Chương 2008
Giọng nói Thiên Tuyết không ngừng quanh quẩn, trong tâm hải, Thiên Nguyên Yêu Hồn nóng bỏng tỏa sáng, tựa như một vòng thái dương chói mắt.
- Tỉnh lại, tỉnh lại!
Tô Dật nắm thật chặt Huyết Ma Sát Thần kiếm, gân xanh dần dần nổi lên.
Giọt mồ hôi dưới yết hầu nhỏ xuống, nhiệt độ quanh thân Tô Dật cũng dần dần tăng lên, mơ hồ có một mảnh kim quang.
Sau khi bị kim quang bao phủ, gió mạnh xung quanh gào thét thổi qua, phong lôi hiển hách khiến Thiên Nguyên Yêu Hồn trong tâm hải đột nhiên run lên, kim quang xâm nhập trong nháy mắt rút lui ra phía ngoài.
- A!
Đầu đau đớn vô cùng khiến Tô Dật kêu lên thành tiếng, hắn có thể cảm giác được khi kim quang chạm đến năng lượng ánh sáng thần bí, bỗng nhiên như bị thần phục, như yêu thú thấp giọng gào thét lui về phía sau.
Hai mắt mở ra, những u ám trong đầu bỗng dưng bị gạt ra, cảnh tượng trước mắt dần dần rõ ràng, kim quang trên bệ đá, trước người hắn một bộ phận bệ đá đã mở ra ngoài.
- Đây là đâu?
Tô Dật khép hờ hai mắt, dùng bàn tay vỗ vỗ huyệt Thái Dương, bắp thịt cả người đau nhức khiến linh hồn rung động, hắn vẫn chưa tỉnh táo lại.
Cột đá hình tam giác trên bệ đá, mà lúc này khi Tô Dật tỉnh lại, như hoa nở, một bộ phận bên trong cũng đã lộ ra ngoài.
Trên đó bí văn quanh quẩn, hiện ra chùm sáng lộng lẫy, ánh sáng long lanh, tựa như một sinh mệnh mới sinh.
- Cái này hẳn là bí mật mà Thánh Tôn nói tới.
Tô Dật than nhẹ, bên trong đôi mắt sáng lóe ra một chút hơi lạnh, bệ đá trước mắt vô cùng thần bí, vậy mà cần ba người đồng thời có được Thánh Vương khí mới có thể mở ra, chỉ sợ trong này chứa bí mật kinh thiên động địa.
- Mẹ, mẹ ở đâu?
Liễu Nhược Hi còn chưa tỉnh lại, đứng phía trước bệ đá, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, dưới kim quang chiếu rọi, mặt không có chút máu.
Trầm ngâm một lúc, sau khi Tô Dật cảm giác nguyên khí lưu động, lặng yên thu tay về, đi đến bên người Liễu Nhược Hi.
- Thánh Vương khí thật mạnh.
Một mảnh kim mang bao phủ quanh thân Liễu Nhược Hi, kim quang chói mắt làm cho lòng người sinh một loại cảm giác rung động, tâm hồn muốn phủ phục!
- Loại khí tức này thuần túy vô cùng, là năng lượng thuộc tính kim cực hạn.
Thiết Hồn Mạch cũng cảm thấy biến hóa của Liễu Nhược Hi trước người không hề tầm thường, nhắc nhở Tô Dật không nên khinh thường.
Tô Dật còn chưa thăm dò, Liễu Nhược Hi đã tiếp tục nói:
- Mẹ, mẹ đừng đi, Hi nhi tu xong võ đạo liền đi tìm người có được không?
- Mẹ?
Ánh mắt Tô Dật hơi đổi, từ nhỏ Liễu gia chính là thành chủ Man thành, trong trí nhớ của hắn xác thực không có ký ức về mẹ của Liễu Nhược Hi, cũng chưa từng nghe Liễu Nhược Hi nhắc qua.
Bây giờ, dưới kim quang bao phủ, Liễu Nhược Hi lại đem bí mật ẩn dấu trong nội tâm nói ra.
- Nhược Hi!
Mày Tô Dật nhíu chặt, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công, lập tức uy áp ngập trời, từ lòng bàn tay phun ra tràn ngập trên người Liễu Nhược Hi.
Kim quang như nhìn thấy tử địch, lập tức lui về trung tâm bệ đá, chỉ nghe một tiếng yêu kiều, Liễu Nhược Hi đã mất đi ý thức, ngã vào trong ngực Tô Dật.
Mày kiếm cau lại, hắn đặt Liễu Nhược Hi nằm trên mặt đất, bệ đá trước người nàng ta lại lần nữa mở rộng ra, toàn bộ bệ đá đã mở ra hai phần ba.
Xuất ra một bình linh dịch, đặt bàn tay lên mạch đập của Liễu Nhược Hi, uy áp mênh mông tràn vào trong cơ thể nàng, khí tức mênh mông phun ra ngoài, nhất thời Tô Dật rụt tay về.
- Khí tức này là gì?
- Xem ra cô vợ nhỏ của ngươi không đơn giản như ngươi nghĩ, Thánh Tôn che chở nàng như thế, xem ra cũng không chỉ vì quan hệ thân thích.
Mắt lão Xích Phi Hồng phun ra một tia tinh quang, vuốt râu cười nói!
Trầm ngâm một lúc, ánh mắt Tô Dật nhìn về phía Tuyết Hồng Lâu, tình hình của Tuyết Hồng Lâu cũng không tốt hơn Liễu Nhược Hi bao nhiêu.
Những giọt mồ hôi chừng hạt đậu không ngừng chảy ra từ hai bên thái dương, trường bào sau lưng gió thổi bay lên, tràn ngập một luồng uy áp nhàn nhạt nóng bỏng.
Tô Dật ngẩng đầu, nhìn thấy kim quang bao phủ trên người Tuyết Hồng Lâu hiện lên màu vàng nhạt, mà từ trên thân thể Tuyết Hồng Lâu cũng tràn ra một tia kim quang khác, hiện ra màu vàng sắc nét.
- Ầm ầm!
Bên trong một vùng không gian, khí tức mênh mông bén nhọn sôi trào mãnh liệt, bỗng dưng gió nổi mây vần.
- Tại sao có thể có hai luồng Thánh Vương khí?
Ánh mắt Tô Dật chớp động, kinh hãi không ngừng.
Sau đó, khóe miệng Tô Dật phác họa nụ cười vui vẻ, nhẹ gật đầu, nói nhỏ:
- Vẫn luôn nói Tuyết Hồng Lâu tự học thành tài, bây giờ đúng là nghiệm chứng trên người hắn có thêm một luồng Thánh Vương khí khác, thế nhưng hắn đến từ đâu?
Lời vừa dứt, hai mắt Tuyết Hồng Lâu bắt đầu co rúm, quanh thân một luồng khí tức nóng bỏng phóng lên tận trời, mảng lớn không gian trong nháy mắt biến sắc.
- Xoẹt!
Hai đường khí tức mạnh mẽ thuộc tính kim trên người Tuyết Hồng Lâu bắt đầu sát nhập, nhiệt độ kinh khủng trực tiếp phủ lên không trung, nhanh chóng ngưng tụ ở chân trời!
- Ầm ầm!
Nơi xa, trên không trung rộng lớn, sấm sét khắp trời, năng lượng thiên địa thuộc tính kim cuồn cuộn không dứt tụ lại, thậm chí mơ hồ còn mang theo năng lượng thiên uy.
- Dị tượng thuộc tính kim?
Cảm giác được thiên uy, ánh mắt Tô Dật nhất thời ngưng động, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công, uy áp kịch liệt chống cự cùng khí tức quanh người Tô Dật, bất phân cao thấp.
- Ầm ầm.
Rất nhanh, toàn thân da thịt Tuyết Hồng Lâu bắt đầu biến thành màu vàng trong suốt, khí tức bá khí lăng tuyệt phủ kín cả thiên địa, nhiệt độ cao mãnh liệt từ trong cơ thể bắt đầu khuếch tán.
- Không tốt, Tuyết Hồng Lâu sẽ chống đỡ không nổi!
Thân thể đứng lên, Tô Dật cầm Huyết Ma Sát Thần kiếm xông lên thiên không, thấy bên trong bệ đá, mảnh cuối cùng cũng bắt đầu mở ra!
Ánh sáng vàng nhàn nhạt bay lên thiên không, ánh sáng nhu thuận trong nháy mắt tiêu mất, sức mạnh quanh thân Tuyết Hồng Lâu cường hãn, bên trong ánh sáng mông lung, có một giọng nói yếu ớt truyền đến.
- Hồng Lâu, ta biết, sẽ có ngày ngươi đến nơi này!
- Giọng nói của Thánh Tôn?
Ánh mắt Tô Dật chớp lên một cái, sắc mặt trầm ngưng, ánh mắt liếc nhìn Tuyết Hồng Lâu, khuôn mặt vặn vẹo, vẫn còn khí tức bình thường, lập tức Tô Dật cẩn thận nghe âm thanh già nua bên trong quang ảnh vọng ra.
- Nơi đây là mắt trận của Càn Nguyên Kim Thiên đại trận, cũng là cổng của Thánh Sơn, có lẽ khi nghe được những lời này, ta đã không có ở đây, nhưng ta tin tưởng Thánh Sơn cũng một lần nữa xuất phát!
Tô Dật giờ phút này mới tinh tường, vì sao Thánh Tôn muốn để bản thân ba người tới nơi này, có lẽ bà đã sớm có dự định, nên lưu lại vết tích nơi đây.
Quang ảnh hiện ra sáng bóng trong suốt, giọng nói Thánh Tôn lại lần nữa truyền ra:
- Hai mươi tám năm trước, thời điểm đi tìm Thánh Đế, người nói với ta, ngươi có thể là mặt khác của nửa khối Kim Trấn Thiên Thạch chuyển thế, bảo ta nhanh mang ngươi về Thánh Sơn, nuôi dưỡng lớn lên, bệ đá kim quang kia, ta phải tốn hai mươi năm mới chế tạo thành, nhất định phải từ ngươi cùng hai người Thánh Vương khí chí thuần khác mới có thể mở ra, nếu đến được một bước này, xem ra lời của Thánh Đế không sai.
Tiếng nói dừng lại một hồi, lại một lần nữa vang lên.
- Năm đó Thánh Đế tìm được Kim Trấn Thiên Thạch hạ lạc ở Hỗn Loạn vực, gặp phải Long gia mai phục, Đế Quân kiếm tung tích không rõ, mà Thánh Sơn khai sơn bằng vào nửa bộ Thánh Vương khí giấu ở bên trong Đế Quân kiếm, hiện tại có ngươi ở đây, xem như Thánh Sơn cũng đã tìm được nửa bộ còn lại của Thánh Vương khí, sau này thay Thánh Sơn tìm Thánh Vương Đế Quân kiếm về, đem hai bộ Thánh Vương khí hợp hai làm một!