← Quay lại trang sách

Chương 2073

Vân Châu chỗ núi cao, những đám mây u ám đang bao phủ dày đặc, từ mọi hướng dâng tới.

Không khí nóng ẩm sẽ khiến bầu không khí ngột ngạt, hai cường giả mặc trường bào long văn bám vào cành cây dò xét trên không trung.

Từ khí tức phân biệt, cả hai một người là Nguyên Vực cảnh tứ trọng, một người là Nguyên Vực cảnh ngũ trọng.

Cường giả đi đầu, mắt sáng như đuốc, tìm kiếm khí tức Kim Long còn sót lại trong không khí, gằn giọng nói.

- Long Văn, xem ra Thượng Long thôn cách đây không xa, lần này Vô Lượng môn, tên Hàn Vũ Long hai mặt kia, lại không muốn chúng ta mời hắn đi Hỗn Loạn vực mở ra Kim Long bí cảnh, còn có một nhiệm vụ quan trọng nhất là tìm kiếm huyết mạch Kim Long duy nhất còn sót lại, Thượng Long di tộc!

Cường giả tên Long Văn nhẹ gật đầu, vẫn tiếp tục tìm kiếm manh mối trong rừng núi sâu thẳm, mí mắt vừa nhấc, nói.

- Long Sơn, căn cứ theo tin tức biết được, tôn nữ đại trưởng lão Long Khuê, Long Á tiểu thư cũng tới Vân Châu, sao đến bây giờ cũng chưa gặp gỡ qua?

Lơ lửng trên bầu trời cao, đôi mắt tựa như mắt chim ưng quét nhìn gợn sóng màu xanh biếc bên dưới, Long Sơn nhàn nhạt nói.

- Tốt nhất không nên gặp phải, gặp phải bị nàng ta đoạt mất công lao, đại trưởng lão là người như thế nào, ngươi không hiểu sao?

Long Văn dưới trường bào rộng lớn cười quái dị, khóe miệng câu lên, lạnh nhạt nói:

- Nhưng Long Á chính là đệ nhất mỹ nhân Thiên Cung, Long Thương thiếu gia vì bắt được Tô Dật, ngay cả nàng đều có thể từ bỏ, nếu quả thật gặp gỡ Long Á, chẳng phải là…

Dứt lời, tên này nháy mắt cho tên kia, có ý đồ không tốt.

Nhất thời trong mắt lóe sáng, hai mắt híp lại vừa hèn mọn vừa hạ lưu.

Tiếng cười bẩn thỉu vang dội trong núi sông xanh biếc, nguyên khí chấn động, không khí gợn sóng cũng phiêu tán mà ra.

- Chít chít!

Ngay cả những con chim đầu cành phía dưới cũng không nghe nổi, bầy chim đập cánh bay về phía xa, bao phủ đen kịt cả mảnh không gian rộng lớn.

----

Bầu trời u ám như không có ánh sáng, mây bay áp đỉnh.

Dưới bầu không khí quỷ dị, vừa nguy hiểm vừa ngột ngạt, lúc này Thượng Long thôn đã vượt qua hơn phân nửa canh giờ.

Lỗ Xán cùng Dư lão ở bên trong phòng bố trí thật tốt, Dịch Túc cùng Vưu Á trị liệu cho Lỗ Kỳ còn chưa ra, Lỗ Xán trong lòng vô cùng lo lắng.

Một lần nữa giữa sân rộng, cho dù quang uy Kim Long xuyên thấu nặng nề, Lỗ Xán cùng Dư lão cũng có thể trông thấy chân trời mây đen đọng lại càng ngày càng dày.

Đại chiến sắp đến, mọi chuyện dù đã chuẩn bị hết thẩy, theo bản năng mọi thứ đều bao trùm một tầng mờ mịt.

Rõ ràng là giữa trưa nắng gắt lại mất đi hào quang, ảm đạm vô thần.

Rừng cây hơi nước bốc lên nhưng những chiếc lá như mất đi sức sống, héo rũ cụp xuống.

Sâu trong tầng mây, tiếng sấm rền ù ù vang vọng, bầu không khí nóng bức khiến người ta bực bội, mọi người đều biết, một cơn bão tố điên cuồng sắp xảy ra.

Cùng lúc này, thôn dân đều ý thức rốt cuộc điều bọn họ lo sợ cũng đã tới, không hẹn mà cùng từ trong nhà đá đi ra.

Khác với lúc đầu, tổn thương trong mắt các thôn dân đều biến mất, trong mắt tràn ngập kiên quyết sục sôi.

Người già trẻ em, trẻ trung khoẻ mạnh trong tay đều cầm vũ khí, thôi động khí tức huyết mạch Kim Long tiềm ẩn trong cơ thể, chân bước bộ pháp kiên cố, ngẩng đầu oai hùng đi ra.

Mấy chục người ngay ngắn trật tự, xếp hàng trước sau, thẳng sống lưng đứng phía sau Lỗ Xán cùng Dư lão.

- Dư lão, chúng tôi tới rồi.

Một nam tử mạnh mẽ mang theo hai người đuổi tới.

Sắc mặt bình tĩnh như nước, chân dậm lưu tinh, giống như chiến thần, cúi khom lưng, cung kính hành lễ với thôn trưởng.

Lập tức, nam tử quay đầu nhìn qua thê tử của mình cùng một lão phụ nhân đã lớn tuổi, trên khuôn mặt tràn ngập sự kiêu ngạo cùng tự hào.

- Báo Dư lão, bốn người nhà Ngưu gia, trừ A Ngưu bên ngoài, đây là thê tử cùng mẹ ta, đều đến rồi!

- Đều đến rồi!

Âm thanh vang vọng trời cao, sóng âm cuồn cuộn, xen lẫn nguyên khí năng lượng, khiến bụi đất bay lên cao.

Một câu ngắn ngủi, nhưng vô cùng mạnh mẽ, như hiệu lệnh trong quân ngũ, vững như bàn thạch, phấn chấn lòng người!

Như là kèn hiệu xung phong, để một đám người sau lưng toàn thân bao trùm năng lượng nóng bức, trên khuôn mặt mỗi thôn dân là sự căm phẫn, sức mạnh tràn đầy!

Nghe âm thanh vang dội, nhìn chằm chằm biến hóa ở cửa thôn, cả người Dư lão rung động như chạm phải dòng điện, thân thể nhúc nhích, chậm chạp quay đầu, bị chiến trận trước mắt làm cho có chút chấn kinh.

Nhìn qua từng khuôn mặt quen thuộc, lúc này vậy mà sức sống mười phần, không chút e ngại, một cỗ tử chí tràn ra từ trong con ngươi sâu thẳm, Dư lão rút ra từ trong khiếp sợ, nở nụ cười hiền lành quen thuộc.

Ai cũng nghĩ không tới, trong lúc Thượng Long thôn gặp nguy hiểm, không chỉ có thanh niên trai tráng, ngay cả dù là người già, phụ nữ trẻ em đều đi ra, không chút sợ hãi, coi nhẹ sống chết.

Dư lão kích động nắm thật chặt quải trượng trong tay, thấp giọng nói:

- Đại Bảo! Các ngươi... đây là, haizzzi!

Đôi môi khô khốc run rẩy, âm thanh của Dư lão nghẹn ngào, lập tức lắc đầu thở dài, có chút bất đắc dĩ.

- Ha ha ha!

Các thôn dân nhìn nhau, chất phác cười to.

Hết người này đến người khác, không phân biệt tuổi tác, họ nghiêm trang cúi đầu về phía Dư lão.

Ngưu Đại Bảo tiến lên, vén mái tóc ngắn bù xù, ánh mắt từ trên người Lỗ Xán chuyển qua Dư lão, tỏ vẻ kính trọng nói.

- Dư lão, bảo hộ Thượng Long cũng là trách nhiệm của chúng tô, sinh ra ở nơi này, lớn lên ở nơi này, sẽ dùng mạng thủ hộ!

- Đúng!

Thôn dân nhao nhao nắm chặt nắm đấm, gật đầu thật mạnh, trong ánh mắt tràn ngập nhiệt huyết hào hùng.

- Bốn người Lục gia, trừ Tiểu Bôn, đều đến đông đủ.

- Ba người Trần gia, trừ Tiểu Lỗi, toàn bộ ở đây!

- Hai người Lưu gia, trừ Tiểu Phi, một người hộ thôn!

- Năm người Vương gia, trừ Lan Lan, lấy mạng chống lại!

...

Tiếng mọi người báo cáo số lượng liên tục vang lên, tựa như sóng âm trùng thiên vang vọng chân trời, long uy vàng óng như ánh đèn tỏa sáng trên cơ thể mọi người.

Nhất thời, kim quang lấp lóe, bên trong ánh mắt rực lửa ẩn chứa sự tự hào về nguồn gốc.

Ánh sáng của những tia lửa, hội tụ có thể thành ngọn lửa lớn.

Kim y nhàn nhạt hội tụ tại một điểm, tiếng rồng gầm dữ tợn vô song nổ tung, không gian xung quanh chấn động, gợn sóng năng lượng run rẩy trôi về phía xa.

Ở góc bên kia, tiếng nói sang sảng vang lên đinh tai nhức óc, một vị phụ nhân to lớn, cất cao giọng nói.

- Ta là mẹ của Thiến Thiến, cũng giữ một chân hộ vệ Thượng Long!

Sau khi báo cáo xong, thôn dân nhìn nhau ánh mắt phiếm hồng.

Nhưng nụ cười chất phác trên mặt bọn họ cũng không mất đi, ánh mắt sáng ngời, kiên định nhìn qua Dư lão cùng Lỗ Xán.

- Dư lão!

Lỗ Xán lên tiếng, hưng phấn cùng lòng nhiệt huyết đã không thể kiềm nén, nhìn qua Dư lão.

- Ầm!

Như lệnh đồng ý toàn thành viên tham chiến, rốt cuộc Lỗ Xán cũng phát tiết kiềm chế cùng phiền muộn, ánh mắt mở lớn, nhìn thôn dân khắp bốn phía, nắm đấm chỉ lên bầu trời hô lớn.

- Thượng Long bất tử!