← Quay lại trang sách

Chương 2206

Vân gia ra lệnh, càng làm cho tất cả mọi người chờ mong không thôi, đến tột cùng Vân Tiên Cổ Tông sẽ có biến hóa kinh thiên động địa như thế nào?

Qua gần nửa ngày, Nguyệt Vô Cấu mang theo đám người Nguyệt gia cũng đến bên người Vân Trung Ly.

Thần sắc năm vị gia chủ Cổ tông, không khác nhau là mấy, ai cũng không dám nói chuyện, ngay cả Nguyệt Vô Cấu cũng có chút không hiểu.

Ánh mắt không ngừng qua lại trên thân mọi người, ngay cả Vân Chấp bảo vệ lầu cao cũng lộ vẻ mặt buồn thiu.

Trong không khí tràn ngập một cỗ khí tức viễn cổ hung hãn, khí tức hàn băng kinh người không ngừng chảy ra, trong lòng Nguyệt Vô Cấu dự cảm sẽ có chuyện kinh khủng phát sinh.

Cuối cùng Vân Trung Ly cũng có biến hóa, ánh mắt từ gác cao dời đi, nhìn sang Nguyệt Vô Cấu ở bên cạnh.

- Không một hạt bụi, Tô Dật bên kia có chuyển biến gì không?

Vân Trung Ly xoa nắn minh huyệt, nhẹ giọng hỏi.

Nguyệt Vô Cấu thở dài một hơi, bầu không khí ngột ngạt như thế, cho dù là nàng cũng cảm giác linh hồn rung động, thấp giọng nói:

- Thượng Vũ đã tỉnh lại, may mắn! Lúc trước hắn bị tổn thương nặng như thế, đổi lại là bất kỳ người nào cũng chết đến trăm ngàn lần rồi!

- Vậy bây giờ thì sao?

Ánh mắt Vân Trung Ly híp lại.

Vương Thượng Vũ là Thần Thể - Bá Hoàng Chiến Thể vạn năm khó gặp.

Nếu không phải Yểm Hải tuyệt cảnh sắp mở, Vân Trung Ly thật sự muốn hảo hảo tài bồi Vương Thượng Vũ, trở thành cường giả một phương của Vân gia.

Không có bất ngờ gì xảy ra, tỉ mỉ tài bồi Vương Thượng Vũ, tu vi hắn sẽ hơn Vân Hãn Trần một mảng lớn.

Tự nhiên Vân Trung Ly sẽ không quên, Vương Thượng Vũ ở bên trong tuyệt cảnh vì Tô Uyển Nhi Nhi mới gần như mất mạng.

Dạng ân tình và thiên phú này đủ để Vân Trung Ly quan tâm Vương Thượng Vũ nhiều hơn một phần.

- Huyết nhục vỡ nát, xương cốt gần như vỡ vụn, kinh mạch vỡ thành cặn bã! tổn thương nghiêm trọng như vậy mà hiện tại đã tốt lên! Ngươi nói thần kỳ hay không?

Thời điểm nói câu này, khuôn mặt Nguyệt Vô Cấu vẫn rung động, biểu thị không thể tưởng tượng nổi.

- Tốt như nào?

Vân Trung Ly tê cả da đầu, nhớ tới Vương Thượng Vũ từ bên trong cơ thể Tô Dật đi ra, phía sau lưng càng mát lạnh, có một loại cảm giác gặp quỷ xông lên đầu.

Cái cổ trắng nõn hiện ra nếp nhăn của Nguyệt Vô Cấu ừng ực liên lục, tiếp tục nói:

- Sau khi bên trong cơ thể Tô Dật đi ra, kinh mạch và huyết nhục của Vương Thượng Vũ giống như sống lại một lần nữa, kinh mạch nối liền, xương cốt nhanh chóng khôi phục, ngay cả huyết nhục cũng cường tráng hơn rất rất nhiều so với trước đó!

Nghe thấy câu nói này, mắt Vân Trung Ly lộ ra dị sắc, chẳng lẽ đây chính là chỗ thần kỳ của Bá Hoàng Chiến Thể?

Không!

Rất nhanh Vân Trung Ly liền phủ định ý nghĩ này, nhìn sông núi Vân gia trong đêm, sơn lâm gào thét như sóng triều phun trào.

- Mặc dù Bá Hoàng Chiến Thể siêu phàm nhập thánh, là đỉnh phong của nhân loại, nhưng Vương Thượng Vũ có thể có cơ duyên như vậy, khẳng định vẫn không thể tách rời liên hệ với Tô Dật!

Nói xong, ý muốn Tô Dật tỉnh lại của Vân Trung Ly càng thêm mãnh liệt.

Trong lòng Vân Trung Ly có một loại dự cảm, lần này Tô Dật có thể tỉnh lại, bố cục Thiên Man đại lục sẽ hoàn toàn thay đổi!

Trong đêm tối lờ mờ, ánh mắt Vân Trung Ly dần dần lãnh đạm, tiếp tục nghe Nguyệt Vô Cấu nói.

Nguyệt gia bí địa, Tô Kính Uyên được Bồ Đề Tiên nhiều lần thi triển bí thuật, năng lượng linh hồn đã khôi phục, tin tưởng không bao lâu nữa cũng sẽ tỉnh lại.

Bây giờ chỉ còn lại Tô Uyển Nhi Nhi mà thôi.

- Ầm ầm!

Phía trên Vân gia gác, một tiếng hót của Băng Loan mười phần to rõ vang tận mây xanh, rung động cả Vân gia!

Trong nháy mắt hư ảnh Băng Loan khổng lồ hóa thành một cỗ năng lượng màu băng lam, giữa thiên địa tràn ngập quang mang lam sắc chói mắt, như là mặt trời.

Nhiệt độ thấp bao vây cả tòa gác cao Vân gia, bên trên hư không lan tràn một cỗ khí tức cổ xưa.

Băng Loan giương cánh, ánh sáng thần thánh màu xanh thẳm lại quan sát nhân gian đại địa một lần nữa, năng lượng linh hồn cực hạn càn quét thiên địa.

- Băng Loan Chân Thần! Lại là Băng Loan Chân Thần!

Vân Trung Ly và Nguyệt Vô Cấu đồng thời xoay đầu lại, nhìn về phía không trung, ánh mắt xơ cứng như là hóa đá.

Giữa thiên địa, hư ảnh Băng Loan vô cùng to lớn hung hăng đánh tan sương tuyết, năng lượng phô thiên cái địa làm cho cả núi sông Vân gia bao trùm lên vạn dặm băng tuyết, bông tuyết trắng phau phau ở dưới ánh trăng lộ ra một cỗ màu trắng tuyệt mỹ!

- Chít chít!

Băng Loan giương cánh, phong bạo đầy trời!

Trong nháy mắt, bốn tên gia chủ và Vân Trung Ly lập tức cúi người, hành lễ với hư ảnh Băng Loan phía chân trời, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc.

Chỗ sâu trong không gian, vết tích không gian bị phá tan như bị đạn tạc, từng khe hở băng hàn hiện lên như cầu vồng, mười phần thần dị!

Giờ khắc này, Vân gia triệt để luân hãm, trở thành thế giới Băng Loan.

Ánh sáng màu lam giống như thần mang, khí tức viễn cổ tràn ngập giữa thiên địa!

Lúc này mặt thủ vệ Vân Chấp đã tái nhợt, tràn đầy hoảng sợ, điên cuồng dập đầu với hư ảnh Băng Loan trên đầu!

- Ông trời của ta ơi! Băng Loan! Lại là Băng Loan, Cổ tông chúng ta được Băng Loan trấn thủ vạn năm mà không biết!

Ánh mắt Thân Đồ Ý tràn đầy vẻ sợ hãi thán phục, miệng há lớn.

Cường giả Nguyên Vực cảnh như bọn hắn, trông thấy thần thú đều sẽ sợ hãi thán phục như thế, huống chi những người khác!

- Rốt cuộc ta cũng biết vì sao Long gia lại cường đại như vậy! huyết mạch thần thú quá mạnh!

Đông Phương Thống và Kính Nhất Cuồng đồng thời thở dài nói.

Bởi vì uy áp linh hồn quá mạnh, mà tâm hồn đám người Đông Phương Thống run rẩy, khí tức cũng bắt đầu có chút hỗn loạn!

- Ngao!

Bên trên hư không, Băng Loan lại giương cánh một lần nữa, băng sương màu lam cuồn cuộn tràn ra, lông vũ sinh động như thật ngưng tụ thành một thân ảnh Băng Loan khác.

Hư ảnh Băng Loan cao mấy ngàn trượng chiếm cứ cả tòa không gian, tiếng hót vang vọng thiên địa.

Băng Loan gào thét, trong gió tuyết màu lam, một cỗ khí tức hủy diệt giáng lâm.

Hư ảnh dữ tợn gào thét, uy thế kinh người, toàn bộ Vân Tiên Cổ Tông hơn mười vạn người đều bị kích ra.

Ánh lửa chiếu sáng ngọn núi trong mây, tuyết trắng mênh mông, ánh lửa bay vụt, vô số ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm lên trời!

Trên không trung, hai mắt Băng Loan to lớn khóa chặt mọi người ở đây, như đang nhìn xuống ngàn vạn sinh linh.

Ánh mắt Vân Trung Ly rung động, nhìn qua đạo hư ảnh Băng Loan thứ hai, phát ra thanh âm kích động khó mà ức chế.

- Kia là Uyển nhi! Là hư ảnh Băng Loan của Uyển nhi!

Trong mắt Vân Trung Ly chảy ra vẻ hưng phấn, không ngừng lôi kéo Nguyệt Vô Cấu bên cạnh.

Rất nhanh, hai đạo hư ảnh Băng Loan quanh quẩn ở trên không chống đỡ lẫn nhau, sau đó tách ra, tự mình phát ra âm thanh bén nhọn, hướng hai phía đông tây chạy đi!

Cuối cùng hư ảnh tiêu tán, rốt cục uy áp kinh khủng bao phủ trên người mọi người cũng tán đi, linh hồn bốn tên gia chủ ngơ ngẩn, ánh mắt ngốc trệ.

Cùng lúc đó, từ bên trên lầu các Vân gia, có hai thân ảnh tuyệt mỹ đồng thời bay xuống đại địa.

Đoan Mộc Tiểu Mạn đi đầu, sau đó là Tô Uyển Nhi Nhi, cả hai khiến đám người lau lau hốc mắt, tưởng nhận lầm.

Tô Uyển Nhi trước mắt, môi anh đào trắng như ngọc, bờ môi hơi vểnh, khuôn mặt siêu nhiên lộng lẫy bao phủ một loại ung dung tuyệt mỹ, hơn xa lúc trước.