Chương 2072
Âm thanh lãnh đạm phát ra, ánh mắt Tô Dật tản ra sự lạnh lẽo, uy lăng vô cùng.
- Nhưng ta muốn biết ngươi là ai? Vì sao lại có huyết mạch Huyết mạch Kim Long? Ngươi là người của Long gia?
- Nói!
Lời tức giận vừa hạ xuống, Tô Dật nắm thật chặt hai tay Long Á, trên tay khí tức Kim Long bắn ra, Long Á nhất thời đau đến khuôn mặt khẽ nhăn lại, hít vào một hơi khí lạnh.
Giờ phút này Long Á cũng xác định được, Tô Dật cũng có huyết mạch Kim Long, có lẽ tìm được Thần Thủ Hộ Thượng Long thôn, lúc này mới tìm đến nàng.
Nói cái gì phải có nàng mới có thể cứu Lỗ Kỳ, rõ ràng là không tin nàng, nhận định nàng là người của Long gia.
Nghĩ tới đây, trong lòng Long Á dâng lên tức giận, trong mắt sáng như có ánh lửa rực cháy, chóp mũi vểnh lên, hung ác nói.
- Ta là ai có quan hệ gì đến ngươi? Ngươi tìm tới Thần Thủ Hộ, ta nói qua ta muốn mang hắn đi! Ngươi ngăn không được!
Tô Dật hừ nhẹ một tiếng, dựa vào người cô cười nhạt, toàn bộ thân hình nhích tới gần khuôn mặt Long Á, bên trong mắt Long Á kinh hoảng như thỏ con đi loạn.
Bỗng nhiên một làn gió thơm phả vào mặt, trong lòng Tô Dật trở nên rung động, lập tức hắn nhớ đến bóng dáng Đoan Mộc Tiểu Mạn cùng Liễu Nhược Hi.
- Tiểu hỗn đản, ngươi muốn làm gì?
Nhìn mũi chạm vào mặt nàng, mặt mày Long Á biến sắc, ánh mắt trong vắt tràn đầy hoảng sợ ngượng ngập, quay đầu đi.
- Ầm!
Đột nhiên, mi tâm Long Á bị một luồng năng lượng linh hồn khổng lồ rót vào, ánh mắt trở nên thất thần.
Ý thức toàn thân lập tức ngưng trệ, lấy lại tinh thần, Tô Dật chầm chậm đi đến cạnh giường, cho dù Long Á kinh sợ nhưng cũng không thể làm gì.
- Ta chẳng cần biết ngươi là ai, không cho phép tổn thương Thượng Long thôn, trước khi ta cứu xong Lỗ Kỳ, ngươi ngồi ở chỗ này đi.
Vừa nói, Tô Dật vừa đến giường đá.
- Ngươi… Ta muốn giết ngươi! Tiểu hỗn đản! Buông ra ta!
Nguyệt mi nhíu lên, khuôn mặt ngượng ngùng, căm tức nhìn Tô Dật nơi xa, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
Nhất thời, Tô Dật lắc lắc đầu, trị liệu Trọng Vân Khang đã hao phí quá nhiều năng lượng linh hồn, cần phải điều chỉnh thần sắc một chút, hắn mới chuyên chú được.
Lập tức, hắn uống vào một bình linh dịch, năng lượng thiên địa mạnh mẽ xen lẫn mùi thuốc tuôn ra cuồn cuộn trong phòng.
Đưa tay nhẹ nhàng nâng Lỗ Kỳ lên, Tô Dật quay đầu nhìn thoáng qua Long Á, nàng vẫn giữ tư thế bị đè ép khi nãy.
Nghiêng người dựa vào trên vách đá, tóc vàng tươi đẹp, mị hoặc tự nhiên, hiện lên đường cong thướt tha xinh đẹp, Tô Dật cười nhạt một tiếng, liền thu liễm ý cười.
Thủ ấn nhanh chóng biến hóa, quả màu đỏ rực lửa từ trong túi không gian trước người Tô Dật chậm rãi bay ra.
Sáng bóng ướt át, trong suốt như pha lê, như mới từ trên cây bong ra từng mảng, sáng bóng như gương, mượt mà kỳ lạ.
Nhướn mày, sức mạnh long uy vàng óng tản mát quanh thân Tô Dật, nhanh chóng bao phủ Long Trản Linh Quả, trên đó phóng xuất ra màu vàng mang theo mùi thuốc nhàn nhạt.
Mùi thuốc phóng thích đi qua, ánh sáng long lanh phía trên Long Trản Linh Quả, chồng chất lên nhau cháy ngay lập tức.
- Oanh!
Cả gian tầng hầm ầm vang nóng bỏng, nhiệt độ bốc lên cao vút tỏa ra ánh sáng hỏa hồng bao vây lấy Tô Dật cùng Lỗ Kỳ.
Long Á mở lớn hai mắt, quá trình trị liệu thần kỳ đều bị Long Á nhìn rõ, kinh hãi vô cùng.
Cho dù tư thế của nàng kỳ quái, lại không thoải mái cũng chẳng quan trọng.
Bởi vì, khí tức Kim Long của Tô Dật vượt xa nàng quá nhiều.
Trong lòng Long Á hiểu rõ, cảm giác phủ phục khi đối mặt với Tô Dật là cái gì? Chẳng lẽ hắn cũng tiếp nhận truyền thừa của Kim Long bí cảnh?
Nàng nuốt từng ngụm từng ngụm nước miếng, không nói gì thêm.
Lúc này, toàn thân Long Á tràn ngập một loại rung động cực đoan, lông tơ như dựng đứng.
------------
Thượng Long thôn, bên ngoài sân lớn.
Thôn dân dưới sự chỉ huy của Dư lão cùng Lỗ Xán đã tích cực bố trí cấm chế Kim Long.
Dịch Túc vừa về đến, trạng thái của mọi người đã không còn tuyệt vọng giống như trước.
Trừ những đứa nhỏ được để trong nhà, những thôn dân có sức chiến đấu đều gõ gõ đập đập, đem khí tức Kim Long vốn không nhiều của bọn họ rót vào những tiết điểm phía trên kết giới cấm chế.
Thượng Long thôn hiện tại, trên dưới lộ ra một luồng huyết tính kiên cường.
Cho dù biết Thượng Long thôn có đại nạn, trong mắt mọi người vẫn tràn ngập kiên nghị.
Đây là một loại kiên định đối với sinh mạng, thủ hộ huyết mạch.
Tất cả mọi người hiểu rõ, Thần Thủ Hộ vẫn còn, Dịch Túc chính là sứ giả mà Thần Thủ Hộ phái tới.
Dịch Túc nhất định sẽ chỉ dẫn thôn dân Thượng Long thôn tránh thoát tai nạn, giống như Thần Thủ Hộ trước đó, Thượng Long bất diệt!
Thượng Long thôn, không sợ Long gia hay bất kỳ sóng gió nào.
Đứng giữa sân lớn, Lỗ Xán đỡ Dư lão, mắt quan sát hết thảy xung quanh, hơi có chút cảm khái, nói:
- Dịch Túc vừa về đến, diện mạo liền khác đi.
- Nhưng vãn bối vẫn lo lắng, luôn cảm thấy không có chuyện trùng hợp như vậy, nếu như chứng minh ta sai, ta sẽ đích thân nhận lỗi với Thần Thủ Hộ đại nhân.
Ánh mắt Lỗ Xán nhìn chăm chú trên người thôn dân đang tấp nập qua lại, nhăn nhó nói.
Hồi tưởng đến ánh mắt chắc chắn của Tô Dật, thực tế không giống hành vi của người Long gia.
Trong lời nói, vì thôn dân mà phản ứng, Lỗ Xán giảm đi vài phần địch ý với hai kẻ ngoại lai này.
Hai người bọn họ đã tìm được Thượng Long thôn, nếu thật là Long gia, lúc này Thượng Long thôn đã không còn tồn tại rồi.
Mà Dịch Túc lại tiếp nhận sự tán thành của Thần Thủ Hộ đại nhân, Lỗ Xán cùng Dư lão đều tin tưởng ánh mắt của Thần Thủ Hộ đại nhân.
- Thôn trưởng, chờ cha tỉnh, chúng ta để người Thượng Long thôn trở về Vô Lượng môn tạm thời lánh nạn, trưởng lão chuẩn bị rồi, sư tôn cùng các trưởng lão đều thương nghị qua, Vũ Long sư tôn nhận được sự chỉ dẫn của Thần Thủ Hộ đại nhân mới có thể tiến về Hỗn Loạn vực thu hoạch được truyền thừa, những năm này Vô Lượng môn lớn mạnh, có liên quan không ít đến huyết mạch Kim Long, phần ân tình này, Vô Lượng môn sẽ không quên, Vô Lượng môn hứa hẹn sẽ tiếp nhận từ Thần Thủ Hộ, thủ hộ Thượng Long!
Dừng một chút, mày Dư lão dần dần nhíu chặt, Vô Lượng môn có thể tạm thời bảo hộ Thượng Long, sao hắn lại không biết chứ? Thần Thủ Hộ sao lại không biết?
Ánh mắt có chút bất đắc dĩ nhìn qua nơi này, như xem thấu, thấp giọng cười nói:
- Hài tử, gia gia già rồi, lúc vừa ra đời đã sống ở nơi này!
Nghiêng người sang, Dư lão mắt đã mờ nắm chặt tay Lỗ Xán, thấp giọng nói:
- Tiểu Xán, trong lòng ngươi có Thượng Long thôn, một khi biết Long gia đến Vân Châu, liền không để ý sứ mệnh lặng lẽ trở về báo tin, gia gia rất vui vẻ, nhưng Vô Lượng môn thật sự có thể bảo hộ Thượng Long sao? Có thể bảo hộ được bao lâu? Có thể vì Thượng Long trở mặt cùng Long gia sao?
Ba vấn đề liên tục đưa ra khiến Lỗ Xán do dự nửa ngày, chỉ nghe Dư lão nhẹ giọng cười nói:
- Tiểu Xán, gia gia không muốn bôn ba, đồng ý với gia gia, sau này phải bảo vệ tốt Thượng Long thôn, Thượng Long là nhà, nhà vẫn tốt hơn.
- Thôn trưởng gia gia!
Lỗ Xán nhíu mày, khuôn mặt ngây thơ tràn ngập lo lắng, như đang ám chỉ, Dư lão muốn lấy mệnh bảo hộ thôn.
Dư lão an ủi, vỗ vai Lỗ Xán, nhẹ nhàng nói:
- Chuyện gì, chờ cha ngươi tỉnh rồi nói sau.
Lỗ Xán cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, lập tức đỡ Dư lão đi vào nhà đá trưởng thôn, tiến hành bố trí cấm chế sau cùng.