Chương 2013
Chẳng lẽ nữ tử này thật sự có chỗ kỳ lạ khiến Ngự Thiên thần nữ cũng muốn mời vào cung?
Ánh mắt mọi người nhìn Độc Cô Vũ Mặc, thấp giọng nghị luận, ánh mắt nhìn tới nhìn lui trên người Ngự Thiên cung.
- Thế nào? Trên đá Truy Hồn có biến hoá sao? Tên thánh hoả kia không có ý tốt, ta sợ tiểu tử kia chịu thiệt!
Đoan Mộc Kình Thiên một thân hắc bào đi tới bên cạnh Đoan Mộc Tiểu Mạn, bên trong hắc sa lộ ra một tia hàn quang, thấp giọng nói.
Lắc đầu, ánh sáng Truy Hồn thạch trong lòng bàn tay trắng như tuyết của Đoan Mộc Tiểu Mạn phun trào, năng lượng linh hồn phóng thích ra rất có luật động.
- Không có thay đổi, lúc trước ánh sáng chớp động, dấu hiệu sinh mệnh biến hoá, hiện tại lại vững vàng, hẳn sẽ nhanh chóng có thể ra ngoài!
Đoan Mộc Tiểu Mạn lạnh lùng nói.
Đoan Mộc Tiểu Mạn cùng Đoan Mộc Kình Thiên đứng trước người thấp giọng nói chuyện, mà Tô Cuồng Ca cùng Kim Viêm Thú Vương lại nhìn qua nam tử một thân hắc bào này, khí tức cẩn trọng, tu vi lại sâu không thể lường, trong lòng liền nổi lên sự tôn kính.
- Vị này là?
Tô Cuồng Ca có chút không hiểu, bên trong ánh mắt nhíu lại loé lên chút rung động, hỏi Cổ Nhạc, ý đồ suy đoán thân phận của nam tử hắc bào.
- À, vị này là Cung Phụng của Hỗn Loạn vực, hắn luôn mặc hắc bào, rất được Đoan Mộc cung chủ tôn kính.
Cổ Nhạc vuốt râu, ánh mắt liếc nhìn về phía Đoan Mộc Kình Thiên hơi né tránh, cười nói.
- Cung Phụng?
Lời nói của Cổ Nhạc trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều người, vòng eo mềm mại không xương của Lam Xúc Liên vặn vẹo, ánh mắt cũng theo đó bắn về phía người áo đen, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, khoé mắt giảo hoạtloé lên hào quang.
- Vũ Mặc muội muội, thần nữ tiền bối mời ngươi vào cung, hay là ngươi cũng mang ta tiến cung đi?
Trên khuôn mặt tuyệt diễm vô song của Lam Xúc Liên mang theo vài phần thăm dò.
- Cái này?
Độc Cô Vũ Mặc có chút kinh ngạc, tâm thần bất định nhìn về phía Đoan Mộc Tiểu Mạn, nhưng Đoan Mộc Tiểu Mạn lại nhìn chằm chằm lối ra đại trận, giả bộ như không nghe thấy gì.
Lúc này bên trong Thánh Sơn, dãy núi Thiên Phong, hơn trăm vạn đệ tử Thánh Sơn đều chú ý tới biến hoá của Kiền Nguyên Kim Thiên đại trận.
Mỗi người đến chấn động, vô cùng mong mỏi cùng trông chờ, mặt lộ hồng quang, suy đoán ai sẽ là tân Thánh Đế của Thánh Sơn.
Đương nhiên còn có một nghi vấn lớn nhất, Liễu Nhược Hi thân là Cửu Thánh Nữ rốt cục chọn Thánh Tôn hay cùng tử địch Thánh Sơn Tô Dật bỏ trốn?
Thánh Vũ tiền đường, một đám tân khách được mời lại càng thêm giương mắt nhìn về phía xa, đám người Liễu Tông Nguyên cùng Tư Đồ Lưu Vân đứng sóng vai trong đám người, uy áp cường giả đặt trên người lúc trước đã tiêu tán, nhưng Liễu Tông Nguyên vẫn mặt ủ mày chau như cũ.
- Liễu huynh, huynh đang lo lắng gì thế?
Trong mắt Tư Đồ Lưu Vân liên tục hiện ra uy nghiêm, tinh quang bắn ra như có thể xem thấu nhân tâm, đưa mắt nhìn chằm chằm Liễu Tông Nguyên.
Liễu Tông Nguyên ngây ngốc nhìn qua lối vào Kiền Nguyên Kim Thiên đại trận, bỗng nhiên bị thanh âm của Tư Đồ Lưu Vân đánh vỡ suy nghĩ, ngước mắt nhìn lên, khoé miệng co quắp, hơi có vẻ xấu hổ nói.
- Không, không, Thánh Sơn thi đấu, tiểu nhân chỉ là lo lắng cho quyết định của Nhược Hi! Đến lúc đó Liễu gia sẽ xử lý như thế nào.
Tư Đồ Lưu Vân vuốt râu, nắm chắc thắng lợi trong tay, nhẹ hất đầu về phía lối vào Kim Thiên đại trận.
- Ta dám đánh cược, Nhược Hi nhất định sẽ lựa chọn Tô Dật! Mà cho dù Thánh Sơn có bất kỳ động tác gì, Thần Kiếm môn cũng sẽ đồng hành cùng Liễu gia!
- Tư Đồ môn chủ, ý ngươi là?
Liễu Tông Nguyên có chút bất ngờ với câu trả lời của Tư Đồ Lưu Vân, Thần Kiếm môn là thế lực thứ hai của Trung Châu, cho dù không phụ thuộc Thánh Sơn cũng sẽ có chút kiêng kị, thái độ rõ ràng như thế không phải lời một tông chủ có thể tuỳ ý nói.
- Ha ha ha!
Tư Đồ Lưu Vân cười lớn một tiếng, ánh mắt như kiếm lạnh bắn về phía một đám cường giả trên hư không, đáp lời.
- Tại hạ từng cược mấy lần trên người Tô Dật, người không thể luôn chịu giáo huấn trên cùng một người, Thần Kiếm môn càng không thể! Tô Dật, Thần Kiếm môn chắc chắn sẽ gắn bó! Ta như thế, Cuồng Ca trưởng lão cũng như thế, Mục Dương con ta lại càng như vậy!
Nghe nói Tư Đồ Mục Dương cũng là đệ tử thân truyền Vạn Đạo Kiếm Minh, Liễu Tông Nguyên khẽ thở dài một hơi, trầm mặc không nói.
- Ngươi nói nếu Cửu Thánh Nữ lựa chọn Tô Dật, Thánh Sơn sẽ để cho hắn sống sót ra ngoài sao?
- Huyết hải thâm cừu giữa Tô Dật cùng Thánh Sơn, cho dù có Ngự Thiên cung cùng thế gia ở chỗ này, chỉ sợ sẽ có một trận ác chiến diễn ra.
- Thánh Sơn cũng không phải ăn chay! Không nên quên, đây là nơi dưỡng dục mấy trăm đời Thánh Đế, cho dù Tô Dật có khả năng thông thiên, hôm nay hắn không nằm đi ra ngoài, ta sẽ nằm mà ra ngoài.
Ánh mắt các đệ tử Thánh Sơn đều kích động vô cùng, thấp giọng nghị luận về đại trận Kim Thiên, suy đoán kết quả thế nào.
Thánh Vũ tiền đường, ánh mắt trưởng lão hai phái Đại Thánh tử cùng Ngũ Thánh tử đều mang vẻ âm trầm, vẻ mặt lúc này hiện rõ sự tức giận.
- Thánh Hoả trưởng lão, trước đó ngươi nói Đại Thánh tử tất thắng là có ý gì?
Ánh mắt Đoan Mộc Hùng Đồ uy nghiêm, một luồng chính khí từ lông mi hiện ra, chăm chú nhìn Thánh Hoả trưởng lão.
Nghe thấy tra hỏi, Thánh Hoả trưởng lão trở nên u tối, vẻ oán độc vô tận hiện lên trong đồng tử hoả hồng, cười lạnh nói.
- Cái này cũng không phiền Hùng Đồ trưởng lão phí tâm, Đại Thánh tử thần công cái thế, thiên phú kinh người, tự nhiên nắm chắc thắng lợi trong tay!
Nửa tin nửa ngờ, Đoan Mộc Hùng Đồ âm thầm truyền lời, lãnh ý dần dần ngưng kết, nói nhỏ:
- Được, lão phu rửa mắt chờ đợi!
- Nhìn qua có vẻ Hùng Đồ trưởng lão hơi có chút để ý tới Ngự Thiên thần nữ nhỉ?
Khoé miệng Thánh Hoả trưởng lão khẽ động, ánh mắt lạnh lẽo như đang đàm luận với người khác.
Ánh mắt Đoan Mộc Hùng Hồ khẽ động, trên khuôn mặt già nua hiện lên một tia kinh sợ, lập tức bất động thanh sắc xua đi, trầm giọng nói:
- Thánh Hoả trưởng lão vẫn nên giải quyết chuyện trước mắt cho tốt đi!
- Vèo!
Vừa nói xong, toàn thân Đoan Mộc Hùng Đồ bộc phát ra Thánh Vương khí, như một lưu tinh kim sắc xông đến cửa vào đại trận.
Chân mày khẽ nhíu lại, Thánh Hoả trưởng lão đánh mắt ra hiệu với Thân Hậu trưởng lão, trong nháy mắt mấy tên trưởng lão rời khỏi đám người đi vào chỗ sâu trong Thánh Sơn.
- Ầm ầm!
Bên trên hư không, lối vào Kiền Nguyên Kim Thiên đại trận bắt đầu run lên, một luồng năng lượng dao động sinh ra vòng xoáy to lớn ở cửa vào, khí lưu cuồng bạo mang theo sấm sét vang dội, trong nháy mắt kim quang đầy trời trở nên u tối.
- Ra rồi! Có người ra rồi!
- Là ai? Là Tô Dật cùng Liễu Nhược Hi sao? Hay là tân Thánh Đế xuất thế?
Đông đảo đệ tử Thánh Sơn đều ngưng thở, mắt mở lớn, thậm chí có kẻ còn nhón chân lên, hai tay nắm chặt, không nói một lời nhìn chằm chằm năng lượng bên trong vòng xoáy!
Mà vòng xoáy ngay lối vào đại trận càng lúc càng lớn, tốc độ xoay tròn cũng càng lúc càng nhanh, Thánh Vương khí như kết nối thiên địa hung hăng bành trướng, trực tiếp xuyên qua mà ra!
Trong nháy mắt, thiên phong cuồn cuộn không dứt trên dãy núi Thiên Phong của Thánh Sơn, kim quang mãnh liệt, phong bạo giống như kim lãng khiến không gian xung quanh trận vỡ nát, xa xa nhìn lại như kim quang vạn trượng, phổ chiếu khắp nơi.
- Thánh Vương khí thật dày đặc!
Ánh mắt Đoan Mộc Hùng Đồ rung động, thân thể giữa không trung nhanh chóng lui lại phía sau mấy trượng!