Chương 2003
Thanh kiếm này...
Thánh Tôn mím chặt đôi môi, nhìn Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay Tô Dật, lập tức ngước mắt, lãnh ý ánh mắt lại lần nữa dâng lên.
- Ầm.
Hai tay Úy Trì Trường Phong quét ngang, Tiên Thiên Thánh Vương khí vang động núi sông, kim quang ngập trời, bầu trời tỏa sáng thần dị, tựa như những sợi xích xen kẽ lẫn nhau.
Thân ảnh khổng lồ của Thánh Vương phía sau khá trang nghiêm, Úy Trì Trường Phong chậm rãi từ dưới đất bò lên, khuôn mặt kinh khủng, quanh thân lại tràn ngập ra khí tức uy áp đáng sợ.
Một khắc sau, bốn thân ảnh Tô Dật đồng thời hóa thành huyễn ảnh thiểm điện, Úy Trì Trường Phong cũng toàn lực mà xuất kích.
Dưới Thánh Vương khí liên tục đổ vào, hào quang tràn ngập toàn trường, ánh sáng phỉ thúy ban chỉ đại thịnh, quanh không trung mang theo một trận gió giục mây vần.
Cùng một thời gian, bốn thân ảnh trước sau giao thoa, tấm lụa ánh sáng trong tay đồng thời quét sạch ngút trời, bao trùm phía trước mà đi!
Đốt cháy huyết sắc, kiếm quang tung hoành, kim quang phong bạo, hư không rung động!
Hư ảnh mông lung trong nháy mắt bộc phát, Tiên Thiên Thánh Vương khí bành trướng như biển rộng, ánh sáng kim sắc chói mắt, mang theo uy áp mạnh mẽ vô cùng, nhanh chóng đâm tới.
- Ầm ầm ầm!
Bên trong thần địa, linh hồn kinh khủng công kích tạo nên gợn sóng cuồn cuộn, bốn phương tám hướng lan tràn mà đến!
Trên hư không, bọn người Thánh Tôn càng tấn công càng kinh hãi, Liễu Nhược Hi cao giọng nói.
- Tiên Thiên Thánh Vương khí thật mạnh!
Trong nháy mắt, một luồng uy áp linh hồn của Thánh Tôn bao phủ trên thân thể Liễu Nhược Hi, một lực hút kéo mạnh Liễu Nhược Hi về, một tay kéo cánh tay, một tay chống đỡ Thánh Vương khí.
- Tiên Thiên Thánh Vương khí mạnh mẽ nên mới gọi là Thánh Vương khí, hắn có thể dẫn để bản thân sử dụng, lúc này tu vi tăng lên, toàn bộ bộc phát, thật khó chống đỡ.
Liễu Nhược Hi nhìn khuôn mặt trắng bệch của Liễu Thế Ngưng, lập tức trong mắt hiện lên sự kinh hãi, hô lớn:
- Thánh Tôn!
- Ầm!
Kim Ảnh chồng chất, thủ ấn khổng lồ của Thánh Vương liên tục phóng ra mấy đường sáng, trong nháy mắt âm thanh trầm thấp vang vọng, hủy diệt ven đường thành bột mịn.
Kình phong mang theo đá vụn từ khe trong mặt đất rạn nứt không ngừng chảy ra, hoàng kim phong bạo dẫn tới không gian chấn động vô cùng vô tận.
- Kim Lôi Chấn Hồn chỉ!
Ở trung tâm phong bạo, ý chí chiến đấu của Úy Trì Trường Phong bành trướng, nhất thời kim quang bộc phát, kim sắc chỉ ấn như lôi điện, mang theo tiếng nổ vang dội, truyền ra khắp chân trời.
- Ha ha! Hôm nay các ngươi đều vĩnh viễn nằm lại ở chỗ này đi, Thánh Sơn là của ta!
Úy Trì Trường Phong gầm thét trong cuồng phong, kim sắc lôi đình gào thét từ chỉ ấn lao nhanh mà ra, chướng mắt mà lăng lệ, nhanh chóng hóa thành bốn tấm lụa kim quang lướt về phía bốn người!
- Ầm ầm ầm ầm!
Sau bốn tiếng chuông ngân thật lớn, ánh mắt Liễu Nhược Hi trắng bệch, ở xương quai xanh trúng một đường chỉ ấn, thân hình văng ra.
- Nhược Hi!
Tô Dật hét lớn một tiếng, ánh mắt chuyển động, vừa rút tay về Thánh Tôn cùng Tuyết Hồng Lâu phóng lên.
- Tô Dật.
Khuôn mặt Liễu Nhược Hi thống khổ, chỗ mi tâm xuất hiện vết cháy nhàn nhạt khiến Tô Dật đau lòng không thôi.
Kim Lôi Chấn Hồn chỉ, có uy lực chấn nhiếp linh hồn cường đại, Liễu Nhược Hi có sức mạnh linh hồn yếu nhất trong bốn người, ánh mắt nhanh chóng tan rã, khuôn mặt đẹp đẽ nhăn nhó đau đớn, lông mày nhíu chặt.
- Vù.
Không chút do dự, Tô Dật thôi động Hỗn Nguyên Chí Tôn công, Ngự Thiên Quyết ở trong đầu phát sáng nóng bỏng, tiêu sát khí tuôn ra, một luồng năng lượng linh hồn từ lòng bàn tay tiến vào giữa lông mày Liễu Nhược Hi.
Một giây sau, Tô Dật nổi giận, thần sắc lạnh lẽo lướt đi.
- Úy Trì Trường Phong, ta muốn ngươi xuống địa ngục!
Trong chớp mắt, sắc mặt Tô Dật đen nhánh, tay nắm chặt Huyết Ma Sát Thần kiếm, huyết quang sáng chói, vô cùng yêu mị, lao nhanh quấn quanh tiếng sấm vang vọng chưa phát giác, lăng lệ tiêu sát.
Bước chân hướng về một điểm, tốc độ trên không trung chỉ để lại một huyễn ảnh nhàn nhạt, bên trong vòng chiến Thánh Tôn cùng Tuyết Hồng Lâu giật mình kinh hãi, trước mắt lung lay một chút, khí tức cả người Tô Dật đều hoàn toàn bộc phát ra.
Tu vi nguyên khí Nguyên Tông cảnh tam trọng bao vây lấy thân thể, xa xa nhìn lại, kim văn quanh thân, long uy thái cổ nhàn nhạt tràn ngập bầu trời, trên hư không, bốn mắt nhìn nhau, cả người Tô Dật không lộ ra cảm giác hốt hoảng chật vật, ngược lại tăng thêm một phần bình tĩnh.
- Ngươi...
Dự liệu được khí tức toàn thân Tô Dật biến hóa to lớn, Úy Trì Trường Phong nhíu mày, nhưng ngay lúc đó gương mặt trở nên sợ hãi cực độ.
- Bi Diệt Thiên Tinh!
- Tiểu tử, không thể mở loạn!
Thiết Hồn Mạch trách cứ!
- Ta biết!
Tiếng hét lớn vang lên, hai con ngươi tựa như ngôi sao lưu chuyển, thiên hà sáng chói tụ lên đỉnh đầu hắn, khí tức Úy Trì Trường Phong trước mặt Tô Dật trong nháy mắt trở nên hư vô mênh mông, rộng lớn vô cùng, nhìn không thấy điểm cuối của thiên địa, khí tức quanh người Tô Dật tựa như xuyên qua thiên địa mà đến.
Bỗng dưng, bên trong sát khí mênh mông như có phong bạo cuồn cuộn, từ chín tầng trời chảy ra mà xuống, trong lúc Thánh Tôn cùng Tuyết Hồng Lâu kinh ngạc, ánh mắt Tô Dật rất kinh người.
Bên trong toàn bộ thần địa lập tức bị hoang vu thương cổ thần vận vây quanh, hỏa diễm địa ngục, nổ tung vũ trụ, hủy diệt tinh thần, hắc ám cực hạn nhanh chóng tìm tới ánh sáng.
- Ha ha ha!
Ánh mắt Úy Trì Trường Phong kinh hãi vô cùng, bàn tay không ngừng run rẩy, đồng tử lạnh lùng lập tức co rụt lại, Tiên Thiên Thánh Vương khí lại lần nữa bộc phát ra, hư ảnh to lớn tựa như cự nhân đấu với trời, rống to một tiếng!
- Ầm ầm!
Tuyết Hồng Lâu cùng Thánh Tôn hai mắt tinh quang nổ bắn ra, vừa lui về phía sau, mắt nhìn vũ trụ dưới sông Hồng Hà, Thánh Nhân đỉnh thiên lập địa, toàn thân kim quang xán lạn, nhất thời lắc đầu không ngừng.
- Lấy uy năng thế lực hung hãn Tiên Thiên Thánh Vương khí, tương lai người này tất trèo lên đỉnh phong! Hồng Lâu tuyệt đối không phải là đối thủ.
Tuyết Hồng Lâu đứng ở bên cạnh, bên trong kiếm mâu như ngàn sao tỏa sáng, gợn sóng liên tục, khóe miệng nhếch lên.
Sắc mặt Tuyết Hồng Lâu trắng bệch, trường kiếm Tàng Tuyết trong tay không ngừng bộc phát ra âm thanh vù vù, như có cảm ứng!
- Ngao rống!
Hai người đồng thời quát to một tiếng không tốt, chỉ nghe Úy Trì Trường Phong ở bên trong sóng to cười tà dị.
- Chỉ bằng ngươi, chỉ mạnh lên một tầng cấp, ngươi vẫn là chỉ là một con cá chạch không lật không nổi gợn sóng.
- Ầm!
Trong tay phỉ thúy lục quang lóe lên, bên trong thiên địa, Tiên Thiên Thánh Vương khí nồng đậm đến vô cùng, từ khe hở bức tường tràn ra Thánh Vương khí còn sót lại đều đã hội tụ bên cạnh Úy Trì Trường Phong!
- Ầm ầm.
Hư ảnh Thánh Vương lại một lần nữa mở rộng, thần quang tràn vào đồng tử, bàn tay xoay chuyển, với một phương thức thô bạo đơn giản nhất, nổ tung về phía Tô Dật!
- Ta đi giúp hắn, Hồng Lâu mang Nhược Hi dựa lùi lại sau.
Thánh Tôn khẽ kêu một tiếng, giọt mồ hôi to như hột đậu từ khuôn mặt tái nhợt nhỏ xuống, thân ảnh run lên, liền xông về phía trước mà đi!
- Ầm.
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, hư ảnh Thánh Vương lớn lên gấp hai lần, va chạm kịch liệt như có thể lật tung tinh thần, xuyên phá thiên hà.
- Bên trong phỉ thúy cấm chế không chỉ chứa đựng Tiên Thiên Thánh Vương khí, mà còn có thể hấp dẫn Tiên Thiên Thánh Vương khí gần đó.
Tuyết Hồng Lâu đỡ Liễu Nhược Hi lùi lại phía sau, lông mày nhíu lại nhìn ba thân ảnh trên không trung trốn tránh giao thoa, tiêu sát lăng lệ, như mặt trời bay lên!
- Hô!
Khí tức kinh người khuếch tán thiên địa, Tuyết Hồng Lâu cùng Liễu Nhược Hi đều sợ mất mật!
- Úy Trì Trường Phong vẫn luôn ẩn nhẫn, chỉ sợ Thiên Phong bài vị chiến không phải làm mục đích thực sự của hắn, có thể đợi đến hôm nay, cũng không dễ dàng rồi.
Khuôn mặt Liễu Nhược Hi khẽ động, trong mắt kinh ngạc liên tục.