← Quay lại trang sách

Chương 2135

Nhìn theo bóng lưng dần khuất xa, Nguyệt Ngưng Nhi nét mặt vặn vẹo, thu lại nguyên khí trên thân.

Nguyệt Ngưng Nhi miệng thở dốc hổn hển, tay vịn lấy Thân Đồ Song Song, sắc mặt trắng bệch như tuyết, rõ ràng là nguyên khí cung ứng không đủ.

- Ngưng Nhi tỷ, vừa rồi lại vận dụng đại lượng nguyên khí? Chẳng lẽ không tìm được Thảo Linh tiền bối?

Nguyệt Ngưng Nhi cau mày, lắc đầu, khóe miệng ngậm lấy vẻ phiền muộn khó mà giấu diếm, mím môi nói:

- Tiền bối thì tìm được, nhưng các ngươi vừa đến lại khiến hắn chạy! Đáng tiếc!

Nghe vậy, Thân Đồ Song Song cúi mặt xuống, răng bạc nghiến chặt.

Tức thì, hướng về phía hai người Công Dương Tinh Vũ rời đi hung hăng trừng một cái, Thân Đồ Song Song mắng chửi nói:

- Công Dương gia này đúng là chẳng ai tốt đẹp cả! Vừa thấy Vân Tinh tỷ không còn, liền lập tức cầm thuốc đến uy hiếp Nguyệt gia, ép buộc Ngưng Nhi tỷ thành thân! Thứ gì vậy?! Lục Lâm Huyền kia lại càng đáng ghét, trực tiếp từ tình địch với Công Dương Tinh Vũ chuyển thành tùy tùng! Không chút cốt khí!

Vừa nói Thân Đồ Song Song vừa giúp Nguyệt Ngưng Nhi khôi phục nguyên khí, sau đó lại tiếp tục quở mắng một trận, oán giận không thôi.

- Đúng là đáng ghét, cũng chỉ vì thuốc kia chỉ Công Dương gia mới có! Mắt thấy tuyệt cảnh sắp mở! Đến lúc đó xếp hạng của Công Dương Tinh Vũ trên Vân bảng vượt qua Ngưng Nhi tỷ, vậy phải làm sao!

Qua hồi lâu, sắc mặt Nguyệt Ngưng Nhi dần hồng nhuận lại, đột nhiên đứng dậy, mắt nhìn thiên không, hàn quang bắn ra, nói.

- Đi thôi! Lão tiền bối kia trốn rồi, chỉ sợ sẽ không ở trong vân giới Vân gia nữa! Mấy ngày tới dù có lật khắp toàn bộ cổ tông cũng nhất định phải tìm được hắn!

Thân Đồ Song Song gật đầu, trong ánh mắt lóe ra một tia trong trẻo, nói:

- Lựa thêm mấy tên tinh anh từ Vô Song tiễn đội của ta và Nguyệt Dao cốc của Ngưng Nhi tỷ cùng tìm kiếm! Thời gian gấp lắm rồi.

Sau đó, hai người biến mất trong màn đêm mênh mông.

Giữa rừng ảm đạm, Tô Dật tựa như linh hầu vọt ra.

Khí tức mịt mờ bàng bạc quanh thân chậm rãi tuôn trào ra, ánh mắt chăm chú rơi xuống hố tròn tạo thành bởi oanh kích vừa rồi.

Từ trong cuộc nói chuyện giữa mấy người kia, Tô Dật nghe ra được, Nguyệt Ngưng Nhi đã mang ẩn tật từ lần quyết đấu Vân bảng khi trước.

Bởi thế, Công Dương Tinh Vũ trước nay luôn theo đuổi Vân Tinh, sau khi Vân Tinh biến mất liền chuyển dời ánh mắt tới dòng họ lớn thứ hai trong cổ tông, Nguyệt gia.

Vừa khéo, Công Dương gia xếp hạng thứ ba lại có thuốc dẫn chữa trị được cho ẩn tật của Nguyệt Ngưng Nhi, bởi vậy mới không chút cố kỵ, ép buộc Nguyệt Ngưng Nhi thông gia cùng Công Dương gia.

Nguyệt Ngưng Nhi không nguyện nghe theo, muốn từ chỗ Thảo Linh tôn giả lấy được thuốc dẫn, chỉ cần trên đại quyết tái Vân bảng, xếp hạng của Công Dương gia không vượt qua được Nguyệt Ngưng Nhi, Nguyệt Ngưng Nhi liền có thể phủ định trường hôn sự này.

- Đúng là gia hỏa biết cháy nhà hôi của!

Nhớ tới hai người vừa rồi đều đã từng thầm mến Vân Tinh, trong lòng Tô Dật lập tức tuôn lên cảm giác khó chịu.

Đứng lại bên mép hố sâu, Tô Dật sờ sờ cằm, lập tức hạ quyết tâm, phải tìm tới Thảo Linh tôn giả trước đám người kia.

Có câu nói rất hay, kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu.

Nếu có thể tìm tới thuốc dẫn kia, thoáng chốc liền có thể ngăn được hai dòng họ lớn kết minh, cớ sao lại không làm?

Ngay từ đầu, Tô Dật đến Vân gia là vì tìm Vân Tinh, hắn không cần phải giúp cổ tông lưu lại bảo bối gì cả, có cơ hội thậm chí còn đoạt luôn bảo bối!

Đây mới là phong phạm của Tô Dật!

Trong đêm tối, Tô Dật vặn vặn cổ, khóe miệng khẽ động, lạnh giọng nói:

- Thảo Linh tôn giả, ai cũng không được phép đụng tới, đó nhất định phải là của ta!

- Nguyệt Ngưng Nhi, Thân Đồ Song Song! Lần này có trò hay để xem rồi!

Cười nhạt một tiếng, Tô Dật như có điều suy nghĩ, khẽ gật đầu, rồi lập tức biến mất trong rừng cây, bỏ lại một mảnh bụi mù phía sau.

Thẳng đến khi sắc trời hửng sáng, Tô Dật mới trở lại trong không gian thần bí, Vương Thượng Vũ thì vẫn còn đang ngâm mình trong nước suối.

Hai ngày liên tục sau đó, Tô Dật và Vương Thượng Vũ đều tập trung rèn luyện.

Giữa trưa ngày nọ, cách thời điểm Yểm Hải tuyệt cảnh bắt đầu còn chưa đến ba ngày.

Sau khi dạy xong Vương Thượng Vũ cách sử dụng chính xác Linh Hoàng Bá Phong Kình, Tô Dật bắt đầu để Vương Thượng Vũ dần làm quen với vũ kỹ Hoàng phẩm thuộc tính thổ Đan Hồng Công đưa cho - Thổ Lưu bí điển.

- Phanh phanh!

Dưới thác nước cuộn trào mãnh liệt, Vương Thượng Vũ phản ứng hết sức nhanh nhạy, đập nện đá vụn, bọt nước tóe lên vọt thẳng tận ba trượng.

Ban đêm ngâm suối thuốc, ban ngày tiếp nhận cao áp từ thác nước, dưới sự đốc thúc của Tô Dật, Vương Thượng Vũ quả nhiên có tiến bộ không nhỏ.

Dù tu vi cảnh giới chưa có được bước tiến quá lớn, nhưng lực lượng huyết nhục Vương Thượng Vũ lại được cường hóa không ít.

Hiện tại, dưới xung kích từ thác nước, da thịt Vương Thượng Vũ tuy vẫn bầm tím, nhưng số lần kêu đau như quỷ rống sói gào đang không ngừng giảm thiểu.

Đứng giám sát trên tảng đá bóng loáng, ánh mắt Tô Dật chợt khẽ rung động.

- Thời gian còn ba ngày, ngày cuối cùng chắc sẽ để hắn tiến Linh Trì! Có thể đột nhiên tăng mạnh được không, phải xem tạo hóa của Thượng Vũ.

Tô Dật thầm nghĩ trong lòng.

Theo dự định của Tô Dật, Vương Thượng Vũ cứ tiếp tục luyện tập thế này, dù trong tuyệt cảnh không thể tỏa sáng, ít nhất khi phải đối mặt với đám biến thái kia, Vương Thượng Vũ cũng sẽ không đến mức chân tay luống cuống, chỉ có nước bị đánh chạy.

Đối với Tô Dật mà nói, mang theo Vương Thượng Vũ tiến vào tuyệt cảnh, hiện tại đây là cách làm thực tế nhất.

Mặt khác, sau khi Vương Thượng Vũ đạt tới Nguyên Hoàng cảnh, Tô Dật rõ ràng cảm giác được tu vi Vương Thượng Vũ tăng tiến cực chậm, so với vũ giả bình thường thì chậm hơn rất nhiều.

Xích Phi Hồng nói cho Tô Dật, đây chính là nguyên nhân vì sao Bá Hoàng Chiến Thể thường xuyên bị người lơ là.

Mười mấy năm trước, về mặt võ đạo Vương Thượng Vũ một mực biểu hiện bình thường, thẳng đến tiến vào Vân gia, tiếp nhận bốn năm năm đánh đập mới đổi được Bá Hoàng Chiến Thể sơ bộ thức tỉnh.

Mà muốn Vương Thượng Vũ trở thành kiêu hùng chân chính độc lĩnh một phương, trừ chính Vương Thượng Vũ phải không ngừng cố gắng, thì càng cần hơn chính là một cơ hội.

Một cơ đội đột nhiên tăng mạnh, đốn ngộ thăng hoa, hoàn toàn thay đổi quỹ tích nhân sinh.

Đến lúc đó, Vương Thượng Vũ mới có thể phượng hoàng niết bàn, chiến thần giáng lâm!

Khoanh tay trước mắt, đôi mắt Tô Dật thâm thúy vô cùng, chăm chú nhìn Vương Thượng Vũ trần truồng hứng chịu cự thạch xuôi theo thác nước nện lên người ở nơi xa, trong đầu suy nghĩ, vậy đó rốt cục phải là cơ hội thế nào?

- Đông!

- Ầm!

Nơi xa, nắm đấm Vương Thượng Vũ va chạm mãnh liệt cùng cự thạch, cuộn lên từng đạo không gian phong bạo.

Không trung không ngừng vọng lại tiếng vang kỳ dị, dần dần hình thành một vận luật đặc thù.

- Sưu sưu!

Đúng lúc này, sau lưng chợt có mấy đạo khí tức ẩn tàng phải cực tốt từ trong rừng cây chạy vội mà qua, tâm thần Tô Dật đang trong trầm tư tức thì cấp tốc tỉnh lại.

Những khí tức này, mấy ngày qua Tô Dật đã cảm nhận được rất nhiều lần.

Từ khí tức ba động, Tô Dật có thể nhận ra chúng tương đồng với khí tức hai nữ tử hắn gặp tối hôm trước, chính là người Vô Song tiễn đội và Nguyệt Dao cốc.

Trong rừng rậm, người Vô Song tiễn đội và Nguyệt Dao cốc như từng cơn sóng nối tiếp, bước đi vội vã, bộ pháp chỉnh tề mà có quy luật.

Những người này lúc đi qua thác nước cũng đều phát hiện khí tức Vương Thượng Vũ, nhưng chưa dừng lại, khẽ liếc mắt một cái liền chuyển hướng khác mà đi.

Chuyện này chỉ có thể nói rõ một vấn đề, bọn hắn vẫn chưa tìm được Thảo Linh tôn giả.

- Hô hô!

Lại một lần nữa, sau lưng truyền đến mấy đạo kình phong, chỉ là lần này hoàn toàn khác biệt với lần trước, khí thế càng thêm hung hãn, cũng càng thêm gấp gáp.