← Quay lại trang sách

Chương 2023

Phía trên hư ảnh Kim Hạc, kim quang hung mãnh càn quét một vòng, chỉ một thoáng sông núi vỡ vụn, vô số đại thụ nổ tung rơi xuống núi!

Trên trời dưới đất, trên núi trong nước đều là thanh âm Man Yêu Thú gào thét, vô số Man Yêu Thú nằm rạp trên mặt đất, trong mắt đền tràn ngập vẻ sợ hãi, đối mặt với Kim Hạc thần thú này liền sinh ra tâm lý sợ hãi từ sâu trong lòng, như gặp phải yêu thú Chí Tôn, tim đập nhanh không ngừng.

- Là Thánh Diệt trưởng lão, là Thánh Diệt trưởng lão!

Trên Thánh Sơn, vô số đệ tử nhất thời nhìn thấy hi vọng, thân thể không ngừng rung động, kích động khiến hô hấp cũng bắt đầu nhanh hơn.

Ánh mắt khát vọng thống khổ đều rơi trên thân ảnh già nua của Kim Hạc.

Ánh mắt Tô Dật khẽ động, đứng trên hư không, khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn công lại lần nữa bao phủ quanh thần, năng lượng linh hồn nhanh chóng cảm giác được đối diện là cường giả tu vi Nguyên Vực cảnh bát trọng.

- Thánh Diệt! trời ơi, lão gia hoả này cũng ra rồi!

Xích Phi Hồng vô cùng kinh ngạc, thấp giọng nói với Tô Dật.

- Sáu trưởng lão Thánh Sơn, là thực lực trấn tông, trước khi chết, Thánh Hoả chính là lão lục, tuy nhiên nhờ Đoan Mộc Hùng Đồ thối lui ra khỏi hắn mới có chân đứng, nếu Đoan Mộc Hùng Đồ tiến vào làm gì còn chỗ cho Thánh Hoả. Mang danh lão lục Thánh Hoả đại biểu Thái Thượng trưởng lão, phụ tá Thánh Đế Thánh Tôn, năm vị còn lại xưa nay không xuất hiện, chỉ khi thời điểm cần hợp lực mở Kiền Nguyên Kim Thiên đại trận mới xuất hiện.

Nghe Xích Phi Hồng giới thiệu, ánh mắt Tô Dật chăm chú nhìn về phía kim quang phương xa, chiến ý trong lòng cùng sát ý lập tức tăng vọt.

Kim quang mờ mịt, bên trong ánh sáng mông lung, Thánh Vương khí hung hãn tràn khắp hư không.

Bên trong quang ảnh mơ hồ, sau Thánh Diệt lại xuất hiện một bóng người, hai nhân ảnh dần dần hiện rõ.

- Còn có Thánh Thanh trưởng lão! Thánh Sơn được cứu rồi!

Đoan Mộc Hùng Đồ hoảng sợ nói, nhất thời ánh mắt bắt đầu nóng rực rơi vào trên người Tô Dật.

- Lão tứ Thánh Thanh trưởng lão! Nguyên Vực cảnh cửu trọng!

Hô hấp cả người Xích Phi Hồng bắt đầu gấp rút, kim quang loá mắt phía xa như ánh sáng diệt thế khiến lòng người sinh ra e ngại.

Hai vị cường giả siêu cấp chầm chậm đi ra từ bên trong quang ảnh, sắc mặt mọi người Ngự Thiên cung bắt đầu đại biến.

Kình phong mênh mông bao phủ khung trời, phía dưới cự hạc kim sắc, thân ảnh hai cường giả ngược lại càng thêm thẳng tắp mênh mông, cho người ta một loại cao cao tại thượng, cảm giác áp bách ngưỡng vọng nhanh chóng tràn ra.

- Nguyên Vực cảnh cửu trọng, gốc gác Thánh Sơn rốt cục đã tới rồi! Lần này sáu lão quỷ đều sẽ ra ngoài sao?

Ánh mắt Đoan Mộc Kình Thiên khẽ động một cái, trong mắt chớp nháy tinh quang.

Nhất thời một luồng sát khí tràn ngập bên trong hắc bào, hai mắt Đoan Mộc Kình Thiên như điện gắt gao nhìn chằm chằm hai người trên đỉnh núi phía xa.

Trong mọi người ở đây, chỉ sợ chỉ có Đoan Mộc Kình Thiên biết, thời điểm bản thân còn chưa đột phá Nguyên Thiên cảnh, bên trong người truy sát, sáu lão Thánh Sơn đã là một tồn tại kinh khủng như thế nào.

Ngoài ra, bên trong người truy sát còn có một cường giả khủng bố khắc thật sâu trong đầu hắn.

Mấy chục năm dằng dặc trôi qua, trong lòng Đoan Mộc Kình Thiên mãi luôn có một bóng mờ không thể xoá nhoà, tới bây giờ vẫn luôn không biết thân phận của lão nhân thần bí kia.

- Xoẹt!

Đứng bên cạnh Đoan Mộc Kình Thiên, Đoan Mộc Tiểu Mạn đột nhiên ngưng kết thủ ấn, giữa hai con ngươi hiện lên một tia hàn sương, nguyên khí thuộc tính thuỷ mênh mông như tơ lụa bao bọc Đoan Mộc Tiểu Mạn.

- Bán bộ Nguyên Thiên!

Đoan Mộc Hùng Đồ thấp giọng kinh hô.

Đoan Mộc Hùng Đồ vừa bị hai vị Thánh Diệt cùng Thánh Thành làm chấn động, lại lần nữa cảm giác sau lưng có một luồng sức mạnh càng thêm mênh mông phóng lên tận trời, ánh mắt nhìn xéo về sau, chính là Đoan Mộc Tiểu Mạn, sắc mặt liền thay đổi.

Rất nhanh Đoan Mộc Tiểu Mạn liền thu liễm khí tức, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, Đoan Mộc Hùng Đồ chú ý tới người áo đen bên cạnh khẽ đè nàng lại, nhất thời run lên, không cần phải nhiều lời nữa.

- Một tên tiểu quỷ lại có thể quấy Thánh Sơn tới nghiêng trời lệch đất sao? Các ngươi thật có tiền đồ! chẳng lẽ Thánh Sơn không có người sao?

Thánh Diệt hét lớn một tiếng, dao động hung hãn đâm xuyên ra từ bên trong quang ảnh.

Bên trên hư không, một thanh âm vang dội hùng dũng bỗng nhiên vượt qua sông núi bừa bộn, phiêu đãng khắp bốn phía.

Âm vang trầm bổng, Long Minh Sư hống!

- Tiểu tử, Thánh Hoả trưởng lão là do người giết sao? Hãy trả lời bản tôn.

Thánh Thanh chắp tay đứng ở phía sau, con người bình tĩnh nhìn hình ảnh thê thảm khắp nơi cũng không nhịn được hiện lên một tia lửa giận.

- Vù vù!

Con ngươi hai cường giả trước mặt nhất thời phun ra hai tia chớp kim quang lạnh lẽo, chiếu rọi giữa trời như thần minh chế ngự sinh linh thế gian.

Tiếng như chuông lớn, vừa đi vừa về lật quấy song âm nặng nề mà có lực, khiến gợn sóng không gian trước người vỡ nát từng khúc, từng mảng lớn đệ tử Thánh Sơn nhất thời mặt trắng bệch, như nhận phải sự công kích linh hồn đáng sợ, ôm đầu khóc rống không thôi.

- A, đầu của ta! Đau quá!

Tiếng kêu đau nhức liên tiếp tràn ngập khắp vòm trời, nhàn nhạt nhìn xuống đệ tử Thánh Sơn phía dưới, trong lòng Tô Dật nhất thời cũng đau xót, một cảm giác bị người khác dùng côn gõ nhanh chóng truyền vào trong Thiên Nguyên Yêu Hồn.

- Phốc phốc!

Trong miệng Xích Phi Hồng phun ra một ngụm máu, trên khuôn mặt già nua xuất hiện mấy tơ máu khiếp người, thống khổ vô cùng.

- Tô Dật, Thánh Vương khí của hai người này bao gồm cả công kích linh hồn cũng đều cực kỳ hung hãn.

Thiết Hồn Mạch cuộn mình trong góc ở bên trong Huyền Quan, mọi bộ phận đều xoắn xít vào nhau.

Mắt thấy cường giả Nguyên Tông cảnh cùng Yêu Tông cảnh cũng không đỡ nổi công kích linh hồn của Nguyên Vực cảnh, trong lòng Tô Dật thầm kêu một tiếng không ổn.

Mặt không đổi sắc, trong tay ngưng kết ấn quyết, nhất thời vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công. Sau mấy hơi, ánh mắt khẽ động, kinh mạch rung động trong tâm hải dần bình phục lại, nhanh chóng khôi phục vẻ bình thản.

Yêu Hồn trong tâm hải nóng rực như ánh mặt trời, tản ra ánh sáng yêu dị, chùm sáng mờ mịt không nghỉ bộc phát ra hào quang thần dị, không hề sợ hãi Thánh Vương khí trước người.

- Nguyên Tông cảnh tam trọng, lại có thể như thế!

Bên trong thánh quang, khí tức Thánh Diệt cùng Thánh Thanh hùng hồn, nhưng Tô Dật lại có thể nhanh chóng tỉnh táo lại như thế, bên trong lông mày hiện ra vẻ kinh ngạc không thôi.

Lăng không trên bầu trời, nhìn hai luồng kim quang giống như thần hoả, trong lồng ngực Tô Dật đột nhiên dâng lên một cơn tức giận, hai con ngươi như điện, Huyết Ma Sát Thần kiếm trong tay hung hăng chặt xuống!

- Đã tới rồi cũng không cần trốn trốn tránh tránh trong núi, cút ra đây cho ta.

Tiếng quát rơi xuống, hai lôi đình màu vàng lại lần nữa từ trên trời giáng xuống, khí tức nóng bỏng đột nhiên bị đè ép xuống, hư không ngưng kết nhất thời truyền tới tiếng gầm trùng điệp.

- Ầm ầm!

Hai tên trưởng lão Thánh Diệt cùng Thánh Thanh ở bên trong kim quang, nhìn thấy lôi đình bạo kích đều biến sắc, đồng thời giang hai tay ra, khí tức Nguyên Vực cảnh bát trọng cùng Nguyên Vực cảnh cửu trọng đột nhiên bộc phát, khí tức thần thánh vô hình phun trào ra ngoài.

Kim Hạc mở rộng hai cánh sau lưng, Hạc Minh Cửu Thiên!

Thánh quang cuồn cuộn mờ mịt, trực tiếp giao kích với lôi đình trên hư không, nhất thời từng tầng lớp gợn sóng không gian quanh thân bị khuấy động, truyền ra thanh âm đinh tai nhức óc.

- Ầm!

Liên tục hai tiếng sấm vang truyền tới, hư không chấn động không ngớt, quần phong Thánh Sơn bát ngát run rẩy, ánh sáng kim sắc tràn ngập thiên địa, mây đen phía xa cũng run rẩy theo.