← Quay lại trang sách

Chương 2131

Sau khi đánh đuổi hai tên đệ tử Lục môn, phía Lục môn lại không tiếp tục phái người tới.

Thật lâu không thấy có bất cứ động tĩnh gì, Vân Tiên cổ tông làm như chuyện này chưa từng xảy ra, nội phủ cũng không có người đến quấy rối.

Nhà tranh Vương Thượng Vũ như là một mảnh thế ngoại đào nguyên, căn bản không mấy người chú ý tới.

Tô Dật dứt khoát không tiếp tục chờ đợi nữa, mắt nhìn về phía sơn mạch linh khí sung túc vờn quanh nơi xa, tựa như Thái Cổ thần thú ẩn núp trong đó, nội tâm tràn đầy kích động, hướng đám người Lục Đề đưa ra ý định muốn nhìn trọn cả tòa Vân Tiên cổ tông.

Nói xong, bốn người tung trào nguyên khí, lăng không phi hành, trên đường vừa bay Lục Đề vừa giảng giải, những người còn lại theo sát ngay sau, dù là chính Vương Thượng Vũ cũng có nhận thức mới đối với Vân Tiên cổ tông.

Thì ra, trong Vân Tiên cổ tông cũng có những phối trí tương ứng như là nội phủ, ngoại phủ, chấp sự và trưởng lão….

Nhưng trong nội phủ, điều khác với tông môn bình thường chính là, căn cứ theo chín dòng họ lớn phân thành chín đại trưởng lão, cộng đồng chưởng quản nội phủ.

Chín dòng họ lớn theo thứ tự là Vân thị, Nguyệt thị, Kính thị, Lục thị, Công Dương thị, Vũ Văn thị, Thân Đồ thị, vu Mã thị và Đông Phương thị, trong đó Vân thị là gia chủ, Nguyệt gia và Công Dương gia, Thân Đồ gia là thế lực lớn đứng ngay sau.

Vạn năm trước, chín người cổ tông cộng đồng mở mảnh Thái Cổ cương thổ này.

Cửu Liên đại trận nơi lối vào cổ tông chính là do chín vị thủy tổ sáng lập cổ tông năm đó cộng đồng bố trí xuống,

Dưới sự giới thiệu của Lục Đề, rốt cục Tô Dật đã có nhận biết đại khái đối với toàn bộ Vân Tiên cổ tông.

- Hậu duệ chín dòng họ lớn này dần dần trở thành Thái Thượng trưởng lão hoặc là trưởng lão của Vân Tiên cổ tông. Để đảm bảo tính chiến đấu của thế hệ thanh niên trong Vân Tiên cổ tông, nội phủ dần hình thành nên chế độ bang phái, gia chủ Vân Trung Ly cổ vũ thanh niên tự tổ thành tông phái, giữa các tông phái tiến hành so đấu với nhau. Bởi vậy, toàn bộ top đầu trên Vân bảng đều là nhân tài kiệt xuất của các dòng họ lớn.

Đứng trên mô đất cao, đưa mắt nhìn ra xa, thần sắc Lục Đề càng thêm ảm đạm.

Nội phủ, cơ bản cũng là thiên hạ của chín dòng họ lớn.

Lục Đề phiền muộn, Tô Dật đứng ở phía sau Tô Dật thấy được rõ ràng, dựa theo giải thích của Lục Đề, Vân Tiên Cổ Tông từ ngoại phủ đến nội phủ chính là một thể kết hợp giữa học viện và tông tộc.

Người giống như Lục Đề, được chọn vào từ ngoại phủ, không có bối cảnh, thiên phú dù không tệ, nhưng so với người của chín dòng họ lớn thì vẫn nằm ở liệt thế.

Có thể tiến vào ngoại phủ Vân Tiên cổ tông đã là chuyện bao nhiêu người mơ tưởng.

Ai ngờ tiến vào nội phủ lại có khác biệt lớn như thế, dần dà, sinh ra nản lòng thoái chí, chí tiến thủ cũng dần bị hao mòn.

- Chẳng lẽ người từ ngoại phủ tiến vào nội phủ liền không có ngày nổi danh ư?

Mộc Nhân Kiệt trầm ngâm nói, chế độ tuyển chọn của Vân Tiên cổ tông phức tạp hơn xa hắn nghĩ, hơn nữa loại tuyển chọn theo kiểu tinh anh này khẳng định sẽ có người cực khủng bố xuất hiện mới đúng.

- Đệ tử ngoại phủ sau khi tiến vào nội phủ thì không được trực tiếp bái nhập dưới trướng chín đại trưởng lão, mà cần trải qua sàng tuyển ở sàn thi đấu, được xếp hạng top, giành được chú ý mới có cơ hội được trưởng lão coi trọng, từ đó mới có thể trở thành đệ tử của một trong chín đại trưởng lão.

Lục Đề sâu kín nói, trong lòng tuôn ra một tia đành chịu.

Tô Dật khẽ gật đầu, khó trách đám đệ tử Lục môn kia lại không để Lục Đề vào trong mắt.

Người như Lục Đề, sau khi đi vào từ ngoại phủ, khẳng định đã phải trải qua giày vò khó mà tưởng tượng, cuối cùng mới có thể lấy được họ “Lục.

Nhưng dù hắn đã là chấp sự, không gia nhập bang phái thanh niên như “Lục môn, kết quả vẫn cứ là người ngoài!

- Thế gia cổ xưa đã có lịch sử vạn năm, tích lũy của bọn hắn tại phiến đại lục này quá mức thâm hậu, rất nhiều thứ khó mà thay đổi được.

Tô Dật trầm giọng nói.

Đón gió mà đứng, ngọn núi nơi xa tựa như Phá Thiên kiếm, muốn xuyên phá cả chân trời.

- Tô Dật, ta chuẩn bị tới sàn thi đấu xem xem!

Trong mắt Mộc Nhân Kiệt lóe lên tinh quang, cách thời gian thi tuyển Yểm Hải tuyệt cảnh còn có mấy ngày, nếu có thể sớm so đọ một phen cùng người nội phủ trên Vân bảng thì cũng là phương pháp tích lũy kinh nghiệm rất tốt.

Tô Dật mỉm cười, ánh mắt rơi trên thân Lục Đề, khẽ nói:

- Lục Đề đại nhân, trong sàn thi đấu nhất định sẽ có hảo thủ, có hắn mang theo, ta cũng yên tâm, ngươi mau đi đi!

- Làm phiền Lục Đề đại nhân!

Mộc Nhân Kiệt chắp tay cười nói.

- Vậy còn ngươi?

Lục Đề thoáng nghi hoặc nhìn sang Tô Dật, chẳng lẽ Tô Dật có dự định nào khác.

Vươn mình vặn ẹo, Tô Dật đưa mắt nhìn về phía xa, vỗ vỗ vai Thượng Vũ, nói khẽ:

- Giờ nếu hai chúng ta tiến vào nội phủ, chẳng phải sẽ sớm bị người trên Vân bảng để mắt tới, cổ tông lớn thế này, ta mang theo Thượng Vũ đi tu luyện một mình là được!

Nghe vậy, ánh mắt Lục Đề khẽ sáng lên, xuất kỳ bất ý, có lẽ có thể xuất kỳ chế thắng.

Đối với năng lực tu luyện của Tô Dật, Lục Đề tự nhiên không mảy may hoài nghi, nhẹ giọng nói:

- Vậy thì tốt, năm ngày sau tụ họp ở Thăng Vân cung nội phủ!

Lập tức, bốn người tách nhau ra, nhìn theo bóng dáng Tô Dật dần khuất xa, khí tức cuồn cuộn tựa như vân tiễn phá không, liền một chuỗi tàn ảnh ngang qua hư không rồi tan biến.

- Tiểu tử này, khí tức chắc đã là Nguyên Tông cảnh! So với đám biến thái trên Vân bảng cũng chưa biết ai mạnh hơn ai đâu!

Như có điều suy nghĩ, Lục Đề khẽ cười một tiếng, cùng Mộc Nhân Kiệt đi về hướng nội phủ.

Đầu bên kia, Vương Thượng Vũ và Tô Dật xoải bước giữa hư không, trực tiếp hướng tới sâu trong Vân Tiên cổ tông.

Khí tức cổ lão bao bọc quanh thân, một cỗ nguyên khí trong lành khiến hai người như cây cối được tưới mát bởi gió xuân, lỗ chân lông toàn thân giãn ra, nghênh đón luồng nguyên khí Thái Cổ.

- Khó trách ngươi bị đánh đều có thể đánh ra Nguyên Hư cảnh! Nơi này đúng là một khối bảo địa!

Tìm một khối đá, Tô Dật tùy ý ngồi xuống, khóe miệng nhếch lên, cười khẽ nói.

Vương Thượng Vũ cười hắc hắc, ngượng ngùng cúi đầu, thấp giọng nói:

- Vậy giờ chúng ta làm cái gì? Tu luyện như thế nào?

Tô Dật cười thần bí, nhìn Vương Thượng Vũ từ trên xuống dưới một lượt, có Bá Hoàng Chiến Thể trên người, thương thế lúc thi tuyển sớm đã tốt bảy tám phần, lập tức nói.

- Tiếp tục bị đánh!

Tô Dật cười một tiếng đầy quỷ dị.

Tức thì, Vương Thượng Vũ như gặp phải quỷ, khoát tay với Tô Dật, sống chết cũng không chịu.

Tô Dật đứng dậy, tay khoanh trước ngực, sắc mặt trầm xuống, cả giận nói:

- Giờ ngươi muốn vũ kỹ không vũ kỹ, muốn thân pháp không thân pháp, đến cả chịu đánh cũng không thắng được đám người bắt nạt ngươi trên Vân bảng?

Vương Thượng Vũ nhếch môi, nháy mắt liền xụ mặt xuống.

Một giây sau, cả người đã bị Tô Dật xách lên, Phù Dao Bách Biến Bộ toàn lực thi triển, một cỗ lực lượng xung thiên như gió bão vọt tới thác nước trên vách núi.

- Phanh!

Như thả xuống một cục đá cực lớn, bọt nước bay lên dưới ánh mặt trời làm hiện ra một dải cầu vồng, đứng trên gò cao, Tô Dật quan sát Vương Thượng Vũ đang bắt đầu bị thác nước cọ rửa bên dưới.

- Tu luyện Linh Hoàng Bá Phong Kình ở đây đi!

Nói xong, Tô Dật tung cước bay lên, từ trên thác nước lăn xuống một cục đá to, cục đá thuận theo dòng chảy bạo xung lao xuống, nện thẳng về phía Vương Thượng Vũ.