← Quay lại trang sách

Chương 2057

Mắt Long Thương lộ ra vẻ cảm kích, Long Á kích động kêu lên, thấp giọng nói:

- Tốt quá rồi, cuối cùng thiếu cung chủ được cứu rồi!

Mỉm cười gật đầu, Long Khuê rút ngắn khoảng cách giữa ba người, thấp giọng nói:

- Tô Dật đã là dư nghiệt Thiên Yêu, có được Thất Thải Linh Lung noãn chúng ta cũng không cần lo lắng, như thế thì…

Sau đó Bí Long thất truyền tới một tràng tiếng cười tà ác quỷ dị, một luồng khí tức nguy hiểm từ trong khe cửa tràn ra ngoài.

Ngay sau đó Thánh Phong dưới sự an bài của Long Khuê được trị liệu, có sự bổ nhiệm liền vui mừng hớn hở, mang ơn rời đi.

Long Khuê cùng Long Á cũng rời khỏi Bí Long thất, dáng vẻ Long Khuê vội vàng, vẻ mặt hơi bối rối, mà Long Á sau lưng lại chậm chạp, mặt lộ vẻ không vui.

- Á, con sao thế?

Long Á buông sợi tóc vàng rực như thác nước xuống sau lưng, mân mê cái miệng nhỏ nhắn, đứng nguyên tại chỗ.

Nhờ ánh trăng mờ ảo chiếu rọi, bên trong mị nhãn lộ ra một chút ghen ghét, nói nhỏ:

- Vì sao đồ gãy chân bỏ đi như Thánh Phong lại có thể một lần nữa bổ nhiệm, có thể cùng đám lão quỷ kia tìm dư nghiệt Thiên Yêu, con lại chỉ có thể suốt ngày tuần tra huấn luyện ở chỗ này?

- Bốn năm, ta ngay ngốc liền bỏ qua Thiên Phong bài vị chiến, cả ngày ở cùng một chỗ với đám nam nhân! Gia gia!

Long Á chà chà chân nhỏ, mang theo chút hờn dỗi.

Thấy thế Long Khuê liền cười ha ha, thân mật ôm lấy Long Á, phảng phất như nhìn thấu tâm tư, cười nói:

- Vậy con muốn cái gì? Chẳng lẽ muốn tìm Tô Dật báo thù thay cho thiếu cung chủ?

Long Á ngẩng đầu lên, xem thường nói:

- Kinh nghiệm thiếu cung chủ không đủ, lại chưa bao giờ đi ra khỏi cung, các người đều nói tiểu tử kia quỷ kế đa đoan, nhưng ta lại không sợ hắn! Ta muốn đi xem thử!

- Vậy con nghĩ sai rồi, người có thể nói tiêu diệt liền tiêu diệt hết cả Thánh sơn, con cho rằng hắn ngu xuẩn sao?

Long Á giật mình, lập tức hai đầu lông mày nhíu chặt, có chút không phục, nghiêm nghị nói:

- Thì sao chứ? Chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn con sao?

- Ta đã từng gặp tiểu tử này, lòng dạ tâm cơ của hắn ta, người cùng thế hệ không phải địch thủ.

Long Khuê nhíu mày, bàn tay giấu ở trong ống tay áo duỗi ra vỗ nhẹ cánh tay Long Á.

- Con không tin!

Long Á vẫn bướng bỉnh như cũ.

Nhìn Long Á đang gây rối, Long Khuê khẽ hừ một tiếng, giơ cao tay đi thẳng về trước nói:

- Chỗ nào cũng không được đi, ở yên trong cung cho ta! Chỗ Long Thần một khắc cũng không thể chờ!

- Vèo!

Chỉ giâu lát sau, sau lưng Long Á trong nháy mắt nổi lên một vòi rồng kim sắc, long tức gào thét nhất thời phóng tới ánh trăng, trong không gian chỉ nhàn nhạt để lại một lời nói.

- Con không đi tìm Tô Dật, vậy con đi hỗ trợ tìm kiếm Kim Long huyết mạch, nếu Tô Dật đụng phải con, chính là do hắn không may!

Long Khuê giậm chân một cái, hung hăng lắc đầu, lập tức cười nói:

- Để tiểu nha đầu này đi thử xem, không chừng có hiệu quả.

Dứt lời, bỗng nhiên trong không gian xuất hiện một vết nứt, Long Khuê cũng biến mất trong đêm tối, đi thẳng về phía Hỗn Loạn vực.

Sau khi rời đi, Long Thương ngồi trên xe lăn, được người khác đẩy vào trong một nhà lao ngầm dưới đất.

- Ầm!

Cửa nhà lao mở ra liền đụng phải một luồng khí tức ướt át mục nát, suy bại cùng tử vong xuyên qua lòng đất mà ra.

Hắc sắc dâng lên, từng tiếng quỷ khóc bi thống không ngừng lan tràn khắp không trung.

Kim sắc long huy phun trào, hai con ngươi Long Thương phát ra long văn nhàn nhạt, chỉ thấy trên vách tường màu đen có một bóng người màu đen chậm rãi bay ra.

- Đã tỉnh rồi?

Long Thương nở một nụ cười tà ác, nhìn chăm chú hắc ảnh trùng điệp trên vách tường.

Giống như một đám bùn nhão, dường như đụng phải nó sẽ biến mất vô hình, khí tức hư thối không ngừng tràn ra, bên trong ánh sáng hắc sắc bay ra một thanh âm khàn khàn khô khốc.

- Ngươi là ai? Tại sao lại cứu ta?

Long Thương vuốt ve Bảo Châu trên xe lăn, khoé mắt bắn ra sát ý, thấp giọng nói:

- Không cần biết ta là ai, chỉ cần biết ngươi cũng muốn giết Tô Dật, như vậy đủ rồi!

- Tô Dật? Hắn ở đâu?

Nghe được cái tên này, bóng người màu đen trong nháy mắt bùng nổ, khí tức tanh hôi khủng bố tràn ngập, một luồng sát ý hôi thối nồng đậm ngưng kết ra.

- Rất tốt, có phản ứng này là được rồi!

Long Thương điên cuồng cười một tiếng, bỗng nhiên sắc mặt âm trầm như sắt, lạnh lẽo nói:

- Cho ngươi một cơ hội, thần phục ta, ta sẽ cho ngươi thời cơ chém chết Tô Dật!

Bóng người màu đen cuồng hống ngang ngược, tức giận nói:

- Cơ hội gì? Ngươi muốn ta làm gì?

Nghe vậy Long Thương nháy mắt, hai tên cường giả Nguyên Vực cảnh phía sau đưa lên một túi không gian thật lớn, đi tới trước mặt Long Thương.

- Để bọn hắn dẫn ngươi tới một chỗ, ta sẽ cho ngươi hoàn toàn khôi phục, nhưng sẽ triệt để nhập ma, mà thanh ma kiếm kia của ngươi, ta tự nhiên cũng sẽ để ngươi tự mình đoạt lại!

Bóng người màu đen do dự nửa khắc, cuối cùng nhẹ gật đầu, sau đó một cơn gió lốc vang lên nuốt chửng toàn bộ khí tức hắc sắc, giữa mật thất trong nháy mắt sáng rực rỡ.

- Thùng thùng!

Lại là một cường giả vô cùng lo lắng xông vào, rỉ vào tai vài câu với Long Thương.

- Sau khi các ngươi đưa người tới Huyễn Ma, lập tức quay trở về!

Hai tên mang ác khí hắc sắc hai mặt nhìn nhau, thử thăm dò:

- Thiếu cung chủ đây là….

- Long Á xuất cung đi tìm Kim Long huyết mạch, qua giúp một tay!

- Vâng!

Cường giả gật đầu.

- Nếu Long Á tiểu thư đụng phải Tô Dật, các ngươi biết nên làm gì chứ?

Nghe vậy hai tên cường giả có chút khó khăn, ngày đó bọn họ cũng từng tham gia bài vị chiến, cường giả giảm thấp thanh âm nói:

- Nếu Tô Dật cũng là Kim Long huyết mạch thì sao?

- Đánh phế mang về, nếu cần thiết, giết! Ai cũng có thể giết!

Khoé mắt Long Thương run rẩy, một cỗ lạnh lẽo thấm vào trong cốt tuỷ tràn ra.

-Tuân mệnh!

Cường giả lĩnh mệnh, bên trong mật thất nhanh chóng chỉ còn lại Long Thương, theo tiếng cười âm hiểm oán độc tràn ngập cả mảnh không gian!

Sau khi ra khỏi Ngự Thiên Xuyên, Tô Dật vẫn luôn hành tẩu trong tuyệt địa Vân Châu sơn mạch.

Chỗ cao ngất sâu trong linh mạch, linh khí dư dả, năng lượng thiên địa tràn đầy, sản vật phong phú, địa linh nhân kiệt.

Vân Châu có tiếng là vùng đất nhiều hung hiểm cùng thiên nhiên bí cảnh, Man Yêu Thú nơi này cũng bởi vì chiến lực cực cao, trình độ hung ác không phải người tu vi đồng cấp có thể so sánh.

Đi trong vùng đất Vân Châu thâm sơn bí ẩn ba ngày, Phù Diêu Bách Biến bộ đã đại thành, Tô Dật ở chỗ này như ngư du đại hải, tuỳ ý lao nhanh.

Có Hỗn Nguyên Chí Tôn công kề bên người, Man Yêu Tôn giả cùng Man Yêu Thú quanh mình không dám tới gần.

Ba ngày, Tô Dật trên cơ bản nhận biết rõ ràng mọi hoa cỏ linh dược trong Vân Châu.

Thời điểm đêm đến, đống lửa nổi lên, trong núi sâu, Tô Dật che dấu khí tức của mình tới cực hạn.

- Hô!

Đối với Tô Dật, hiện tại hắn đã tới cảnh giới Nguyên Tông, ăn uống không còn quan trọng.

Một tháng hai tháng, không ăn không uống cũng không sao, Tô Dật ngồi trên đồng cỏ chuẩn bị kết ấn, trong đầu nhanh chóng loé lên một suy nghĩ.

Hai con ngươi khẽ động, Xích Phi Hồng phiêu dật từ trong linh thức ra, ngáp lớn một cái, dãn gân nói.

- Nhận thức rõ ràng đi! Ta đã nói Vân Châu không thể có Thiên Tương Nhị, càng không có khả năng có thảo dược giúp sư phụ của ngươi khôi phục dung mạo, kéo dài kinh mạch!