← Quay lại trang sách

Chương 2166

Tô Dật ngưng kết một đạo ấn trong tay, chuông nhỏ thần bí nhanh chóng xoay tròn, một cỗ kình khí mênh mông vận chuyển lên.

Nguyên khí trong cơ thể như có phương hướng, lỗ chân lông nở ra, Tô Dật hô to thoải mái, trong mắt trở nên thoải mái thanh thản.

Nhìn chằm chằm hoàn cảnh xung quanh, bầu trời mông lung, mây trắng trôi như kẹo đường, trên mặt đất có linh khí dày đặc, nhiều loại kỳ hoa dị thảo khắp nơi.

Hoá ra, Tô Dật bị trực tiếp truyền tống đến một khu vườn nhỏ.

Mắt thấy nhiều loại linh thảo trước nay chưa từng gặp, Tô Dật bất chấp tất cả, nhanh chóng đào bỏ vào trong túi không gian.

Trong không gian thần bí, Xích Phi Hồng như nông dân vào thành, trên đường đi, hắn liên tục reo hò vui sướng.

- Tiểu tử, bây giờ chỉ còn Dương Tinh Thần Nê! Nói không chừng ở đây cũng có! Ngoài ra, ngươi phải luôn chú ý đến động tĩnh của Hoàn Dương Điệp! Đại lục thượng cổ vạn năm, thứ gì cũng có khả năng có!

Xích Phi Hồng mỉm cười, nhìn dược liệu quý giá trước mắt, cực kỳ kích động.

Nghe vậy, Tô Dật gật nhẹ đầu, nhanh chóng dùng linh thức phủ kín không trung, nhưng kỳ lạ thay, năng lượng linh hồn vốn có thể bao trùm lên mấy ngàn trượng, bỗng nhiên giảm xuống chỉ còn trăm trượng mà thôi.

Trời đất mênh mông tràn ngập linh khí, nhưng lại giống như có chướng khí, chứa đầy quỷ dị và thần kỳ.

- Nơi này bị quy tắc không gian hạn chế linh thức rồi!

Lập tức, lông mày Tô Dật trầm xuống, hắn nhún vai.

Nếu mình còn linh thức ít như thế, vậy chẳng phải những người khác càng bị thu nhỏ phạm vi linh thức hơn sao?

Nghĩ đến việc nhìn trộm trong mấy trăm thước trở thành ưu thế của mình, Tô Dật bỗng thở phào nhẹ nhõm.

- Bây giờ tìm Uyển Nhi, Nguyệt Ngưng Nhi và Vương Thượng Vũ trước đã!

Tô Dật trầm ngâm.

Trong hoàn cảnh này, đi theo đội ngũ mới là lựa chọn sáng suốt nhất.

Lúc trước mình thử thăm dò, hình như Vu Mã gia, Công Dương gia và Lục gia có thể đã ký một hiệp nghị nào đó.

Nếu có chuyện đó thật, hắn phải nhanh chóng tìm ra đám người Uyển Nhi mới được.

- Sưu sưu!

Giữa rừng cây rậm rạp, Tô Dật như linh hầu nhanh chóng nhảy qua, hắn nhìn trộm mảnh đại lục này, Tô Dật càng có cảm giác nơi đây rộng lớn vô ngàn.

Bóng người hư ảo như ẩn như hiện trong sương mù, phi hành trên mặt đất một lúc lâu, cuối cùng Tô Dật cũng dừng lại nghỉ ngơi.

Đi gần nửa ngày, vẫn không tìm ra tung tích Vương Thượng Vũ và Tô Uyển.

Ngược lại hắn có nhìn thấy Kính gia và Vũ Văn gia, bọn họ có chung phong cách hành động, dựa theo quy tắc của tuyệt cảnh, đều đang đi tìm tung tích mảnh vỡ Yểm Hải.

Dưới hư không, từng tiếng gọi vang lên, Kính gia và Vũ Văn gia liên tục trao đổi thông tin với nhau, báo cho nhau biết bên mình tìm được bảo vật gì, và nơi mảnh vỡ Yểm Hải có khả năng xuất hiện.

Lúc này, Tô Dật lúc này mới cảm thấy, nếu hắn có phương pháp liên lạc với Vương Thượng Vũ, Tô Uyển thì tốt biết mấy, bây giờ biển rộng mênh mông, không biết đi nơi nào mà tìm nữa.

Nhưng trên đời không có thuốc hối hận, ánh mắt Tô Dật khẽ nhúc nhích, một cỗ khí tức hung hãn lan tràn ra, nhanh chóng trốn trong sương mù.

Ở một bên khác, trên ngọn núi có mây mù quấn quanh.

Người nhà Công Dương gia và Lục gia đều đứng ở đây, một tia xảo trá lướt qua đáy mắt Lục Lâm Huyền.

- Tinh Vũ huynh, cuối cùng chúng ta vẫn trở thành đồng bạn! Ta nói rồi, cường giả cuối cùng sẽ làm bạn với cường giả thôi!

Lục Lâm Huyền khặc khặc cười một tiếng, hắn dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Công Dương Tinh Vũ, trên mặt hiện lên sự nghiền ngẫm.

Công Dương Tinh Vũ cười lạnh một tiếng, hắn hơi khinh bỉ nhìn Lục Lâm Huyền, lên tiếng quát.

- Nói nhảm ít thôi, Vu Mã Tu nói sẽ giúp ta giết chết Tô Dật. Chỉ cần Tô Dật chết, những chuyện khác của các ngươi ta sẽ không quan tâm! Ta phải đi tìm mảnh vỡ Yểm Hải, cuối cùng tham gia Vân gia đại quyết!

Nhìn thấy Công Dương Tinh Vũ lộ ra khuôn mặt ghét bỏ, Lục Lâm Huyền lắc đầu, nói.

- Lâu thế mà vẫn chỉ được làm lão tam, gia gia ngươi đồng ý, nhưng mà ta chẳng phục chút nào! Tinh Vũ huynh, chẳng lẽ Công Dương Gia muốn đời đời kiếp kiếp bị Vân Gia và Nguyệt Gia đứng trên đầu sao?

- Ngươi có ý gì?

Công Dương Tinh Vũ lạnh nhạt nói.

Lục Lâm Huyền nhếch miệng, sát ý âm lãnh từ khóe mắt chảy ra, yếu ớt nói.

- Có thể đánh đổ Vân gia không? Trở thành đệ nhất Cổ Tông, cưới Vân Tinh, hay là lấy luôn cả Nguyệt Ngưng Nhi, những thứ đó chỉ dựa vào một câu nói của ngươi thôi!

Công Dương Tinh Vũ chắp tay, đôi mắt hơi khép che giấu ý lạnh, hơi trầm mặc.

- Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?

Công Dương Tinh Vũ lạnh run, hắn có cảm giác bản thân đã lên nhầm thuyền giặc rồi/

Lục Lâm Huyền cười lớn một tiếng, hắn ngửa đầu nhìn lên ánh sáng thần dị trên trời, nói nhỏ.

- Giết chết Tô Dật, bắt Tô Uyển giao cho Long gia để kiềm chế Vân Trung Ly. Vu Mã gia sẽ đi vào Yểm Hải tuyệt cảnh, đến lúc đó chúng ta có thể dẫn đội cho Long Thần đại nhân, cướp toàn bộ tài nguyên của Vân Gia vào trong túi, như vậy chẳng phải rất tốt sao?

Lúc này, Công Dương Tinh Vũ như hóa đá, hóa ra việc bắt cóc Uyển Nhi mới là mục đích chính của Vu Mã gia.

Long gia, vậy mà còn có Long gia tham gia vào!

Không ngờ Lục gia và Vu Mã gia đều đã đầu quân vào Long gia!

Lúc đó Vu Mã Tu chỉ hợp tác với hắn để giết chết Tô Dật, Công Dương Tinh Vũ nổi giận quay người quát Lục Lâm Huyền.

- Các ngươi đang khi sư diệt tổ đấy! Đó là phản bội tổ tiên! Ta sẽ không làm như vậy đâu! Các ngươi đừng nằm mơ!

Cho dù bản thân hắn tâm ngoan thủ lạt, muốn giết Tô Dật cho hả giận, nhưng ít nhất hắn sẽ không làm loại chuyện mất hết đạo đức như vậy.

Dứt lời, Công Dương Tinh Vũ phất tay áo chuẩn bị rời đi, nhưng sau lưng có một giọng nói yếu ớt nhưng âm lãnh vang lên.

- Tô Dật ngày hôm nay, còn có ánh mắt của đại gia chủ nữa! Ngươi cũng đã nhìn thấy. Bây giờ ngươi muốn chạy trốn cũng không trốn được nữa rồi.

Khóe miệng Lục Lâm Huyền nở nụ cười lạnh, nhìn Công Dương Tinh Vũ đang tức giận.

Bây giờ, vấn đề không phải là do Công Dương Tinh Vũ có đồng ý hay không nữa, tất cả mọi người đã trở thành châu chấu trên một sợi dây rồi, ai cũng không trốn thoát được.

- Không phải ngươi nằm mơ cũng muốn giết chết Tô Dật sao? Hơn nữa việc ngươi đang làm bây giờ chính là khai sáng lịch sử sự nghiệp vĩ đại! Vân gia sẽ về tay ngươi, hãy nghĩ đến Ác Mộng Hải chưa từng bước đến kia! Hay là đỉnh phong võ đạo bễ nghễ thiên hạ đó! Nguyệt Ngưng Nhi là cái gì? Vân Tinh tính là cái gì chứ?

Bỗng nhiên, trên khuôn mặt tái nhợt của Công Dương Tinh Vũ hiện lên sự do dự, hắn nhíu chặt lông mày.

- Ta và ngươi chỉ phụ trách giết Tô Dật, Vu Mã Tu đến Yểm Hải Tuyệt Cảnh sẽ báo cho chúng ta!

Thấy Công Dương Tinh Vũ đã thả lỏng, Lục Lâm Huyền Âm Trầm nói.

- Tuyệt cảnh rộng như vậy, sao có thể tìm ra tung tích của Tô Dật?

Công Dương Tinh Vũ hỏi lại, trong mắt có ý lạnh bắn ra.

- Với lại chỉ có hai nhà chúng ta, sao có thể đánh lại được bọn chúng?

- Nơi này không thể sử dụng linh thức, dùng phương pháp tìm kiếm truyền thống sẽ có tác dụng hơn nhiều! Chúng ta đưa tin tức Ôn Uyên chính là Tô Dật nói cho mọi người, hắn chính là kẻ bị người Vân gia muốn giết chết! Hơn nữa ta còn biết Tô Dật muốn tìm gì, đến lúc đó chắc chắn hắn sẽ mắc câu!

Ánh mắt Lục Lâm Huyền hiện lên ánh sáng quỷ dị.