới đưa quà nhận lỗi với Tiểu tử Tô Dật! Còn phải sợ hắn sao?

Tây Vô Tình im lặng một lát rồi hít sâu một hơi, hắn không phải không hiểu tức giận công tâm, sẽ tự mình tối loạn trước, lập tức khẽ nói.

- Nhớ giữ bí mật về kế hoạch quân đoàn, trên dưới không được để lộ chút tin tức nào. Cửu Tinh cốc không đáng sợ, lệnh cho Lôi lão điều chỉnh Vạn Yêu Luyện Thần Trận, làm tốt tất cả chuẩn bị! Tiếp theo sư hành động thật, cũng nên dọn dẹp Hỗn Loạn vực rồi!

Nhất thời, Thanh Hoàng nhận lệnh, Tây Vô Tình ở phía sau lạnh lùng nói tiếp.

- Đánh, Bá Vương tông không sợ, muốn đánh lại đánh ra một trận kinh thiên động địa, đánh ra một tuyệt thế càn khôn! Đừng để tiểu tử thối mất mặt!

- Là!

Ba người cảm xúc dâng trào, trong mắt lập tức bốc lên một ngọn lửa, Tô Dật không ở Bá Vương tông, nhưng vẫn còn có hồn!