Chương 1983
Bóng thú màu đen bao phủ một tầng ánh lửa mông lung, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chỉ chớp mắt nó đã xông tới trước mặt.
Uất Trì Trường Phong và Tuyết Hồng Lâu đồng thời lao lên không trung, phía sau lưng có ảo ảnh phát ra ánh sáng màu vàng trùng điệp, nguyên khí dâng trào giống như gió bão, mắt phát ra ánh sáng chói mắt giống như mặt trời.
Tuy nhiên, hai mắt Tuyết Hồng Lâu lại có thêm phần thâm thúy u ám.
Một bên giống như mặt trời giữa trưa, nóng bỏng chói mắt, một bên giống như mặt trời vừa lóe sáng, chói lòa hùng hồn, Tuyết Hồng Lâu lại thuộc về người sau.
Hai người đồng thời đứng sừng sững trong không trung, nhìn bóng đen giống như diệt thế lao tới. Trên bóng đen dần hiện rõ một bóng người cao ráo, trên gương mặt có chút ngây ngô, hai mắt đỏ ngầu, huyết khí cuồn cuộn giống như hung thần ác sát, không phải Tô Dật thì còn có thể là ai!
- Tô Dật!
Uất Trì Trường Phong và Tuyết Hồng Lâu đồng thời hét lớn một tiếng, tia sáng càng thêm chói mắt.
- Là Tô Dật! Thật sự là Tô Dật!
Vừa nhìn thấy thiếu niên trên bóng thú màu đen kia, mắt Mộ Dao nhất thời đỏ hoe, vô cùng kích động, ra sức kéo cánh tay của Cốc Tố Tâm và kêu lên.
Cốc Tố Tâm không ngừng gật đầu, gương mặt đỏ bừng, đồng thời chú ý tới hai tay Tô Cuồng Ca đã bắt đầu bất giác run rẩy.
Mắt Tô Cuồng Ca sáng ngời, môi cong lên. Cốc Tố Tâm chưa bao giờ thấy Tô Cuồng Ca quan tâm coi trọng một đệ tử như vậy!
- Cái gì? Người kia là Tô Dật à! Sao hắn có thể còn trẻ như vậy?
- Vua của thiên kiêu? Người đứng đầu Thiên Man trong cùng thế hệ? Tô Dật đã tiêu diệt thiếu cung chủ Long gia à?
- Hắn lại có thể trở về! Hắn lại có thể trở về!
Thoáng cái, những vị khách mời trên Thánh Sơn đều bàn tán xôn xao, chỉ vào thiếu niên trên không trung, hai mắt mở thật lớn, lưng ớn lạnh!
Tô Dật đứng ngạo nghễ trên thú vương, áp lực che trời lấp đất làm cho không trung như đông cứng lại, bên trong thân thể phát ra áp lực mạnh mẽ, khí tức hung hãn xông lên tận trời. Thực lực Nguyên Tông cảnh nhất trọng làm cho mọi người không khỏi kinh sợ, ánh mắt run rẩy!
Thú ảnh dừng lại trên không trung giống như một chiếc chiến thuyền diệt thế, người thiếu niên đứng ở trên đó với phong thái tuyệt thế, hai mắt tràn ngập lửa giận lộ ra vẻ tà mị điên cuồng, cương quyết sắc bén không sao tả hết!
- Vù vù!
Kim Viêm Thú vương ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, dãy núi chấn động, năng lượng thiên địa chấn động, cái bóng to lớn hóa thành một bóng dáng cao ngất phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ, giống như Thú hoàng viễn cổ hạ xuống thế gian!
- Chủ nhân!
Kim Viêm Thú vương cung kính đứng ở bên cạnh Tô Dật, ánh mắt cao ngạo, thản nhiên liếc nhìn đám người trên Thánh Sơn đầy xem thường!
- Rầm!
- Thú... thú tôn Vực cảnh! Là thú tôn Yêu Vực cảnh a!
- Người bên cạnh kia là Tô Dật, lại có thể Nguyên Tông cảnh nhất trọng! Không phải hắn đã biến mất trong trận chiến Thiên Phong sao?
Rất nhiều người kinh ngạc kêu lên, lúc này khí tức của Tô Dật và Kim Viêm Thú vương lộ ra, đã làm cho vô số người nghẹn họng nhìn trân trối, mấy trăm ánh mắt giống như bị giật điện.
Tiếng thán phục và tiếng hít sâu đầy khủng hoảng lập tức vang lên trong tất cả đám đông. Người của Thần Kiếm Môn và Liễu gia Man Thành đứng trong đám đông lại hít thở gấp gáp.
- Nguyên Tông cảnh! Sao tiểu tử này lại tăng vọt rồi! Hắn là biến thái sao!
Mộ Dao vẫn dùng khăn mỏng che mặt, nhưng vẻ vui mừng bất ngờ trong mắt hạnh đã sớm bị khủng hoảng thay thế, tâm thần dao động.
Cốc Tố Tâm lặng lẽ khoác cánh tay của Tô Cuồng Ca, khí tức của Tô Cuồng Ca giống như rồng ẩn dưới vực sâu lại bạo phát.
Trên gương mặt gầy gò không kìm nén được ý cười run rẩy nói không ngừng:
- Tốt! Tốt! Tốt!
Trong mắt Tư Đồ Lưu Vân trước sau vẫn không hết chấn động, hắn tiến đến bên cạnh, kích động khẽ nói:
- Tô trưởng lão, Tô Dật là Kim Long trên bầu trời! Chúc mừng chúc mừng!
Tô Dật trở về, chứng tỏ Tư Đồ Lưu Vân cuối cùng đặt cược đúng chỗ rồi.
Thần Kiếm Môn cũng sẽ bởi vì Tô Dật mà đi lên một con đường rộng lớn sáng sủa.
- Tô Dật?
Liễu Tông Nguyên là kẻ tu vi thấp nhất trong tất cả mọi người ở đó, chỉ vì là thân phận phụ thân của Cửu Thánh Nữ mới được mời đến.
Đối mặt với khí tức, áp lực ngập trời giống như cuồng ma của Tô Dật, sắc mặt Liễu Tông Nguyên sớm đã tái nhợt, vô cùng khủng hoảng.
Trong mắt hắn lộ vẻ khó tin. Thiếu niên ;úc đầu đại náo trong cuộc kiểm tra ở Thánh Sơn, tuyên bố phải hủy Thánh Sơn không ngờ tới thật rồi!
Hơn nữa còn là đơn thương độc mã, tinh phong huyết vũ, Tô Dật vẫn giống như thiếu niên ngày xưa với tâm huyết khiếp người!
Bởi vì Tô Dật đến, tất cả mọi người ở đó trở nên lặng ngắt như tờ, ánh mắt tất cả đều tập trung ở trên người Tô Dật.
Bất chợt, Uất Trì Trường Phong phát ra hoàn toàn khí tức Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng, đôi mắt giống như biển lửa đang bốc cháy, rít qua kẽ răng.
- Tô Dật! Ngươi thật to gan, đại nạn không chết, còn dám đến Thánh Sơn ta! Ai cho ngươi tim hùm gan báo như vậy!
Đám người trưởng lão Thánh Hỏa nhất thời giương cung bạt kiếm, tiếng hét lớn truyền khắp hư không, bảy tám bóng dáng Nguyên Tông cảnh đỉnh phong cùng với Thánh Hỏa là tu vi Nguyên Vực cảnh bước trong không trung, từng ánh sáng màu vàng kèm theo sát ý cuốn ra.
- Thằng nhãi ngươi dám lên Thánh Sơn ta, hôm nay không báo thù cho đệ tử của Thánh Sơn thì uổng công Thánh Hỏa ta làm người!
Sóng dao động kèm theo kình phong khủng khiếp cuốn ra khắp Thánh Sơn, làm trời đất dao động!
Cùng lúc đó, một đám trưởng lão phía sau Tuyết Hồng Lâu cũng nổi giận nhưng bị Tuyết Hồng Lâu thản nhiên vung tay ngăn cản, mới tạm thời không phóng lên không trung!
- Làm càn!
Kim Viêm Thú vương lập tức thay đổi sắc mắt, ánh mắt ngạo nghễ hung hãn, gầm lên một tiếng, âm thanh chấn động khắp nơi.
Chỉ một thoáng, Thụy thú bên trong Quần Phong Thiên Sơn gào thét, trời đất cộng hưởng, yêu khí không giới hạn giống như vượt qua thời gian lao đến, bao phủ cả trời đất, ngạo nghễ nhìn muôn dân trăm họ!
- Chủ nhân, những lão bất tử này nói năng lỗ mãng, thuộc hạ thay ngài thu thập chúng!
Ánh mắt Kim Viêm Thú vương ngoan độc, mắt thú đầy sát ý lưu chuyển!
Tô Dật khoát tay áo, mắt hơi híp lại, nhìn một đám kẻ thù cũ quen thuộc nổi giận như vậy, sắc mặt rất đoan chính.
- Chó cắn ngươi, ngươi còn cắn chó sao! Chẳng lẽ không ngại bẩn à?
Tô Dật mỉm cười.
Kim Viêm Thú vương ngước mắt suy nghĩ một lát rồi lập tức khẽ gật đầu, bảy tám tồn tại Nguyên Tông cảnh đỉnh phong phía dưới lập tức quát lớn một tiếng!
- Giết chết hắn!
- Ầm!
Ánh sáng chớp động, áp lực đáng sợ hóa thành bảy tám dải ánh sáng trực tiếp bắn về phía Tô Dật, Kim Viêm Thú vương nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân rung lên, vòng lửa vô cùng mạnh mẽ bao phủ xung quanh, che phủ cả Tô Dật.
- Bốp!
Hắn tiện tay đánh ra một tia lửa vô cùng nhanh chóng và mãnh liệt lướt qua không trung phát ra tiếng động khiến linh hồn người ta run rẩy. Ánh lửa bắn ra, trời đất nổ mạnh!
Bầu không khí nóng lên mang theo áp lực linh hồn ngập trời, nhất thời ánh mắt tất cả mọi người ở đây lộ vẻ khủng hoảng, người tu vi thấp trực tiếp tái mặt, không ngừng nôn ra máu!
- Nhóc con, khốn kiếp! Hôm nay ngươi phải chết!
- Tô Dật, còn không nhanh cút xuống nhận lấy cái chết! Lão phu phải băm thây ngươi ra thành vạn đoạn!
Ánh lửa tiêu tan, uy áp khủng khiếp xé rách không gian, tạo ra dừng chấn động mạnh. Bên trong vòng sáng, Tô Dật không hề bị thương, con mắt thâm thúy lạnh lùng giống như hai vực sâu vô tận, chăm chú nhìn đám cường giả Thánh Sơn đang đứng trên không trung phía dưới kêu gào.
Mỗi cường giả Thánh Sơn đều phát ra khí tức của mình, lúc này nguyên khí năng lượng của bọn họ hỗn loạn, sắc mặt trắng bệch, thở hồng hộc nhìn Tô Dật.