← Quay lại trang sách

Chương 1993

Chỉ một thoáng, một vị Thánh Sơn trưởng lão chỉ vào không trung, hét lớn một tiếng.

Tất cả mọi người ở đó vốn đã không ôm hi vọng lập tức nhìn về phía bầu trời, lập tức sởn tóc gáy, gương mặt cứng đờ!

- Ầm!

Dưới bầu trời tuyệt đẹp, sáu đường ánh sáng màu vàng phóng lên cao, trong tiếng ầm ầm nhanh như tia chớp, một Thánh Vương nhỏ hơn ảo ảnh Thánh Vương lại càng thêm ngưng thực bay lên không như diều gặp gió!

Ánh sáng thần thánh phiêu đãng, tường vân trong nháy mắt hóa thành hơi nước bay lên, hai mắt Thánh Vương mở ra, ánh sáng màu vàng chợt bắn ra mang theo lực lượng thần bí, bảo phủ lấy cả Thánh Sơn!

Nhất thời, ánh sáng màu vàng giống như khói lửa giăng đầy không trung, trong nghìn ngọn núi trùng điệp, tất cả đều bị nhuộm thành màu vàng óng.

- Phụt phụt!

Ngoại trừ Tuyết Hồng Lâu, đám người Thánh Sơn và cả khách khứa đều không ngoại lệ, trong ánh mắt kinh hãi, bọn họ bất giác quỳ xuống, uy áp vô hình hung hãn đang dâng trào lưu chuyển, giống như gió bão.

- Sáu chân thân của Thánh Vương! Tô Dật lại có thể kéo ra hình dáng của Thánh Vương!

Trong mắt Đoan Mộc Hùng Đồ đã không che giấu vẻ chấn động nữa, chân thân trên khoảng không cực lớn đang ngưng thực khiến hắn kinh hãi gần chết.

Theo lời đồn, bên trong Thánh Vũ Đường có Tiên Thiên Thánh Vương Khí do Thánh Đế đời đầu bố trí, Thánh Đế đời đầu cũng là một nam nhân duy nhất trong Thánh Sơn bị gọi là Thánh Vương!

Đám người ở đó thấy ớn lạnh, miệng há hốc. Thánh Hỏa trưởng lão, Uất Trì Trường Phong nằm rạp trên mặt đất, hai chân quỳ xuống run rẩy, trước sau không thể động đậy.

- Ông trời ơi, là hình dáng của Thánh Vương khí sao?

Một trưởng lão Thánh Sơn đã là Nguyên Vực cảnh lúc này tới gần Thánh Vũ Đường, mắt trợn trừng, có vẻ không thể tin tưởng nổi!

- Đầu của ta, đầu của ta đau quá! Linh hồn của ta bị rút đi!

- A!!!

Bản thể khổng lồ với ánh sáng màu vàng bao phủ mọi thứ xung quanh, nguyên khí dâng trào giống như gió bão, hai con mắt giống như mặt trời chói lòa trấn áp thế gian, không một ai may mắn tránh khỏi!

Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi đó, trước Thánh Vũ Đường rộng lớn không ngờ có trên trăm ngàn người nằm rạp dưới đất, lại càng không phải phải nhắc tới những người ở ngọn núi khác quan sát cuộc thi đấu Thánh Sơn!

Thánh Sơn hoảng sợ, trên trăm vạn các đều dập đầu cúi lạy hình dáng Thánh Vương trên trời cao, trên mặt hiện ra vẻ trang nghiêm như đang bái tế thần linh.

Chúng sinh nằm rạp, chiêm ngưỡng Thánh Vương!

Thụy thú lượn vòng, linh cầm gào thét, ráng mây vàng chiếu sáng vạn dặm, thân thể cực lớn của Thánh Vương ngồi nghiêng trước công đường xử án, quan sát tất cả trời đất!

- Ầm ầm!

Trong nháy mắt, ảo ảnh cuồn cuộn khắp nơi.

- Ngăn cản!

Cổ Nhạc ra lệnh, nguyên khí toàn thân điên cuồng phun ra.

Trên đứng ở trên không, Ngự Thiên cung và thế gia đồng thời phát lực, đồng tâm hiệp lực hình thành một vòng sáng khổng lồ ngăn cản ánh sáng thần thánh của Lục Đạo Thánh Vương.

Đám người Lam Xúc Liên, Độc Cô Vũ Mặc, Tô Cuồng Ca, Cổ Nhạc, Long Phá Sơn đều kinh hãi run sợ, đối mặt với khí tức thần thánh che trời lấp đất xông lên tận trời, tất cả đều biến sắc!

- Tô Dật, làm tốt lắm! Ngươi làm tốt lắm!

Trong lúc vận chuyển nguyên khí, sắc mặt Đoan Mộc Tiêu Mạn hơi ửng đỏ vì phát động nguyên khí, lông mày tuyệt đẹp hơi cong lên.

- Tỷ, tỷ cuối cùng cũng yên tâm rồi!

Đoan Mộc Kình Thiên nhíu mày, trong lòng thầm thở phào một hơi, nhìn chân thân của Thánh Vương cách đó không xa, trong lòng hắn cũng chấn động.

Đoan Mộc Kình Thiên lại lập tức nhíu mày, nghi ngờ khẽ nói:

- Kỳ lạ, ta biết rõ tiểu tử này nhất, hắn không có nguyên khí thuộc tính kim, càng không có Thánh Vương khí, sao có thể có phản ứng lớn như vậy được?

Đoan Mộc Tiêu Mạn nghe vậy cũng nghi ngờ khẽ gật đầu, trong tay không ngừng phát ra nguyên khí màu băng xanh.

Trong đó, một bóng người trước Thánh Vũ Đường cũng gây chú ý.

- Tuyết Hồng Lâu cũng ngăn cản Thánh Vương khí này! Hắn không quỳ xuống!

Trong đôi mắt Đoan Mộc Kình Thiên có tinh quang bắn ra, trầm ngâm một lát.

- Tiểu tử này quả thật không tầm thường, thật may chưa từng có mâu thuẫn với Tô Dật! Ta không thấy có chút tình cảm nào trong cơ thể hắn, giống như một tảng đá!

Qua mấy chục hơi thở, ánh sáng màu vàng trên không trung Thánh Sơn mới từ từ tiêu tan. Sau khi ánh sáng màu vàng biến mất, ảo ảnh trên đỉnh Thánh Vũ Đường cũng bắt đầu tan biến.

Tất cả bình tĩnh lại, đám người vẫn duy trì tư thế quỳ lạy, không dám có chút bất kính nào.

Trong ánh sáng màu vàng chói lòa, Tô Dật chậm rãi từ trong thực thể Thánh Vũ Đường nhẹ nhàng vọt ra, ánh mắt ngạo nghễ, tự dưng hiện ra một khí phách.

Mà thanh Huyết Ma Sát Thần Kiếm cũng đã bị Tô Dật thu vào túi không gian lớn, ánh mắt hắn nhìn xuống thấy Uất Trì Trường Phong vẫn quỳ. Tô Dật thu lại nguyên khí, gương mặt nghiêm lại, cười nói.

- Ta biết ngươi bội phục ta, nhưng cũng không cần hành lễ lớn như vậy! Tất cả mọi người hãy bình thân!

Hắn vừa dứt lời, đội hình ở Thánh Sơn đều ngẩng đầu lên, trong con mắt vẫn có vẻ đờ đẫn. Hai tay Tô Dật chống nạnh giống như người thượng vị, khóe miệng cong lên đầy vẻ khinh thường.

- Ầm!

Uất Trì Trường Phong vội vàng đứng dậy, mình tự nhiên lại quỳ trước mặt Tô Dật!

Hơn nữa chỉ Uất Trì Trường Phong, ngay cả Thánh Hỏa trưởng lão, một đám cường giả trưởng lão Thánh Sơn đều cung kính quỳ xuống!

- Đáng giận! Tô Dật, tên khốn kiếp nhà ngươi!

Trên mặt hết xanh lại đỏ, vẻ mặt Uất Trì Trường Phong cực kỳ khó coi.

Mắt thấy dáng vẻ đắc ý của Tô Dật, nhất thời hai tay hắn quét ngang, thân hình lùi về phía sau, một ánh sáng hình Hoàng Kim Long bắn ra.

Kình phong bị nghiền nát, vô số tiếng nổ vang lên, không gian chấn động giống như cuộn sóng, gào thét xông về phía Tô Dật giữa không trung.

Trong mắt Uất Trì Trường Phong không ngừng biến đổi, Tô Dật đã thuận lợi đi ra, hơn nữa còn kéo ra chân thân của Lục Đạo Thánh Vương, bước vào đại trận lại hoàn toàn không có vấn đề.

Sỉ nhục cộng thêm căm phẫn làm cho Uất Trì Trường Phong lập tức nổi giận!

- Đi tìm chết! Ngươi đi tìm chết cho ta! Ta phải giết ngươi! Giết ngươi!

- Ầm!

Còn chưa đợi đến khi cơ thể Tô Dật thoáng động, một ánh sáng màu vàng rất lớn giống như ánh đao lướt ngang qua không trung đến, cắt ngang Kim Long của Uất Trì Trường Phong!

Nhất thời, tiếng nổ vang vọng phía chân trời, mưa ánh sáng bay lả tả, đẩy mạnh đám người lui về phía sau mấy trượng!

Người tới không phải là ai khác, chính là Đoan Mộc Hùng Đồ. Chỉ thấy Đoan Mộc Hùng Đồ với khí thế hung hăng, giận tím mặt, ngoan độc nói.

- Uất Trì, ngươi muốn làm gì?

Trong nháy mắt Thánh Hỏa cũng đi tới bên cạnh Uất Trì Trường Phong, ngăn cản Uất Trì Trường Phong, nghiêm giọng nói:

- Đoan Mộc trưởng lão, ngươi đang thiên vị người ngoài sao? Tự nhiên lại giúp tên cẩu tặc này?

Đoan Mộc Hùng Đồ phất ống tay áo một cái, trong mắt có ánh sáng chớp hiện, tức giận nói:

- Cẩu tặc có thể dẫn động chân thân của Thánh Vương sao?

Hai người đứng đối diện, Thánh Hỏa và Đoan Mộc tranh đấu làm cho đám người trở tay không kịp, những người khác lập tức há hốc miệng, không biết nên làm gì.

- Đoan Mộc trưởng lão, Tô Dật không phải đệ tử của Thánh Sơn ta, hắn có thể tiếp nhận thử thách của Thánh Vương Khí, lẽ nào trong này không có vấn đề sao?

Ánh mắt Đoan Mộc Hùng Đồ trầm xuống, vẫn còn lộ vẻ kinh hãi. Hắn đi tới bên cạnh Tô Dật, quan sát Tô Dật từ trên xuống dưới.

- Nếu hắn có gì kỳ lạ, làm sao có thể tiến vào Thánh Vũ Đường? Bên trong Thánh Vũ Đường có thử thách thế nào, bản thân ngươi cũng tự mình trải qua!