← Quay lại trang sách

Chương 1980

Ngồi ở trên lưng Kim Viêm Thú lớn như sông núi, quan sát cảnh sắc bao la hùng vĩ, Tô Dật lại là nhíu mày, sắc mặt xám xịt.

Nước sông dừng chảy, núi non sừng sững.

Cảnh đẹp trước mặt khiến Tô Dật nhớ tới lúc đầu Liễu Nhược Hi đưa thư cho mình, bất giác siết chặt ai tay, mở miệng nuốt xuống râu nhân sâm.

Sau đó, gió núi thổi qua, ánh mắt Tô Dật trầm xuống. Hắn ngồi xếp bằng, tay kết thủ ấn huyền ảo nhanh như chớp, từng thần quang lao ra khỏi bản thể.

Cảm giác đau đớn giống như não muốn vỡ ra, Tô Dật biến sắc, gian nan nhắm hai mắt lại, cố nhịn đau đớn dữ dội bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công.

- Tiểu tử, ngươi thật sự chuẩn bị sẵn sàng cướp cô dâu à? Đây chính là Thánh Sơn, ngay cả Lý thị cũng có thể trực tiếp tiêu diệt Thánh Sơn! Chỉ một mình ngươi đi à?

Thiết Hồn Mạch bắt chéo hai chân, bàn tay gầy guộc gõ qua gõ lại ở trong Huyền Quan thứ hai mươi.

Ánh mắt Tô Dật lại nhìn về phía trước, tâm thần vẫn phóng ra xung quanh.

- Trên người ta có Huyền Linh Thần Mạch và không gian thần bí, muốn Nhược Hi cướp về không phải là vấn đề khó. Nhưng lần này còn có Ngự Thiên cung và lực lượng vũ trang của Bá Vương tông đi cùng, không hoàn toàn làm cho Thánh Sơn diệt vong, cũng phải làm cho Thánh Sơn cắt một lớp da!

Ánh mắt Tô Dật lập tức vô cùng lạnh lẽo.

Tô Dật không nói gì nữa, tâm thần lại chìm đắm trong việc chữa thương.

Toàn thân hắn có ánh sáng thần kỳ bao phủ, cơ thể sinh ra từng ráng mây được khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

- Lần này, tiểu tử này chỉ sử dụng lực lượng quân đoàn bên ngoài đối phó với Thánh Sơn, chẳng lẽ còn có ý tưởng khác?

Trong mắt Xích Phi Hồng đầy nghi ngờ.

Ở chỗ nào đó trên Thánh Sơn.

Cả dãy núi bị một mây mù bao phủ, mờ mờ ảo ảo, từng làn khói lam bay lên càng tôn lên cảnh đẹp như tiên của nó.

Trên đỉnh núi tràn đầy linh khí, kỳ hoa dị thảo, tiên khí nồng đậm, làm người ta sinh lòng hướng tới.

Hai ngọn núi trong đó cắm thẳng vào bầu trời, giống như bị búa trời từ trên cao bổ xuống. Dãy núi với màu vàng óng thấp thoáng, Thánh Võ đường to lớn nằm ở giữa hai ngọn núi, nhìn về phía xa đúng là một tấm bình phong huy hoàng lộng lẫy.

Thánh Võ đường là nơi thần bí nhất, nơi luyện võ trang nghiêm của Thánh Sơn, còn có bia mộ của Thánh đế Thánh Tôn các đời. Từ trước đến nay không phải nhờ vào đệ tử thân truyền, trụ cột Thánh Sơn sau này không thể tiến lên vững vàng được.

Theo lời đồn đại, dưới Thánh Võ đường có ba mươi sáu mạch nguyên thạch, giống như càn tôn lên dãy núi Thánh Sơn vậy.

Cho nên nơi đây quanh năm có linh khí trùng thiên, võ giả ở trong đó lại giống như ngọc cao thấm vào da thịt trắng nõn, cảm giác thư thái nói không nên lời. Khi tu luyện càng làm ít công to, hoàn toàn không kém những bí cảnh thần bí, địa phương hiểm yếu trên thế gian.

Hôm nay Thánh Võ đường vô cùng đông đúc, ồn ào náo nhiệt tới mức chấn động trời cao, tất cả tông môn, thế lực vương công có quyền thế lớn ở Trung Châu đều tập trung ở đây.

Cuộc thi đấu Thánh võ đáng lẽ phải được tiến hành sau khi Thánh đế mất mạng, nhưng lại bị Thánh Tôn cố gắng kéo dài hơn hai mươi năm.

Làm thế lực đỉnh cấp của Trung Châu mà những năm gần đây vẫn che giấu tài năng, cũng sau khi Đại Thánh Tử phát triển lớn mạnh, mới có không ít tiếng tăm ở Thiên Man Đại Lục.

Rất nhiều vị khách đang chờ đợi cuộc thi đấu của Thánh Sơn bắt đầu. Bọn họ đều ngước mắt nhìn thiên địa, nhìn về phía thánh địa, trong lòng nghiêm túc sùng kính.

Thánh đế mới nhậm chức vừa xuất hiện, Trung Châu lại tiến thêm một bước trên con đường tiến thân vào thế gia. Cho nên dựa vào thế lực Thánh Sơn nhất định luôn tốt hơn!

Trong lòng mỗi người đều biết, Thiên Long tông âm thầm so tài với Thánh Sơn sẽ thu được sức sống mới!

- Ngao!

Ráng mây vàng lan tràn khắp bầu trời, linh cầm bay thành đàn xoay chuyển trong mây lành. Trong mắt thú đầy ánh sáng màu vàng.

Giữa núi non trùng điệp, từng ngọn núi cắm vào trong trời cao, sừng sững nguy nga, tất cả đều đứng đầy, duỗi cổ nhìn, trong mắt đầy khát vọng.

có chỉ có khách quý và đệ tử thân truyền cùng với trưởng lão Thánh Sơn mới có thể có tư cách tiến vào Thánh Võ đường, hôm nay bọn họ có thể đến xem cuộc thi đấu ở Thánh Sơn, người cũng khác lại không có tư cách.

Bởi vậy, đệ tử Thánh Sơn còn lại chỉ có thể đứng ở trên đỉnh núi cao của mình, nhìn về phía cuộc thi đấu Thánh Sơn hôm nay.

Cũng may Thánh Sơn phân chia Lưu Ảnh Thạch cho mỗi ngọn núi, làm cho rất nhiều người vô duyên tận mắt nhìn thấy Thánh đế đời kế tiếp xuất hiện lại được thỏa mãn tâm nguyện.

Trước Thánh Võ đường, khách khứa từ các thế lực khác này đều chào nhau, hàn huyên một chút. Sau khi một nhóm người tới, mọi người đều nhìn qua.

- Nhìn kia, cái đó là Liễu gia của Man Thành, phụ thân đời kế tiếp của Thánh Tôn!

- Cửu Thánh Nữ là Thánh Tôn à? Ôi, không đúng, ta nghe nói nàng từ nhỏ lại đã có hôn ước với tên cuồng nhân Tô Dật kia mà?

- Xuỵt!

Một vị khách trừng mắt, sau đó lại nhìn đám người Liễu Tông Nguyên, khẽ nói.

- Ở Thánh Sơn mà ngươi còn dám nhắc tới tên của người đó, ngươi không muốn sống nữa sao?

- Ta nghe nói người kia bất mất trong cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong, đến bây giờ còn chưa đi ra!

- Cho nên Liễu Nhược Hi chắc hẳn không đợi nổi, vội vàng tìm nơi nương tựa ở Thánh đế mới!

Mọi người mồm năm miệng mười, khách lui tới đều nhìn về phía đoàn người của Liễu Tông Nguyên với ánh mắt nghiêm trọng.

Bên trong Thần Kiếm Môn, Tư Đồ Lưu Vân dẫn đầu một đám trưởng lão trong môn đã sớm đứng ở trước Thánh Võ đường. Khi thấy Liễu Tông Nguyên đến, bọn họ đều lộ ra ánh mắt không vui lộ ra không vui tình.

- Liễu Nhược Hi yêu Tô Dật như vậy, sao có thể đáp ứng làm Thánh Tôn được!

Một nữ tử che mặt bằng khăn lụa màu cam nói, cơ thể chấn động, nguyên khí sắp phát ra.

Tư Đồ Lưu Vân bước nhanh về phía Liễu Tông Nguyên, chắp tay chào hỏi. Đứng bên cạnh nữ tử đeo khăn che mặt có hai người, một là Tô Cuồng Ca, một người ở bên ngoài tới làm trưởng lão đang khẽ nói chuyện với Cốc Tố Tâm.

Cốc Tố Tâm ung dung cao quý, vấn tóc ra sau đầu, chân mày nhíu lại, bàn tay trắng mịn khẽ vỗ Mộ Dao một cái.

- Hôm nay là ngày thi đấu của Thánh Sơn, ngươi chỉ để ý xem là được rồi!

Dưới tấm vải mỏng che mặt màu da cam, đôi mắt Mộ Dao giống như viên ngọc, hai mắt giống như có sóng ánh sáng chảy tới, eo thon lắc một cái, cong môi nói:

- Còn chưa biết kết quả của Tô Dật thế nào đã vội vàng gả Nhược Hi ra ngoài sao! Ta! Ta cảm thấy đáng tiếc thay cho tên tiểu sắc quỷ kia!

- Ngao ô!

Theo một tiếng thú gào dũng mãnh vang lên, một trăm lẻ tám con Kim Quang Độc Giác Thú há miệng to như chậu máu, phát ra tiếng êu chấn động trời đất.

Thân thú cực lớn chìm trong sương mù, tiếng thú gào không ngừng vang lên, bốn chân gõ xuống mặt đất, phát ra tiếng nổ vang vọng trời cao.

Rõ ràng tất cả Thánh Võ đường có cấm chế không gian rất khủng khiếp, cho dù là ở dưới động tĩnh như vậy cũng không sao cả.

Ánh mắt của tất cả các vị khách bao gồm Thần Kiếm Môn và Liễu gia Man Thành đều lập tức sáng lên, cuộc thi đấu Thánh Sơn sắp bắt đầu!

Một lão già mặc áo bào rộng với đường vân màu vàng từ trong Thánh Võ đường bước ra. Phía sau có hai nhóm người nối đuôi nhau ra, theo thứ tự là trưởng lão bên phái Đại Thánh Tử, cùng với trưởng lão bên phái Ngũ Thánh Tử giằng co với nhau, không ai nhường ai.

Hai hàng lông màu của lão già cao vút, giống như ngọn núi khắc ra vậy, mi tâm xuất hiện hai nếp nhăn sâu, cho người ta một uy áp cực lớn khiến ai cũng ngước mắt nhìn lên. Từng sợi tóc bạc theo gió trung bay, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đó, chỉ nghe giọng nói như tiếng núi kêu biển gào.

- Cầm Mộc trưởng lão được!

- Ra mắt Cầm Mộc trưởng lão!

Tất cả mọi người vừa thấy lão già này thì ánh mắt lại nghiêm túc, không dám lộn xộn nữa.

Người tới chính là Thủ tịch trưởng lão Thánh Võ đường, kế hoạch của Đoan Mộc có mưu lược vĩ đại, còn có một nhân vật quyền uy chỉ đạo võ học giúp cho tất cả đệ tử Thánh Sơn.