Chương 1982
Nghe được đám người nói vậy, ánh mắt những người khác liên tục lóe ra ánh sáng kỳ dị, khi mọi người nhìn về phía Đoan Mộc Hùng Đồ, Tuyết Hồng Lâu cũng nhìn về phía Đoan Mộc Hùng Đồ gật đầu thăm hỏi.
- Không tệ! Rất tốt! Ngũ Thánh Tử Thiên Phong trở về đã tiến bộ thần tốc, thật đáng mừng!
Trong mắt Đoan Mộc Hùng Đồ lộ vẻ khen ngợi, trong đôi mắt mờ đục chợt sáng ngời, không ngừng gật đầu.
Uất Trì Trường Phong xấu hổ đứng ở bên cạnh, nhất thời gương mặt nhăn nhó. Đoan Mộc Hùng Đồ rõ ràng đang nói Tuyết Hồng Lâu là thiên tài, mình chính là đồ ngu.
Cơ thể run lên, Uất Trì Trường Phong lộ ra ánh mắt thâm độc lại có chút giảo hoạt. Uất Trì Trường Phong lạnh lùng nói.
- Cầm Mộc trưởng lão, có thể bắt đầu được rồi! Còn không mau nói ra Thánh Tôn và Cửu Thánh Nữ ở đâu?
Trong lời nói hoàn toàn không khách sáo, trong lòng Uất Trì Trường Phong thầm cười lạnh.
Nghe hắn nhắc nhở như thế, mọi người mới phát hiện Thánh Tôn và Cửu Thánh Nữ đều không ở đây.
- Ầm ầm!
Đoan Mộc Hùng Đồ nhìn lướt qua Uất Trì Trường Phong thoáng hiện sự ghét bỏ nhưng rất nhanh đã biến mất, hắn lại nhìn đám Thánh Hỏa trưởng lão đi theo bên cạnh Đại Thánh Tử, ánh mắt hoàn toàn lạnh lẽo lại có phần thất vọng, lập tức nói.
- Đại Thánh Tử, không nên nóng vội!
Chiếc áo bào không gió tự bay, Đoan Mộc Hùng Đồ nhanh chóng bay lên cao, Thánh Vũ Đường phía sau giống như được phóng đại mấy chục lần vậy, lớn đến mức có thể ngang trời đất.
Có tiếng gầm chấn động trời cao, ảo ảnh Thánh Vũ Đường lập tức tràn ngập trời đất và phát ra hào quang thần thánh màu vàng chói lòa, khiến mọi người không mở nổi mắt.
- Thánh Vương Khí!
Đám người được mời tới ngước nhìn trong thiên địa, toàn thân run lên, sắc mặt đại biến.
Đoan Mộc Hùng Đồ đứng giữa không trung, giọng nói già nua có chút run rẩy, khí thế mạnh mẽ ép xuống tất cả mọi người ở đó, khiến mọi người trở nên nghiêm túc, nặng nề giống như quỳ bái thiên địa vậy.
- Thánh Đế đã ngã xuống và bị thiêu cháy, nguyên nhân cái chết trở thành một câu đó. Trong hơn hai mươi năm qua, Thánh Tôn chống đỡ tòa nhà đổ, cứu Thánh Sơn ở sóng to gió bão, Thánh Sơn có thể có cục diện ổn định như ngày nay là nhờ vào kế sách sáng suốt của Thánh Tôn. Bất kể sau này là Đại Thánh Tử hay Ngũ Thánh Tử kế nhiệm Thánh Đế mới, với ý chí gánh vác Thánh Sơn đi về phía trước, không được làm nhục danh tiếng Thánh Sơn vạn nam qua!
Hắn vừa dứt lời, mọi người lại quỳ bái, rong mắt đầy vẻ sùng kính. Trên không trung ánh sáng thần thánh cuốn ra, không ngừng chấn động, hoàn toàn là cảnh tượng trang nghiêm.
- Hôm nay, là ngày diễn ra cuộc thi đấu Thánh Sơn ta, Thánh Sơn từ lúc khai sơn đã lập ra quy củ, người giành được vị trí đứng đầu trong võ đạo Thánh Sơn, chẳng phân biệt thân sơ, bất luận cao quý hay đê tiện, chỉ cần thỏa mãn một điều kiện là được trở thành Thánh Sơn Đế Quân.
Uất Trì Trường Phong và Tuyết Hồng Lâu nhìn nhau, biết Đoan Mộc Hùng Đồ đang nói rõ quy tắc thi đấu của ngày hôm nay, trên mặt bọn họ đều lộ vẻ nghiêm túc, trên người dâng trào ý chí chiến đấu.
- Vị trí Thánh Đế dành cho người đạt được quán quân! Thánh Sơn Đế Quân, phải có Thánh Vương Đế Quân Kiếm giúp đỡ mới có thể được xưng là Thánh Sơn Đế Quân chân chính. Nhưng từ khi Thánh Đế đời trước đánh rơi Đế Quân kiếm, người đời lại chưa từng thấy qua Đế Quân kiếm thật sự. Thánh Sơn không thể một ngày không có chủ, hơn nữa hơn hai mươi năm qua Thánh Sơn không có Đế Quân thật sự, trải qua sự bàn bạc của Thánh Tôn và các trưởng lão, hai người chỉ cần có thể được Tiên Thiên Thánh Vương Khí do Thánh Đế đời được truyền xuống tán thành, lại có tư cách bước vào Càn Nguyên Kim Thiên Pháp Trận.
- Càn Nguyên Kim Thiên Pháp Trận?
Mọi người nghi ngờ không hiểu, Tô Cuồng Ca lập tức nhíu mày, trong lòng có một dự cảm xấu.
- Sư tôn, lão già kia đang nói gì?
Giọng nói trầm thấp của Mộ Dao vang lên, bàn tay như ngọc muốn vén màn che mặt.
- Càn Nguyên Kim Thiên Pháp Trận là đại trận canh giữ Thánh Sơn vạn năm qua, do cường giả siêu cấp của Thánh Sơn ban đầu bố trí thành, mấy trăm đời Đế Quân mạnh nhất không ngừng gia tăng, là vị trí mạch máu của Thánh Sơn!
Cốc Tố Tâm hơi nâng cằm lên, ánh mắt nghiêm trọng.
Người bên cạnh biết trận này đều kinh ngạc, ngước mắt nhìn lên bầu trời, phía xa có ánh sáng màu vàng dao động lan tràn ra, có tiếng Thần Ma ngâm xướng, có sấm sét bí ẩn mang theo khí tức cổ xưa điên cuồng phun ra, khiến cho người ta sởn tóc gáy.
- Tiên Thiên Thánh Vương Khí tán thành! Ha ha ha! Tuyết Hồng Lâu, ngươi thua rồi! Ngươi thua rồi!
Uất Trì Trường Phong ngửa đầu cười to, chiếc nhẫn phỉ thúy trong tay phát ra ánh sáng màu vàng giống như một con bò cạp ác độc, tà quang lóe lên, nhìn chằm chằm vào Tuyết Hồng Lâu.
- Tuyết Hồng Lâu chưa bao giờ tiếp nhận qua chính thống giáo dục của Thánh Vương Khí, dựa vào bản thân để lĩnh ngộ Thánh Vương Khí, không phải đại thống của Thánh Sơn ta, sao có thể so sánh được với Đại Thánh Tử của chúng ta!
Mấy vị trưởng lão Thánh Hỏa giông như đã hoàn toàn giành thắng lợi vậy, mặt đỏ lên vì hưng phấn.
Giọng nói già nua chậm rãi dừng lại, quang ảnh rất lớn phía sau vẫn chiếm giữ không trung, hàng lông mi dài trắng như tuyết của Đoan Mộc Hùng Đồ hơi nhíu lại, nghiêm túc nhìn Tuyết Hồng Lâu.
- Ngũ Thánh Tử có gì dị nghị không?
Gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Tuyết Hồng Lâu nhìn vẻ xem thường và chế giễu của các trưởng lão phía đông, ánh mắt vẫn thâm thúy như băng, hoàn toàn không để ý tới đám người Thánh Hỏa, thản nhiên nói.
- Không sao! Bắt đầu đi!
Đám người Uất Trì Trường Phong và Thánh Hỏa cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Tuyết Hồng Lâu như sắp có trò hay được diễn ra.
- Nếu đã vậy, mời hai vị lần lượt bước vào Thánh Vũ Đường! Tiếp nhận thử thách của Tiên Thiên Thánh Vương Khí! Nếu như Thánh Vương Khí không chấp nhận sẽ bị tự động bắn ra, bị thương rất nặng.
Đoan Mộc Hùng Đồ nhìn chằm chằm vào Tuyết Hồng Lâu, sau đó nặng nề gật đầu, sâu trong đôi mắt lóe lên tinh quang.
- Ầm ầm!
Ánh sáng màu vàng dao động rồi giống như pháo hoa bắn ra đầy thần thánh, ảo ảnh thần võ khuếch tán ra bốn phương tám hướng làm hư không run rẩy.
- Các vị bắt đầu chuẩn bị đi! Trước sau bước vào, sau khi tiếp nhận thử thách sẽ được Tiên Thiên Thánh Vương Khí truyền tống đến trong Càn Nguyên Kim Thiên Pháp Trận. Cửu Thánh Nữ lại ở trong đó, hai ngươi tìm được Cửu Thánh Nữ thì tiến hành quyết đấu lần cuối cùng do Thánh Tôn tự mình quyết định, tiếp theo đảm nhận vị trí Thánh Đế! Người thắng sẽ trở thành vị hôn phu của Liễu Nhược Hi!
Khi câu cuối vang lên, ánh mắt những người thanh niên ở đây trở nên nóng bỏng, không ngừng nuốt nước bọt. Bóng dáng Cửu Thánh Nữ giống như từ trong tranh bước ra làm cho tâm hồn của vô số người vỡ nát.
- Tô Dật còn chưa tới! Làm thế nào đây!
Mộ Dao bắt đầu sốt ruột, dưới lớp khăn che mặt mỏng, lông mày của nàng nhíu lại, trong con mắt linh động thoáng hiện vẻ lo lắng.
Vẻ mặt Tô Cuồng Ca và Cốc Tố Tâm đanh lại. Tư Đồ Lưu Vân âm thầm siết chặt nắm đấm. Trường hợp này là chuyện nội bộ của Thánh Sơn, Thánh Sơn lại là tồn tại vạn năm, Thần Kiếm Môn sao có thể đấu lại được!
Trong Quần Sơn Thiên Phong, rất nhiều người lộ ra ánh mắt kinh hãi. Ánh sáng màu vàng lập tức cắt qua chín tầng mây phóng lên cao, cuốn ra khoảng không!
Uất Trì Trường Phong và Tuyết Hồng Lâu nhìn nhau, Uất Trì Trường Phong lộ ra ánh mắt thâm trầm, nguyên khí uy nghiêm đáng sợ như gió bão lưu chuyển, chỉ nghe phía xa có tiếng động lớn chấn động cả núi sông.
- Ngao!
Ánh mắt mọi người kinh hãi, từng ánh mắt giống như kiếm quang phong tỏa bóng đen khủng khiếp đang tập trung thiên địa phía xa.
- Ầm ầm ầm!
Khí tức hung hãn xông thẳng lên trời, bóng thú cực lớn như che phủ cả trời đất đang di chuyển với tốc độ rất nhanh, uy áp khủng khiếp càng làm cho mọi người run sợ!
- Bà ngoại tính thả rắm chó thối tha à! Ai cho các ngươi có lá gan, cho phép các ngươi quyết định tương lai của Nhược Hi?
Một giong nói vang vọng không trung, khí tức cường đại hung hãn giống như đất rung núi chuyển vọng khắp trời đất, Quần Sơn Thiên Phong lập tức run rẩy!