← Quay lại trang sách

Chương 1985

Cuộc thi đấu Thánh võ ngày hôm nay lấy Liễu Nhược Hi làm tiêu chuẩn chính là bất công, lấy lão bà của người khác ra đặt cược, đây cũng là Thánh Sơn không phải.

- Nghe chưa? Uất Trì Trường Phong? Dám khi dễ tới trên đầu ta, cướp lão bà của ta, ngươi có ý gì hả?

Hắn nhìn Liễu Tông Nguyên phía dưới, bốn mắt nhìn nhau, Liễu Tông Nguyên giống như trút được gánh nặng, lùi lại phía sau.

- Thì tính sao? Ngươi là kẻ thù không đội trời chung của Thánh Sơn, Liễu Nhược Hi là Cửu Thánh Nữ của Thánh Sơn ta, tất nhiên phải phân biệt rõ ràng, ngày Liễu Nhược Hi gia nhập Thánh Sơn đã phân rõ giới hạn với ngươi rồi! Nếu như ngươi thức thời, nhanh cút ra khỏi Thánh Sơn!

Gương mặt Uất Trì Trường Phong nhăn nhó, lạnh lùng liếc nhìn Liễu Tông Nguyên rồi căm hận nói.

- Đại Thánh Tử nói không sai. Tiểu tử, hôm nay là cuộc thi đấu của Thánh Sơn ta, Thánh Sơn tạm thời không tính toán tới mối thù với ngươi, nhanh cút đi mới là sự lựa chọn tốt của ngươi!!

- Đừng có không thức thời, người trẻ tuổi! Đại Thánh Tử tự nhiên đặc biệt khai ân! Thánh Sơn không phải là thế lực ngươi có thể đắc tội được đâu! Giờ nhặt lại một tính mạng thì càng phải quý trọng mới phải!

- Đại Thánh Tử minh giám, Tô Dật, tạm thời để lại cho ngươi một mạng, đừng mắc sai lầm nữa! Nhanh chóng rời đi đi!

Một đám Thánh Sơn trưởng lão nghe được ý của Uất Trì Trường Phong, có tranh luận với Tô Dật xem hắn và Liễu Nhược Hi có danh nghĩa phu thê hay không hoàn toàn không có ý nghĩa, Thánh Sơn vốn đã đuối lý.

Nội dung hôm nay chính là để cho hai người bước vào đại trận, tìm được Thánh Tôn tạm thời là Liễu Nhược Hi này. Về phần sau đó Thánh Tôn là ai đều không quan trọng!

Lời nói sắc bén nhưng đám người Thánh Sơn lại lui về phía sau một bước. Chỉ cần Tô Dật không càn quấy, đừng phá hủy đại điển Thánh Sơn, bọn họ có thể giữ mạng của Tô Dật lại!

Tô Dật gãi tai, khóe miệng cong lên có phần lạnh lùng. Bây giờ rất rõ ràng Liễu Nhược Hi là thê tử của mình, tất nhiên không cho bất kỳ kẻ nào có quyền tranh giành, càng không cho phép bất kỳ kẻ nào lấy danh nghĩa đón dâu tiến hành đại điển Thánh Sơn. Ngày hôm nay Tô Dật lại muốn đích thân vào trận đoạt lại Liễu Nhược Hi!

- Ta lặp lại lần nữa, lão bất tử, Liễu Nhược Hi là thê tử của ta, ngày hôm nay nếu ai trong số các ngươi tiến vào trận cưới nàng, một người tới ta giết một người, một đôi tới ta giết cả đôi! Cho dù máu nhuộm Thánh Sơn, sông núi hủy diệt, ta cũng sẽ dẫn Liễu Nhược Hi đi! Đại trận Kim Quang, ai cũng không được phép tiến vào!

Lửa lớn ngập trời xen lẫn với nguyên khí lẫm liệt tràn ra trong hư không, vẻ mặt Tô Dật lạnh lùng nghiêm nghị, hai mắt đỏ như lửa lại càng thêm dữ tợn!

Ánh mắt Uất Trì Trường Phong và Thánh Sơn trưởng lão nhất thời nghiêm lại, trong tay có dải nguyên khí ầm ầm phóng ra, tia sáng lao đi như long hổ rời núi.

Sâu trong trời cao, trong ánh sáng màu vàng tràn ngập, một khí tức cực lớn bao phủ lấy Tô Dật!

- Phá!

Một tiếng hét lớn truyền ra từ trong cổ họng của Tô Dật, chỉ thấy hai mắt Tô Dật chớp động ánh sáng màu vàng, bàn tay đẩy về phía trước. Kim Viêm Thú vương cũng phát ra một ngọn lửa dài, hư không xung quanh vặn vẹo không ngừng, từng vết nứt không gian hiện ra!

- Ầm!

Ánh sáng đột ngột nổ tung, sóng kích cực lớn trực tiếp đẩy Uất Trì Trường Phong về phía sau, phải nhờ bảy tám gã cường giả Nguyên Tông cảnh đỉnh phong trợ giúp. Ánh mắt Uất Trì Trường Phong lập tức trở nên dữ tợn, ngọn lửa khủng khiếp bốc lên. Đây là đánh vào mặt hắn ngay trước mặt mọi người!

- Vút vút!

Một tơ máu từ khóe miệng chảy xuống, ánh mắt Uất Trì Trường Phong thâm độc nhìn chằm chằm vào Tô Dật trên không trung hoàn toàn không rời mắt. Hắn không biết nửa tháng cuối cùng Tô Dật rèn luyện ở trong tường kép thời không, mấy cường giả Nguyên Tông cảnh đỉnh phong bình thường này sao có thể so sánh được!

Cơ thể vốn trải qua Thái Cổ Long rèn luyện, ở trong tường vân cùng kim quang đầy trời, Tô Dật rũ nhẹ trường bào, nhìn Thánh Sơn trưởng lão như không có chuyện gì.

Công kích giống như gợn sóng trào lên đỉnh đầu, vô số người ở đây trợn tròn mắt, run rẩy như nhìn thấy quỷ

- Tô Dật thật mạnh, hắn làm sao lại trở nên mạnh như vậy?

- Bảy tám Nguyên Tông cảnh đỉnh phong, Yêu Vực cảnh cản trở thì cũng thôi, không ngờ Tô Dật không hề dịch chuyển. Đây là thực lực cỡ nào?

- Trên thân Tô Dật khẳng định có ngoại lực, nếu không sẽ không dám đơn độc đến đây.

Tiếng bàn luận bang khắp Thánh Vũ đường, phần lớn võ giả đều đến xem náo nhiệt, Tô Dật cường thế như thế, uy áp mãnh liệt tràn ngập toàn trường, rất nhiều người không khỏi run rẩy, ánh mắt chấn động.

- Ta thấy ngươi muốn tìm chết rồi.

Uất Trì Trường Phong nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân lại ngưng tụ chiến ý, ở trong cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong thời điểm, Tô Dật nhiều lần gây phiền phức cho mình

Bây giờ đến Thánh Sơn, không ngờ lại công khai đánh vào mặt mình, chuyện gì cũng có thể nhịn, nhưng chuyện này không thể nhịn được

Trong lòng tức giận, sát ý dâng lên, Uất Trì Trường Phong lập tức bị một bàn tay khô gầy phía sau lưng giữ chặt, chính là Thánh Hỏa trưởng lão.

- Đại Thánh Tử, Tô Dật tới có phần cổ quái, không thể không đề phòng.

Cho dù Thánh Hỏa cũng hoàn toàn tức giận, nhưng từ hai lần giao đấu vừa rồi lại có thể nhìn ra được Tô Dật nhất định có giữ lại hậu chiêu.

Cho dù trong lòng Thánh Hỏa muốn chém Tô Dật thành ngàn mảnh, cũng không dám ngông cuồng giết chóc

- Làm sao có thể để bọn chúng chà đạp tôn nghiêm của Thánh Sơn như vạy?

Gương mặt Uất Trì Trường Phong hết xanh lại đỏ, ánh mắt dường như có thể chảy ra máu, đã không kìm chế được sát ý nữa

- Tuyết Hồng Lâu, ngươi là người chết sao? Ngươi không tham gia cuộc thi đấu Thánh Sơn sao?

Uất Trì Trường Phong hung hăng trừng mắt nhìn.

Từ trước đến nay tính tình Ngũ Thánh Tử lãnh đạm, nhưng kẻ thù lớn đã đánh tới cửa nhà, Uất Trì Trường Phong vừa vặn lấy Tuyết Hồng Lâu ra chắn.

Tuyết Hồng Lâu vẫn đứng tại chỗ, trong đôi mắt đen láy thoáng lạnh, đồng tử co lại. Tu vi Nguyên Hoàng cảnh bát trọng ầm ầm phát ra, mọi người ở đây đều lộ ra vẻ sợ hãi thán phục

- Tô Dật, rốt cuộc phải làm sao thì ngươi mới chịu bỏ qua- Tuyết Hồng Lâu chắp hai tay sau lưng, mái tóc đen để xõa, lộ ra khí thế cao ngạo, quý phái.

Trên không trung, khí tức Tuyết Hồng Lâu phát ra không trung. Tô Dật âm thầm kinh hãi, nhưng không đổi sắc mặt nói.

- Ta không có hứng thú với cuộc thi đấu Thánh Sơn, dùng kiệu lớn tám người khiêng đưa Liễu Nhược Hi ra cho ta, nếu không hôm nay ta huyết tẩy Thánh Sơn.

- Huyết tẩy Thánh Sơn?

Tuyết Hồng Lâu khẽ lạnh nhạt nói, trong mắt bắn ra tinh quang cùng hơi lạnh lan tràn trong thiên địa.

- Chỉ dựa vào ngươi đã mong diệt Thánh Sơn à, sợ là ngươi còn không có tư cách này đâu. Hôm nay, ngươi còn chưa đủ nội tình để nhằm vào Thánh Sơn. Ngươi không gây ầm ĩ, ta sẽ để cho ngươi an toàn rời đi. Về vị trí Thánh Đế, ta nhất định phải có được, nếu Cửu Thánh Nữ không có ý với ta, ta giúp người hoàn thành ước vọng này một cách ổn thỏa, mong ngươi yên tâm.

Đây đã là hứa hẹn lớn nhất của Ngũ Thánh Tử, so với Đại Thánh Tử, Ngũ Thánh Tử cực kì thành khẩn và cũng có thành ý.

Các võ giả thi nhau gật đầu, đây đã là kết cục tốt nhất, cũng là nhượng bộ lớn nhất

của Thánh Sơn đối thiếu niên mạnh mẽ này.

- Thánh Sơn đại điển hai mươi năm mới có một lần, tuyển chọn Thánh Đế không thể có sai xót.

Thánh Hỏa sau lưng Uất Trì Trường Phong than nhẹ một tiếng, như ngầm thừa nhận.

Nơi hẻo lánh trong đám xông có một bóng hồng xinh đẹp lùi lại, ánh mắt mông lung, đường cong nóng bỏng gợi cảm như rắn nước trong lúc mơ hồ không ngừng rùn rẩy, khiến người ta thương xót.

Tô Dật đẩy bàn tay về phía trước, có vẻ không kiên nhẫn, trong mắt lại lóe lên vẻ giảo hoạt.

- Tuyết Hồng Lâu, ta vốn cho rằng ngươi là một người thông minh, hóa ra cũng là một thằng ngu xuẩn.