Chương 2173
Đồ rác rưởi! Thả ra ta!
Lục Lâm Huyền rít lên, tiếng thét tê lệ giống như chim ưng, cực kỳ khủng bố.
Hắn không ngừng đánh lên lưng Vương Thượng Vũ, tránh thoát một lần, Vương Thượng Vũ lại ôm chặt một lần.
Từ trong huyết mạch, giống như có được lực lượng vô song, làm cho Vương Thượng Vũ có thể kiên trì giữ chặt.
Đó là lực lượng đến từ huyết mạch, cũng đến trái tim của Vương Thượng Vũ!
- Đi mau! Ngươi quên Thượng Vũ ca ca giỏi nhất là gì rồi sao?
Vương Thượng Vũ vẫn cố gắng duy trì tư thế đó, miệng tràn máu tươi, hắn nhìn Tô Uyển, cho dù khuôn mặt đã biến dạng, nhưng Tô Uyển vẫn cảm nhận được sự ấm áp trong mắt Vương Thượng Vũ.
Hắn hi vọng nàng có thể đi, nếu tiếp tục ở lại, đó chính là đang phụ lòng tốt của hắn!
Thượng Vũ ôm chặt Lục Lâm Huyền, đây chính là cơ hội tốt nhất của cả hai, tìm được Tô Dật mới là biện pháp tốt nhất.
nhìn thấy Vương Thượng Vũ dính đầy máu tươi, Tô Uyển dùng ánh mắt hung ác nhìn Lục Lâm Huyền, nàng cắn môi, nói.
- Lục Lâm Huyền! Chắc chắn ta sẽ quay lại chôn sống ngươi và cả Lục gia.
Răng ngà muốn cắn nát, Tô Uyển lau nước mắt trên mặt, dưới chân đạp nguyên khí, phi thân vào sâu trong hư không.
- Buông ra! Đồ rác rưởi nhà ngươi!
Cho dù thấy Tô Uyển đã đi, hai tay Vương Thượng Vũ vẫn ôm chặt không thả.
Lục Lâm Huyền gầm thét lên một tiếng, hắn dùng cả tay chân, khuỷu tay đánh xuống, nâng đầu gối lên, điên cuồng đập nện xuống người Vương Thượng Vũ.
- Phanh phanh phanh!
Miệng lại phun ra máu tươi, cuối cùng Vương Thượng Vũ cũng buông tay ra, hắn nhìn xung quanh đã không thấy Tô Uyển nữa, lập tức ngẩng đầu lên cười như điên.
- Lục Lâm Huyền, ngươi không sánh bằng Tô Dật! Ngay cả Thượng Vũ gia gia, ngươi cũng không bằng nổi!
Giọng nói uể oải, nhưng lại cuồn cuộn quanh quẩn trong không gian.
Nhìn thấy Vương Thượng Vũ sắp không chịu nổi, khí tức quanh người Lục Lâm Huyền bộc phát ra, ánh mắt cuồng nộ như muốn giết chết Vương Thượng Vũ, hắn lớn tiếng nói.
- Ngươi nghĩ nàng ta chạy thoát được sao?
- Vậy ngươi cứ thử xem!
Vừa nói xong, tay phải Vương Thượng Vũ nắm chặt, ra sức đánh một quyền lên trán, cơ thể hắn trong nháy mắt đứng thẳng dậy.
Mấy tiếng nổ lớn vang vọng, trên trán Vương Thượng Vũ hiện lên phù văn huyền ảo, khí tức khủng bố vô tận thẩm thấu ra ngoài hư không, bao phủ luôn Lục Lâm Huyền vào bên trong.
Ánh sáng màu vàng óng kinh khủng bay lên quanh người, làm cho Lục Lâm Huyền nhìn thấy phải kiêng dè.
- Khí tức này là?
Hai mắt Lục Lâm Huyền chấn động, trong lòng hiện lên một suy nghĩ đáng sợ.
- Oanh!
Không gian trống rỗng run lên, xương cốt trên người Vương Thượng Vũ vỡ vụn hết, nếu như Tô Dật ở đây thì có thể liếc mắt là có thể nhìn ra được, Vương Thượng Vũ đang tiêu hao tinh huyết trên cơ thể mình, kích phát Bá Hoàng Chiến Thể.
Lực lượng Linh Hoàng Bá Phong Kình tích lũy được vừa rồi lập tức phát tiết ra toàn bộ, Bá Hoàng Chiến Thể lại hiện lên lần nữa, toàn bộ không gian bỗng nhiên đông cứng, khí tức hoang vu bá đạo làm cho người khác như rơi vào trong hầm băng!
Trong cùng một thời gian, kim lôi thiểm diệu trên đỉnh đầu, trong không gian gió nổi mây bay, thiên uy cuồn cuộn không ngừng!
- Đó là!
Ánh mắt Lục Lâm Huyền dời qua người Vương Thượng Vũ, thần quang quay quanh người, Vương Thượng Vũ giống như Bá Hoàng giáng lâm, quét ngang tám phương, tàn sát Cửu Thiên Thập Địa.
Chẳng biết vì sao, khí tức tu vi của Vương Thượng Vũ trước mắt lại tăng lên một tầng lớn, gần như bằng thực lực Nguyên Tông Cảnh ngũ trọng!
Thực lực khủng bố như vậy, đã làm cho Lục Lâm Huyền phải sợ mất mật!
- Hôm nay, ta dùng thân mình tế Cổ Tông! Giết chết được ngươi, ta không sợ lỗ!
- Ầm!
Nhìn chằm chằm sát ý vừa lướt qua, lúc này Vương Thượng Vũ đã dùng tốc độ nhanh chóng phá không gian, đạt đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi, làm cho trong lòng Lục Lâm Huyền trở nên rung động!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, Vương Thượng Vũ nắm hai thanh Thiên Hồn Ngũ Hành Chùy thật chặt trong tay, ánh hào quang năm màu chói sáng lan tràn ra.
- Linh Hoàng Bá Phong Kình, vạn tuyệt sát!
Vương Thượng Vũ quát lớn một tiếng!
Phá không sát phạt, tràn ngập sự bá đạo hủy diệt thiên địa, xông phá ràng buộc xung quanh, chùy nặng trực tiếp đánh lên mặt Lục Lâm Huyền!
- Thế thì như thế nào! Cho dù tăng tu vi lên, ngươi đánh thắng nổi ta sao?
Lục Lâm Huyền gào lên một tiếng, cơ thể cao lớn xoắn nát hư không, kèm theo bạch khí cuồn cuộn, nổ tung khi Vương Thượng Vũ vừa bay đến!
- Huyền Phong vạn pháp, Thiên Vũ liệng trảm!
Lục Lâm Huyền vừa dứt lời, hư ảnh Huyền Điểu sau lưng đã vượt không bước ra, trường kiếm trong tay hắn không ngừng phóng ra ánh sáng chướng mắt.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt, ngàn vạn chim muông hóa thành gió mạnh vô tận phóng đến chỗ Vương Thượng Vũ, cuồng phong và ánh kiếm va vào nhau, mọi thứ ở ven đường đều bị sụp đổ, phá hủy mảnh lớn không gian trước mặt!
- Phá.
Mắt thấy chỉ ra một chiêu không đủ, Vương Thượng Vũ hét lớn một tiếng, đánh ra một chiêu hủy diệt!
- Ầm!
Tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, chiêu thứ hai chém lên, không gian bị khuấy động, thiên uy lăng lệ nhanh chóng thôn phệ phong bạo trở thành hư vô.
Thiên uy vô tận bao phủ khắp nơi, ánh sáng kim sắc như hóa thành thực chất liên tục trào lên, phong bạo cuồn cuộn lan tràn như gợn sóng.
Một giây sau, Lục Lâm Huyền như chim nhỏ gãy cánh, bị đánh rơi ầm ầm xuống đất, lực không gian biết mất, hắn dùng ánh mắt như thấy ma nhìn Vương Thượng Vũ.
Đây mới thực sự là sát phạt chi khí, đủ để hủy thiên diệt địa, tàn sát mọi sinh linh!
- Sao nhanh như thế!
Lục Lâm Huyền mở to con ngươi kinh hãi, phun ra một ngụm máu tươi màu đen, cổ họng cực kỳ khó chịu.
- Hô!
Lúc này, Vương Thượng Vũ phát hiện ở trên hư không nơi xa có hai bóng người đang giao chiến.
Giữa không trung, hai luồng năng lượng nguyên khí bá đạo sôi trào mãnh liệt, Vương Thượng Vũ kinh ngạc thốt lên.
- Uyển nhi!
Bị tiếng nổ lớn kích thích, Vương Thượng Vũ nhanh chóng đạp chân, kim quang dập dờn, nhanh chóng tham gia cuộc chiến trên không trung.
- Ầm!
Chùy lớn được ném ra, tạo nên ánh sáng hung hãn, Vương Thượng Vũ bảo vệ Tô Uyển sau lưng, mắt nhìn về phía trước, hoá ra, kẻ đánh đến chính là Công Dương Tinh Vũ.
Lúc này, Lục Lâm Huyền cũng chạy đến, nhìn Công Dương Tinh Vũ hỏi.
- Đã làm xong hết chưa?
Ánh mắt Công Dương Tinh Vũ liếc nhìn Vương Thượng Vũ, chớp mắt, nói.
- Đã khống chế các trưởng lão đi vào tuyệt cảnh, phần còn lại phải xem Vu Mã Tu rồi!
Khuôn mặt tà mị của Lục Lâm Huyền trở nên hưng phấn, lập tức nói.
- Vậy thì bắt Tô Uyển lại, dùng nàng ta để kiềm chế Vân lão đầu, đợi Vu Mã Tu biết bí mật của Yểm Hải tuyệt cảnh rồi thì chúng ta đi!
Ánh mắt Vương Thượng Vũ khẽ nhúc nhích, nhưng hắn không thể đẩy luồng ánh sáng lên, chỉ có thể hung hãn chửi.
- Hai tên súc sinh các ngươi!
Công Dương Tinh Vũ sờ sờ cái cằm, thấp giọng cười lạnh, nói.
- Ngươi là huynh đệ của Tô Dật đúng không? Tô Dật đâu? Sao hắn không đến cứu ngươi?"
- Tô Dật sợ là còn khó bảo vệ bản thân hắn đấy! Không biết có bao nhiêu người đang đuổi giết bên ngoài!
Lục Lâm Huyền cười lạnh một tiếng, ánh mắt chuyển động, nói.
- Đừng nói nhảm, giết chết tiểu tử quỷ dị kia đi! Còn Tô Uyển thì cho ta chút thời gian, ta muốn chơi trước!
Nghe vậy, Công Dương Tinh Vũ nhướng mày, lạnh lùng nói.
- Ra tay đi!
- Uyển nhi, chạy mau!
Trong ánh sáng, Vương Thượng Vũ thấp giọng quát khẽ.
- Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể chạy thoát được sao?
Mắt thấy Vương Thượng Vũ vẫn tạo ra kim quang mãnh liệt, Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền cười tà dị.
Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền, một kẻ Nguyên Tông cảnh lục trọng, một kẻ khác Nguyên Tông cảnh ngũ trọng.
----------------- -----------------------------------