Chương 2201
Hai mươi năm trước, hai nhà Vân Long đại chiến tại phụ cận Trung Châu, cuối cùng Vân gia lựa chọn điệu thấp, ẩn nhẫn mà kết thúc.
Thời điểm Vân Trung Ly rời đi, gặp gỡ Tô Kính Uyên và Ôn Phù cũng bị Long gia truy sát.
Chỉ sợ đây chính là duyên phận giữa ông ta và Tô Dật.
Ánh mắt Vân Trung Ly hướng về phía chân trời trống trải, có mấy đãm mây màu sữa chìm nổi, nội tâm lại dày vò như chảo dầu.
- Tinh nhi! Kính Uyên, Ôn Phù nữa, các ngươi vẫn khỏe chứ?
Vân Trung Ly nắm chặt bàn tay, toàn thân bởi vì kích động mà bắt đầu run rẩy.
Nguyệt Vô Cấu nhẹ giọng cười, ánh mắt giao nhau với Nguyệt Ngưng Nhi đang sốt ruột đứng chờ ở một bên, giống như đang nói, Nguyệt Ngưng Nhi mười phần khỏe mạnh!
Cảm nhận được ánh mắt Nguyệt Vô Cấu, làm sao Nguyệt Ngưng Nhi có thể không biết tâm tư.
Đáng tiếc, hoa đào hữu ý, nước chảy vô tình.
Ngón tay ngọc quấn quanh, lòng bàn tay nắm thật chặt bình linh dịch Tô Dật tặng cho, tâm tư Nguyệt Ngưng Nhi chìm đến đáy cốc.
- Ngưng nhi tỷ, đang suy nghĩ gì đấy?
Thương thế trên người Thân Đồ Song Song còn chưa hoàn toàn tốt, ngón tay đeo băng nhẹ nhàng chọc Nguyệt Ngưng Nhi một cái, khóe miệng có một tia cười xấu xa.
Nguyệt Ngưng Nhi và Tô Dật đơn độc tiến vào Mộng Yểm hải, còn có thể từ trong Mộng Yểm hải an toàn trở về, câu chuyện truyền kỳ này đã sớm làm tiểu nha đầu sinh ra lòng chờ mong.
Đối với thanh niên thiên tài tuyệt diễm như Tô Dật, tự nhiên tiểu nha đầu không có ác cảm, trong đầu chỉ có sự sùng kính và kính ngưỡng.
Đột nhiên, bên trong hốc mắt Nguyệt Ngưng Nhi tuôn ra những giọt chua cay mặn đắng, đôi môi anh đào khinh động, nói:
- Không có gì! Tại sao bọn hắn vẫn chưa ra!
Vừa dứt lời, quanh thân lục đại gia chủ tuôn ra khí tức hung hãn, trong nháy mắt uy áp linh hồn kinh khủng lan tràn ra, nhất thời hấp dẫn mười mấy vạn cường giả cổ tông ở đây.
- Cái này là gì!
Ánh mắt Đông Phương Uyên đứng ở bên cạnh rung động, tay chỉ lên thần thú đang gào thét trên trời, lớn tiếng nói.
Đám người Nguyệt Ngưng Nhi theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy phía trên Thăng Vân cung, có năng lượng nóng bỏng và băng hàn chiếm cứ cả bầu trời!
Ngọn lửa khổng lồ màu đỏ và băng hàn màu lam, như là hai thanh lợi kiếm phân liệt thiên địa, chấn vỡ không gian trước người!
- Ầm!
Hai đạo năng lượng khổng lồ hội tụ cùng một chỗ, một cỗ khí tức viễn cổ hung hãn từ trên cao mạnh mẽ tràn ra nhanh như chớp giật!
Chỉ nghe một tiếng loan minh hùng hồn vang vọng thiên địa, trong nháy mắt năng lượng màu băng lam phủ kín toàn bộ hư không, tựa như pháo hoa màu lam nở rộ.
Năng lượng âm hàn giống như có thể đóng băng, trấn sát vạn vật thế gian, rất nhanh từ trong khe hở màu lam xuất hiện một đám lửa!
- Cái này là băng loan sao! Ông trời ơi!
- Đầu của ta đau quá! Đây là thượng cổ thần thú sao!
- Trời xanh có mắt, lão phu sinh thời còn có thể nhìn thấy thần tích như vậy xuất hiện!
Bên trong sáu nhà, ngoại trừ Vân gia và gia chủ Nguyệt gia giữ được vẻ mặt lãnh đạm ra.
Gia chủ bốn nhà còn lại đều nhao nhao lộ ra vẻ hoảng sợ, nhìn lên năng lượng màu lam trên bầu trời, toàn bộ lông tơ đều dựng lên.
Ánh mắt Nguyệt Vô Cấu hơi khép lại, cố nén sự chấn nhiếp trong tâm thần, nói với Vân Trung Ly:
- Trung ly, đây chính là bí mật Mộng Yểm hải sao!
Chỉ trong chớp mắt năng lượng kinh người đã tràn ngập cả tòa thương khung, sau Bồ Đề Cổ Vân Trung Ly cũng chưa từng gặp qua Băng Loan Chân Thần.
Cảm xúc Vân Trung Ly lập tức bành trướng, kích động không thôi, điên cuồng gật đầu nói:
- Có lẽ là vậy! Trời phù hộ Cổ tông ta! Trời phù hộ đệ tử Cổ tông!
- Chi chi!
Năng lượng băng lam như đang tịnh hóa thế gian, quét sạch mảng lớn không gian, lại cho người ta cảm giác vô cùng thư thái.
Rất nhanh, lúc ánh mắt mọi người còn đang run rẩy, một đạo khí tức đủ để linh hồn mọi người chấn động tràn ra.
Sóng âm hùng hồn tràn đầy vẻ ngây thơ, lại mang theo năng lượng thiên nhiên khủng bố, nhanh chóng lan tràn trên quảng trường Thăng Vân như gió lốc.
- Vân Trung Ly, tới đón lấy!
Bên trong quang đoàn hỏa diễm, chính là Tô Tiểu Soái, mang theo Tô Dật và Tô Uyển Nhi đi tới.
Nghe vậy, Vân Trung Ly và Nguyệt Vô Cấu quay mặt nhìn lẫn nhau, sau đó hóa thành hai đạo quang mang xuyên qua không gian, nhanh chóng đi đến gần quang đoàn.
Nhiệt độ nóng bỏng phát ra ánh sáng óng ánh, mảng lớn hư không chung quanh bởi vì nhiệt độ cực cao mà vỡ nát ra từng khúc, không ngừng sinh ra tiếng kim loại bạo liệt, càng đến gần trong óc càng vang lên âm thanh ông ông tác hưởng.
- Phượng... Tiểu huynh đệ, ngươi ra rồi?
Ánh mắt Vân Trung Ly rơi vào trên người Tô Dật đã hôn mê, lúc nhìn đến Tô Uyển Nhi, lông mi càng nặng nề tới cực điểm.
Thấy Vân Trung Ly cung kính với một tên tiểu đồng như vậy, Nguyệt Vô Cấu có chút ngạc nhiên.
Lại cảm thụ được hắn bộc phát ra năng lượng khủng bố, hỏa quang vờn quanh thân thể thâm thúy đến mức linh hồn gần như bị thôn phệ, khiến người ta nhìn thấy cũng tê cả đầu.
- Yêu Vực cảnh bát trọng, tiểu tử này!
Mắt Nguyệt Vô Cấu trợn lên, sau lưng nổi lên một trận da gà, lập tức vận chuyển nguyên khí, chống cự cỗ uy áp linh hồn đáng sợ này.
- Hô!
Tô Tiểu Soái giao Tô Uyển Nhi Nhi cho Vân Trung Ly, sau khi nhận lấy, Tô Tiểu Soái liền nhìn Nguyệt Vô Cấu.
Trong tay đỡ Tô Dật, Tô Tiểu Soái bắt đầu có chút do dự, Vân Trung Ly vội vàng giải thích nói:
- Vị này là nãi nãi của Nguyệt Ngưng Nhi, rất đáng tin cậy!
(nãi nãi: bà)
Hóa ra là nãi nãi của Ngưng nhi, Tô Tiểu Soái lập tức thoải mái.
Tô Tiểu Soái ra vẻ già dặn nhìn Nguyệt Vô Cấu một chút, rồi nhẹ nhàng gật đầu, ra lệnh:
- Tiểu cô nương, tranh thủ thời gian dẫn đường, lão đại của ta phải nghỉ ngơi!
Nghe Tô Tiểu Soái nói vậy, tròng mắt Nguyệt Vô Cấu suýt rơi trên mặt đất, mình là người đã lớn tuổi, thế mà bị Tô Tiểu Soái gọi là tiểu cô nương?
Đột nhiên, ánh mắt Tô Tiểu Soái trầm xuống, vẻ âm hàn xẹt qua, dùng âm thanh lạnh lùng nói:
- Còn không nhanh lên!
Lúc này Nguyệt Vô Cấu mới cười khổ lắc đầu, thầm nghĩ, có lẽ lai lịch tên tiểu tử béo này bất phàm, cũng được.
- Hai nhà Vân Nguyệt nghe lệnh hồi cung! Tô Dật về Nguyệt gia!
Nguyệt Vô Cấu hiệu triệu đám người, ánh mắt nhìn về phía đám đông đen nghịt.
Tất cả mọi người ở đây hoảng sợ không ngớt, vừa rồi Tô Tiểu Soái và băng loan bộc phát uy áp linh hồn thật đáng sợ!
Loại phương thức xuất quan này quá mức kinh thiên động địa rồi.
Sóng âm vang lên, Vân Hãn Trần và Nguyệt Ngưng Nhi vượt lên trước, đi đến bên người Nguyệt Ngưng Nhi, hai người nhìn thoáng qua Tô Tiểu Soái, tỏ ra mười phần cung kính.
Vân Trung Ly, Vân Hãn Trần, Nguyệt Ngưng Nhi cung kính như thế khiến con ngươi mọi người ở đây lại co vào một lần nữa.
- Hô!
Sau đó, tại thời điểm mọi người còn chưa kịp phản ứng, hai nhà Vân Nguyệt ở trước mắt bao người, nhanh chóng rời khỏi Thăng Vân cung.
Tốc độ di chuyển cực nhanh!
Quảng trường Thăng Vân cung lớn như vậy, đội ngũ mười mấy vạn người cung nghênh, nhất thời dọa sợ tất cả ánh mắt.
Rất nhiều đệ tử đến chiêm ngưỡng phong thái Tô Dật càng tỏ ra kinh hãi, không riêng gì Tô Dật, ngay cả tiểu đệ bên cạnh hắn mà đại gia chủ cũng không dám đắc tội sao?
Kế hoạch chuẩn bị lấy lòng Tô Dật của mấy nhà còn lại cũng triệt để thất bại.
- Còn đứng ngây đó làm gì! Đi thôi! Đi đến Nguyệt gia!