Chương 2014
Thánh Vương khí này sao lại nồng đậm như thế, không hợp lẽ thường.
Đoan Mộc Tiểu Mạn cùng Đoan Mộc Kình Thiên kinh hô, vẻ lo âu cũng lặng yên bộc lộ.
Mà lúc này Thánh Hoả trưởng lão lại ở giữa không trung cất tiếng cười vang, trong cuồng phong kim sắc, trên khuôn mặt già nua như cành cây khô của Thánh Hoả trường lão tràn ngập ý cười.
Giờ phút này, mấy chục thân ảnh dưới cái nhìn soi mói của hơn trăm vạn người xông về phía kim quang cửa vào.
- Người ra tới sẽ chính là Thánh Đế thật sự của Thánh Sơn ta, các vị chuẩn bị, mọi người cung nghênh!
Cuồng phong gào thét, khí tức mỗi người cũng bắt đầu hỗn loạn, tất cả trưởng lão Thánh Sơn ở đây đều mang khuôn mặt giật mình, Thánh Hoả sao có thể chắc chắn người đi ra sẽ là Tân Thánh Đế.
Từ phản ứng của Thánh Hoả trưởng lão, Thánh Đế này nhất định là Uý Trì Trường Phong Mạc Chúc!
Nhất thời năng lượng kình phong xông lên tận trời, trưởng lão một phái Đại Thánh tử Thánh Sơn đều lớn tiếng la to ở giữa không trung.
- Cung nghênh tân Thánh Đế xuất trận!
- Cung nghênh tân Thánh Đế xuất trận!
- Cung nghênh tân Thánh Đế xuất trận!
Ba tiếng sóng âm liên tục ngập trời lăn ra, kim quang vàng rực chiếu rọi bên trong sơn lĩnh, tiếng gầm lại lần nữa phóng về phía chân trời, từng tiếng gào tân Thánh Đế làm lòng người chấn động, uy thế to lớn khiến người ta không thể không thần phục!
Mà bên phái Ngũ Thánh Tử, sau một trận chen chúc cũng đổi sắc mặt, theo sau kêu lên.
- Vù vù!
Kim quang vạn trượng bắn ra khắp thiên địa, tràn ngập một luồng khí tức cổ xưa làm lòng người sinh ra cảm giác trang nghiêm!
Thánh Vương khí mênh mông như thế, đủ khiến người khác nằm rạp trên mặt đất, cho dù là Đoan Mộc Tiểu Mạn hay Đoan Mộc Kình Thiên nơi xa nhìn lại cũng cảm giác có một luồng sức mạnh cổ xưa quan sát chúng sinh, có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ trên thế gian, khiến người ta không có chỗ che thân!
- Xẹt xẹt!
Hai nhân ảnh đi đầu theo tuần tự đi ra từ trong vòng xoáy, tất cả mọi người đều nhìn không chớp mắt, không hẹn mà chảy xuống dòng lệ kích động, trái tim cuồng loạn, trực tiếp quỳ hai đầu gối xuống giữa không trung, cúi người run rẩy.
Hai người Đoan Mộc Hùng Đồ cùng Thánh Hoả đã kích động không thôi, lao nhanh về phía hai nhân ảnh đi đầu.
Sau khi Thánh Vương khí bá đạo tuyệt lăng tràn ngập trong thiên địa tiêu tán, quang ảnh ảm đạm liền thấy rõ ràng hai người đó là Tô Dật cùng Thượng Quan Thiên Thần.
Nhất thời khiến Đoan Mộc Hùng Đồ vô cùng kinh ngạc nhìn qua Tô Dật, không nghĩ tới người đầu tiên đi ra từ trong Kiền Nguyên Kim Thiên đại trận lại là Tô Dật, mà nam tử bên người lại vô cùng lạ lẫm, chưa từng thấy qua.
Ánh mắt tất cả mọi người trong nháy mắt ngưng lại, trong không khí tràn ngập vẻ xấu hổ, trong nháy mắt biểu lộ của mỗi người đều đông cứng, đứng ngay tại chỗ, không nói nên lời.
Mãi tới lúc sau đám người mới kịp phản ứng, nhanh chóng đứng lên, vô số ánh mắt kinh hãi cùng chấn kinh rơi vào trên người Tô Dật cùng Thượng Quan Thiên Thần.
Tay trái Thượng Quan Thiên Thần là Tuyết Hồng Lâu, tay phải là Liễu Nhược Hi, duy chỉ có Uý Trì Trường Phong cùng Thánh Tôn là không thấy đâu.
- Là tên tiểu tử thối kia!
Đoan Mộc Kình Thiên kích động, thấp giọng cười đắc ý, lập tức lắc đầu, thấp giọng nói:
- Thế giới này thật nhỏ, hôm nay thế mà lại cùng lúc nhìn thấy hai tên tiểu tử thối!
- Tô Dật!
Một tiếng rống thật to truyền tới từ đám người phía sau, hai mắt Thánh Hoả đỏ như máu, nổi giận quát lớn.
- Làm càn, không phải vừa rồi ngươi mới gọi ta là tân Thánh Đế à, đây chính là sự tôn kính của ngươi đối với tân Thánh Đế sao? Già mà không kính, đáng chết!
Tu vi Nguyên Tông cảnh tam trọng của Tô Dật trong nháy mắt phun trào, Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay nổi giận vung ra, Thánh Vương khí theo mũi kiếm nhanh chóng gào thét mà ra.
- Leng keng!
- Thánh Vương khí.
Mọi người nhìn mà kinh hãi, không hẹn mà cùng tránh ra một đường cho thế kiếm, uy thế thuộc tính kim kinh thiên động địa, không khí ven đường nổ nát vụn, toàn bộ không gian nhất thời kim qua gào thét, duệ kim ngập trời!
- Làm càn! Tô Dật! ta muốn ngươi chết!
Toàn thân Thánh Hoả nhất thời tràn ngập hoả diễm, trong mắt chưa đầy huyết khí, nhận thấy Tô Dật xuất ra Thánh Vương khí.
Nhất thời càng thêm điên cuồng, hai tay tiều tuỵ như đánh bóng quét ngang ra, khí tức sát phạt bùng nổ, tấm lụa kim quang từ trong lòng bàn tay bạo nổ tung.
Toàn bộ không trung Thánh Vũ tiền đường nhất thời tuôn ra gợn sóng không gian, nổi lên sóng to gió lớn, sơn phong không ngừng run rẩy.
Tu vi Nguyên Vực cảnh tầng bảy bao phủ mà ra, khi Thánh Vương khí của Tô Dật đụng vào tấm lụa nguyên khí của Thánh Hoả.
Trong chớp mắt Đoan Mộc Hùng Đồ cùng Đoan Mộc Tiểu Mạn đều khẽ động, hai luồng năng lượng một vàng một lam cắt đứt chặn ngang công kích hai bên!
Trong cùng lúc đó, lòng bàn tay Đoan Mộc Hùng Đồ đánh tới, lực đẩy to lớn khiến Tô Dật bị đẩy về phía Đoan Mộc Tiểu Mạn.
- Ầm!
Công kích nổ tung, khung trời run rẩy, gió lốc tung bay, thanh âm nổ vang trên bầu trời khiến tâm hồn tất cả mọi người đều bị chấn động!
- Thánh Hoả, người làm gì thế!
Thanh âm Đoan Mộc Hùng Đồ truyền ra khắp toàn bộ không trung Thánh Vũ tiền đường, sóng âm to lớn tràn ngập khắp nơi.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn về mấy tiếng nói trong hư không, hẳn là đang xúc động.
- Ta còn làm gì chứ? Hùng Đồ trưởng lão, ngươi thế mà lại hỏi ta làm gì? Ngươi hỏi tiểu hỗn đản này thử Đại Thánh tử ở đâu? Đại Thánh tử đi đâu rồi?
Thánh Hoả bi thương không thôi, ánh mắt tràn ngập huyết khí phẫn hận, không ngừng rung động!
- Xoạt xoạt xoạt!
Tầm mắt mọi người đều rơi vào trên người Tô Dật, Tô Dật lại ung dung không vội, khí tức lãnh đạm, chậm rãi đi về phía trước, khẽ thở dài một tiếng, giọng mỉa mai nói.
- Thời điểm ngươi đưa ban chỉ cho hắn hẳn phải biết hắn không ra được! Ngươi không phải đang giúp hắn mà là muốn giết hắn!
- Ban chỉ?
Bỗng dưng trong ánh mắt đục ngầu của Đoan Mộc Hùng Đồ lộ ra chút tinh quang, chợt hiểu rõ bên trong xảy ra chuyện gì, chậm rãi lui về phía sau, sắc mặt trầm xuống.
- Thánh Hoả trưởng lão, xem ra ngươi cần phải cho ta một giải thích hợp lý!
- Ban chỉ gì chứ, ta không biết.
Bên trong ánh mắt trống rỗng của Thánh Hoả trưởng lão dần giảm đi sự tức giận, thay vào đó là một luồng sát khí lạnh lẽo, từ ngữ mập mờ nói.
- Ngươi tăng thêm cấm chế trong nhẫn, có thể chứa đựng cùng dẫn ra khí tức Tiên Thiên Thánh Vương khí, vốn định chuẩn bị để ta, Thánh Tôn, Tuyết Hồng Lâu cùng Nhược Hi vào chỗ chết, tính toán của ngươi thật kỹ càng!
Tô Dật cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn thấu nhân tâm, trầm giọng nói với thân ảnh già nua của Thánh Hoả.
Chỉ một lát, tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, trong lúc mơ hồ mang theo chút sợ hãi, ánh mắt không ngừng run rẩy, không thể tin nhìn Thánh Hoả trưởng lão.
Nhưng vẫn có rất nhiều người lựa chọn lắc đầu, trưởng lão phái Đại Thánh tử đều mang ánh mắt kiên nghị đứng phía sau Thánh Hoả.
- Vù vù!
Vòng xoáy sau lưng lối ra dần dần đóng lại, khí tức nóng bỏng vô tận như huỷ diệt tất cả, Tô Dật đứng ở bên trong kim quang nhàn nhạt, như thần tử niết bàn, uy nghiêm thần thánh.
- Thánh Hoả, Tô Dật nói có thật hay không? Ngươi mau nói cho ta.
Đoan Mộc Hùng Đồ nhìn thấy Thánh Hoả, khí tức liền mãnh liệt, hai con ngươi như muốn phun ra lửa giận!