← Quay lại trang sách

Chương 2202

Đi Nguyệt gia! Song song! Nhanh lên! người Thân Đồ gia, trở về Thiên Bảo kho lấy linh thảo, linh dược tốt nhất!

- Vũ Văn gia! Hộ giáp! Vũ khí! Tất cả những thứ nhìn được đều lấy ra, lắp đặt, rồi đi đến Nguyệt gia!

- Kính gia và Vũ Văn gia cũng vậy, nhanh lên!

Mấy tên đại gia chủ tranh nhau chen lấn, hi vọng có thể ở thời điểm Tô Dật cần trợ giúp, để hắn ghi nhớ một phần nhân tình của mình.

Về sau có thể vững vàng khống chế thế lực đứng thứ ba như Cổ tông!

Cũng trong nháy mắt này, khi ánh sáng hai nhà Vân Nguyệt còn không có tiêu tán, bốn đạo kim sắc hừng hực như núi lửa bộc phát, phá không bay đi!

- Xoẹt!

Khí tức tấn mãnh vô song xé nát thương khung, không ai từng nghĩ tới, bốn tên gia chủ vậy mà lại nịnh nọt đến nước này!

Trên con đường vuốt mông ngựa này, ai cũng không cam tâm tụt lại phía sau!

- Song Song, rốt cục cha cũng có chỗ cần dùng đến ngươi! Ha ha ha!

Ở bên trong bốn đạo quang mang, Thân Đồ Ý bay phía trước nhất, ông ta mạnh mẽ đánh tan gợn sóng không gian trước người, cười như điên nói.

- Cha! Cha! chờ con một chút!

Sau lưng, truyền đến tiếng dậm chân của Thân Đồ Song Song.

Đệ tử sáu nhà cũng rời khỏi Thăng Vân cung rất nhanh, chỉ còn lại mười mấy vạn người đến chiêm ngưỡng thần tích của Tô Dật.

Đám người đông nghịt, mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Thăng Vân cung, mỗi người đều đứng thật lâu không chịu rời đi.

Thẳng đến khi đêm xuống, mặt trời về núi, trước Thăng Vân cung vẫn còn vô số người đang bàn luận dị tượng hùng vĩ khi Tô Dật xuất quan.

Băng loan mở đường, hỏa diễm gia trì, đây là uy phong bậc nào!

Hiện tại đại danh Tô Dật đã truyền đi xa, vô luận là nam nữ già trẻ, trên mặt đều mang theo vẻ sùng bái.

Đặc biệt là người đã từng bị chèn ép ở tầng dưới chót giống như Vương Thượng Vũ, ai không hi vọng mình có một huynh đệ như Tô Dật, có thể trực tiếp mang mình leo lên đỉnh phong!

Mà những thiếu nữ lúc trước cảm thấy tiếc hận thay cho Vân Tinh tiểu thư, lúc này lại sùng bái Tô Dật mãnh liệt như nước sông làm vỡ đê.

Dạ tinh treo trên cao, trăng thanh gió mát, trên trời sao băng vụt qua.

Nguyệt gia vốn yên tĩnh, lúc này lại ầm ĩ không thôi, người người nhốn nháo đông như trẩy hội.

- Ta nói tiểu cô nương Nguyệt gia này, để Thân Đồ gia chủ ta đi vào một chút đi, ở chỗ này chỉ có Thân Đồ gia chủ ta là có Thiên phẩm đan dược! Trở về ta sẽ cho ngươi thứ tốt!

Thân Đồ Ý cau mày, cười rạng rỡ nhìn đệ tử thủ vệ Nguyệt gia.

Mặt đệ tử thủ vệ Nguyệt gia như phủ băng, trừ khi Nguyệt Vô Cấu ra lệnh, còn lại ai cũng không cho phép đi vào.

- Thân Đồ lão đệ, ngươi có mặt mũi hay không vậy! chỗ ta có Cố Nguyên Tạo Huyết Đan thượng hạng, hiệu quả khởi tử hồi sinh, thỉnh cầu tiểu cô nương Nguyệt gia thông báo một tiếng!

Khóe miệng Kính Nhất Cuồng điên cuồng run rẩy, khuôn mặt có vết xẹo thật dài, cười lên so với khóc còn khó coi hơn, cũng xum xoe lại.

Nghe vậy, đệ tử Nguyệt gia nhìn nhau, vẫn cự tuyệt như cũ.

- Ha ha ha! Các ngươi đều không được! Để ta đến! Đông Phương gia ta, mặc dù linh thảo không phong phú, nhưng có một tấm linh bảo chiến giáp, mặc vào có ích lợi rất lớn đối với linh hồn! Tiểu cô nương, nhanh chóng để ta đi vào! Tô huynh đệ tổn thương, không thể trì hoãn!

Đông Phương Thống cười nhìn hai tên gia chủ kinh ngạc trước người, đắc ý không thôi.

Vũ Văn Kiếm một mực yên lặng ở một bên vuốt vuốt sợi râu, cười híp mắt nhìn mấy vị lão huynh!

Nếu chuyện này truyền đi, sáu tên cường giả Nguyên Vực cảnh đỉnh phong, thế mà thay nhau ở đây nịnh nọt Tô Dật!

Mấu chốt chính là, còn không được đi vào, chỉ sợ chuyện này sẽ làm trò hề cho thiên hạ!

Thời điểm đệ tử Nguyệt gia mỉm cười cự tuyệt một lần nữa, Vũ Văn Kiếm mới hắng giọng một cái, nghiêm nghị nói:

- Ta nói mấy vị giữ chút thể diện đi! Nguyệt Vô Cấu không để chúng ta tiến vào, còn muốn quăng hết thể diện đi vào sao?

Sau đó, Vũ Văn Kiếm quay người nhìn về phương xa, nói khẽ:

- Các vị nhìn, ai đến kia?

Trong bóng đêm, có một đạo lợi kiếm càn quét thiên địa, bóng người đột nhiên bay tới, nhìn như đại điểu hình người!

- Oanh!

Vừa mới rơi xuống đất, gợn sóng không gian chung quanh vặn vẹo lại với nhau, toàn bộ Cổ tông có thể có uy năng như thế cũng chỉ có Vân Trung Ly.

Ánh mắt Bốn tên gia chủ rời lên người Vân Trung Ly, thân thể đều có chút cong xuống.

Ánh mắt Vũ Văn Kiếm hơi nhíu lại, nhẹ giọng thầm nghĩ:

- Gia chủ! Có lẽ Uyển nhi cũng bị thương? chỗ ta có đan dược thượng hạng!

Nhất thời, ba tên gia chủ còn lại lườm nguýt, Vũ Văn Kiếm vậy mà thông minh nhanh trí.

Không đi vào nịnh Tô Dật được, hắn liền nắm lấy cơ hội tranh thủ thời gian nịnh nọt muội muội Tô Dật?

Vũ Văn lão đầu, thật là đáng ghét!

Đông Phương Thống và Kính Nhất Cuồng thở ra một hơi thật sâu, rồi cùng nhau hỏi Vân Trung Ly về tình huống của Tô Uyển Nhi Nhi.

Làm sao Vân Trung Ly không biết tâm tư mấy tên gia chủ, hắn lập tức giương lên tay, một mặt bình thản nói:

- Uyển nhi không có việc gì, đang bế quan! các ngươi không cần quan tâm chuyện Vân gia bên này, tự lão phu có thể xử lý thật tốt!

- Bế quan?

Bốn tên gia chủ nhìn thoáng qua nhau.

Tô Uyển Nhi Nhi lưu lạc từ nhỏ, là tâm can bảo bối của Vân Trung Ly.

Vừa từ hiểm địa như Mộng Yểm hải ra ngoài, đã bắt đầu bế quan, chẳng phải cái này mang ý nghĩa Tô Uyển Nhi Nhi thật sự không có việc gì, ngược lại thu hoạch được cơ duyên cực lớn?

Bỗng dưng, bốn tên gia chủ đều chết tâm.

Trong đó khóe miệng Thân Đồ Ý càng co giật, nếu con gái mình có thể nảy sinh quan hệ cùng Tô Dật, lúc này người thu hoạch được cơ duyên cũng có một phần Thân Đồ gia!

Chợt bốn tên gia chủ thổn thức không thôi, chân thành chúc mừng Vân Trung Ly:

- Chúc mừng gia chủ!

Một phương diện khác, ánh mắt mọi người đều chuyển về phía người gác cổng Nguyệt gia, trong lòng mọi người càng có một phen thưởng thức đối với Tô Dật.

- Gia chủ, hình như đến bây giờ Tô Dật vẫn chưa tỉnh lại, Nguyệt gia phong bế, cánh cửa này sắp hỏng đến nơi rồi! Chúng ta vẫn ỷ là thế gia vọng tộc, mới có thể chờ ở trước cửa! Những người khác đều xếp hàng tới chân núi vài trăm dặm!

Thân Đồ Ý lắc đầu than nhẹ.

Bây giờ, danh tiếng Tô Dật ở Cổ tông có một không hai, tuyệt đối là phúc phận lớn nhất từ xưa nay của Cổ tông.

Vân Trung Ly nhẹ gật đầu, vừa rồi trên đường đến Nguyệt gia, đèn đuốc sáng tỏ như ban ngày, nên hắn cũng đã sớm chú ý tới.

- Ta đi vào nhìn Tô Dật trước!

Vân Trung Ly trầm giọng nói.

Dứt lời, Vân Trung Ly vượt qua cánh cửa, lông mày đầy vẻ nghiêm túc, gọn gàng xuyên qua đệ tử thủ vệ Nguyệt gia.

Mắt bốn tên gia chủ sau lưng lập tức bắn ra tinh quang muốn thử, bọn họ chuẩn bị tận dụng mọi thứ đi vào.

- Các ngươi trung thực ở lại đây cho ta, ai cũng không cho phép tiến đến!

Vân Trung Ly xoay đầu lại, ánh mắt trầm xuống.

- A!

Đột nhiên khóe miệng bốn tên gia chủ co quắp, mất mát như đệ tử bị phạt.

Trong ánh mắt mọi người, khí tức Vân Trung Ly rung động mãnh liệt, tàn ảnh nhẹ nhàng, nhanh chóng biến mất ở bên trong pháp trận Nguyệt gia.

Quanh đi quẩn lại, Vân Trung Ly đi thẳng tới nội sảnh Nguyệt gia.

Lúc này, Nguyệt Vô Cấu, Nguyệt Ngưng Nhi, Thân Đồ Song Song và một đám cường giả Nguyệt gia đều tụ tập ở một chỗ.

- Đại gia chủ!

Nguyệt Vô Cấu dẫn đầu đứng dậy, thi lễ.