Chương 2146
Ngay trước mắt bao người, hung thú ngửa mặt lên trời thét dài bay vút đi, mang theo thú uy hung mãnh, lao thẳng về phía Công Dương Tinh Vũ, Công Dương Tinh Vũ lập tức tung mình nhảy lên lưng thú.
- Không công bằng! Công Dương Tinh Vũ lại triệu hoán Kim Dực Ô Yên thú!
Thân Đồ Song Song chỉ hướng Công Dương Tinh Vũ kêu to.
Lúc này, Công Dương Tinh Vũ sớm đã phá mây mà đi, rất nhanh liền đuổi sát ngay sau Tô Dật.
- Hắn không vi quy, Tô Dật từng nói hắn có thể cưỡi tọa kỵ của mình bất cứ lúc nào!
Ánh mắt Nguyệt Ngưng Nhi thoáng vẻ ngưng trọng, nhẹ giọng nói.
Tức thì, chúng nhân yên lặng không nói, bao gồm cả Lục Đề, lời nói của Tô Dật tất cả mọi người ở đây đều nghe được.
Nhưng mà, không ai ngờ rằng Công Dương Tinh Vũ, một người thừa kế của thế lực nằm trong top ba cổ tông lại thật cưỡi thú đuổi theo một người đồng bối!
Làm vậy, quả thực mặt dày vô sỉ!
- Giờ phải làm sao!
Ánh mắt Vương Thượng Vũ không giấu được vẻ nôn nóng, Công Dương Tinh Vũ là người tính cách thế nào, hắn tự nhiên rõ ràng.
Tô Dật khiến Công Dương Tinh Vũ bất chấp mặt mũi cũng phải đuổi theo, chỉ cần đuổi kịp hắn nhất định sẽ hạ sát thủ.
Tức thì, trơ mắt nhìn Công Dương Tinh Vũ tiến sát ngay sau Tô Dật, bốn người không biết nên thế nào cho phải, ai nấy đều như kiến bò trên chảo nóng.
- Nguyệt cô nương, ngươi qua đây một chút!
Ánh mắt Lục Đề sáng lên, nhẹ giọng nói với Nguyệt Ngưng Nhi trên lưng Sư Thứu:
- Việc đã đến nước này, toàn bộ cổ tông ta nghĩ cũng chỉ có vật đó trong tay ngươi mới có thể hóa giải nguy cơ lần này!
Nghe biện pháp giải quyết của Lục Đề, mắt Nguyệt Ngưng Nhi khẽ sáng lên, nét mặt hiện ra ý cười, nói:
- Được, ta đi!
Vừa nói xong, thân hình Nguyệt Ngưng Nhi khẽ động, cấp tốc hóa thành huyễn ảnh lách vào trong tầng mây dày đặc.
⚝ ✽ ⚝
Phù Vân Thê, trong cửa thứ ba.
Một tiếng cười âm hiểm cuồng vọng đến cực điểm vang lên sau lưng Tô Dật, bước chân Tô Dật lập tức đình trệ, nghiêng mắt nhìn ra sau, chú ý thấy Công Dương Tinh Vũ chính đang cưỡi lên Kim Dực Ô Yên Thú, trong ánh mắt thâm thúy tuôn hiện sát cơ.
- Cưỡi thú theo đuổi ta à! Tí nữa nhớ phải quỳ xuống đấy!
Tô Dật nhẹ giọng cười nói.
Điều này hắn cũng đã sớm đoán được, phương diện tốc độ Công Dương Tinh Vũ căn bản không bằng được mình, cưỡi thú là phương pháp có thể chiến thắng duy nhất mà hắn có.
Nghe vậy, khóe miệng Công Dương Tinh Vũ tấn tốc co quắp lại, trên khuôn mặt trắng bệch hiện đầy sát ý, tức giận nói:
- Hỗn đản cuồng vọng! Ngươi tưởng ngươi sẽ đi ra được chắc?
Vừa dứt lời, phía dưới một tiếng xé gió vang vọng không gian, Công Dương Tinh Vũ điều khiển hung thú lao nhanh mà đến, tiếng rống chấn thiên.
- Ta đã cưỡi lên Kim Dực Ô Yên Thú, hôm nay ngươi liền phải chết! Ở đây ai cũng sẽ không biết ngươi chết vì chịu không được uy áp từ Phù Vân Thê, hay là bị ta giết!
Bất chợt, quanh thân Công Dương Tinh Vũ bạo phát ra một đạo sấm sét vang trời, hung thú dưới chân ngẩng đầu gào thét, kình phong cuồng bạo mang theo kình khí trời tán ra giữa không trung!
- Hô!
Mở ra quạt xếp trong tay, năm đạo nan quạt sắc bén nháy mắt kéo ra năm đạo gợn sóng không gian trước người, bí văn quanh quẩn trên nan quạt, mang theo sát cơ hung hãn phóng tới Tô Dật.
Giờ khắc này, thân ảnh Công Dương Tinh Vũ đột ngột xuất hiện ở trước mặt Tô Dật, vẫn là chiêu thức ngày đó, nhưng được gia trì thêm tốc độ của Kim Dực Ô Yên Thú, sát chiêu gọn gàng dứt khoát, đủ khiến người thần hồn câu diệt.
Thấy Tô Dật thoáng khẽ dừng lên, khóe miệng Công Dương Tinh Vũ nhếch lên, năng lượng nguyên khí thuộc tính phong tràn ra trước người, không gian cũng theo đó vặn vẹo rạn nứt.
- Đi chết đi
Công Dương Tinh Vũ huy động nan quạt, đồng thời nét cười trên mặt bỗng chốc ngưng kết.
Sát na đó, Tô Dật căn bản không tránh không né, cũng không thấy có chút do dự nào.
- Vậy để ta xem, là ngươi chết hay là ta chết!
Ánh mắt Tô Dật lạnh lùng đến đáng sợ, hàm răng trắng bóng đột nhiên lộ ra ý cười, khí tức cường hãn của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công được toàn lực phóng thích ra!
- Ầm!
Uy áp bá khí không chút che giấu trải ra phô thiên cái địa, khác với khí tức nguyên khí, cũng khác với uy áp linh hồn, đây là một loại áp chế độc hữu với huyết mạch yêu thú ở!
- Uy áp này thật đặc biệt! Thật cường hãn!
- Sao Kim Dực Ô Yên Thú lại sợ hãi Ôn Uyên! Đấy chính là yêu thú Yêu Hoàng cảnh a!
Khí tức Yêu tôn không chút bảo lưu tuôn trào mà ra trên thân Tô Dật, khủng bố mà uy nghiêm, cấp tốc khiến ánh mắt đám người Thân Đồ Song Song khẽ run lên.
- Quả nhiên là hắn! Là hắn đã cứu ta!
Trong tầng mây, khe khẽ truyền ra một tiếng thì thầm không thể tưởng tượng, chính là Nguyệt Ngưng Nhi.
- Oanh!
Tùy theo tu vi Tô Dật gia tăng, tính áp chế của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đối yêu thú trong vô hình cũng gia tăng mấy lần, khiến người nhìn mà kinh hãi, tâm thần không khỏi rung động!
Cảm giác được Kim Dực Ô Yên Thú đang sợ hãi, phát ra một tiếng kêu hét trầm đục, tức thì, Công Dương Tinh Vũ liền bị Kim Dực Ô Yên Thú trùng trùng hất văng xuống đất.
- Kim Dực Ô Yên Thú, giẫm nát hắn!
Lời Tô Dật tựa như mệnh lệnh từ thần thánh, Kim Dực Ô Yên Thú cung kính gật đầu, lập tức bàn chân to lớn khối khối sắt đạp mạnh xuống trên thân Công Dương Tinh Vũ vẫn còn chưa tỉnh thần.
Một cước rơi xuống, Công Dương Tinh Vũ tức thì phun ra máu tươi, tiếng kêu thét đau đớn kịch liệt vang vọng khắp Phù Vân Thê.
Sắc mặt Công Dương Tinh Vũ vốn đã trắng bệch, nay lại càng thêm mấy phần dữ tợn, nhìn rất ghê người.
Sát na đó, những ai chứng kiến cảnh này đều sắc mặt đại biến, tựa như ngây dại, trợn tròn mắt không dám nhắm lại dù chỉ một giây!
Kim Dực Ô Yên Thú do Công Dương gia nuôi dưỡng lại nghe theo chỉ lệnh từ Tô Dật, hạ sát thủ đối với chủ nhân của mình?
Không riêng Thân Đồ Song Song kiều nhan đại biến, Vương Thượng Vũ và Mộc Nhân Kiệt cũng sởn cả tóc gáy, bọn hắn cảm nhận được sát ý âm lãnh đến cốt tủy trên thân Tô Dật!
- May mắn Tô Dật là bằng hữu của ta!
Mộc Nhân Kiệt vốn nhìn quen máu tươi cũng trợn mắt há hốc mồm, tay trùng trùng vỗ lên vai Vương Thượng Vũ.
Lúc này, trong Phù Vân Thê, Tô Dật chỉ còn cách điểm cuối cùng ba bước.
Sau lưng một tiếng gầm gào lần nữa vang lên, bên cạnh Công Dương Tinh Vũ tọa kỵ hắn nằm rạp ở đó.
Vì đuổi theo Tô Dật, Công Dương Tinh Vũ ra tay giết luôn tọa kỵ của mình!
- Tô Dật, ta nói qua ngươi trốn không thoát, ngươi trốn không thoát!
Ý cười nơi khóe miệng Công Dương Tinh Vũ càng thêm phần tàn nhẫn, hai mắt co rút lại, chuẩn bị bắt đầu cho lần tiến công sau cùng!
Nhưng vừa cảm giác được không gian xung quanh biến hóa, Công Dương Tinh Vũ liền biết mình sai rồi, dự cảm không tốt kia lại lần nữa dâng lên trong lòng.
Nhìn năng lượng tuôn trào trên thân Tô Dật ở nơi xa, toàn bộ không gian trong Phù Vân Thê đều ngưng kết lại, ánh mắt Công Dương Tinh Vũ bắt đầu hoảng hốt!
Trong không gian ba động, Tô Dật đột nhiên biến ảo ra bốn đạo thân ảnh như thực chất.
Bốn đạo chưởng ấn đồng thời phá không mà ra, nháy mắt một cỗ khí tức hủy diệt tràn ngập quanh thân.
Từ trên người Tô Dật, khí tức thuộc tính thủy hung hãn sát phạt càn quét mà ra, chưởng ấn phô thiên cái địa oanh kích về phía Công Dương Tinh Vũ.
Hết thảy diễn ra rất nhanh, đến mức làm sao kết thúc Tô Dật đều lười phải nhìn kỹ.
Giữa trời đất lung lay sụp đổ, lưu quang chớp động, bốn đạo thân ảnh lần nữa hợp lại làm một.