Chương 2094
Từ phía sau nhìn lại, vòng eo dịu dàng một nắm tay không hết mang theo mỹ cảm cực hạn, đường con uyển chuyển xinh đẹp giống như tự nhiên mà thành.
Cổ họng nhấp nhô, hai con ngươi Tô Dật nhắm chặt, mặt đỏ tới tai nhanh chóng vận chuyển Ngự Thiên quyết.
Ổn định tâm thần, khiến cho mình hoàn toàn tỉnh táo lại, lập tức đưa tay nhẹ nhàng kéo trang phục khoác trên vai Long Á xuống.
Bàn tay mơn trớn gợn sóng vàng rực mị hoặc, tóc dài nhẹ nhàng buông lơi trên lưng trắng sáng như tuyết, loá mắt chói lọi tựa như mặt trời gay gắt, khiến Tô Dật lại lần nữa rung động trong lòng.
Long Á khuôn mặt trắng bệch ngồi trên giường, trong hôn mê dường như có thể cảm giác Tô Dật đang cởi y phục của mình ra hai bên, một cảm giác thẹn thùng tràn lan lên cổ, giống như phấn hồng.
-Long Á, ngươi kiên nhẫn một chút! Đắc tội rồi!
Thanh âm Tô Dật ôn nhu vang lên trong tai Long Á, khí tức dương cương khiến Long Á nhất thời mất đi đề phòng.
Ngọc dung khẽ run, Long Á cực lực muốn mở hai mắt ra, khi cảm giác được hai bàn tay ôn nhuận như ngọc dán trên lưng, nhẹ nhàng phát ra thanh âm ưm.
Nháy mắt thở phì phò, thân thể xụi lơ, lại một lần nữa rơi vào trong hôn mê.
-Có huyết nhục Kim Long, ngoại thương đối với nàng mà nói cũng không phải trở ngại, trước tiên tiêu trừ tổn thương trong linh hồn là chuyện cần gấp nhất!
Tô Dật cởi sạch toàn bộ y phục của Long Á, trán đã tràn ngập mồ hôi, đối mặt với một giai nhân như yêu tinh thế này, tĩnh tâm trị thương tuyệt đối là một việc khó khăn.
Một năng lượng linh hồn phiêu đãng tuôn ra từ trong mi tâm Tô Dật, bàn tay hắn theo phía sau lưng Long Á trượt tới eo, nhấn vào trong một cái, đả thông kinh mạch, khí tức Kim Long nhàn nhạt nháy mắt tràn ngập toàn bộ trên lưng tuyết trắng, hư ảnh trùng điệp.
Nhất thời năng lượng linh hồn phô thiên cái địa quanh thân Tô Dật giống như cái lồng, hoàn toàn bao phủ lấy Long Á, mà năng lượng linh hồn tiến vào cơ thể nàng cũng phóng xuất ra một vòng sáng nồng đậm.
-Ầm ầm!
Khí lưu thật nhỏ nhanh chóng vận chuyển giữa hai người, Tô Dật bên trong lồng ánh sáng nhắm mắt lại, mà Long Á bởi vì luồng khí tức Kim Long tinh nhuần này mà khí sắc dần tốt hơn rất nhiều.
- Cha!
Hàn Vũ Nhu cùng cường giả Vô Lượng môn vẫn luôn chờ ở cửa, lúc này thấy Hàn Vũ Long chạy như gió trở về.
Lông mày Hàn Vũ Long trầm xuống, ánh mắt rơi vào bên trên cửa phóng đóng chặt, thấp giọng nói:
-Đi vào bao lâu rồi?
-Gần nửa canh giờ rồi!
Lông mi Hàn Vũ Nhu sầu não, thấp giọng hỏi Hàn Vũ Long:
- Cha, nữ tử Tô Dật mang về là ai?
Hàn Vũ Long lắc đầu, ra hiệu không thể nói, bỗng nhiên cửa phòng lộ ra một đường nhỏ, theo khe hở, kim quang sáng chói tràn ngập ra.
-Hàn tông chủ, vào đi!
Thanh âm Tô Dật chậm rãi bay ra, tiếng nói giàu từ tính nháy mắt phủ kín lối đi nhỏ.
-Vù!
Kình sóng như thuỷ triều vọt tới, Hàn Vũ Nhu cùng cường giả Vô Lượng môn phía sau đều cảm thấy một loại khí tức Thần Thú viễn cổ hoang vu, nhất thời mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị.
-Khí tức Kim Long thật mãnh liệt!
Mắt hổ Hàn Vũ Long sáng ngời, kinh hãi cùng hoảng sợ lướt qua giữa lông mày, lập tức nhanh chóng đẩy cửa tiến vào.
Long Á đã nằm xuống, khí tức trầm ổn, nhắm mắt yên ổn chìm vào giấc ngủ.
Thân thể hoàn mỹ được bị tấm chăn lớn mềm mại che kín, áo lót chỉnh tề hơi lộ ra bờ vai trắng như tuyết nối liền với xương quai xanh vô cùng mị hoặc, vô cùng xinh đẹp.
- Ngồi đi!
Trước bàn, Tô Dật mang theo sự mỏi mệt, nhẹ gật đầu với Hàn Vũ Long, ra hiệu cho Hàn Vũ Long ngồi xuống.
Hàn Vũ Long giật mình, vượt qua khí tức Kim Long phô thiên cái địa trong hư không, sau đó chậm rãi ngồi xuống, hồi đáp:
- Long Sơn trọng thương, bị ta đánh một chưởng chết tươi, chỉ còn lại một người sống ở bên trong tử lao, chờ Thống Lĩnh đại nhân tới xem xét!
Nhớ tới Long Sơn, sắc mặt Tô Dật vẫn tái xanh như cũ, bên trong lông mày tràn ngập sát ý mãnh liệt, nói:
- Không tự tay giết tên súc sinh này, thật sự là đáng tiếc! Nhưng cũng may vẫn còn Long Địch!
Nói xong quay lại nhìn Long Á, Tô Dật ngưng thanh nói:
-Ta cần khôi phục một lúc, lát nữa để Vũ Nhu mang nàng đi tới nhà tù!
Hai canh giờ sau.
Tử lao Vô Lượng, đèn đuốc lờ mờ như địa ngục Minh hoả.
-Đùng đùng!
Hoả diễm bay cao lên trời, hoả tinh tử nhỏ vụn giống như ác ma lấy mạng, mở to đôi mắt lạnh lẽo trừng mắt nhìn những tội nhân bị giam giữ ở đây.
Địa lao đều ẩm ướt u ám, mà tử lao Vô Lượng môn càng phải như vậy.
Thiết kế phía dưới Vô Lượng Xuyên vạn mét, hoả diễm địa mạch khốc liệt khiến tội nhân chịu mọi sự tra tấn, kêu khổ thấu trời.
Tô Dật dưới sự dẫn đường của Hàn Vũ Long xuyên qua cửa ngầm u ám, lại xuống hơn mười quan ải như vách núi, sau cùng cúi người xuyên qua mười mấy thông đạo nhỏ hẹp, thân hình không ngừng thăm dò đi về phía trước, cuối cùng đi tới trước tử lao Vô Lượng.
-Tu luyện ở chỗ này ngược lại là một lựa chọn tốt!
Tô Dật ngước mắt, hoả hồng sắc địa mạch bên trên vách tường chung quanh loé ra năng lượng sáng chói, năng lượng thuộc tính hoả cực kỳ phong phú.
Xích lại gần xem xét, hoả mạch phát ra hào quang óng ánh, sáng long lanh hoàn mỹ, khí trắng bốc lên bên trên vừa rời khỏi hoả mạch liền biến mất.
Mà trước người có một cửa đá điêu khắc Vân văn đứng yên, dưới nhiệt độ hoả diễm thiêu đốt, hoả hồng tới mức như sắt thép in dấu, giống như vệ sĩ bảo vệ Vô Lượng môn an toàn.
- Thống lĩnh, tu luyện nơi này tất nhiên tốt, nhưng tính nguy hiểm cũng cực lớn, đều nói Lôi Viêm Thánh điện có Phù Đồ biển lửa, Vô Lượng môn chúng ta cũng có một hoả mạch khủng bố cùng cực, từ trước tới nay chỉ giam giữ tử tù Vô Lượng môn!
Hàn Vũ Long cười cười với Tô Dật, hơi có chút đắc ý.
Mà Long Địch bị bắt trở về đã được đặt ở trung tâm hoả mạch, Hàn Vũ Long nói với Tô Dật, cho dù tu vi hắn có cao thế nào, ngây ngô ở đây ba ngày, lúc chạy đi cũng trở thành phế nhân.
-Được! Nếu bắt được người của Long gia, toàn bộ đều để ở chỗ này, chịu sự tra tấn!
Tô Dật nhẹ hừ một tiếng.
Vừa dứt lời, trước người Hàn Vũ Long chớp giật ngưng kết thủ ấn, cửa đá nóng rực ầm ầm mở ra, một luồng khí lãng nóng hổi thổi tóc đen của Tô Dật bay lên phần phật.
Cho dù trong lòng đã sớm có chuẩn bị, Tô Dật vẫn có chút sợ hãi thán phục, nhất thời dưới chân xuất hiện một lưu quang, ảo ảnh Tô Dật cứ như vậy đi tới bên cạnh hoả mạch.
Long Địch bị bốn xiềng xích to lớn móc lại, xiềng xích nối liền với bốn thạch trụ chống tử lao, bên trên lưu chuyển phù văn huyền dị hiện ra hào quang thần dị, nhìn ra chính là thiết trí cho cường giả.
- Thả ta ra ngoài! Tô Dật, tên nhãi nhà ngươi! Long gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Vừa nhìn thấy Tô Dật ở phía trước, Long Địch như cuồng thú bị điên, mở to hai mắt đỏ bừng, gầm thét không nghỉ.
-Ầm!
Khí tức Long Địch chợt động, phía trên tử lao liền có cảm ứng, bỗng như bốn lôi hồ màu bạc lấp loé theo xiềng xích, như bốn đầu xúc tu kinh khủng rơi vào trên thân Long Địch.
Nhất thời phong lôi tràn ngập bên trong tử lao, liên tục ầm vang!
-Ầm ầm!
Liên tục vang lên bốn tiếng lôi bạo kinh người, sấm sét như roi, không một tiếng động đánh vào trên thân Long Địch, uy áp lôi điện to lớn khiến tử lao nháy mắt gió giục mây vần.
- A!
Long Địch đau nhức không ngừng kêu rên, huyết nhục Nguyên Vực cảnh cũng bị đánh tới mức trực tiếp tràn ra, huyết nhục nhễ nhại.
Việt