Chương 1995
Giọt máu trong lòng bàn tay dần dần tản ra, mềm mại ướt át giống như đóa hoa sen lửa đỏ đang nở rộ, nóng hừng hực một cách yêu dị, phát ra ánh sáng cực mạnh.
Tay phải Đoan Mộc Tiêu Mạn đặt một viên nguyên thạch hình tam giác ở trong lòng bàn tay trái, tay phải phát ra nguyên khí, một giọt máu liền từ đầu ngón tay phải chảy xuống.
- Ầm!
Giọt máu từ đầu ngón tay rơi vào trên nguyên thạch, giống như hoa sẽn đỏ xuyên qua nguyên thạch, xoay tròn trên không phát ra hơi nóng chói mắt.
Nhìn đóa hoa sen lửa đỏ nở ra, Đoan Mộc Tiêu Mạn xoa nhẹ nắm tay, dùng tay trái của Tô Dật đặt lên trên đóa hoa sen đỏ, một dòng nước ấm truyền vào trong kinh mạch Tô Dật. Nhất thời, gương mặt Tô Dật thoáng nghiêm trọng, có phần kinh ngạc.
Đoan Mộc Tiêu Mạn khẽ cười một tiếng, khóe miệng cong lên cười thản nhiên, trong ánh mắt nhìn Tô Dật đầy thâm tình.
- Tô Dật, đây là Truy Hồn Thạch của Ngự Thiên cung, hoa sen đỏ tượng trưng cho ngọn lửa sinh mệnh, sau khi ngươi đi vào, ta lại có thể lập tức biết sự an toàn của ngươi, mấy lần trước còn không kịp để ngươi ký kết hồn khế với Hồng Liên, lần này cuối cùng đã có cơ hội rồi!
Tô Dật nghe vậy, trong lòng không khỏi thấy ấm áp, gương mặt Đoan Mộc Tiêu Mạn đỏ bừng. Lúc này nàng đã hoàn toàn trao gửi trái tim cho hắn.
Hắn nắm chặt lấy bàn tay trắng mịn màng của Đoan Mộc Tiêu Mạn, liếm đôi môi khô khốc và khẽ mỉm cười nói:
- Chờ ta trở lại, chúng ta sẽ về nhà!
- Ầm!
Một giây tiếp theo, dưới chân Tô Dật lại có nguyên khí bốc lên, ảo ảnh xuyên qua trời cao lập tức biến mất ở trước mắt Đoan Mộc Tiêu Mạn.
Khi nhìn lại, Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu đã đến lối vào của Kim Thiên Đại Trận, sấm sét chớp lóe mãnh liệt, năng lượng ánh sáng hình cung bao phủ lấy gương mặt Tô Dật.
Gương mặt kiên nghị lại không mất đi vẻ thâm thúy ngước lên cười rồi lập tức vọt vào Kim Thiên Đại Trận.
- Tiến vào rồi, Tô Dật thật sự tiến vào rồi! Không ngờ được Tô Dật còn thật sự có thể tiến vào trong!
Tư Đồ Lưu Vân nhìn theo bóng lưng biến mất, ánh mắt hoảng hốt, đầy vẻ không thể tin nổi.
Liễu Tông Nguyên lại đứng ngây người, trong đôi mắt không ngừng run rẩy xúc động, thì thầm nói:
- Ta rốt cuộc có sai hay không? Ta đưa Nhược Hi đến Thánh Sơn là sai sao?
Đúng lúc này, một bàn tay vỗ mạnh vào trên vai của Liễu Tông Nguyên. Hắn quay đầu lại thấy khóe mắt Tư Đồ Lưu Vân lộ ra ý cười.
- Tin tưởng Cửu Thánh Nữ, quyết định của nàng tuyệt đối sẽ không sai!
Liễu Tông Nguyên sửng sốt trong giây lát mới thở dài một tiếng, khoát tay áo, cười gượng nói:
- Không quản được, không quản được, làm phụ thân ta cũng chỉ có thể ủng hộ thôi!
- Lúc này mới đúng chứ!
Hai người bèn nhìn nhau cười, Liễu Tông Nguyên nhìn pháp trận phát ra ánh sáng rực rỡ, không khỏi âm thầm gật đầu, ánh mắt lộ vẻ mong chờ.
--------------------
Càn Nguyên Kim Thiên Pháp Trận.
Sau khi Uất Trì Trường Phong tiến vào trước một bước, Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu mới đến.
Khi vừa rơi xuống đất, Tô Dật lại cảm giác được trong dãy núi cực kỳ khổng lồ này có nguyên khí kim loại rất nồng đậm, không hổ danh là đại trận bảo vệ núi của Thánh Sơn.
- Ngươi làm sao có thể chịu đựng thử thách vậy?
Tuyết Hồng Lâu đứng ở bên cạnh, trên gương mặt như điêu khắc kia hiện ra vẻ nghi ngờ và kinh ngạc.
Hóa ra Tuyết Hồng Lâu không biết gì cả, Tô Dật lập tức mỉm cười, nói nhỏ:
- Ngươi không biết gì cả, lại giúp ta làm chứng?
- Ta chỉ biết rõ ngươi chắc chắn sẽ không giở trò gian trá mà thôi, thật sự không có suy nghĩ nhiều!
Tuyết Hồng Lâu lắc đầu nói.
Tuyết Hồng Lâu, nam tử này luôn cao ngạo đã mấy lần giao đấu với mình cũng không rơi vào thế yếu, nhưng cũng có vài phần chân thành.
- Nếu ngươi không phải là người của Thánh Sơn, không chừng chúng ta có thể trở thành bạn rất thân!
- Nếu ngươi là người của Thánh Sơn, không chừng chúng ta có thể trở thành bạn rất thân!
Tuyết Hồng Lâu chắp hai tay sau lưng, đôi mắt đen láy sáng ngời.
Khóe miệng Tô Dật kéo lên, giơ tay lên cao, quan sát trời đất với tường vân bay qua, dãy núi xanh um tươi tốt mênh mông vô bờ mơ hồ tản ra ánh sáng màu vàng, nói nhỏ:
- Đi đâu tìm Nhược Hi đây?
- Ta tu luyện Thánh Vương khí hoàn toàn khác với Cửu Thánh Nữ, ta cũng chỉ có thể dựa vào địa hình quen thuộc của Thánh Sơn để tìm kiếm Liễu Nhược Hi thôi! Đông nam tây bắc mỗi nơi đều là mộ của Tiên Đế Thánh Sơn, cơ hội các nàng ở đó lớn hơn, chúng ta vẫn nên tách ra tìm kiếm thì hơn!
Tô Dật trầm ngâm một hồi rồi khẽ gật đầu. Tuyết Hồng Lâu lựa chọn hướng đông, Tô Dật chờ Tuyết Hồng Lâu đi rồi, lập tức thở dốc.
Hắn nhanh chóng vận chuyển Ngự Thiên Quyết, nguyên khí thuộc tính kim mạnh mẽ lập tức vọt vào trong đầu, Tô Dật lập tức cảm giác nặng nề khó chịu nổi, kinh mạch bị nhồi vào, đan điền tràn ngập ánh sáng màu vàng.
- Tiểu tử, thanh trọng kiếm kỳ lạ này có thể giúp ngươi tiếp nhận thử thách, đến nơi này sợ rằng còn khó lấy ra chống lại nguyên khí thuộc tính kim ở đây!
Thiết Hồn Mạch yếu ớt nói.
Tô Dật không kịp kiểm tra Huyết Ma Sát Thần Kiếm, sắc mặt có phần trắng bệch và thở hắt ra một hơi, lấy ra trọng kiếm.
-!
Tô Dật vận chuyển thủ ấn huyền ảo, thần thức bước vào Huyết Ma Sát Thần Kiếm lại kinh ngạc phát hiện ra trong Huyết Ma Sát Thần Kiếm là mặt đất vàng óng cùng màu máu ngập trời, mặt đất bị phân ra hai nửa rõ ràng.
Tháp đá kỳ lạ trước đó đã biến mất, từng mảnh đá vỡ rơi đầy đất phát ra hào quang màu vàng.
- Có chuyện gì xảy ra vậy? Bình Nhi! Đi ra!
Tô Dật hét lớn một tiếng.
Một bóng hình xinh đẹp hóa thành làn gió lao tới bên cạnh Tô Dật, ánh mắt cung kính. Bình Nhi lại biến thành bóng dáng Bình Nhi áo đỏ, Tô Dật nhíu mày nói:
- Ở đây xảy ra chuyện gì?
Bình Nhi áo đỏ chậm rãi hạ thấp người, lông mày dài khẽ động, cũng vô cùng nghi ngờ:
- Bình Nhi vừa mở ra mắt đã thấy như thế rồi!
- A?
Tô Dật quan sát lại bên trong thân kiếm, đất đai vàng óng, sắc bén cứng rắn như kim cương, giống như mặt đất bằng vàng vậy, nguyên khí thuộc tính kim nồng đậm, nhưng phía chân trời vẫn là màu đỏ tươi, giống như vừa trải qua một trận ác chiến, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình!
- Ta biết rồi, ngươi ở đây có cảm giác được điều gì khác thường không?
Tô Dật hỏi thăm Bình Nhi áo đỏ.
- Kiếm Linh do kiếm sinh ra nên năng lực thích ứng tốt hơn khí linh bình thường. Chỉ là Bình Nhi vẫn nghĩ không ra được bất cứ chuyện gì! Bình Nhi ngược lại cảm thấy khí tức ở đây càng ổn định hơn trước, Bình Nhi cũng không nóng nảy như lúc đầu!
Tô Dật khẽ gật đầu, trong lòng đoán hẳn là có liên quan tới thử thách của Thánh Vương khí. Huyết Ma Sát Thần Kiếm và Thánh Vương khí tự nhiên có thể thu hút lẫn nhau, trong lòng hắn đầy nghi ngờ.
Sau khi rời khỏi thân kiếm, Tô Dật dùng trọng kiếm đỡ cơ thể, lập tức cảm giác một năng lượng thuộc tính kim loại dâng trào hóa thành dòng nước nhỏ tràn vào bên trong đan điền.
- Huyết Ma Sát Thần Kiếm có thể hấp thu nguyên khí thuộc tính kim! Tô Dật!
Xích Phi Hồng kinh ngạc kêu lên, ánh mắt không ngừng chấn động, năng lượng thiên địa trút vào trong kinh mạch rất nhanh nhưng không còn bị ngăn cản nữa.
Tô Dật cũng có cảm giác tương tự. Hắn mừng rỡ gật đầu, có Huyết Ma Sát Thần Kiếm bên người, không chỉ nguyên khí thuộc tính kim không dâng trào, cảm nhận đối với môi trường xung quanh cũng nhạy bén hơn.
Bên trong không khí mơ hồ có thể cảm giác bốn dòng nguyên khí thuộc tính kim lưu chuyển, hắn mở hai mắt ra, tinh quang bắn ra.
- Ta biết Nhược Hi ở đâu rồi!
Hắn than khẽ một tiếng, chân điểm nhẹ về phía sau, trọng kiếm vung vẩy giống như cánh ve mỏng, phát ra ánh sáng lấp lánh lao về phía nam, chính là hướng Tuyết Hồng Lâu vừa rời đi không xa.