Chương 1978
Bích Huyết Linh Tham và Đoan Mộc Kình Thiên cúi người xuống, đặt cơ thể Tô Dật ở một vị trí thích hợp, Đoan Mộc Kình Thiên khẽ nói.
- Tiểu tử này bị thương không nhẹ, ta tới giúp hắn!
Bích Huyết Linh Tham trầm ngâm một lát lại liếc nhìn Đoan Mộc Kình Thiên, toàn thân hắn bao phủ áp lực rất khủng khiếp, mức độ nguyên khí thuần khiết cũng hiếm hoi
- Ngươi có tu vi rất kinh người nhưng bị thương quá nặng, không thể lại tiêu hao nguyên khí, vẫn là để ta đi!
Hắn nhịn đau, bứt mấy sợi râu trên chòm râu của mình. Chỉ nghe một tiếng động vang lên, sợi râu nhanh chóng biến thành rễ nhân sâm với linh khí toát lên.
Hắn đặt ở trong lòng bàn tay, mùi thuốc đặc biệt tản ra, chỉ liếc mắt lại có thể nhìn ra bên trong ẩn chứa năng lượng nguyên khí rất lớn.
- Năng lượng nguyên khí thật nồng đậm!
Trong mắt Đoan Mộc Kình Thiên và Kim Viêm Thú vương lộ vẻ thán phục, râu nhân sâm có năng lượng rất lớn, nói từ cấp bậc hoàn toàn hơn chịu nổi đan dược Thiên phẩm cao giai!
Bích Huyết Linh Tham cười luyện hóa râu nhân sâm trong tay thành giọt chất lỏng, giọt châu trong suốt theo miệng của Tô Dật chảy vào trong.
- Ta được linh khí tẩm bổ, trong thời gian bế quan lúc khát lại uống linh dịch trong không gian của tiểu tử này, lại thêm rễ của ta vốn chính là linh dược, tuyệt đối có tác dụng kỳ diệu cải tử hoàn sinh, phục hồi sinh lực!
Trong mắt Bích Huyết Linh Tham đầy kiêu ngạo, tiếp tục trị liệu cho Tô Dật.
Khi linh dịch có năng lượng rất lớn rót vào trong cơ thể của Tô Dật, gương mặt tái nhợt đã nhanh chóng ửng hồng, thân thể suy yếu được Bích Huyết Linh Tham và Kim Viêm Thú vương nâng dậy. Kim Viêm Thú vương chậm rãi truyền yêu khí thuộc tính hỏa vào trong cơ thể của Tô Dật.
- Ầm ầm!
Nguyên khí Yêu Vực cảnh khổng lồ tới mức nào, nhất thời hóa thành một năng lượng cuồn cuộn ở trong Huyền Linh Thần Mạch, tràn vào trong Thái Hư Thần Hải.
Hai tay Bích Huyết Linh Tham quét ngang, linh khí giống như từng đợt sóng bao chặt lấy Tô Dật, không tới một canh giờ, ý thức của Tô Dật đã khôi phục.
- Tỉnh rồi à?
Khóe miệng Đoan Mộc Kình Thiên hơi cong lên, ánh mắt nhìn Tô Dật vừa tỉnh lại, trong đôi mắt đen láy không ngừng tỏa sáng.
Cảm giác đau đớn bị xé rách trong đầu còn chưa giảm, Tô Dật giơ bàn tay lên trên trán, nhe răng nhếch miệng, trước mắt hoàn toàn tối tăm. Qua một lát, hắn mới từ từ nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt.
- Tiểu tử!
- Chủ nhân!
Tô Dật ngước mắt. Hóa ra là Bích Huyết Linh Tham và Kim Viêm Thú vương đang gọi hắn. Hắn tiếp tục nhìn không gian trước mặt, vui vẻ nói:
- Chúng ta trở về rồi? Nơi này là rừng rậm Man Yêu à?
Bích Huyết Linh Tham vuốt chòm râu, khẽ gật đầu, trầm giọng nói:
- Không sai, tiểu tử phúc lớn mạng lớn, lần sau không thể lấy Nguyên Tông cảnh xông qua thông đạo thời gian được!
Kim Viêm Thú vương ngồi xổm bên cạnh, trong tay vẫn không ngừng truyền ra yêu khí nóng như lửa, cái đầu lớn khẽ gật đầu, run rẩy nói:
- Đúng vậy, chủ nhân, cũng may Tham Gia thành công vượt qua Thiên Kiếp, giúp ngươi ngăn cản đòn sấm sét nghiêm trọng nhất này, bằng không chúng ta đều không thể đến được Thiên Man Đại Lục.
Tô Dật giãy giụa đứng dậy, chân mềm nhũn, không có sức lại ngã nhào. Đồng thời, trong lòng còn sợ hãi, môi trắng bệch nhìn Bích Huyết Linh Tham.
- Cảm ơn Tham Gia, chúc mừng ngươi trở thành một Yêu Hoàng!
Yêu Hoàng hình linh dược ở trong Man Yêu thú thảo mộc không tính là thiên phú cao nhất.
Một khi có thể đạt cảnh giới Yêu Hoàng, nhất định sẽ vang danh một phương, có thành tựu rất kinh người.
- Ngươi dưỡng thương cho tốt đi, chuyện khác chờ sau này lại nói tiếp! Lúc này chúng ta cuối cùng đã trở về, còn có rất nhiều chuyện cần ngươi làm đấy. Tuyệt đối không thể lại tùy ý mạo hiểm được!
Ánh mắt Bích Huyết Linh Tham uể oải.
- Ầm!
Đoan Mộc Kình Thiên đang lẳng lặng nghe đột nhiên vung tay lên, dải uy áp linh hồn với ánh sáng màu vàng nhảy nhót đã gào thét lao ra, đánh ngã hai cây lớn che trời ở phía tây nam.
- Người nào, lăn ra đây cho ta!
Đoan Mộc Kình Thiên nói xong vẻ mặt nghiêm nghị, giọng nói giống như sấm rền vậy.
Tô Dật, Đoan Mộc Kình Thiên và Bích Huyết Linh Tham đều nhíu mày, ánh mắt nhất thời nghiêm trọng.
- Vù vù!
Từ trong rừng rậm có hai người dè dặt đi ra, sắc mặt vô cùng kinh hoàng, hai mắt mở to. Chỉ riêng áp lực trên người Đoan Mộc Kình Thiên và Kim Viêm Thú vương đã làm cho hai người này nằm rạp trên mặt đất, tâm hồn muốn tan vỡ.
- Trương Đan, Tôn Hạo?
Tô Dật híp mắt lại, nhưng khi nhìn thấy gương mặt của hai người, hắn vẫn có phần không tin nổi.
- Tông chủ!
Hai người này không ngờ là Trương Đan và Tôn Hạo lúc đầu tìm tới nương tựa vào Tô Dật, đi tới Bá Vương tông, bước vào Ảnh Đường. Vừa nhìn thấy Tô Dật, bọn họ đã chạy tới bên cạnh hắn, viền mắt đỏ hoe, nước mắt giàn giụa.
- Tông chủ à! Cuối cùng xem như đã tìm được ngươi.
Trương Đan và Tôn Hạo nước mắt nước mũi tuôn ra, ôm đầu khóc rống, giống như tìm được người thân thất tán vậy.
Đoan Mộc Kình Thiên cùng với Bích Huyết Linh Tham, Kim Viêm Thú vương ngơ ngác nhìn nhau với ánh mắt nghi ngờ, lẽ nào hai người kia có quan hệ gì với Tô Dật sao?
- Sao các ngươi lại ở đây? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tôn Hạo lau nước mắt, nuốt nước bọt, ánh mắt vui mừng, co quắp nói.
- Đệ tử Ảnh Đường trải rộng khắp sáu lục địa, ba châu, một biển đều đã không ngủ không ngừng tìm kiếm ngươi tròn bốn tháng rồi. Tây Vô Tình đại nhân đặc biệt ra lệnh cho tiểu nhân tìm kiếm Tông chủ ở trong rừng rậm Man Yêu, không ngờ Tông chủ quả nhiên ở đây! Tông chủ, trên dưới Bá Vương tông đều ngóng trông ngươi trở lại!
- Cái gì!
Tô Dật hét lớn một tiếng, trong mắt bùng nổ tinh quang, áp lực linh hồn bắn ra, dọa cho Trương Đan và Tôn Hạo giật mình!
- Bốn tháng rồi! Không phải mới hai tháng sao?
Trong lòng Tô Dật lập tức khẩn trương. Bốn tháng có thể xảy ra rất nhiều chuyện, Thiên Man Đại Lục rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Quy tắc thời gian trong mỗi Võ Vực đều hoàn toàn khác nhau, hoàn toàn có khả năng này.
Ánh mắt Đoan Mộc Kình Thiên nghiêm trọng, mình rõ ràng ở bên ngoài chỉ mấy năm, trở lại Thiên Man Đại Lục đã là mấy chục năm qua.
Cố nén đau đớn trong lòng, Tô Dật đứng dậy, toàn thân phát ra hơi lạnh, trầm giọng nói:
- Nói cho ta biết, Bá Vương tông đã xảy ra chuyện gì?
- Cửu Tinh cốc, Huyết Dương tông còn có Hồng Cường Long liên kết với nhau. Cũng có tông môn trước đó giả vờ quy thuận, khi vừa nghe nói Tông chủ tung tích không rõ, tất cả đều xuống tay với Bá Vương tông, đặc biệt hai tháng gần đây liên tục có động tác, các thành trì của Bá Vương tông không ngừng bị các tông môn nhỏ quấy nhiễu!
Sắc mặt Trương Đan nghiêm túc, mắt đỏ ngầu.
Tôn Hạo lại nói thêm:
- Huyết Dương tông và Cửu Tinh cốc cũng là cá mè một lứa, nghe nói phía sau có thế lực lớn chỗ dựa, lúc này mới không sợ hãi, mặc dù không có động tác lớn, nhưng dưới sự chỉ huy của nó, các tông môn nhỏ cứ cách một thời gian lại tới thăm dò hư thực, rất sợ Tông chủ đại nhân ngài sẽ trở về. Cũng may Bá Vương tông vẫn có đám người Tây Vô Tình đại nhân trấn giữ, cũng không đáng lo ngại!
- Một bầy kiến hôi, ta thấy chúng đều không muốn sống rồi!
Trong mắt Tô Dật lập tức dâng lên sát ý cuồn cuộn, hai tay nắm chặt, nhất thời quát to.
- Thần Diệu, Tất Tôn, Hồng Cường Long, không giết các ngươi, Tô Dật ta thề không làm người!
Hắn nghiến răng, một uy áp Nguyên Tông cảnh khủng khiếp nhất thời dâng lên giống như núi lửa bạo phát, hơi nóng tràn ra khỏi lỗ chân lông.
Áp lực giống như núi, Trương Đan và Tôn Hạo lập tức nằm rạp trên mặt đất. Tô Dật quan sát hai người, thấy hình như còn có việc che giấu.
- Có phải còn có chuyện chưa nói không?
Tôn Hạo và Trương Đan nằm trên mặt đất, tóc gáy dựng ngược, lưng đổ đầy mồ hôi lạnh và không ngừng run rẩy.
- Ngay cả ta cũng dám che giấu sao? Nói cho ta!
Cơn tức dâng lên, ánh mắt Tô Dật sáng như điện, phong tỏa hai người.
Nhất thời, Trương Đan rúc đầu vào trong bùn, mắt nhắm chặt:
- Ngày hôm nay ta nghe người của Man Thành nói là ngày thi đấu của Thánh Sơn, hơn nữa... Còn là ngày đại hôn của Cửu Thánh Nữ! Toàn bộ người Trung Châu đều đi, vô cùng náo nhiệt!