← Quay lại trang sách

Chương 2200

Ngày Hỗn Nguyên chuông hoàn toàn trọng sinh, chúng ta cũng sẽ trọng sinh!

- Đến lúc đó, hãy để lão thần vì ngài xuất chiến, quét ngang thiên địa bát hoang, diệt thần ma, bảo vệ Yêu Hoàng Cung!

- Yêu Hoàng đại nhân, chúng ta lúc nào cũng đợi ngài quay về! Yêu Thiên Giới sẽ không bao giờ quên uy danh của ngài! Con dân Yêu Thiên Giới luôn chờ ngài quay lại!

- Ầm ầm!

Trời đất rung chuyển, tinh hà dời ngôi, ngàn vạn ngôi sao di chuyển, càn khôn đảo ngược!

Mười hai hư ảnh thần thú hung hãn quanh quẩn trong tinh hà, mười hai bóng khác thì dần dần ẩn nấp trong bóng tối vô tận.

Thú rống trên trời đất, tiếng chim hót vang tận mây xanh, giống như bình minh rực rỡ trên không trung Thiên Man hỗn độn, ánh sáng rực rỡ lóe lên, cuối cùng trời đất khôi phục lại sự bình tĩnh.

Giống như từ giây phút này, đại lục Thiên Man không còn âm u đầy tử khí, vạn vật sinh ra, sức sống bừng bừng.

Tô Dật lần nữa rơi vào mê man lúc quan sát sự thay đổi đó.

Trong từng đợt huyễn ảnh, Tô Dật giống như đã vượt qua ngàn thế trăm đời, vượt qua thiên thu vạn năm.

-----------

Trên núi Vân gia, trong sương mù mộng ảo kiều diễm, có một kiến trúc hùng vĩ đứng thẳng.

Sau khi ra khỏi tuyệt cảnh Yểm Hải, đám người Vân Trung Ly và Nguyệt Vô Cấu đều ở đây.

Trong Thăng Vân Cung, Vân Trung Ly bắt toàn bộ người của Công Dương gia, Lục gia, Vu Mã gia đến thẩm vấn.

Sau khi thẩm vấn, cuối cùng đã kết luận được, người Vu Mã gia đã cấu kết với Long gia, mà sau khi Lục gia biết được, không những không phản đối, còn tình nguyện thành chó săn, chết cũng chưa hết tội,

Làm người ta tiếc hận nhất là Công Dương gia, Công Dương Vô Minh biết cháu mình phạm vào tội ác tày trời, đã đấm ngực dậm chân, khóc không thành tiếng!

Vốn dĩ trên quảng trường quyết đấu, Công Dương gia đã mất hết mặt mũi rồi.

Bây giờ lại được người ta thông báo cháu mình cấu kết với Long nghiệt, trong cơn tức giận, Công Dương Vô Minh muốn đảm bảo gia tộc không liên quan, tình nguyện phế đi tay trái.

Sau đó, Công Dương Vô Minh dùng mạng sống hắn để thề, giữ gìn danh dự trên dưới Công Dương gia.

Ai cũng biết, từ trước đến nay người Công Dương gia luôn bất hòa với Vân gia, Nguyệt gia.

Đều là thế gia vọng tộc trong Cửu Tính, người Công Dương gia dùng trăm đời để bảo vệ Cổ Tông.

Cho dù tất cả mọi người biết rõ, mọi người trong Công Dương gia vô tội, chỉ có mình Công Dương Tinh Vũ lạc lỗi.

Nhưng vì Công Dương Vô Minh bình thường quá ác liệt, nên lần này Công Dương gia đã tự mình chui vào rọ rồi.

Tiết mục tự biên tự diễn của Công Dương Vô Minh kết thúc bằng việc bị bắt giam vào tử lao Vân Gia, Công Dương gia bị xóa tên khỏi Cửu Tính, sau đó xem xét theo thời gian.

Lúc đã xử lý xong tất cả mọi chuyện, sáu nhà Vân gia, Thân Đồ gia, Đông Phương gia, Nguyệt gia, Kính gia, Vũ Văn gia chờ trước Thăng Vân Cung.

Quảng trường lớn như thế, bốn phía đều có không khí mờ mịt phiêu tán.

Trước đó, trên quảng trường có một đống người chen chúc nhau, có người hưng phấn, có người chờ mong, nhiều hơn là tò mò!

Trong đám người yên tĩnh, có nhiều ánh mắt liếc nhau.

Cổ Tông đã trải qua vạn năm, sáu gia tộc đang đợi một tên nhóc, đây là lần đầu tiên!

- Lần này chết thật rồi, trước đó ta còn truy sát Tô Dật!

- Lúc trước cứ nghĩ Tô Dật không chịu nổi một kích, Vân Tinh tiểu thư nhìn nhầm người! Hazz!

- Tất cả là do Công Dương Tinh Vũ và Lục Lâm Huyền châm ngòi thổi gió! Còn có đám con rệp Vu Mã gia kia nữa!

Có rất nhiều đệ tử than thở, trong lòng nghĩ mà sợ, hối hận nhăn mày nhăn mặt, bọn họ càng thêm căm hận Vu Mã gia và Long gia.

Lần này là đại lễ cung nghênh, ngay cả những đệ tử tham gia Yểm Hải tuyệt cảnh cũng đến cung nghênh Tô Dật.

Toàn bộ Cổ Tông, mười vạn mấy người hoảng sợ, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử hạch tâm, đệ tử cửu tính, cường giả, chấp sự cũng đứng chờ trước Thăng Vân Cung.

Tất cả mọi người, chỉ vì một người đã cứu vớt Vân gia trong nước sôi lửa bỏng, một người con rể trâu bò nhất Cổ Tông trong vạn năm qua!

Vốn dĩ, Vân Tinh là người được sủng ái nhất, là hi vọng của cả Cổ Tông.

Cũng vì nàng ra ngoài quen biết Tô Dật, sau đó mất tích, nên mọi người trút giận lên kẻ chỉ biết tên không biết mặt này.

Nhưng hôm nay, tình hình hoàn toàn thay đổi.

Bởi vì Tô Dật đã dẹp loạn giúp Cổ Tông, giúp Cổ Tông thoát khỏi nguy cơ bị hủy diệt!

Bởi vì Tô Dật có chiến lực mạnh nhất Cổ Tông! Dù Vân Trung Ly, muốn may mắn thoát khỏi cũng khó khăn.

Điều này sao không làm cho người khác ghi nhớ trong lòng chứ?

Nơi xa, một đoàn đội hơn trăm người, cái đầu nho nhỏ, bọn họ đều là người lùn, nhưng trong Vân gia không ai dám khinh thường bọn họ.

Bởi vì bọn họ là cận vệ của Vân Tinh, đội hộ vệ áo đen.

Ngày đó người tóc vàng áo đen từng gặp mặt Tô Dật, ánh mắt hắn run rẩy, nghe được sự tích của Tô Dật, cả người trở nên kích động.

- Vân Tinh tiểu thư, ngươi nhìn thấy không! Cô gia đã làm cho cả Cổ tông phải lau mắt mà nhìn!

Chỉ có một người mặc áo đen nhớ đến Vân Tinh không rõ tung tích, đôi mắt đỏ bừng, bàn tay nhỏ lau khóe mắt.

Trước Thăng Vân Cung, trên không trung.

Vân Trung Ly, Nguyệt Vô Cấu, Thân Đồ ý, Đông Phương Thống, Kính Nhất Cuồng, Vũ Văn Kiếm đứng ở trước, ánh mắt nghiêm nghị, bọn họ nhìn chằm chằm chín tòa liên cung.

Không ai biết được, Tô Dật sẽ đi ra từ cung điện nào!

Nếu như trong sáu gia tộc có cung điện bay ra, đó sẽ là một sự kiện cực kỳ vinh quang!

Trong lúc lẳng lặng chờ đợi, Thân Đồ Ý và Đông Phương Thống nhìn nhau, Thân Đồ Ý nói nhỏ.

- Chỉ sợ lần này Tô Dật đi ra, hắn sẽ được mời làm con rể đệ nhất Cổ Tông, sau này gia chủ sẽ truyền Cổ Tông cho hắn!

Trong mắt hổ của Đông Phương Thống hiện lên tia sáng, đồng ý nói.

- Tô Dật có công trọng sinh Cổ Tông, nếu có thể xóa bỏ hiểu nhầm lúc trước, sau này có thể đi theo!

- Đúng vậy, hơn nữa tên nhóc kia quyết tâm muốn lật tung Long gia, lần này Cổ Tông chúng ta không cần chờ đợi nữa, chắc chắn phải cho Long gia biến mất hoàn toàn!

Trên mặt Kính Nhất Cuồng có một vết sẹo dài, ánh mắt khiếp người, khí tức máu tanh tuôn trào ra!

- Hô!

Đứng đầu tiên, Vân Trung Ly sắp không nhịn nổi, trong đôi mắt hiện lên sự sốt ruột.

- Trung Ly, dáng vẻ của ngươi như vậy đúng là lần đầu tiên thấy!

Nguyệt Vô Cấu mặt mũi hiền lành tràn đầy chờ mong.

Trước đó, Nguyệt Ngưng Nhi đã kể lại tất cả sự tích thần kỳ của Tô Dật ra, nhưng chuyện liên quan đến Chuông Lớn thì không có câu nào.

Đó là lòng tin giữa bọn họ, sự tin tưởng không cần nói.

Vân Trung Ly lắc đầu, nhớ lại mọi chuyện trong Mộng Yểm Hải, không chỉ có Tô Dật đáng sợ, còn có đứa trẻ mập mạp kinh khủng kia nữa!

Đó là Phượng Hoàng! Phượng Hoàng, Thần Thú chân chính đấy!

Ở trên Thiên Man đại lục, toàn bộ sáu lục, ba châu, một hải, không tìm ra được một con thần thú nào!

Có phượng hoàng, có Tô Dật, Cổ tông đã có thực lực phân cao thấp với Long gia!