Chương 2184
Ầm!
Sóng xung kích vô cùng kinh khủng, sáu tên đệ tử Vu Mã Gia sau lưng cũng không ngờ rằng có người khác xuất hiện, xiềng xích trên tay bị tuột mất!
- Ầm ầm!
Vu Mã Tu và sáu tên đệ tử Vu Mã gia ngẩng đầu nhìn băng tinh toả khí lạnh, Tô Dật mặc bộ sam y màu xanh bay đến, khí lãnh thổi bay mấy lọn tóc trên trán hắn, lộ ra đôi mắt ngoan lệ.
- Ngươi là người phương nào!
Vu Mã Tu nhìn qua thấy Tô Dật đã bỏ lớp dịch dung, trong ánh mắt tràn đầy sự nhạy bén.
Sau lưng, Nguyệt Ngưng Nhi đỡ Vân Hãn Trần dậy, lùi qua một bên.
Nghe xong Nguyệt Ngưng Nhi giới thiệu, trong ánh mắt đang hằn tia máu của Vân Hãn Trần hiện lên sự khác thường.
Tô Dật nhìn Vu Mã Tu trước mắt, cuối cùng hắn đã biết được kẻ xấu nhất thế giới có dáng vẻ thế nào rồi.
Cảm giác được Tô Dật chỉ mới đến Nguyên Tông cảnh ngũ trọng, Vu Mã Tu lập tức yên lòng, hắn nói với giọng trầm thấp.
- Tiểu tử kia, ngươi là người Vân gia sao?
Tô Dật lắc đầu!
- Vậy thì ngươi đang muốn chết?
Vu Mã Tu lông mày xương một lông không có, lạnh lẽo ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tô Dật.
Tô Dật vẫn lắc đầu một cái!
- Tiểu tử kia, lão đại chúng ta đang hỏi ngươi đấy! Ngươi dám không trả lời!
Một tên đệ tử Vu Mã gia âm tàn nói.
Thực tế thì Tô Dật cũng nhịn không được nữa, hắn cong lưng nôn khan mấy tiếng, sờ trán nói.
- Xin lỗi, thật xin lỗi, ngươi xấu chết! Ta nhịn không nổi!
- Ngươi muốn chết!
Sáu tên đệ tử Vu Mã gia sau lưng lập tức lột áo bào đen ra, lộ ra sáu khuôn mặt xấu xí trước mặt Tô Dật.
Vu Mã Tu nổi trận lôi đình, khói đen quanh người gần như bắn thẳng ra, sát ý phun trào.
- Tiểu tử, ngươi kẻ đầu tiên dám nói chuyện với ta như vậy!
Nghe vậy, khuôn mặt Tô Dật thay đổi, khí tức vạn cổ thê lương tuôn ra khỏi cơ thể.
Tô Dật bẻ bẻ cổ, dưới chân đạp bộ pháp, khí tức năng lượng hùng hậu kèm theo tiếng vang chấn nhiếp lòng người bay ra, trực tiếp làm cho đất dưới chân nứt thành một khe hở.
- Rất khéo, ngươi cũng là người đầu tiên nói với ta như vậy!
Tô Dật hơi khép ánh mắt, hắn âm thầm ước lượng sai biệt giữa kẻ địch và mình.
Cảnh giới của hắn là Nguyên Tông cảnh ngũ trọng, mà đối phương có hai tên Nguyên Tông cảnh nhất trọng, bốn tên cường giả Nguyên Hoàng cảnh.
Vu Mã Tu có tu vi cao nhất là vì dùng thủ đoạn của Long gia để đạt đến Nguyên Tông cảnh bát trọng.
Bây giờ, không có trận pháp cường đại giúp đỡ, hắn không thể vượt cấp giết cường giả được.
Huyền Linh hoả tinh vừa luyện thành, nhưng năng lượng trong đó có thể duy trì được Bi Diệt Thiên Tinh bao lâu, ngay cả Tô Dật cũng không nắm chắc.
Nhưng bây giờ hắn không thể tùy tiện mở Bi Diệt Thiên Tinh và vận dụng năng lượng chuông thần được, chỉ cần dùng Đế Tước và Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, Tô Dật đã có lòng tin đánh với cường giả Nguyên Vực cảnh nhất trọng rồi.
Đối phó với những người trước mắt, chỉ cần phí chút sức là được.
Phía sau còn có Mộng Yểm Hải, còn có Vu Mã Địch, Tô Dật không tính lộ ra toàn bộ thực lực ở đây.
- Vậy thì ta sẽ tùy tiện chơi đùa với đám con rệp các ngươi!
Tô Dật thở phào một hơi, ánh mắt hắn nhìn lên những khuôn mặt xấu xí kia.
Trong không khí âm u, sâu kiến hư thối tạo ra khói màu đen, mùi hôi thối bốc lên cao, muốn ăn mòn luôn cả không gian xung quanh.
Trong nháy mắt, Vu Mã Tu đứng trong đám người Vu Mã gia thoát khỏi sự kinh ngạc, lấy lại tinh thần, hắn hét lớn một tiếng.
- Cuồng vọng! Giết tên hỗn đản này cho ta! Bắt Nguyệt Ngưng Nhi lại!
- Oanh!
Tô Dật khẽ nhếch khóe miệng, ánh mắt hơi liếc nhìn hai người sau lưng, thi triển Phù Dao Bách Biến Bộ đến cực hạn, phóng đến sáu người kia!
- Ông!
Lặp lại chiêu cũ, sáu bóng màu đen liên tục lắc lư, khói đen trong tay hoá thành xiềng xích, muốn quấn quanh tay chân Tô Dật!
Mùi hôi thối và sự ăn mòn mạnh mẽ truyền đến tận linh hồn, Tô Dật cảm thấy nếu hắn bị xiềng xích này quấn lên, không chỉ da thịt, ngay cả linh hồn cũng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn!
- Lục Hợp Trùng Trận!
Sáu người đồng thanh hô lên!
Tiếng rít bén nhọn nổ tung không gian, sáu tên đệ tử bao vây Tô Dật lại, tốc độ của bọn chúng vượt xa tưởng tượng của Tô Dật!
- Chít chít!
Ngàn vạn tiếng rít của côn trùng vang lên, như quỷ hồn khóc lóc đau khổ, xuyên thủng không gian đánh về phía Tô Dật!
- Ầm ầm!
Sát Thần Kiếm lại quay về tay Tô Dật, vừa mới chém ra, một giọng nói non nớt vang lên trong kiếm.
- A, chủ nhân, thối quá! Ngươi đang quấy phân sao?
Tô Dật không kịp trả lời, chân đạp Huyền Cương, luồn lách vừa đi vừa về, bóng người nhanh như gió chém ra nhiều ánh kiếm, phá vỡ xiềng xích hắc vụ!
- Chít chít!
Lúc mũi kiếm vạch phá xiềng xích, không gian bị chém ra gợn sóng, lúc này Tô Dật mới chú ý đến, trong khói đen kia có chi chít côn trùng nhỏ.
Tan rã rồi khôi phục! Giống như vô cùng tận!
- Không được! Thứ này khó chơi đấy!
Ý thức được sự lợi hại của trận pháp sáu người phối hợp, Nguyên Tông ngũ trọng bình thường không so sánh.
Nếu Tô Dật không tranh thủ thời gian phá vỡ mắt trận, sợ là sẽ bị những con côn trùng kia ăn mòn tâm thần mất!
Đúng là khó đối phó, Tô Dật nhìn đám côn trùng xung quanh, trong lòng chấn động!
Ánh sáng trong đầu loé lên, Tô Dật nhân cơ hội đánh lên mấy trăm con ấu trùng trước mặy, nguyên khí hung hãn xuyên thẳng qua ngực chúng!
- Ngao rống!
Lập tức, khí tức phun trào khắp nơi, năng lượng nổ vang kèm theo kình khí kinh người thôn phệ sinh cơ của đám côn trùng đó!
Tiếng rống của hung thú chấn vỡ thương khung, đó chính là thiên phú mạnh nhất của Bạch Giao Thần, công kích âm ba, sáu người bị tiếng rồng ngâm làm cho mất phương hướng, hành động ngưng trệ.
- Thật mạnh!
Vân Hãn Trần đang ngồi bên cạnh khôi phục thương thế, nghe được tiếng gầm thì mở mắt ra, hắn thấy Tô Dật có thể chiến đấu với Lục Hợp Trùng Trận lâu như vậy, trong lòng đã sớm nhấc lên từng đợt sóng!
- Tô Dật cẩn thận!
Nguyệt Ngưng Nhi nhìn về phía Vu Mã Tu ở sau lưng, lúc này hắn đã vận khí lên hai tay, ánh mắt đỏ bừng lăng lệ, thực lực Nguyên Tông cảnh bát trọng được bộc phát ra.
- Ngao kít!
Phía sau Vu Mã Tu, hư ảnh một con trùng thú vô cùng xấu xí to lớn đang hình thành, tràn ngập cả hư không.
Bên trong trùng lớn, mấy chục cái đầu thè lưỡi ra điên cuồng uốn éo, giống như mấy chục xúc tua kinh khủng, khoé miệng Vu Mã Tu cũng đã rách dài đến tận thái dương, lộ ra miệng rộng đỏ tươi, toả ra mùi gay mũi khó ngửi!
- Ầm!
Chém kiếm trong tay thành một đường vòng cung lớn, Tô Dật thoát khỏi Lục Hợp Trùng Trận trong nháy mắt, sau đó hắn nhìn về phía xa.
Lúc này, sáu người đã chạy về sau lưng Vu Mã Tu, chỉ thấy khoé miệng Vu Mã Tu chảy ra một vệt máu, rống về phía Tô Dật.
- Trùng Vực Diệt Thần! Giết!
Giọng nói Vu Mã Tu như dã thú rít gào, tiếng gầm cuồn cuộn vang vọng.
Một giây sau, sâu kiến sau lưng Vu Mã Tu dần hoá thực, hung thú có ánh mắt đỏ ngầu như đang gào thét, mạnh mẽ đánh về phía Tô Dật!
- Chít chít chít chít!
- Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt!
Đám sâu kiến kia xúm vào nhau tạo thành một con hung thú khổng lồ, chiếc miệng đầy máu đen to lớn của nó thở ra luồng khói đen kinh khủng!
Không gian trên vách đá trong sơn cốc rung lên bần bật, giây phút này, khe núi đã biến thành thế giới côn trùng, cửu u lạnh lẽo, làm cho người khác nhìn thấy phải rùng mình.