Chương 2075
Ngao rống!
Bỗng dưng, đại não tất cả mọi người đau đớn, một cỗ uy áp linh hồn đáng sợ từ trên người Dư lão gào thét càn quét mà ra, chỉ thấy Dư lão nắm chắc trường kiếm màu vàng, phát ra long văn dị sắc sinh động như thật.
- Đoạn Diệt Kim Kiếm! Đi!
Ánh mắt Dư lão chợt lạnh.
Tiếng quát vừa dứt, tấm lụa Kim Long lớn đến kinh người từ trong kiếm quang nhanh chóng phóng ra, như những ngôi sao rực rỡ dao động trong hư không, bẻ gãy nghiền nát, đánh đâu thắng đó nổ tung về phía Long Văn cùng Long Sơn.
- Ầm ầm ầm.
Bên trên hư không, nơi mũi kiếm đi qua, gợn sóng không gian mênh mông chợt vỡ vụn.
Một kiếm này, Dư lão dốc hết toàn lực, thế muốn chém vỡ hư không, bổ ra Long gia lầy lội.
- Ầm ầm!
Long Văn cùng Long Sơn đứng tại chỗ chờ, nhìn thấy kim quang trùng thiên chém đến, ánh mắt cũng co rút lại một chút, liền khôi phục như thường.
Chợt, sâu trong con ngươi đen nhánh của hai người phát ra một tia lãnh ý châm chọc.
- Cũng chỉ là Nguyên Vực cảnh tam trọng mà thôi, ngươi lên đi!
Long Sơn khoanh hai tay, ánh mắt nhướn lên ra hiệu cho Long Văn một mình giải quyết.
Lập tức, thân hình Long Sơn chợt nhoáng bay lên, một luồng năng lượng mênh mông bên trong trường bào long văn màu tím sậm xung kích ra, điểm nhẹ hư không, quanh thân trống rỗng đẩy ra từng vòng sóng năng lượng.
Âm thanh xé gió ngừng lại, thời điểm nhìn về phía Long Sơn, thân hình đã xuất hiện tại trăm thước phía trên hư không.
Trên không trung, sắc mặt Long Sơn âm trầm, ánh mắt dừng lại trên người mỗi vị thôn dân, khóe miệng nhếch lên nụ cười tà mị, sát ý nghiêm nghị, lạnh lùng nói:
- Giữ lại một người sống mang về, những người còn lại, giết hết!
Ánh sáng lạnh lẽo từ trong mắt Long Sơn bắn ra, lời nói ngoan độc qua lại trong không trung, giống như xiềng xích câu hồn bao phủ tất cả thôn dân.
Nhất thời, trong lòng thôn dân phun trào lãnh ý, sởn cả tóc gáy, linh hồn càng thêm rung động bất an.
Ở phía đối diện, nhìn sóng kiếm vàng óng của Dư lão phá không đánh tới, Long Văn không những không lo lắng, ngược lại ý cười càng thêm dữ tợn, tựa như vô cùng hưởng thụ loại liều mạng của kẻ yếu thế.
Ánh mắt hơi khép, khóe miệng Long Văn nhếch lên, tay trái đặt trên tay phải, cổ tay đồng thời chuyển động, long uy mênh mông như vòng xoáy càn quét ra.
Khóe miệng Long Văn cười lớn, răng nanh lộ ra, liếm liếm đôi môi khô khốc.
Bàn tay thô dày từ trong tay áo chậm rãi duỗi ra, sau lưng lập tức hiện ra long ảnh vàng óng, dao động gào thét.
- Đã như vậy, ngươi hãy đi chết đi!
Nguyên khí từ song chưởng Long Văn lướt động, tư thế lăng không trùng điệp biến ảo.
Sau khi đẩy ra ngoài, một tấm lá chắn ánh sáng Kim Long bao phủ bởi thần hà dày đặc trước người Long Văn.
Kim quang phong lôi, dập dờn thiên địa!
Lá chắn Kim Long tựa như vật sống mở ra miệng lớn đầy máu, ánh sáng tinh hồng từ đó không ngừng chảy ra, tiếng long khiếu âm vang điếc tai như bất cứ lúc nào cũng có thể thôn phệ hồn phách thương sinh.
- Ầm!
Trong nháy mắt, tấm lá chắn dựng lên, kiếm triều của Dư lão cũng nhanh chóng đuổi tới, ánh sáng vàng hung mãnh ngang nhiên xung kích trên tấm chắn Kim Long, âm bạo lăng lệ tiêu sát tựa như bom xung kích thiên địa, kình phong bao phủ.
Đồng thời, sóng xung kích cũng mãnh liệt làm cho Long Văn tạm thời tránh né, nhanh chóng lùi về phía sau, khóe miệng hắn nhếch lên khinh miệt, lưỡi đao lạnh lẽo phóng ra.
- Kim Long phá! Thôn phệ!
Long Văn hét lớn, năm ngón tay chấn động, trường bào màu tím nhanh chóng bay lượn.
- Ngao rống!
Trên tấm chắn ánh sáng vàng chợt hiện, khí tức Kim Long lạnh lẽo lại một lần nữa bay vút ra khỏi bầu trời, nháy mắt Kim Long phá lá chắn, miệng rồng to lớn như nam châm thôn phệ sóng kiếm.
- Cái gì?
Dư lão đánh ra một chiêu, ánh mắt đột nhiên đại biến, run rẩy, không thể tin nổi.
Một chiêu này, là lão kết hợp cùng sức mạnh của thôn dân, dùng Kim Long thủ hộ trận thôi động ra chiêu kiếm mạnh nhất, không ngờ lại bị Long Văn ngăn cản một cách vô cùng đơn giản như vậy.
- Không thể nào.
Còn chưa xác định, đột nhiên Dư lão cảm thấy một loại năng lượng linh hồn bại ép đánh thẳng vào mặt.
Vụn khí nổ nát càn quét thiên địa, chẳng biết từ lúc nào Long Văn như nâng lên một quang cầu kim quang.
- Bọn sâu kiến, đây chính là chênh lệch huyết mạch cùng thực lực! Kiếp sau, không nên đầu thai vào huyết mạch Kim Long.
Bên trong ánh mắt ẩn chứa hàn mang chướng mắt, Long Văn âm hàn lạnh lẽo thưởng thức vẻ bối rối của Thượng Long thôn, càng thêm dữ tợn!
- Ầm vang!
Vừa dứt lời, quang cầu Kim Long trước ngực Long Văn tựa như đạn pháo điên cuồng nện tới.
Đi tới nửa đường, quang cầu Kim Long phân thể, một đầu giãn ra Kim Long lân giáp, hung quang lấp lóe, long trảo vàng óng đầy trời đạp không đập ra, chụp vào Dư lão cùng thôn dân Thượng Long thôn.
Tiếng Long ngâm gào thét điếc tai, thiên âm vang vọng, mênh mông xoay vòng trong lòng thôn dân, như ngàn tiếng chim kêu, không dứt!
Thôn dân nhìn thấy cảnh tượng trước mắt hít sâu một hơi, khí tức phô thiên cái địa mênh mông trải ra, cho dù trong lòng đã sớm rùng mình sợ hãi nhưng ngoài mặt vẫn bình thản tự nhiên như cũ, sát ý tràn ngập, lửa giận ngút trời!
Lúc này, Dư lão cũng đã lui về Kim Long thủ trận trước đó, đứng bên trên mắt trận, hai mắt đục ngầu chiếu rọi lãnh ý vô tận.
Lần này, quanh thân Dư lão lăng lệ khí tức Kim Long nóng rực lại lần nữa thăng đến, hít thật sâu một hơi hàn ý không khí, lớn tiếng gầm thét.
- Thôn dân Thượng Long thôn, có sợ hay không?
Trong mắt hàm chứa lãnh ý nhàn nhạt, ai cũng có thể nghe được tiếng rống giận của Dư lão tràn ngập bi ai!
Đây là kiên trì sau cùng, là thủ hộ sau cùng của Thượng Long thôn.
- Không sợ!
Lúc này các thôn dân đã sớm không để ý đến sinh tử, trong mắt sát ý hung hăng nhảy lên, khí tức lăng lệ hỗn loạn, không gian gợn sóng biến ảo tương hỗ dẫn ra.
Cho dù lồng ngực chập chùng lên xuống, hô hấp khó khăn thế nào, các thôn dân vẫn thẳng lưng, sắc mặt lạnh nhạt, bộ dạng cao ngạo sắc bén, không để ý đến sinh tử.
- Kết trận! Bảo vệ nhà chúng ta!
Dư lão chỉ huy.
Nhất thời, huyết dịch tất cả mọi người sôi trào, Long Văn đứng đối diện, hai mắt có chút trầm xuống, nhẹ giọng ồ lên một tiếng, mắt như rắn độc chờ đợi một đòn cuối cùng của thôn dân Thượng Long.
Thủ được, Thượng Long phá! Không thủ được, Thượng Long chết!
- Ầm ầm!
Giữa không trung, Kim Long đại trận hình bán nguyệt nhanh chóng nối đuôi nhau, khí lưu phong bạo đánh tan gợn sóng không gian.
Cùng một thời gian, Dư lão cùng Lỗ Xán chớp động đến giữa đại trận, trường kiếm cầm trong tay đưa ngang trước người, kim quang tươi sáng.
- Kim Long Thánh Biến!
Dư lão cùng Lỗ Xán đồng thời hô to.
- Haiiiza.
Mấy chục thôn dân thuận thế giơ vũ khí ngang trước người, thần sắc lạnh lùng, kiên nghị vô cùng.
Khí tức Kim Long kịch liệt bành trướng dữ dội, bao phủ thành một vòng tròn thống nhất.
Khoảnh khắc vòng tròn khổng lồ cùng Kim Long chính diện đối đầu, Kim Long phá không sát phạt hung hãn tựa như cái dùi đánh vào Kim Long đại trận của thôn dân Thượng Long thôn.
- Ầm.
Ánh sáng chập trùng, tiếng sét ầm vang.
Dưới bầu trời u ám, sóng xung kích mãnh liệt tán loạn tại mỗi một vị trí của thôn dân.