← Quay lại trang sách

Chương 2009

Tô Dật cao ngạo đứng bên cạnh, lập tức đưa ánh mắt nhìn về Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay, trong lòng có chút kinh hoảng:

- Huyết Ma Sát Thần kiếm? Thánh Vương Đế Quân kiếm? Chẳng lẽ nửa bộ Thánh Vương khí còn lại ở ngay bên trong kiếm này?

- Hồng Lâu, xin hãy hiểu nỗi khổ tâm của ta, cũng không phải ta muốn quản ngươi, ngươi vốn có lai lịch bất phàm, ta lại càng không thể bỏ qua người Thánh Sơn mà dốc lòng chăm sóc ngươi. Thân ngươi là nửa bộ Thánh Vương khí còn lại, phương pháp tu luyện thế nào cần chính ngươi suy nghĩ, nhưng đến một bước này, hết thảy đều đáng giá! Sau này Thánh Sơn liền nhờ vào ngươi, ta cũng phải đi bồi Thánh Đế rồi.

- Âm vang!

Bên trong bệ đá, chùm ánh sáng thần bí tiêu tán, nguyên khí thuộc tính kim phô thiên cái địa lan tràn ra, toàn bộ không gian đều bị phủ lên một mảnh vàng ròng đáng sợ.

- Ầm ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, bên trong chùm sáng như có khí tức mãng xà cùng kim long che khuất bầu trời, đột nhiên gào thét phóng về phía chân trời.

Âm thanh tiêu tán, hai tay Tuyết Hồng Lâu mở ra, con ngươi đóng chặt, đỉnh đầu chỗ hai màu vàng khác nhau giao thoa sát nhập, mang theo một luồng năng lượng vượt qua thiên địa xông vào cơ thể Tuyết Hồng Lâu.

Lập tức, toàn bộ không trung xung quanh nổi lên sóng lớn, uy thế kinh khủng nóng bỏng khiến cả vùng không gian vặn vẹo, dưới hư ảnh kim quang, không gian gợn sóng đầy trời đều toát ra từng lớp sương mù màu trắng.

- Lão...

Năng lượng kinh khủng của Tuyết Hồng Lâu trong khoảnh khắc bộc phát ra, năng lượng gợn sóng kinh người khuếch tán, trực tiếp phá hủy khu vực xung quanh, trong nháy mắt, cả bầu trời rung chuyển.

- Ầm!

Ngã trên mặt đất, cả người Tuyết Hồng Lâu đã hôn mê, khí tức uể oải, mày Tô Dật nhíu chặt, vẫn còn chưa lấy lại tinh thần từ trong lời nói vừa rồi.

Nhìn qua khuôn mặt tuấn tú tái nhợt của Tuyết Hồng Lâu hiện ra vàng óng, cả người không có tri giác, mày kiếm chau lên, tựa như đang tiêu hóa mắt trận bên trong Thánh Vương khí.

- Dẫn bọn họ ra ngoài trước đã.

Tô Dật thở phào một hơi, đỡ Tuyết Hồng Lâu đến bên cạnh Liễu Nhược Hi.

Nhìn hai người, cơ thể Liễu Nhược Hi có biến hóa cực lớn, còn có một người mẹ chưa từng gặp mặt, còn Tuyết Hồng Lâu, lại chính là mặt khác của nửa khối Kim Trấn Thiên Thạch, điều này có thể không khiến người ta kinh ngạc sao được.

Ánh mắt trầm ngâm, khi kim quang chiếu tới, bên trong không khí tràn đầy năng lượng không gian, vô số hoa cỏ, linh dược quý hiếm mọc lên trong vùng đất mềm mại trước đó.

Chỉ một thoáng, mùi thuốc toàn bộ mắt trận xông vào mũi, năng lượng cực độ cô đọng tràn ngập giữa thiên địa, lập tức hai mắt Tô Dật tỏa sáng.

- Quả nhiên là một đất kho báu, mắt trận bây giờ mở ra, lối ra chắc hẳn là ở chỗ này!

Tô Dật khẽ nhếch khóe miệng, nhìn sang Tuyết Hồng Lâu cùng Liễu Nhược Hi, rồi đi về phía mắt trận.

Kim quang bệ đá đã hoàn toàn khôi phục bình thường, bệ đá tam giác vuông như đóa hoa rộng mở, ở giữa một vết kiếm hiện lên bên trong.

Lập tức, bên trong não hải một ý nghĩ to gan sinh ra, khóe miệng hiện lên nụ cười giảo hoạt.

- Mắt trận? Huyết Ma Sát Thần kiếm? Thánh Vương Đế Quân kiếm? Thánh Sơn, lúc này không diệt, chờ đến khi nào!

Dứt lời, Tô Dật nâng Huyết Ma Sát Thần kiếm quá đỉnh đầu, mũi kiếm hiện lên, liền phóng xuống rảnh kiếm tỏa sáng mờ ảo.

- Ầm.

Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, kiếm mang màu xanh ngọc như rồng dữ gào thét mà đến, kiếm mang xuất hiện, trong nháy mắt năng lượng thiên địa thuộc tính kim cuộn trào không ngừng, khiến người ta vô cùng run sợ!

Đưa lưng về phía Tô Dật, nguyên khí dưới chân tăng vọt, trên không trung chuyển một góc độ, đưa bàn tay chặn kiếm mang Huyết Ma Sát Thần kiếm trước người, ngăn trở thế tới của kiếm mang!

- Khanh!

Âm thanh kim minh vang vọng, không gian mắt trận to lớn lập tức tạo nên cơn bão năng lượng như vòi rồng, trọng kiếm trong tay vù vù tác hưởng, Tô Dật trượt vài về phía sau mấy chục bước mới dừng lại.

Tô Dật ngẩng đầu, chỉ thấy một bóng dáng nam tử áo trắng, sắc mặt ngưng trọng, lăng bước hư không, nhìn Tô Dật chăm chú.

Bạch Y trung niên trong trang phục trắng, tiêu sái phiêu dật, mắt sáng như đuốc, trong mắt bộc phát hàn quang, lạnh nhạt nói.

- Tô Dật, ngươi đưa kiếm trong tay cho ta, ta có thể đưa ngươi ra ngoài!

Nghe nói lời này, Tô Dật ngước nhìn, trong mắt tinh quang sáng chói, thấp nói:

- Thì ra ngươi biết ta sao? Không lẽ ta gặp qua ngươi ở đâu rồi?

Khóe miệng khẽ nhúc nhích, quanh người Bạch Y trung niên ý vị bá đạo chậm rãi tuôn ra, con mắt nhìn chằm chằm vào Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay Tô Dật, nói:

- Ta không muốn lặp lại, đem kiếm đưa cho ta, ta sẽ không làm khó ngươi!

- Oanh!

Ngự Thiên Quyết của Tô Dật trong nháy mắt lưu chuyển ra, ánh mắt cũng dần dần âm trầm, nhìn kỹ tướng mạo Bạch Y trung niên nhân, thật sự hắn nghĩ không ra đã gặp ở nơi nào.

Mà nhìn khí tức của Bạch Y trung niên, là Nguyên Vực cảnh tam trọng, hắn vẫn có sức đánh một trận, cười lạnh nói.

- Thả ta, bọn hắn thì sao?

Bạch Y trung niên lắc đầu, tay chỉ Tuyết Hồng Lâu.

- Nữ tử ngươi có thể mang đi, nam tử này liên lụy quá nhiều, suốt đời ta đều tìm kiếm hắn, sẽ không dễ dàng từ bỏ!

Dứt lời, Tô Dật âm thầm ngưng kết thủ ấn, khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn công trải rộng ra, ánh mắt trầm xuống, thân thể giẫm một cái trên mặt đất, phóng thẳng về phía Bạch Y trung niên.

- Vậy thì không có cách nào.

Một giây sau, thân ảnh Tô Dật trực tiếp xuất hiện ở giữa không trung, tốc độ của hắn vượt qua tưởng tượng của Bạch Y trung niên nhân, nhưng tu vi Nguyên Vực cảnh trải rộng, rất nhanh liền ổn định trận cước.

- Vù.

Một luồng yêu khí khổng lồ bao vây Tô Dật, Bạch Y trung niên nhìn thấy Tô Dật, bàn tay vung về phía trước một cái, vô số yêu thú thét gào lao nhanh về phía Tô Dật.

- Lui!

Tô Dật không chịu nhường nhịn, đại kiếm vung lên, bên trong ánh mắt yêu khí vút qua, khí thế mênh mông phun ra tựa như xuyên qua viễn cổ thiên địa mà đến, trong khoảnh khắc, kiếm yêu dị hiện lên chân trời, đường cung huyết hồng bắn ra.

- Gào gừ.

Yêu rống không ngớt, trong hư không mấy hư ảnh Man yêu thú hư không ngừng thế tấn công, nhanh chân liền chạy, trên đường đi bị kiếm mang càn quét.

- Ầm!

Năng lượng nổ tung vang thấu trời, như núi lửa bộc phát cơn bão năng lượng bỗng nhiên mở ra trong lĩnh vực, Tô Dật thuận thế phóng xuất yêu khí trận vực, âm thanh lạnh lùng nói.

- Biết vận dụng Man Yêu khí, đáng tiếc đối với ta một chút tác dụng đều không có!

- Ngươi, sao lại thế!

Ánh mắt trầm xuống, Bạch Y trung niên kinh ngạc chợt lóe lên, lập tức cười lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay bốc lên, kiếm mang màu xanh biếc nhẹ nhàng linh động Phủ chờ đợi đối thủ.

Một kiếm oanh ra, yêu khí trận vực trong nháy mắt như đạn pháo đánh về phía Tô Dật, kiếm mang to lớn tràn ngập không trung, khí tức cổ xưa bại ép về phía hắn.

- Ầm ầm!

Tiếng kiếm reo vang cao vút, đường vòng cung sáng ngời của kiếm khiến không gian xung quanh vỡ nát từng khúc, nhìn qua vô số kiếm ảnh hư không, trong nháy mắt trong lòng Tô Dật hiểu rõ, nhếch miệng nói.

- Quả nhiên là ngươi! Một chiêu này ta cũng biết.

- Yêu Linh kiếm pháp!

Trong mắt lóe lên hàn ý, Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay Tô Dật gầm thét cấu kết thiên địa, trước người nhanh chóng đâm ra mấy tia quang mang, vô cùng linh động, lao nhanh mang theo ý vị cổ lão.