Chương 1990
Vòng xoáy Thánh Vương giống như trận gió xoáy cuồng bạo nổi lên, trong chớp mắt ngắn ngủi đó, trời đất Huyền Hoàng, xung quanh chấn động.
Kiến trúc cực lớn với ánh sáng màu vàng lẫm liệt như hút lấy linh hồn con người, dường như có một lực lượng thần bí từ khe cửa lộ ra, khiến người ta không nhịn được muốn chui vào bên trong.
- Thử thách Thánh Vũ Đường một lần chỉ có một người tiến vào, người thành công tiếp nhận thử thách, trời sẽ giáng hiện tượng khác thường, lại có nghĩa là trở thành người được Thánh Đế tuyển chọn!
Đoan Mộc Hùng Đồ liếc nhìn Tô Dật, trên gương mặt có chút bất an, luôn cảm thấy tiểu tử trước mắt có vấn đề!
- Vèo!
Liên tục mấy chục mị ảnh xông về phía trước Thánh Vũ Đường, ánh sáng màu vàng cuốn ra khắp trời đất khiến cho không gian âm thầm vặn vẹo, ánh sáng rực rỡ khuấy động khoảng không xung quanh.
Rừng rúi rậm rạp tự động lay động, mặt đất chấn động rung chuyển, hư không nổ mạnh, rất nhiều kình phong đáng sợ cuốn ra khắp nơi!
- Ngao!
Rất nhiều tọa kỵ ở đây và yêu thú phía xa run rẩy thú hồn, rít gào vang vọng trời đất!
- Thánh Vương khí thật mạnh!
Tô Dật đứng trong không trung, mắt hơi híp lại, một tinh quang bắn ra.
Thánh Vũ Đường trước mắt phát ra ánh sáng màu vàng chói lòa, ảo ảnh chiếm giữ khoảng không giống như có năng lượng vô cùng vô tận trải rộng, giống như là mãnh thú ngủ đông đang chờ đợi thức tỉnh!
- Nguyên khí thuộc tính kim thật thuần túy!
Tô Cuồng Ca, Kim Viêm Thú vương cũng mới lần đầu tiên nhìn thấy Thánh Vương khí mạnh mẽ như vậy. Thánh Vương Khí trên người đám người Uất Trì Trường Phong so với hắn quả thực chính là Tiểu Vu gặp Đại Vu!
- Vù vù!
Hơi thở Thánh Vương Khí ngập trời bỗng nhiên cuốn ra, ép tới đám người phía trước. Mọi người ở đây đều run sợ, người có tu vi thấp còn nằm rạp!
Dao động thần thánh giống như biển rộng, Tô Dật nhanh chóng điều chỉnh nguyên khí, trong tay kết thủ ấn nhanh như tia chớp, Ngự Thiên Quyết và Thiên Yêu Cổ Kinh đồng thời được vận chuyển, áp lực thần thánh dâng trào đi qua trong cơ thể, chỉ để lại từng dòng nước ấm áp.
Nhất thời, Tô Dật nhíu mày lại, trong lòng biết mình có thể chịu được Thánh Vương khí này.
Ánh sáng còn sót lại lướt về phía Tuyết Hồng Lâu cùng với Uất Trì Trường Phong, trong lòng Tô Dật chợt hiện một nghi ngờ. Thánh Vương khí của Uất Trì Trường Phong và Tuyết Hồng Lâu so sánh với Thánh Vương Khí đời đầu đã sớm loãng đến cực điểm, trước đây Thánh Sơn chắc hẳn cường đại không gì sánh được!
Như vậy trong tay Thiên Yêu tông có giấu Kim Trấn Thiên Thạch và Thiên Phong Thần Kiếm, chẳng phải là cường đại đến mức không gì sánh nổi sao?
Thế lực cường đại như vậy còn bị diệt, võ đạo rốt cuộc tới đâu mới là điểm cuối.
- Bắt đầu đi! Ba người các ngươi bước lên trước!
Đoan Mộc Hùng Đồ hét lớn một tiếng, âm thanh như chấn động trời cao, tường vân phía xa lưu chuyển. Đại Thánh Tử và Ngũ Thánh Tử hóa thành ánh sáng màu vàng đã đến trước Thánh Vũ Đường, Tô Dật cũng không cam lòng tụt lại phía sau, Phù Diêu Bách Biến Bộ được phát ra, thân hình hóa thành gió bão, vọt tới trước Thánh Vũ Đường!
- Ầm!
Tô Dật vừa hạ xuống, tất cả giống như Kim Hồng Đại Điểu khiến người ta không kịp nhìn, trong lòng Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc cũng cả kinh.
- Tốc độ thật nhanh!
Mắt Đoan Mộc Tiêu Mạn sáng lên, sau đó ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn về Kình Thiên mặc áo bào đen phía sau, không khỏi cười hiểu ý.
Tô Dật có thể đột phá Nguyên Tông cảnh, tốc độ nhìn rợn cả người như vậy hoàn toàn là nhờ công lao của Đoan Mộc Kình Thiên.
- Tỷ, không cần lo lắng. Tiểu tử thậm chí đã đi qua thời không gió bão! Thánh Vương khí cùng lắm thì không có phản ứng thôi!
Hai mắt Đoan Mộc Tiêu Mạn vẫn ẩn chứa vẻ quan tâm thân thiết, ngón tay ngọc xiết chặt, khẽ nói:
- Ta có thể nào không lo lắng được.
Sau khi kết thúc, các ngươi đều theo ta quay về Ngự Thiên cung, vết thương của ngươi rất nặng, nếu không phải có Nguyên Vực cảnh chống đỡ thì thần hồn đã bị diệt từ lâu!
Dưới áo bào đen, ánh mắt Đoan Mộc Kình Thiên run lên, nhớ tới cảnh tượng bị truy sát trước kia không khỏi phát ra sát ý cuồn cuộn.
- Thánh Sơn và Thiên Long tông đều phụ thuộc vào Long gia, ngày hôm nay lấy nguyện vọng của Tô Dật làm chủ, Thánh Sơn ta cho hắn một chút thời gian, nhất định phải huỷ diệt!
Đoan Mộc Tiêu Mạn dùng nguyên khí truyền âm nói.
Lúc này ai có thể ngờ được, ở đây thậm chí có nửa bước Nguyên Thiên và Nguyên Thiên cảnh đang trò chuyện, lúc này ánh mắt của mọi người tập trung vào ba bóng người trước Thánh Vũ Đường.
Uất Trì Trường Phong hừ lạnh một tiếng, nhìn ánh sáng màu vàng khắp bầu trời, Thánh Vũ Đường như thác đổ mạnh với hào quang rực rỡ, giống như thần chỉ viễn cổ khinh thường nhìn xuống thiên hạ.
- Tô Dật, nếu như ngươi không tiếp nhận được thử thách của Thánh Vương khí, ngươi từ đâu tới đây trực tiếp lăn trở về nơi đó! Đừng làm lỡ cuộc thi đấu của Thánh Sơn ta!
Ánh mắt Tuyết Hồng Lâu và Tô Dật đồng thời nhìn lại, Tuyết Hồng Lâu khẽ lắc đầu, Tô Dật lại nhếch mép cười lạnh.
- Có thể đừng nói nhiều nữa được không, tránh làm lỡ thời gian ta tiến vào trong!
- Ngươi!
Uất Trì Trường Phong rũ ào choàng, chiếc nhẫn phỉ thúy chớp hiện ánh sáng màu vàng, trong đôi mắt yêu dị thoáng ánh lên vẻ lạnh lùng, ngoan độc nói.
- Miệng lưỡi nhanh nhẹn cũng không có tác dụng gì, có bản lĩnh thì ta chờ ngươi ở trong Càn Nguyên Kim Thiên Trận!
Vừa dứt lời, cửa lớn Thánh Vũ Đường mở ra, khí tức cổ xưa công kích ra, Uất Trì Trường Phong mắt lạnh nhìn qua hai người, ánh mắt độc ác, lại đề khí chợt tiến vào.
- Thánh Hỏa trưởng lão?
Chẳng biết từ lúc nào, Thánh Hỏa trưởng lão đã đi tới bên cạnh Đoan Mộc Hùng Đồ. Ánh mắt Đoan Mộc Hùng Đồ tập trung ở trên Thánh Vũ Đường, khi Uất Trì Trường Phong bước vào, mây xung quanh cuồn cuộn, hào quang màu vàng lưu chuyển ở phía chân trường!
- Tiên Thiên Thánh Vương Khí do Thánh Đế đời đầu để lại rất tinh thuần, tự sau khi Đế Quân kiếm không rõ tung tích, đây là điểm truyền thừa duy nhất của Thánh Sơn, cho dù là Đại Thánh Tử cũng không nhất định có thể thành công tẩy rửa được!
Đoan Mộc Hùng Đồ yếu ớt nói.
Khóe miệng Thánh Hỏa trưởng lão khẽ run lên, thoáng hiện vẻ giảo hoạt, nhìn Tô Dật và cười khà khà nói.
- Ai cũng không được nhưng Đại Thánh Tử chắc chắn có thể!
- A?
Đoan Mộc Hùng Đồ không biết vì sao Thánh Hỏa trưởng lão lại có lòng tin như vậy, khi đang chuẩn bị hỏi kỹ, Thánh Vũ Đường phát ra một ánh sáng màu vàng.
- Ầm ầm!
Cột ánh sáng màu vàng rất lớn xông thẳng lên trời và xoay tròn, hào quang màu vàng rực rỡ đẩy tan tường vân, nhất thời lướt qua hư không giống như có tia sát màu vàng, lại giống như rồng ngâm phượng hót.
Khí thế hùng hồn như vạn thú lao nhanh, ánh sáng thần thánh rơi vào trên Thánh Vũ Đường, ngạo nghễ nhìn vạn sinh linh trên thế gian, khí tức uy áp bá đạo thẳng làm cho mọi người chấn động, muốn nằm rạp!
- Ha ha! Lão phu nói không sai!
Ánh mắt Thánh Hỏa trưởng lão đầy kiêu ngạo nhìn Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu giống như thị uy.
Lông mi dài của Đoan Mộc Hùng Đồ nhíu lại, đôi mắt như hai đường kiếm quang phát ra, tiếp tục nhìn về phía Thánh Hỏa, không ngờ hắn đã bước về phía Thánh Vũ Đường.
Bên trong Thánh Vũ Đường phát ra một tiếng cười điên cuồng, không hề che giấu cuồng ngạo của Uất Trì Trường Phong.
Khí thế Uất Trì Trường Phong tăng lên, giống như từng sóng triều dao động, mặt đỏ bừng, trong mắt đầy ý cười hoàn toàn không kiêng nể gì cả!
- Chúc mừng Đại Thánh Tử, là Thánh Tử Thánh Sơn ta được trời chọn!
Thánh Hỏa trưởng lão quỳ một chân xuống đất, kêu lên.
Uất Trì Trường Phong nhíu mày, nhìn Tuyết Hồng Lâu và Tô Dật, thoả thích hưởng thụ tôn nghiêm tuyệt đối và vinh quang vô thượng!
- Tuyết Hồng Lâu, Tô Dật, các ngươi có bản lĩnh cũng tiến vào trong đi! Ha ha! Một tên tạp chủng, một kẻ hàng giả còn muốn tranh với ta!