← Quay lại trang sách

Chương 2165

Tất nhiên Tô Dật và Nguyệt Ngưng Nhi đều biết, Vân Trung Ly đang nhìn phản ứng của Vu Mã gia, cũng xem có gia tộc khác có gì lạ không.

Hơn nửa ngày sau, Vân Trung Ly hít sâu một hơi, tiếp tục nói.

- Nhưng mà! Chuyện xấu phải nói trước, nếu ai cầm mảnh vỡ Yểm Hải thử đi tìm Ác Mộng Hải thì sẽ lập tức bị hủy tư cách thi đấu, Vân gia cũng sẽ không quản sống chết của kẻ đó!

Những gia chủ khác cũng gật đầu phụ hoạ, các trưởng lão và cường giả xung quanh đều vỗ tay đồng ý.

Chợt, mặt khác tám nhà gia chủ cũng lẫn nhau gật đầu phụ họa, cường giả các trưởng lão cũng là vỗ tay đồng ý.

Ác Mộng Hải nguy hiểm đến mức nào, đó không phải là nơi mấy đệ tử này có thể vào được.

Không cần vì một truyền thuyết không rõ thực hư mà làm cho đệ tử Vân gia đi vào, càng không thể mạo hiểm tính mạng quý giá như thế được.

Tiếp theo, các gia chủ đều hạ lệnh, không cho phép đệ tử trong gia tộc cầm mảnh vỡ đi tìm Ác Mộng Hải.

Nếu tìm được mảnh vỡ, phải lập tức đi đến sân giao cho trưởng lão ngay.

Nghe các trưởng bối dặn dò, các đệ tử tông môn đều gật đầu đồng ý.

Trong đám người, Vu Mã Tu mà Tô Dật đang chú ý cũng gật đầu, không lộ ra bất cứ dấu hiệu khác lạ nào.

- Đã như vậy, chín tòa Liên Cung đều có thể truyền thống vào trong tuyệt cảnh. Người cùng một Liên Cung sẽ đến vị trí giống nhau, mọi người nhanh chóng lựa chọn đi! Người Vân gia đâu! Nhanh chóng vào đi!

Trong nháy mắt, Vân Trung Ly quát lên một tiếng lớn, ngàn luồng nguyên khí nhanh chóng bao quanh chín toà Liên Cung.

Trong quảng trường Thăng Vân Cung nổi lên gió lốc cuồng bạo, làm cho người ta không kịp nhìn.

Sau khi tất cả mọi người đều truyền tống vào, Vân Trung Ly chào hỏi với các gia chủ.

- Các vị, chúng ta về Liên cung nhìn đám trẻ đi làm được những gì!

Lúc các gia chủ đi ngang qua người, Vân Trung Ly lập tức cảm nhận được động tĩnh khác thường của gia chủ Vu Mã Địch.

Ánh mắt sau áo bào đen lạnh lẽo, hắn gật đầu với Vân Trung Ly, sau đó nghênh ngang đi về phía Vu Mã Liên Cung.

- Sao Uyển nhi lại đi chung với Tô Dật? Không đi từ Thăng Vân cung vào tuyệt cảnh?

Đứng ở phía sau, Nguyệt Vô Cấu nhíu chặt lông mày.

Vân Trung Ly xua tay, nhìn bóng dáng đám trẻ đã biến mất, nói nhỏ.

- Cứ cho nàng đi theo! Cho dù không có Tô Dật, hôm nay nàng cũng đi theo Vương Thượng Vũ vào trong! Đi cùng Tô Dật, ngược lại ta còn yên tâm hơn!

Nói xong, Vân Trung Ly và Nguyệt Vô Cấu đi vào trong Thăng Vân cung.

Bên trong cung có một màn sáng năng lượng cao, linh khí mênh mông nhanh chóng vây quanh mọi người trong Thăng Vân Cung lại.

Dưới sự chỉ dẫn của Vân Trung Ly, Nguyệt Vô Cấu và Vân Trung Ly đi vào trong mật thất, nơi này có một màn sáng năng lượng mờ ảo chiếu sáng.

- Có Uyển nhi ở đó, Vương Thượng Vũ và Tô Dật sẽ không tự ý đi vào, Uyển Nhi chính là điểm yếu của Tô Dật, nếu cho hắn đi vào Ác Mộng Hải thì cũng không phải chuyện tốt gì!

Vân Trung Ly chậm rãi ngước lên, đôi mắt hắn trở nên vô cùng lăng lệ.

- Ngươi có ý gì? Không phải là nói không được phép đi vào sao?

Nguyệt Vô Cấu đứng lên, mắt thấy Vân Trung Ly dần trở nên trong suốt, cuối cùng có một luồng ánh sáng thần dị chia hắn thành hai.

Nhìn hai Vân Trung Ly giống nhau như đúc, Nguyệt Vô Cấu choáng váng, cảm nhận khí tức hai bên đều hùng hậu như nhau, không thể phân biệt được thật hay giả.

Chẳng lẽ đây là sự đáng sợ của nửa bước Nguyên Thiên sao? Cả người Nguyệt Vô Cấu khẽ run, nuốt từng ngụm từng ngụm nước bọt, cả người như bị đông cứng ở đó.

Lập tức, quanh người Vân Trung Ly có một gợn sóng đáng sợ càn quét ra, cuồng mãnh bá đạo.

Trăm miệng một lời, giống như tiếng vọng truyền vào tai Nguyệt Vô Cấu.

- Không Trần, ta giao chuyện Long gia và Vu Mã gia cho ngươi. Bây giờ ta còn phải làm chuyện khác, Ác Mộng Hải mới là đích đến cuối cùng của ta!

- Ác Mộng Hải?

Trong mắt Nguyệt Vô Cấu rung động, Vân Trung Ly đẩy mọi người ra, bản thân lại muốn đi Ác Mộng Hải?

- Vì cái gì? Còn có chuyện gì quan trọng hơn việc bắt được dư nghiệt Long gia chứ?

Nguyệt Vô Cấu bình tĩnh, nhưng bà không hiểu được, hỏi lại.

Vân Trung Ly xua tay, cười khổ nói.

- Ta cũng muốn làm một phụ thân tốt! Vân Tinh, Uyển nhi, ta thiếu nợ chúng nó quá nhiều. Cho dù tiểu tử ngốc kia, ta cũng thua thiệt nó nhiều rồi! Chỉ mong là lần đi Ác Mộng Hải này sẽ có thu hoạch như mong muốn!

- Nhưng ngươi là người Vân gia duy nhất đạt đến nửa bước Nguyên Thiên! Nếu ngươi xảy ra chuyện, Long gia đánh đến thì phải làm sao?

Nguyệt Vô Cấu vội vàng bước lên, chuyện tình vội vàng làm bà gấp gáp chảy ra cả mồ hôi, không biết phải làm sao.

Vân Trung Ly cười cười, trong đôi mắt mờ nhạt kia đã quyết định đi, hắn nói khẽ.

- Nửa bước Nguyên Thiên, cái khoảng cách nửa bước này, ngươi có biết nó khó bao nhiêu không?

Bỗng nhiên, Nguyệt Vô Cấu sững sờ, bà nghe tiếng cảm thán của Vân Trung Ly vang lên.

- Hơn hai mươi năm dốc lòng tu luyện, ta không hề tiến bộ chút nào, vậy mà tên khốn Long Quảng kia lại sắp đạt đến Nguyên Thiên cảnh vô hạn chân chính!

Nhớ đến lúc ở bài vị Thiên Phong, mặc dù trong lòng nhớ thương Vân Tinh, hắn không có tâm trạng tham gia thi đấu.

Nhưng thực lực của Long Quảng vẫn làm cho Vân Trung Ly phải kinh hãi, trước giờ chưa hề có người đi đến được võ đạo đỉnh phong, ai cũng không biết Nguyên Thiên cảnh chân chính như thế nào.

Bây giờ, Vân Trung Ly đã đến nửa bước Nguyên Thiên, hắn càng hiểu rõ hơn người khác rất nhiều.

Cho dù đã đến nửa bước Nguyên Thiên, Vân Trung Ly cũng biết rõ cảnh giới của hắn chỉ là tiểu thành, mà Long Quảng đã đến đại thành từ lâu.

Khoảng cách giữa đó, giống như trời và đất!

Đã nói đến Ác Mộng Hải, nơi đó có thể thoả mãn tất cả nguyện vọng của nhân loại, bên trong còn có bảo vật nhiều không đếm xuể.

Có thể tìm ra tung tích của Vân Tinh và Ôn Phù - vợ của tiểu tử ngốc thì càng tốt.

Nếu không được, hắn đi vào Ác Mộng Hải sớm một bước, xem như là tranh thủ chiến lực cho Vân gia.

Lần này, Vân Trung Ly không có lựa chọn khác!

Dứt lời, Vân Trung Ly cũng thở dài một hơi, nói với Nguyệt Vô Cấu.

- Ác Mộng Hải rất nguy hiểm, nhưng ta không thể không đi! Ta sẽ để phân thân của ta ở lại chỗ này để tránh bị người khác phát hiện! Nếu Vu Mã gia có động tĩnh gì, lập tức giết chết! Trong toàn bộ Cổ tông, cũng chỉ có Nguyệt gia ngươi có thực lực đó! Sau khi ta đi vào, Vân gia còn phải nhờ ngươi đứng ra làm chủ!

Vừa dứt lời, toàn bộ mật thất tối xuống, mở mắt ra thì Vân Trung Ly đã biến mất.

Nhìn hồn ảnh phân thân, Nguyệt Vô Cấu nghiêm mặt nhìn hình ảnh được năng lượng ánh sáng phản xạ ra, trong lòng bà nhịn không được thở dài.

- Tô Dật, Ngưng nhi, đừng làm ta thất vọng đấy!

Nguyệt Vô Cấu yếu ớt nói, trong mắt có gợn sóng không ngừng.

Yểm Hải tuyệt cảnh, trong truyền thuyết thì đây vốn dĩ là một thượng cổ đại lục, cực kỳ thần bí.

Lúc này, Tô Dật rơi xuống một khe núi, hắn có thể cảm giác được linh khí xung quanh đang bị kiềm chế.

Có lẽ là do môi trường thay đổi, trong mơ hồ, Tô Dật có cảm giác như không kịp thở.

Vừa mới đến mặt đất, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trong cơ thể Tô Dật vô thức mạnh lên, tự động vận công trong kinh mạch.

- Hô! Thượng cổ đại lục đúng là danh bất hư truyền! Năng lượng thiên địa ở đây hùng hậu hơn bên ngoài không biết bao nhiêu lần!