Chương 2189
Là Tô Dật!
Nguyệt Ngưng Nhi mừng rỡ không thôi, nàng và Vân Hãn Trần nhìn nhau, lập tức hai người không chống cự lại năng lương vòng xoáy khủng bố nữa.
Ánh mắt nhìn nhau, Nguyệt Ngưng Nhi gật đầu với Tô Dật đứng trong vòng xoáy, nàng thu liễm nguyên khí, cả người giống như lá rụng trôi đến gần Tô Dật.
Cẩn thận cầm chặt tay Tô Dật, Nguyệt Ngưng Nhi xông vào vòng xoáy trong nháy mắt, sau đó Vân Hãn Trần cũng đi vào.
Sau khi đi vào vòng xoáy, thấy bầu trời xoay tròn một cách thần kỳ, ánh mắt của Nguyệt Ngưng Nhi và Vân Hãn Trần trở nên rung động.
- Nơi này là?
Khuôn mặt bình tĩnh của Vân Hãn Trần cuối cùng cũng hiện lên sự không thể tin được.
Chỉ thấy trong vòng xoáy mênh mông, đường vân của chuông lớn nổi lên, ngẩng đầu lên nhìn, hai người như đang đi vào thế giới hồng hoang thần bí.
Một cỗ năng lượng bá đạo tách biệt ba người với thế giới bên ngoài, trong không gian này, khí tức cuồn cuộn như sóng lớn bao bọc hai người Nguyệt Ngưng Nhi và Vân Hãn Trần.
Trên đỉnh đầu có lôi điện đánh xuống, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng chuông tế tự.
Ở giữa chuông, hai người Nguyệt Ngưng Nhi và Vân Hãn Trần dần dần bình tĩnh trở lại, trong lòng như được tịnh hóa.
- Oanh!
Một tiếng nổ bá đạo ở chỗ Tô Dật vang lên, hắn nhìn Nguyệt Ngưng Nhi và Vân Hãn Trần, ngưng trọng nói.
- Bảo vệ nguyên thần, không chống cự lại lực lượng này! Vòng xoáy không gian sẽ đưa chúng ta đến Mộng Yểm Hải.
Vừa dứt lời, ánh sáng chói mắt tràn ngập khắp chuông thần.
Bên ngoài chuông thần phát ra ánh sáng óng ánh, tỏa ra sinh cơ mạnh mẽ chiếu rọi khắp vực sâu Linh Tế.
- Ngao rống!
Thiên uy mênh mông càn quét, giống như ánh sao long lanh giữa vực sâu Linh tế.
Trời đất đảo ngược, tất cả mọi thứ như quay về thời Man Hoang vạn năm trước!
Trong nháy mắt, trên vách núi vực sâu, mười hai pho tượng thần thú đánh nhau, bộc phát ra ánh sáng cuồn cuộn, tiếng rít gào bá đạo xung kích khắp cửu thiên!
- Ầm ầm!
Trời đất xung quanh nổ vang, tiếng thần thú hồng hoang rống lên vang vọng trời mây.
Ánh sáng năm màu chiếu rọi vạn trượng, che khuất cả bầu trời.
Nhìn theo ánh sáng nát vụn, mười hai hư ảnh thần thú hiện ra trên đỉnh đầu thương khung.
Trong nháy mắt, cả trời đất tràn ngập uy năng kinh khủng, giống như trút xuống từ thương khung.
Nhiều thần thú to lớn liên tiếp quanh quẩn trên chân trời, năng lượng kinh khủng có thể làm điên đảo ngày đêm, dòng sông chảy ngược!
- Chít chít.
Thần thú Phượng Hoàng đang giương cánh bay cao, nó mở đôi mắt hư ảo ra, ánh mắt rạng rỡ, nhìn khắp trời đất, sau đó vỗ hai cánh lửa đỏ, làm cho cả thế giới Man Hoang nóng lên, nhiệt độ càng ngày càng kịch liệt khủng bố.
Dùng mắt thường có thể thấy được, tất cả thảo nguyên, không khí, sinh linh, hoa cỏ, linh thú trong tuyệt cảnh đều biến mất gần hết.
Ngay sao đó, Kim Long bay lên, Kỳ Lân gào thét, Bạch Hổ ngẩng đầu, tiếng gầm gừ kinh khủng liên tục vang lên, giống như đang bảo vệ ngôi vương chí cao vô thượng của mình.
Năng lượng cuồn cuộn rung chuyển cả trời đất, chiếm trọn tất cả trời đất.
- Uy áp thật mạnh!
Vân Hãn Trần nghẹn họng nhìn trân trối, như bị hóa đá.
Mấy người Tô Dật cầm đứng bên trong chuông lớn thần bí, dùng mắt thường có thể thấy được mười hai con thần thú đang toả sáng, uy áp lan tràn ra rồi quay quanh người.
Bỗng nhiên, linh hồn mọi người run rẩy, dưới đáy lòng hiện lên sự lo sợ và kinh hãi!
Thần linh rung trời, càn khôn rung chuyển!
Ngay sau đó, Chu Tước loá mắt, Côn Bằng ngao du, Kim Ô phun lửa, Băng Loan băng phong, Đằng Xà tê minh, Thiên Hồ yêu dị, Bạch Hổ gào thét, Đại Quỳ chấn xuyên, Huyền Vũ gầm nhẹ!
Ánh sáng chói mắt giống như kỳ tích, rung động vạn cổ!
Tiếng gào thét âm vang, tiếng ngâm xướng vang lên không ngừng, liên tục đập thẳng vào Thiên Nguyên Yêu Hồn của Tô Dật.
Ánh mắt Tô Dật hiên lên khác lạ, trong lòng hắn đã sớm có cảm giác rung động khó nói thành lời.
Ở thế này, võ giả Thiên Man đã có thói quen cố gắng tu hành, đăng lâm đỉnh phong võ đạo, những thần thú này đã sớm bị họ lãng quên trong dòng chảy lịch sử.
Tất cả mọi người đều biết bọn chúng từng tồn tại, bọn chúng là suối nguồn võ đạo chí cao.
Nhưng đến khi mười hai thần thú Chí Tôn được tái hiện ra trước mắt, Tô Dật vẫn có cảm giác không thể tưởng tượng nổi!
- Ầm ầm!
Tinh huyết Đế Tước trong cơ thể bỗng nhiên sôi trào, giao hoà với tinh huyết Kim Long, mắt thấy thần thú trước mắt rống vang, thiên lôi vang vọng, khí tức quanh người Tô Dật gần như đạt đến đỉnh phong.
- Tô Dật!
Cảm giác được sự thay đổi trên cơ thể Tô Dật, trong lòng Nguyệt Ngưng Nhi, Vân Hãn Trần, và cả Tô Uyển đều cuồn cuộn sóng.
- Lui ra phía sau! Đừng làm ảnh hưởng đến hắn!
Mọi người ở đây, chỉ có Xích Phi Hồng biết rõ được con át chủ bài chân chính của Tô Dật.
Lịch sử chiếc chuông thần bí và đốm sáng thần bí trong cơ thể hắn, sợ là đa vượt qua tưởng tượng của võ giả Thiên Man.
Giây phút này, Tô Dật đã gặp được trận gió lớn, đây chính là giây phút hắn hoá Long!
Dưới tiếng quát của Xích Phi Hồng, ba người nhanh chóng lùi ra biên giới chuông lớn.
Ánh mắt nhìn khí tức Tô Dật đang mạnh lên, bờ môi Xích Phi Hồng nhẹ nhàng run rẩy, đôi mắt hiện lên trang nghiêm.
Thân là tông chủ Phục Yêu Môn, trong lòng hắn luôn có sự sùng bái và tôn kính đối với các Thần Thú và Thần Cầm.
- Tô Dật, có lẽ đây là lúc ngươi hiểu rõ về thân thế mình!
Xích Phi Hồng nhẹ nhàng nói.
Trước mắt, dưới uy năng đáng sợ của Man Hoang, Tô Dật đã đưa Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vọt đến đỉnh phong.
Mười hai Thần Thú hoá thành mười hai luồng kim quang tươi sáng rơi xuống chuông lớn thần bí, kim lôi loé lên, quanh quẩn không ngừng.
Thần Cầm giương cánh, hư ảnh Hhượng Hoàng bay lượn, ánh sáng mênh mông dõi theo khí tức trên người Tô Dật.
- Trong cơ thể của hắn có khí tức Phượng Hoàng của ta, thiếu niên này có phân thần của ta!
- Trong cơ thể của hắn cũng có khí tức của ta! Xem ra hắn cũng đã gặp được phần thân của ta trên thế gian!
Ánh mắt Kim Long như có thể đốt thương hết mọi vật, hắn cẩn thận theo dõi sự thay đổi của khí tức trên người Tô Dật.
Lập tức, Tô Dật có thể cảm giác được, có mấy lực lượng Man Hoang khác nhau trong cơ thể xông ra, chỉ là hắn không thể nói chuyện được.
Những thần thú ngoài kia đang nhìn trộm hắn!
Lúc này, thần quang hung hãn run lên rồi biến mất, năng lượng Huyền Vũ xuất hiện bên người Tô Dật, nói.
- Các vị, ta tin tưởng hắn chính là Yêu Hoàng đại nhân, dùng tàn hồn ẩn núp vạn năm trong Thiên Man, mười hai lão gia hoả chúng ta đã sớm không còn tồn tại. Chỉ còn lại mỗi Phượng Hoàng bất tử, tàn hồn của Kim Long và Băng Loan sót lại trên nhân gian. Kim Long và Phượng Hoàng từng tách một sợi tàn hồn ở ngoại giới, bây giờ chỉ còn lại Băng Loan ở lại giữ Mộng Yểm Hải, chúng ta hãy đánh cược một lần đi!
Trong chuông lớn, thần thức của Tô Dật đã đóng lại từ lâu, chỉ có thể nghe thấy thần âm trong không gian vòng xoáy.
Tàn hồn Yêu Hoàng? Tàn hồn Kim Long? Tàn hồn Phượng Hoàng? Tàn hồn Băng Loan?
Nghe giọng Huyền Vũ, Tô Dật lập tức cảm giác được gia gà trên người nổi lên.
Giọng nói tuyệt phách cường thế của Phượng Hoàng vang lên, như đang nói với Tô Dật trong chuông lớn.
- Đánh cược một lần! Trong cơ thể hắn có chân thân niết bàn của ta, ta tin tưởng vào duyên phận này! Thức tỉnh đi! Phượng Hoàng nhất tộc!