Chương 1998
Người này thật thần kỳ! Không ngờ có thể đấu với Hồng Lâu không phân thắng bại ở đây!
Đôi mắt giống như làn thu thủy của Thánh Tôn đầy chấn động, lắc người đi tới bên cạnh Tuyết Hồng Lâu, trên mặt hiện ra vẻ quan tâm thân thiết.
- Trở lại!
Tô Dật trầm giọng quát một tiếng, Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay chớp hiện ánh sáng máu, từng sợi kim loại giống như sợi tơ năng lượng phác họa thành một đường đầy sang trọng!
Hắn vừa dứt lời, tiếng Huyết Ma Sát Thần Kiếm của Tô Dật chấn động vang lên, ánh mắt lập tức bắn hai tia sáng màu vàng, ánh mắt lạnh lùng kia lập tức làm cho Thánh Tôn và Tuyết Hồng Lâu toát mồ hôi lạnh!
- Nguyên Tông cảnh nhị trọng!
- Nguyên Tông cảnh tam trọng!
Toàn thân có ý chí chiến đấu dâng trào, đối mặt với môi trường kìm hãm mạnh mẽ như vậy, năng lượng thuộc tính kim loại giống như kết giới, nếu không phải có Huyết Ma Sát Thần Kiếm ở trong tay, Tô Dật dựa vào Nguyên Tông cảnh nhất trọng nhất định phải chịu thiệt trong trận quyết đấu vừa rồi.
- Tiểu tử tốt! Còn có một chiêu này!
Tuyết Hồng Lâu từ phía sau đứng lên, khóe miệng cong lên mỉm cười..
Lập tức, từ toàn thân bạo phát ra một ý chí chiến đấu dâng trào, năng lượng thuộc tính kim loại tăng lên đầy cuồng bạo bắn ra khỏi mắt.
Trong nháy mắt, năng lượng thuộc tính kim loại đã trở nên thuần túy cực hạn, Thánh Tôn không khỏi trợn tròn hai mắt, cảm nhận được khí tức trên người Tuyết Hồng Lâu, trong lòng âm thầm kinh hãi, đồng tử giống như minh châu nhanh chóng chuyển động.
Trong không khí tràn ngập nguy hiểm, thuộc tính hỏa và thuộc tính kim loại cực hạn va chạm, một bên là Nguyên Tông cảnh nhất trọng, một bên là Nguyên Tông cảnh tam trọng đồng thời ở bên trong thần địa của di mộ, năng lượng chấn động giống như bọt sóng cuồn cuộn kịch liệt!
Lúc này, Thánh Tôn và Liễu Nhược Hi vô cùng kinh ngạc. Lẽ nào hai võ giả trẻ tuổi thần kỳ như vậy sẽ có một người phải bỏ mạng ở đây sao?
- Đừng đánh nữa! Tô Dật!
Liễu Nhược Hi nói nhỏ như tiếng muỗi ruồi kêu, hai tay vặn chặt góc áo, đôi mắt đẹp linh động dưng dưng nước mắt.
- Tô Dật, có thể cho ta xem thanh kiếm trong tay ngươi không?
Áo choàng dài của Thánh Tôn rung lên, trên gương mặt ôn hòa lại trở nên nghiêm nghị, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trường kiếm cổ quái trong tay Tô Dật!
Trường kiếm nổ mạnh, kiếm quang lạnh thấu xương, ánh sáng màu đỏ tươi được thần quang màu vàng chiếu xuống giống như hai mắt của ác ma nằm rạp ở vực sâu bước vào tư thế chuẩn bị!
Tô Dật hoạt động nhẹ cổ tay và gác trọng kiếm ở trên vai, khóe miệng cong lên nói:
- Một nam nhân lấy kiếm là làm bạn, cũng là tri kỷ không thể thiếu! Ngươi muốn cướp Liễu Nhược Hi, thê tử của ta, kiếm cũng muốn cướp sao?
Xem thường và khinh miệt lộ rõ, Tô Dật khẽ hừ một tiếng. Nhất thời, gò má Thánh Tôn ửng đỏ, vẫn bướng bỉnh nói.
- Tô Dật, thanh kiếm này có chút không tầm thường, lão thân chỉ muốn kiểm tra một chút thôi! Không muốn chiếm cho riêng mình, ngươi đừng hiểu lầm!
Hắn nói xong lại liếc nhìn Tuyết Hồng Lâu, hi vọng Tuyết Hồng Lâu có thể nói giúp.
Hắn vừa nói xong, Tuyết Hồng Lâu à Liễu Nhược Hi cũng nhìn chăm chú vào trên trọng kiếm đỏ như máu trong tay Tô Dật. Thanh kiếm với khí thế hùng hồn, uy vũ bá đạo. So sánh ra, trường kiếm Tàng Tuyết trong tay Tuyết Hồng Lâu chỉ có một sự cao ngạo, lại thiếu một khí thế tàn ác và thực lực!
Ánh mắt nhìn lướt qua trường kiếm, thấy máu văn ngập trời cùng ánh sáng đỏ như máu, lúc này trong lòng Tô Dật càng thêm chắc chắn, thanh kiếm này có liên quan cực lớn với Thánh Sơn. Hắn lập tức nắm chặt trọng kiếm trong tay, khẽ nói.
- Có thể a! Muốn xem thì lấy mạng của Tuyết Hồng Lâu tới đổi!
- Ta sợ ngươi sao?
Tuyết Hồng Lâu cũng hét lớn một tiếng, không hề rơi xuống hạ phong. Trường kiếm trong tay nâng lên, mang theo một chuỗi vết kiếm dài trắng như tuyết.
- Ầm!
Tay phải của Tô Dật vừa rung lên, chân mày giật giật. Huyết Ma Sát Thần Kiếm vung lên trước người, không gian trước mặt đột nhiên vặn vẹo hình thành một vết lõm.
- Keng!
Tiếng lưỡi kiếm rung lên, hai mắt Tô Dật ngước lên đầy tự tin, thực lực tuyệt đối của Nguyên Tông cảnh tam trọng cộng thêm tu luyện trong tường kép thời không, Tô Dật tin tưởng, tuyệt đối có thể đánh Tuyết Hồng Lâu thành một bãi bùn!
Lực lượng giống như núi kéo tới, kiếm phong tựa như biển cuốn qua!
Trong lúc giơ tay nhấc chân đã tạo ra uy thế lớn lao đủ để hủy diệt không gian. Tô Dật hét lớn, ý chí chiến đấu dâng nhanh tựa như dòng chảy của biển, mắt thường có thể thấy được ánh sáng trên thân Tô Dật hội tụ thành một vòng xoáy với uy thế cực lớn hất Liễu Nhược Hi về phía sau!
- Lão thái bà, đón lấy Liễu Nhược Hi!
Tuyết Hồng Lâu gầm lên phẫn nộ.
Ánh mắt Tuyết Hồng Lâu mở to, nhất thời giới vực Thánh Vương và khí hộ thể Thánh Vương đồng thời phát ra, toàn thân có khí tức cổ xưa lập tức thức tỉnh, giống như cuồng sư hung bạo, Tàng Tuyết cắt qua không trung, trong đó ẩn chứa một ánh sáng trắng xóa!
- Tốt! Thánh Vương khí quả nhiên không tầm thường!
Ánh mắt Tô Dật lộ vẻ tán thưởng, bên trong Thánh Vương khí, đệ tử Thánh Sơn không những có thể tăng cường tu vi, đồng thời còn có thể có phòng ngự tuyệt đối, có thể nói võ kỹ như vậy là vô địch!
Hai người đồng thời lao lên trên không trung, ánh lửa che khuất bầu trời cùng ánh sáng màu vàng chói mắt bay lên cao, quấy động thần địa di mộ phát ra từng đợt sấm sét cực lớn!
- Cho dù ngươi đã Nguyên Tông cảnh tam trọng! Nhưng nơi này là thần địa Thánh Sơn, ngươi không có Thánh Vương khí càng không có nguyên khí thuộc tính kim, ngươi chắc chắn muốn đánh chứ?
Tàng Tuyết của Tuyết Hồng Lâu phát ra hàn quang khiến xung quanh chấn động nổ mạnh!
- Không đánh thì ngươi làm sao biết được? Ta đã lên Thánh Sơn, ta đã trải qua thử thách của Thánh Vũ, đại trận ta cũng đã tới, chuyện các ngươi không nghĩ tới ta đều làm được! Ngươi làm sao biết được ngươi lại nhất định có thể thắng được ta!
Trước người Tô Dật có lưới kiếm rậm rạp, dưới uy thế kinh người, không gian bị áp chế chấn động từng tấc!
- Cái gì!
Trong mắt Thánh Tôn và Liễu Nhược Hi đồng thời lộ vẻ ngạc nhiên, sợ hãi và chấn động. Tiên Thiên Thánh Vương Khí bên trong Thánh Vũ Đường khủng khiếp tới mức nào, người của Thánh Sơn đều biết!
Người có thể được Tiên Thiên Thánh Vương Khí tán thành chính là đứa con được Thánh Đế Hậu tuyển chọn!
Trong cuộc thi đấu Thánh Vũ lần này, ba người đồng thời nhận được tán thành, vốn chính là chuyện vạn năm qua chưa từng xảy ra ở Thánh Sơn!
- Hắn chắc hẳn đã tiến vào Thánh Sơn! Thánh Sơn mất đi một cơ hội lớn rồi!
Hai mắt Thánh Tôn lộ ra vẻ tiếc nuối và đau khổ, đồng thời cũng kinh ngạc bởi thiếu niên trước mắt.
Người ở Tiểu Man thành đi ra không chỉ có một Cửu Thánh Nữ, còn có một thiếu niên nghịch thiên như vậy!
Trên không trung, da thịt toàn thân Tô Dật bắt đầu hiện ra tia lửa nối tiếp nhau, giống như con thú lớn hung ác, ánh mắt Tô Dật ngoan lệ giống như thần chỉ!
- Tô Dật!
Liễu Nhược Hi khẽ mím môi và gật đầu. Kẻ vô lại trên phố phương kia đã trở thành nam nhân hoàn mỹ nhất trong lòng nàng!
- Ầm!
Đột nhiên, trên không trung có năng lượng nguyên khí kinh người gào thét lao ra, từng ánh sáng màu vàng giống như con rồng lớn cuốn ra khoảng không xung quanh, phát ra tiếng nổ mạnh, đinh tai nhức óc!
- Ầm ầm ầm!
Từng trận gió giống như lưỡi đao không ngừng cắt qua cột trụ trong di mộ để lại từng vệt trắng mờ, Thánh Tôn điểm gót sen, mang theo Liễu Nhược Hi lao về phía sâu bên trong, rời khỏi vòng chiến.
Bọn họ vừa hạ xuống đất lại nhìn thấy trên không trung liên tục nổ mạnh, bóng người tung bay thoáng hiện trong ánh sáng vô biên vô hạn, làm người ta hoa cả mắt, khiến người ta kinh sợ run rẩy!
Cũng chỉ trong mấy hơi thở, Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu đã giao đấu hơn mười hiệp, ánh mắt Thánh Tôn đầy chấn động, thì thầm nói.
- Quá mạnh mẽ! Hai đứa trẻ này đều có cơ hội khiến cho Thánh Sơn hưng thịnh! Bất kỳ ai cũng không nên bị bất kỳ tổn thất nào! Bỏ lỡ một người cũng sẽ phải ôm hận cả đời!