Chương 2074
Ngao rống!
- Thượng Long bất tử!
Thôn dân cùng nhau hò hét, tiếng gầm thét thấu trời.
Nhất thời, ánh sáng vàng óng trên người bọn họ tỏa ra, óng ánh loá mắt.
Vô số điểm sáng hội tụ mà thành hư ảnh trường long vàng đỏ, hư ảnh to lớn chiếm cứ trên sân lớn trung tâm, hư ảnh tràn ngập xông lên thiên khung.
Dưới bầu trời u ám, gợn sóng kim quang mênh mông bành trướng, thần liên xen lẫn, mỹ lệ kinh người.
Dưới ánh sáng kim quang tản mát, điều đang trào dâng chính là tình yêu của thôn dân giành cho Thượng Long thôn, là nơi hội tụ sức mạnh sinh mệnh!
Thôn dân ở đây, không hẹn mà cùng ngước đầu kiêu ngạo, nhìn qua cấm chế Kim Long trên đỉnh đầu như cái bát úp mà xuống, nở nụ cười thuần phác.
Đây là Thượng Long thôn bọn họ, Thượng Long thôn trường tồn vĩnh cửu, là nhà mà bọn họ muốn dùng sinh mệnh để bảo vệ.
- Ầm!
Đột nhiên, gió lớn âm trầm thổi vào sân lớn, khí tức nguy hiểm xé rách bầu không khí hừng hực.
- Ầm ầm.
Mặt đất nhanh chóng lay động, lấy giữa sân lớn làm tâm điểm, vô số rãnh lớn sâu khe như mạng nhện lan tràn ra, khiến lòng người sợ hãi!
Các thôn dân nhanh chóng phóng thích tu vi Nguyên Hư cảnh, dắt dìu nhau, cố gắng duy trì thân thể cân bằng, cảnh giác nhìn một điểm năng lượng hội tụ mạnh mẽ bên ngoài cửa thôn.
Lúc này, hai bóng đen nhỏ bé ở cửa thôn không ngừng to lớn, như quạ đen giương cánh, dùng tốc độ khó mà tin nổi đến gần thôn.
- Đến rồi!
Sắc mặt Dư lão nhanh chóng thu liễm, thần tình trở nên nghiêm túc, nắm chặt quải trượng trong tay.
Dứt lời, Dư lão trải rộng tu vi Nguyên Hư cảnh bát trọng, thân thể còng xuống bỗng nhiên thẳng tắp.
Ánh mắt hơi khép lộ ra hàn quang, Dư lão tức giận quát:
- Mọi người chuẩn bị! Chống đỡ Ngự Long tặc!
- Vâng!
Nhất thời, khí tức Kim Long cuồn cuộn không dứt từ quanh thân đám người tràn ngập ra, năng lượng không thể tưởng tượng nổi hội tụ quanh không trung.
Thôn dân nghe lệnh, nhanh chóng xếp thành một hàng, mọi người bốn phía nắm tay tương hỗ, sắp xếp thành tổ hợp, chưa đến nửa hơi thời gian, đã đem cửa thôn làm thành hình bán nguyệt.
Thượng Long thôn lung linh nhỏ hẹp được bao phủ bên trong khí tức Kim Long mênh mông, tiếng Kim Long gầm gừ không gì sánh kịp vang vọng thiên địa, hung hãn vô cùng.
Thiên địa nổ vang, mặt đất sụp đổ.
- Tiểu Xán!
Dư lão hét lớn.
Dư lão nháy mắt về phía Lỗ Xán, Lỗ Xán gật đầu hiểu ý, hai người bước chân biến ảo, thân pháp như điện.
- Phanh phanh!
Ánh sáng vàng hiện ra dưới chân hai người, điều chỉnh vị trí, như mắt trận đứng đầu đội hình bán nguyệt, như vẽ rồng điểm mắt.
Sau khi tất cả tập hợp hoàn tất, ánh sáng rực rỡ tăng vọt, mấy chục người sắp xếp thành Kim Long trường trận, khí tức bành trướng kịch liệt.
Khí tức Kim Long tinh thuần dâng trào không dứt, không gian năng lượng toàn bộ Thượng Long thôn khuếch trương đến cực hạn.
Đứng ở trước nhất, Dư lão cảm ứng khí tức người đến, chợt ánh mắt trầm ngưng, lớn tiếng quát to:
- Lão gia hỏa, ra đi!
- Ầm!
Nhất thời, quải trượng xưa cũ vì nguyên khí ầm vang mà nổ tung, Dư lão rút ra một thanh trường kiếm vàng rực.
Kim quang lấp lánh, mũi kiếm khiếp người!
Kiếm mang vung vẩy, vạch phá không gian, phát ra tiếng gừ gào, Dư lão quát:
- Thủ hộ Kim Long trận có thể công có thể thủ, nhiều nhất có thể chống đỡ công kích Nguyên Vực cảnh tam trọng trở xuống! Người đến cao hơn Nguyên Tông cảnh, xem ra hôm nay hẳn là một trận khổ chiến!
Lỗ Xán cùng chúng thôn dân ánh mắt khẽ động, mặt mũi bình tĩnh trong nháy mắt chiến ý dâng lên vô biên, đồng thanh hô lớn.
- Chiến!
- Dân chúng Thượng Long thôn, có sợ hay không?
Lỗ Xán cũng mang huyết khí cuồn cuộn, hai mắt vằn vện tia máu.
- Không sợ!
Đám người hô to, nông cụ cùng vũ khí trong tay cũng gắn khí tức Kim Long.
Trận địa sẵn sàng, thấy chết không sờn hiện lên trong ánh mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
Trong chốc lát, Kim Long trường trận như nổ tung, ánh sáng mờ mịt vô song tiếp tục bành trướng!
- Ầm ầm!
Hai bóng đen khí tức như bão táp, phi tốc mà đến, bỗng nhiên dừng một chút, chợt đạp chân vọt tới, không bao lâu đã đếm trước mặt bọn họ.
- Ha ha ha!
Lăng đạp hư không, hai nam tử mặc trường bào long văn màu tím sậm giáng lâm trước cửa thôn, cách cấm chế Kim Long mấy trượng, nhìn thấy nhiều huyết mach Kim Long đến vậy, bọn họ không nhịn được cười.
- Không nghĩ tới, Thượng Long di tộc trốn trăm năm thật sự ở đây, Long Thần phù hộ ta.
Cường giả tên Long Văn trong ánh mắt hẹp dài tuôn ra một tia âm hàn, ngửa mặt lên trời thét dài, vô cùng tự đắc.
Long Sơn Nguyên Vực cảnh ngũ trọng thì chắp hai tay, ánh mắt lãnh đạm kiêu ngạo, chỉ cười lạnh nhìn một đám thôn dân bên dưới, lạnh nhạt nói:
- Là muốn chúng ta tấn công vào, hay tự mình đầu hàng?
Ngôn từ sắc bén, thái độ không cho cự tuyệt đầy xem thường của Phạm Thiên Long cung đối với huyết mạch Kim Long khác.
Nghe vậy, trong tay Lỗ Xán xuất hiện một vòng trường kiếm màu xanh lam, khóe miệng nhếch lên, giận dữ hét:
- Long gia tặc nhân, đừng có khinh người quá đáng, ân oán hơn hai trăm năm qua, ngươi cho rằng Thượng Long thôn sẽ đầu hàng sao?
Ánh mắt hơi khép, Long Văn cùng Long Sơn nhìn nhau, lắc đầu cười to, ánh mắt như thương hại những người yếu ớt này rơi vào tay bọn chúng.
- Ngu xuẩn!
Liếc mắt nhìn qua, Long Sơn hừ nhẹ một tiếng, trong ánh mắt lạnh lùng tràn ngập khinh thường.
- Tiểu tử không tiếc mệnh, ngươi chán sống rồi đúng không? Đúng rồi, Trọng Vân Khang đâu? Không phải tên kia bảo hộ các ngươi hai trăm năm, gọi hắn cút ra đây!
Long Văn châm chọc nói.
- Làm càn!
Dư lão ngửa lên trời hét lớn, một vòng ánh sáng rực rỡ từ trường kiếm trong tay oanh kích mà ra, lớn tiếng trách cứ:
- Bằng vào ngươi cũng xứng gọi tên của Thủ Hộ đại nhân sao?
- Ầm!
Dư lão tức giận không kềm được bay lên hư không, ngay sau đó tất cả mọi người phóng thích thực lực Nguyên Hư cảnh, nguyên khí ngưng thật, câu thông thiên địa.
Bên trên hư không, mấy chục người đồng loạt lộ ra hung quang, không chút sợ hãi.
Dư lão cũng không cần phải nhiều lời nữa, tay phải nâng trường kiếm màu vàng quét ngang, ngón trỏ trái cùng ngón giữa từ trong kiếm đoạn trượt hướng mũi kiếm, sát ý trong ánh mắt tuôn trào.
- Vèo.
Nhất thời, một vòng huyết sắc từ ngón tay bay ra, kim quang tràn ngập, phong lôi hiển hách!
Cuồng phong kim sắc cuồng bạo nổi lên, thân thể Dư lão đột ngột rung động, hét lớn với đám người:
- Thượng Long thôn, giúp ta phá địch!
- Giết!
Các thôn dân toàn bộ triển khai hai tay, toàn thân cao thấp đều bị che kín trong ánh sáng Kim Long nhàn nhạt.
Bên trong cuồng bạo, hào quang vạn trượng, Dư lão ở trước chiến trận ánh mắt ngước nhìn, thân hình biến ảo như điện, nhảy thoát ra khỏi long nhãn.
- Xoẹt!
Trong lúc đó, khí tức Dư lão nhanh chóng tăng vọt, toàn thân, xương cốt huyết nhục lập tức bạo khởi!
Màn ánh sáng màu vàng nhàn nhạt hoàn mỹ bao trùm Dư lão, đồng thời, khí tức cũng đang không ngừng tăng vọt.
- Nguyên Hư cảnh cửu trọng!
- Nguyên Hoàng cảnh nhất trọng!
...
Toàn thân nổ vang, mọi người cũng bắt đầu rơm rớm nước măt, Dư lão đang dùng tiêu hao sinh mệnh của lão để chống đỡ vinh quang sau cùng của Thượng Long thôn.
- Nguyên Vực cảnh tam trọng!
Tu vi khí tức tại lúc này dừng lại, khí tức Kim Long không ngừng quanh quẩn bên người Dư lão.
Quần áo nổ vang hóa thành tro tàn tiêu tán, cơ bắp bành trướng gân xanh nổi lên cuồn cuộn, rung động lòng người!
- Hôm nay ta dùng Thượng Long thôn phát thệ, Thượng Long muốn cùng Long gia không chết không thôi! Giết sạch Long tặc!
Dư lão kim quang rướm máu, trừng mắt quát lạnh.