← Quay lại trang sách

Chương 2067

Đây chính là nỗi lo lắng của người Long thôn, ở chỗ này ngươi tự bảo vệ chính mình cho tốt vào, một khắc nữa uy áp sẽ tự động giải trừ.

Toàn thân Long Á cứng ngắc trợn to mắt, nhất thời môi mềm bị Tô Dật nhẹ nhàng vạch ra, một mùi thuốc thuần hậu tràn vào khoang miệng, Long Á chỉ có thể ô ô lên tiếng, nguyên khí truyền âm nói.

-Tên hái thuốc thối tha, ngươi cho ta ăn cái gì? Mau thả ta ra!

Âm rơi, khí tức thu liễm, thân hình Tô Dật dần dần trong suốt phi qua phía trên khe cốc, cúi người bay thẳng xuống.

- Đông!

Tiếng nước vang trầm muộn, Long Á như vừa tỉnh lại từ đại mộng, toàn thân trầm tĩnh lại, con ngươi hoảng sợ trợn trừng, hai tay chống lên đầu gối, mở to miệng hô hấp.

Sau khi đi ra khỏi Phạm Long Thiên cung, Long Á nằm mơ cũng không nghĩ tới mình lại bị một Nguyên Hoảng cảnh chế phục, những đến hai lần!

Đây không phải là áp chế võ đạo, là huyết mạch trấn phục!

Vừa rồi nhìn thẳng vào Tô Dật, dưới uy áp linh hồn của hắn, Long Á lại cảm giác rung động, có cảm giác phủ phục.

Lòng vẫn còn mang nỗi khiếp sợ, liếm môi mềm tràn ngập mùi thuốc, nội tâm Long Á xuất hiện một đoàn lửa lăn lộn, gương mặt bắt đầu nóng lên.

- Dịch Túc, ta muốn giết ngươi!

Cảm nhận được khí tức của mình thu liễm tới hoàn mỹ như vậy vì đan dược, sau khi chấn kinh, Long Á liền dạo bước tới trước khe cốc.

Dưới khe, nước chảy xiết trắng muốt, trong trẻo lạnh lùng.

Dòng suối chảy xiết đã quét sạch mọi thứ, không còn tung tích của Tô Dật!

Hung hăng dậm chân, Long Á lấy lại tinh thần từ trong cơn hoảng sợ, ánh mắt ngẩn người.

Ngẩng đầu nhìn thân ảnh cường giả đã đi xa, phương hướng tìm kiếm không phải Thượng Long thôn, Long Á lập tức thở dài một hơi.

- Xem ra bọn họ trở về từ Vô Lượng môn, tốc độ thật nhanh! Thượng Long thôn tạm thời không có nguy hiểm!

Long Á hơi nhíu mày.

Nhìn bốn phía đã không còn tung tích Tô Dật, Long Á nhảy dựng lên, môi đỏ mím chặt, trong mắt tràn ngập hàn quang.

- Dịch Túc đáng chết, tiểu hỗn đản, trở lại trong thôn ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi!

Long Á vung tay ngọc, một luồn nguyên khí gợn sóng dâng lên dưới chân, quanh không trung bỗng dưng sinh ra một đường gợn sóng không gian, nhanh chóng đi về phía Thượng Long thôn.

- Tuyệt đối đừng để bọn hắn phát hiện! Người Thượng Long thôn tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!

Một tiếng nói phảng phất truyền tới trong không khí.

Trốn vào bên trong khe nước, lúc này Tô Dật mới phát hiện trong nước sâu không thấy đáy.

Vùng đất u ám, áp lực không khí nặng nề, dòng nước như tiểu câu phá nát quần áo Tô Dật, nơi đây giống như một cự thú Man Hoang ẩn nấp, vô cùng hung hãn.

Sau khi lặn qua một dòng nước chảy xiết, Tô Dật hít một hơi dài, tiếp tục bơi về chỗ sâu hơn.

Càng hướng xuống dưới, Tô Dật càng cảm giác được khí tức Kim Long tràn ngập trong nước.

Bên trong một mảnh hỗn độn, Tô Dật dần nhắm mắt lại, phóng thích khí tức để bắt được một tia khí tức cường giả Kim Long.

Trong dòng chảy hỗn loạn, hư ảnh Kim long vờn quanh thân Tô Dật, kim văn nhàn nhạt nơi khuỷu tay dần dần xuyên thấu qua quần áo chảy ra, bao vây Tô Dật lại.

Trong dòng nước chảy bát ngát, Tô Dật giống như một cá vàng ngâm nước, trôi nổi dạo chơi.

Tận lực phóng thích ra uy áp Kim Long, cảm giác quanh không trung biến hoá rất nhỏ, dòng nước như cùng một đầu dẫn cánh tay dắt Tô Dật vào chỗ sâu, lao tới gào thét đinh tai nhức óc.

Long Uy nhàn nhạt tràn ngập trong nước, bỗng nhiên Tô Dật mở hai mắt, xuất ra Thần Long lệnh bài, chỉ thấy phía trên, ánh sáng màu vàng óng trong suốt sặc sỡ càng thêm sáng ngời.

Một tinh quang bay qua cực nhanh trong mắt kiếm, Tô Dật bị khoá chặt bởi vòng xoáy trong dòng nước ở sâu phía Tây Nam, trong lòng vui vẻ nói:

- Chính là chỗ đó!

- Vèo!

Bóng người như kiếm, Tô Dật bộc phát ra khí tức Kim Long, dòng nước quanh không trung bởi vì Long uy bá đạo uy nghiêm mà nhường ra một đường đi.

Rất nhanh, Tô Dật liền vọt tới cửa vào vòng xoáy, đâm đầu lao vào.

Như xông qua một màng nước thật mỏng, sau khi xuyên qua, quần áo cả người Tô Dật nhanh chóng khô ráo, đồng thời cảm giác được gợn sóng không gian cuồng bạo quanh thân cũng nhu hoà không ít.

Lông mày nhướn lên, một động đá dưới nước thật lớn hiện ra trước mắt.

Thạch nhũ trên đỉnh không ngừng chảy xuống giọt nước thanh lãnh, âm thanh vang vọng, lạnh lẽo đìu hiu.

- Nơi này giống như đã nhiều năm không có người tồn tại!

Tô Dật xoa cằm khẽ nói, nghe mùi nước thối mục nát, cẩn thận từng li từng tí lên trước.

- Dát đạt!

Dưới chân đụng phải một khối đá, Tô Dật cúi đầu liền trông thấy một khối xương sọ.

Móc ra một khối nguyên thạch, mượn ánh sáng, trên đường đi có không ít xương cốt, mặt đất trắng hếu khiến trong lòng Tô Dật chấn động.

- Nơi này dường như trước đây rất lâu đã trải qua một trận đại chiến!

Xích Phi Hồng nhíu mày nói, từ mức độ cổ xưa của xương trắng, ít nhất cũng phải mấy thập niên.

Tô Dật nhẹ gật đầu, xuyên qua đám xương trắng quỷ dị này, chuyển tới một chỗ ngoặt, lại là một mùi hoa hương cây cỏ kỳ dị ập tới, tản ra ánh sáng loá mắt kỳ dị.

- Long Viêm Thảo!

- Dận Long Căn!

- Phúc Long Tử!

- Huyết Căn Linh Dịch!

Cùng một vị trí, một mảnh thảo dược vàng rực nằm trong sơn cốc nhỏ, Long uy cuồn cuộn.

Tô Dật ngước mắt nhìn, đỉnh đầu sóng nước lập loè, cá chuồn xuyên thẳng qua, vậy mà dưới đáy lại có động thiên khác, cảm thấy thật kỳ lạ.

Cảm nhận được hư không tràn ngập Long uy nhàn nhạt, uy mãnh bá đạo, hương cỏ hỗn tạp khiến hai mắt Tô Dật toả sáng, tinh thần sảng khoái!

- Cuối cùng đã tới! Nơi này quả nhiên có huyết mạch Kim Long!

Tô Dật mỉm cười, dưới chân xuất hiện Phù Diêu Bách Biến bộ, nhanh chóng đi vào trong sơn cốc.

Ở giữa thung lũng phía trên vùng đất non mềm, như được tắm mình ở giữa Long tức Thái Cổ.

Trong đôi mắt Tô Dật lấp loé ánh sáng, sau đó liên tiếp bộc phát ra uy áp Kim Long hung mãnh.

Bên trong thiên địa, Tô Dật trong nháy mắt chuyển động, hư không rung động, phảng phất như Kim Long tái sinh, linh hồn Tô Dật hoà làm một thể với hoàn cảnh không gian xung quanh.

- Ầm ầm!

Bên trên hư không, một thanh âm khiếp sợ bỗng dưng truyền tới, uy áp hung hãn khiến người ta run rẩy.

- Người trẻ tuổi, vì sao ngươi lại có khí tức Kim Long! Là người Long gia sao?

Sơn cốc ôn nhuận đột nhiên trở nên nóng rực ngập trời, gió nổi mây vần, một luồng sát ý vô cùng nồng đậm tràn ngập thiên địa.

- Quả nhiên ngươi ở đây!

Nghe thấy tên Long gia, Tô Dật biết, hoá ra người trước mắt nghĩ hắn là người Long gia.

Chợt hồn phách Kim Long trong cơ thể Tô Dật nhanh chóng rung chuyển, khí tức toàn thân ầm vang bộc phát, ánh sáng màu vàng bao phủ khắp người, ánh sáng vạn trượng như Kim Long Thái Cổ buông xuống thế gian.

- Ngao!

- Ầm ầm!

Trong sơn cốc vang lên thanh âm phong lôi không dứt, Tô Dật giang hai cánh tay, móc Thần Long lệnh bài ra, ngọc bài lập tức sáng chói rực rỡ.

Một hư ảnh Kim Long to lớn bốc lên phía sau lưng, Long Văn sinh động như thật, đầu rồng dữ tợn, uy nghiêm bá đạo, làm người khác chấn động hồn phách!

Lúc này Tô Dật đã hoàn toàn bị hai con ngươi vàng rực bao phủ, khí tức đáng sợ bễ nghễ trong sơn cốc.

Tô Dật nhăn mày lại, liệt diễm vàng rực bốn phía nhanh chóng bùng lên, trong không gian nhỏ, gợn sóng không gian không ngừng xé rách.

- Thấy Thần Long lệnh bài còn không quỳ xuống!

Thanh âm uy mãnh lạnh lùng như Thiên Âm lượn lờ, tiếng long ngâm gào thét hùng hồn vang khắp sơn cốc nho nhỏ.

- Ầm ầm!

Sơn cốc rung động, hoa cỏ đong đưa nhanh chóng, dao động mạnh.