← Quay lại trang sách

Chương 2060

Bọn người Tiểu Lỗi cùng A Ngưu lấy lại tinh thần, như nghe thấy thần chỉ, cảm kích gật gật đầu, nhanh chóng kéo bọn người Lỗ đại bá ra phía sau.

- Ngao!

Thú rống chấn thiên, máu tanh tràn ngập.

Tiếng gào thét trầm thấp từ trong cổ họng Man ảnh Hắc Trư truyền ra, như vó sắt hãm sâu bên trong đất, trong mắt bùng nổ sát ý.

Bỗng nhiên Hắc Trư ngóc đầu lên, một cơn gió lốc yêu khí hung mãnh nhanh chóng từ trong miệng lao nhanh ra ngoài.

- Tiểu súc sinh, còn dám làm càn?

Lời nói lạnh nhạt của nữ tử rơi xuống, chân đạp Huyền Cương, nhanh chóng lấn người tiến về phía Man ảnh Hắc Trư.

Tóc dài vàng rực, trong suốt, theo gió mà động dưới ánh trăng, một giây sau, thân ảnh tựa như điện tới gần Man ảnh Hắc Trư, ngón tay thon dài nắm chặt kim văn trường tiên.

Bóng roi thiên biến giống như linh xà đầy trờ thè lưỡi khiếp người, trong nháy mắt tràn ngập trời đất, hoá thành Long ảnh vàng rực quấn quanh trên người Man ảnh Hắc Trư!

- Thật nhanh!

Tô Dật cùng Xích Phi Hồng nhẹ giọng hừ một tiếng, giấu ở trong bụi rậm, nhìn thấy cô gái tóc vàng liền giật giật khoé miệng.

- Hống! Hống!

Nhất thời, Man ảnh Hắc Trư bị trói còn chưa phóng xuất ra tia sáng yêu khí, dưới lưới roi vàng rực vừa đi vừa về gào thét, răng nanh trong miệng trong vắt, vô cùng sắc bén.

Bên trên hư không, một thân thể tối đen khổng lồ chỉ chèo chống trong mấy hơi, đang lúc co quắp lại vì tấn công kịch liệt của hoàng kim trường tiên, chỉ nghe nữ tử quát nhẹ một tiếng:

- Chết đi!

- Ầm ầm!

Trường tiên trong nháy mắt giống như vật sống, trên dưới xoay chuyển, một năng lượng phong bạo mãnh liệt nhanh chóng sinh ra, trùng điệp vây quanh Man ảnh Hắc Trư.

Một tràng tiếng rồng ngâm vang vọng quanh không trung, quang huy lập loè, Man ảnh Hắc Trư bị huỷ diệt trong ánh sáng, mắt thú đột nhiên co lại biến thành một bãi thịt, té xuống đất.

- Ầm ầm!

Theo tiếng vang vọng khắp vòm trời, tự té xuống đất, vô số vết rách mạng nhện nhanh chóng sinh ra, cây cối trong phạm vi hơn mười dặm nhanh chóng hoá thành bột mịn.

Toàn bộ sơn lâm hoàn toàn yên tĩnh, uy năng kim sắc gào thét giữa núi rừng, long uy nhàn nhạt tới mức không phát hiện được, uy năng thuộc tính kim mênh mông bao phủ thiên địa.

Sơn lâm rung chuyển, tro bụi đầy trời!

Lá cây khắp nơi hóa thành cuồng phong phiêu tán, dưới ánh trăng tự nhiên, bóng hình màu vàng đạm mạc xinh đẹp đứng yên cao vút.

Trước người, thi thể Man Trư to lớn giống như một gò núi nhỏ chồng chất, núi xa sương mù đều bị che chắn cực kỳ chặt chẽ.

Vân ẩn nguyệt tiêu, tinh huy trên trời đều vì đó mà run rẩy.

Lúc này, trong núi rừng yên tĩnh cũng có thể nghe được tiếng kim rơi, tiếng hít thở nhàn nhạt của cô gái tóc vàng xen lẫn với nguyên khí gào thét trong không trung, tự dưng bị phóng đại, khí tức cường giả hiển thị rõ.

Mà sau lưng nữ tử, các thiếu niên vừa rồi tận mắt thấy một loạt các thế tấn công kinh người đều mở to hai mắt, miệng như muốn dán vào trên mặt đất, trong ánh mắt tràn ngập khủng hoảng cùng ngạc nhiên không dứt.

Cường giả trước mắt này lại đột nhiên xuất hiện ở đây.

Cực kỳ bá đạo cường thế xử lý Man ảnh Hắc Trư, đối với những thiếu niên chưa từng rời khỏi thôn này, không biết đây là phúc hay hoạ.

Mồ hôi dày đặc từ trán chậm rãi chảy xuống, ánh mắt bất lực nhìn về phía bóng dáng xinh đẹp vàng rực này, ánh mắt bối rối, không dám thở mạnh!

- Khí tức Long tộc!

Tô Dật hít vào một ngụm khí lạnh, giật giật khoé miệng, ánh mắt phun ra hàn ý.

Không riêng gì lệnh bài Thần Long trên người có cảm ứng, hư ảnh Kim Long trên dưới bay vút lên vô cùng sinh động, bên trong linh thức cực kỳ muốn đột phá mà ra, chinh phục tất cả Long tộc.

Người mang ba sợi Long Hồn cùng chín giọt tinh huyết của mình, hô hấp dần dần dồn dập, lông mi trong lùm cây nhỏ bé phun ra hàn ý.

Hắn cũng có thắc mắc như các thiếu niên, cường giả bí ẩn trước mắt là ai?

Tại sao lại có khí tức Long tộc? Là địch hay bạn?

- Có phải là người Long gia hay không?

Xích Phi Hồng than nhẹ một tiếng, Tô Dật chợt nhíu mày, mặt lộ ra dị sắc, ngưng thần thu liễm khí tức tới mức càng thêm hoàn mỹ.

Lúc này một thanh âm hét lớn phá vỡ đêm khuya yên tĩnh.

- Lỗ đại thúc!

Quay xung quanh nam tử trung niên, một thiếu nữ trong nháy mắt phát ra một tiếng thét.

Lấy lại tinh thần từ trong kinh hãi, các thiếu nam thiếu nữ nhìn thấy mạng sống Lỗ đại thúc như treo trên sợi tóc, mặt trắng như giấy, nhất thời luống cuống tay chân.

Nam tử trung niên nằm dưới đất nhìn thấy nguy nan được giải trừ, áp lực tinh thần căng cứng trong nháy mắt tiêu tán, thương thế bản thân cũng bắt đầu đau đớn.

Thiếu niên được xưng là Tiểu Lỗi cùng A Ngưu mắt ngấn nước, lắc đầu, lay Lỗ đại thúc sắp sửa hôn mê.

Cuối cùng, bọn người Tiểu Lỗi cùng A Ngưu trông mong nhìn qua cường giả tóc vàng, cắn môi một cái, nói:

- Đại tỷ tỷ, ngươi… ngươi có thể cứu Lỗ đại thúc không? Lỗ đại thúc sắp chết rồi!

Xoay đầu lại, nữ tử vàng rực lại lần nữa thu hút tất cả ánh mắt mọi người, cuối cùng Tô Dật cũng thấy rõ tướng mạo nữ tử.

Tóc vàng mắt xanh, khí chất đạm mạc, trên da thịt trắng muốt phối hợp với ánh trăng khiến người ta có một suy nghĩ tiên tử lỗi lạc, bên trong trang phục vàng rực lộ ra một tia cao ngạo, phía trong tràn ngập mười phần dã tính, tựa như kỳ hoa dị thảo đả thương người nhưng lại làm cho người khác không thể không nhìn đến.

Lồng ngực cô gái phập phồng, ánh mắt thanh lãnh dừng lại trên người Lỗ đại thúc.

Vết thương sâu tới xương, máu tươi chảy đầm đìa, toàn thân bởi vì trọng thương mà không ngừng run rẩy, bọt mép từ trong khoé miệng nhanh chóng chảy ra.

Thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt nữ tử tóc vàng ngưng trọng, giọng nói uy lực lạnh tanh, mở miệng nói:

- Các ngươi tránh ra, mau mang Yêu Đan của súc sinh kia tới! Ta cấp cứu trước một chút!

Nói xong nữ tử nhẹ nhấc chân đạp bước, nhanh chóng đi tới bên người Lỗ đại thúc, cẩn thận kiểm tra thương thế của hắn, thấp giọng nỉ non.

- Lúc trước hắn đã trúng độc, hiện giờ bị súc sinh này khiến trọng thương khá năng, độc đã công tâm, nếu các ngươi làm nhanh còn có cơ hội.

Vừa dứt lời, các thiếu niên thiếu nữ nghe thấy độc đã công tâm nháy mắt sắc mặt trắng bệch, ánh mắt quét qua lại trên người lỗ đại thúc cùng mỹ nữ cường giả, bên trên từng khuôn mặt chất phác hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Nước mắt rơi đầy trên mặt, lấy tay nhỏ lau nước mắt, thút thít, run rẩy không thôi.

- Bọn nhỏ! Đừng sợ! Ta có lời muốn nói với vị ân nhân này, các ngươi nghe nàng, đi lấy Yêu Đan tới đi!

Lỗ đại thúc miễn cưỡng mỉm cười, khuôn mặt co giật suy yếu uể oải, đem hết toàn lực an ủi các thiếu niên.

- Còn không nhanh lên, muốn để hắn chết thì cứ ở yên đó!

Cô gái tóc vàng liếc nhìn một cái, hai mắt bỗng chìm xuống.

Mấy thiếu niên bối rối gật đầu, trong nháy mắt nhanh chóng chạy về chỗ heo rừng, lấy ra binh khí nhanh chóng xẻ thịt Man ảnh Hắc Trư, vô cùng nghiêm túc.

Lập tức, ngón tay ngọc của cô gái tóc vàng gảy nhẹ, một viên thuốc chui vào trong miệng Lỗ đại thúc.

Mùi thơm của đan dược truyền khắp nơi, linh khí thiên địa như bị hấp dẫn cùng chạy về phía Lỗ đại thúc.

Dược khí quay xung quanh, sắc mặt Lỗ đại thúc thoáng có chút hoà hoãn, nằm trên cáng thương thô sơ do nhánh cây dựng thành, nói:

- Đa tạ cường giả, lần này ta có thể sống hay không, trong lòng hiểu rõ, nhưng những thiếu niên này, xin cường giả giúp ta đưa về thôn làng, kiếp sau Lỗ Kỳ ta sẽ báo đáp!

Lắc đầu, khoé miệng cô gái tóc vàng hiện lên một chút lạnh lùng, nhìn qua Lỗ Kỳ nói.