← Quay lại trang sách

Chương 2174

Mà Vương Thượng Vũ và Tô Uyển chỉ là cường giả Nguyên Hoàng cảnh, cho dù Vương Thượng Vũ mở Bá Hoàng Chiến Thể ra, cũng khó mà đánh lại được hai cường giả Nguyên Tông cảnh.

Vương Thượng Vũ và Tô Uyển đều biết tình hình trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, nhưng họ vẫn bình tĩnh, lạnh lùng nhìn kẻ địch.

Dưới ánh sáng bao phủ, Vương Thượng Vũ nhíu đôi lông mày lại, hắn dùng ánh mắt kiêng kị nhìn Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền.

- Uyển nhi! Đừng sợ!

Lập tức, bàn tay Vương Thượng Vũ chấn động, bá khí Nhân Hoàng to lớn lan tràn trên cơ thể, hai tay căng cứng, hung mãnh đứng thẳng.

Lúc này, Tô Uyển đứng sóng vai với Vương Thượng Vũ, trong mắt nàng không còn sự sợ hãi như trước.

Cứ ngồi chờ chết, không bằng đứng ra liều mạng, hiện giờ khắp nơi trong tuyệt cảnh đều có thuộc hạ của Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền, hai người bọn họ chỉ có thể quyết tử đấu tranh mới có hi vọng sống.

Thái độ của Vương Thượng Vũ và Tô Uyển làm cho Lục Lâm Huyền tấm tắc kỳ lạ, nhưng nhìn đến tu vi cả hai người, đều không gây nên sự để tâm quá lớn.

Cho dù bọn họ có ý liều chết, Lục Lâm Huyền và Công Dương Tinh Vũ nhìn nhau, không hề quan tâm.

Bỗng nhiên, Lục Lâm Huyền hơi khép mắt lại, quát lớn một tiếng.

- Lên! Tên kia có chút quỷ dị!

Đồng thời, trong ánh mắt Công Dương Tinh Vũ hiện lên ý lạnh, cả người tỏa ra sát ý, xem như phát tiết cừu hận với Tô Dật lên người Vương Thượng Vũ.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền cùng nhau hành động, bọn họ dùng tốc độ cực hạn phóng đến chỗ Vương Thượng Vũ.

- Uyển Nhi, lùi về sau!

Bóng kẻ địch càng ngày càng đến gần, Vương Thượng Vũ hét lớn một tiếng.

Hải giáp bị bể nát như củi mục nay hiện lên lần nữa, mặt đất ảm đạm cũng toa nên sinh cơ màu vàng, một cỗ trọng lực tỏa ra từ người Vương Thượng Vũ.

Lập tức, Tô Uyển bị Vương Thượng Vũ dùng kình khí đẩy về sau, nàng rơi xuống như lá rụng.

Trên hư không, kình phong càn quét hai bên, khuôn mặt Tô Uyển trở nên cực kỳ tổn thương, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn ba người Vương Thượng Vũ, Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền giao chiến với nhau.

Tô Uyển ngã xuống như cành liễu bị gãy trong gió lốc, khóe mắt nàng có giọt lệ chảy ra, Tô Uyển mím chặt môi, thở dốc.

Cho đến giây phút cuối cùng, Vương Thượng Vũ cố gắng dùng hết chút sinh mệnh còn lại để bảo vệ nàng.

- Ầm!

Trên mảnh đất bằng, Tô Uyển được bá vương khí bao phủ lấy, vững vàng rơi xuống mặt đất.

Đôi mắt ngập nước, hư không xung quanh nổ vang, Tô Uyển biết thực lực của Vương Thượng Vũ tăng vọt, nếu nàng đi lên, chỉ có thể trở thành vướng bận.

Nhưng mũi đao treo trên trái tim không thể nào lấy xuống được, ánh sáng trong mắt điên cuồng rung động theo bóng người Vương Thượng Vũ.

Chỉ trong mấy hơi thở, bầu trời rung chuyển, khí tức sát khí kinh khủng xoay tròn quanh hư không trời đất.

- A!

Một tiếng hét dài vang lên, hư ảnh khổng lồ như chiến thần của Vương Thượng Vũ đứng ngạo nghễ trên thương khung, bóng người cao lớn ngạo thị cửu thiên!

Vương Thượng Vũ liên tục đánh chùy trong tay ra, vận dụng Linh Hoàng Bá Phong Kình đến cực hạn.

Thiên uy cuồn cuộn càn quét, nhìn chằm chằm khí thế hung mãnh của Vương Thượng Vũ, giống như chiến thần xuất thế, uy áp phong bạo kinh khủng càn quét khắp không gian.

- Hóa ra Thượng Vũ ca ca mạnh như vậy!

Tô Uyển chưa bao giờ nhìn thấy Vương Thượng Vũ bộc phát như thế, nàng ngốc trệ, ánh mắt nàng vừa mừng vừa sợ.

Nhưng rất nhanh, Vương Thượng Vũ không ngừng phóng ra bá vương khí, Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền dần dần tiếp cận hắn.

Hai người vây xung quanh Vương Thượng Vũ, bóng người quỷ mị xoay tròn quanh người, lực không gian hung hãn đánh ngang với Vương Thượng Vũ.

- Huyền Phong vạn pháp, lôi minh phá!

- Ngọc Thanh Thiên quyết, ngàn thế diệt!

Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền trợn trừng hai mắt, gào thét dữ tợn, nguyên khí trong tay liên tục phun trào, luôn đánh vào nhược điểm kình khí của Vương Thượng Vũ, tốc độ của cả hai vượt lên giới hạn, một phải một trái đánh Vương Thượng Vũ.

Vương Thượng Vũ bị kẹp ở giữa, hắn đang ở trạng thái bùng nổ, lực công kích biến thái và phòng ngự hung hãn làm cho hắn có thể thỏa thích hành động, không cần chiêu số hoa mĩ!

Đối mặt với sự tấn công của cả hai người, Vương Thượng Vũ nổi giận, liên tục đánh chùy ra, kèm theo khí tức bá đạo đánh trả.

- Oanh!

Ba luồng năng lượng đụng vào nhau, tiếng nổ giống như tiếng sấm rền vang vọng khắp chân trời.

Chùy lớn đụng vào hư ảnh nguyên khí, xung quanh lập tức có vết nứt không gian đen nhánh được tạo ra, kình khí như gợn sóng thần khuếch tán khắp nơi!

Cùng lúc này, Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền cố nén áp lực cực lớn, xuyên qua khe hở không gian, cách không, nghe được tiếng nói của Công Dương Tinh Vũ vang lên.

- Tiểu tử thối này chỉ biết dùng man lực! Nhân cơ hội này nhanh chóng đánh hắn!

- Thượng Vũ ca ca.

Tô Uyển đứng phía dưới nhìn thấy rõ ràng, nàng che miệng hét lên, xông thẳng vào hư không mà không hề do dự.

Trong ánh lửa kinh người, hư không bắn ra ánh sáng chói mắt, khí tức tuyên cổ mênh mông tiêu tan trong nháy mắt.

- Ầm!

Vương Thượng Vũ bị hãi cỗ năng lượng hung hăng đụng về sau, lập tức, khóe miệng Lục Lâm Huyền nở nụ cười lạnh, một ánh kiếm vạch phá bầu trời, giống như một kiếm chém trời, đâm thẳng tắp đến trái tim Vương Thượng Vũ.

- Chết đi! Đồ chó săn của Tô Dật! Ha ha ha!

Tiếng cười kiêu ngạo đắc ý từ trong miệng Lục Lâm Huyền vang lên.

Trong tiếng cười quái dị, sát ý không hề che giấu, liên tục di động trên sóng kiếm, xung quanh vang lên tiếng máu thịt bị xoắn nát, làm cho người ta rùng mình.

- Ầm!

Công Dương Tinh Vũ từ bên trái chạy đến, nhảy lên đạp một cước, khí lãng bạo liệt đạp lên lưng Vương Thượng Vũ.

Bỗng nhiên, hải giáp hoá thành đốm sáng rồi biến mất, Vương Thượng Vũ bị thương càng thêm nặng, hắn phun ra một ngụm máu tươi đỏ sẫm.

Cả người bị đánh rơi xuống đất, mặt đất xung quanh bị nổ nát vụn, tạo thành nhiều hố sâu không đáy, máu tươi và thịt vụn nát bay khắp nơi.

Sau đó, lâm không một cước, bạo liệt khí lãng chà đạp sau lưng Vương Thượng Vũ.

Bỗng dưng, băng hải giáp hóa thành quang vũ phiêu tán, tổn thương càng thêm tổn thương Vương Thượng Vũ lại lần nữa phun ra một đại bồng huyết dịch đỏ thắm.

Cả người hắn nện mạnh xuống đất, một vùng đất rộng bị rạn nứt, tạo thành hố sâu liên tiếp, máu tươi phun tung tóe khắp nơi.

Tình trạng cực kỳ máu me, Vương Thượng Vũ nằm ở giữa phế tích, cả người đầy máu, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy.

- Thượng Vũ ca ca, Thượng Vũ ca ca!

Tiếng hét thê thảm vang lên, chính là Tô Uyển, nàng vừa rơi xuống đất đã nhào đến bên cạnh Vương Thượng Vũ, Tô Uyển cực kỳ hoảng sợ, nàng khóc thút thít không ngừng, khuôn mặt đã tràn đầy nước mắt.

Tô Uyển ghé người lên Vương Thượng Vũ nằm trong vũng máu, Vương Thượng Vũ bây giờ đã gần như hấp hối, trên mặt chỉ còn một chút sức sống nhỏ nhoi.

Bàn tay trắng như tuyết cố gắng lau máu tươi trên người Vương Thượng Vũ, cả người Tô Uyển run rẩy không ngừng, bây giờ toàn bộ kinh mạch, xương cốt trên người Vương Thượng Vũ đã nát đến mức không thể nát hơn.

Không còn cơ hội sống sót nữa rồi!

Tô Uyển không biết, Vương Thượng Vũ cố gắng mở Bá Hoàng Chiến Thể ra, mới miễn cưỡng đánh nhau với Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền được, căn cơ của hắn yếu kém làm cho hắn cố gắng lắm mới trụ được.

Điều chống đỡ Vương Thượng Vũ đứng lên chính là tín nhiệm, sự nhiệt tình và tín nhiệm trong lòng.

Không vì gì khác, chỉ vì nhiệt huyết trong lòng!

Cho dù phải chết, Vương Thượng Vũ cũng sẽ cắn răng, đánh đến giây phút Tô Dật đến cứu Uyển nhi.

Trong mắt tràn đầy hơi nước, nàng nhìn không Vương Thượng Vũ đang chảy máu không ngừng, cả người Tô Uyển run rẩy, chân tay luống cuống.

Tô Uyển liên tục lắc đầu, run rẩy đau lòng gần chết, nhanh chóng móc ra đan dược, đút cho Vương Thượng Vũ đang bị thương nặng.