Chương 2210
hóe kmiệng Tô Dật hơi cong lên, ánh mắt trong suốt, Đoan Mộc Tiểu Mạn vẫn tuyệt sắc như vậy.
Thời điểm hắn hồn du thái hư, linh hồn rơi vào hồng hoang, thần thú gào thét ở bên tai, toàn bộ thế giới như bị đảo ngược, đến bờ hủy diệt.
Là Đoan Mộc Tiểu Mạn, Tô Tiểu Soái và Tô Uyển Nhi đã dùng lực lượng kêu gọi, nên hắn mới có thể tỉnh lại.
Đoan Mộc Tiểu Mạn từ Ngự Thiên cung ngàn dặm xa xôi đến đây, tại Vân gia nhìn thấy Tiểu Mạn, trong lòng Tô Dật tràn ngập cảm động.
Ánh mắt nhìn sang vạn người che kín bầu trời, toàn bộ đều là khuôn mặt khiếp sợ.
Tiếp theo, Tô Dật để Đoan Mộc Tiểu Mạn xuống.
Thần nữ rơi xuống đất, thân thể có chút lảo đảo càng tăng thêm mấy phần mỹ cảm, Tô Uyển Nhi và Tô Tiểu Soái đồng thời đỡ lấy.
- Tô Dật! rốt cục ngươi cũng tỉnh lại!
Vân Trung Ly hưng phấn tiến lên, giữa lông mày tràn đầy vẻ kích động vui sướng.
Thấy Vân Trung Ly, đám người Nguyệt gia, người tứ đại gia tộc càng đứng đầy trên bầu trời người, ánh mắt Tô Dật khẽ nhúc nhích.
- Vân gia chủ, lần này thật phải cám ơn ngươi rồi!
Trong cổ họng Tô Dật phát ra một tiếng cảm thán.
Thấy tu vi Tô Dật là Nguyên Tông cảnh thất trọng, mắt Vân Trung Ly âm thầm lướt qua một tia chấn kinh.
Chỉ sợ ở đây không có người nào biết rõ hơn so với hắn, Tô Dật ở Nguyên Tông cảnh mạnh đến tình trạng gì.
- Còn gọi Vân gia chủ sao?
Vân Trung Ly cười nói.
Ánh mắt Tô Dật run rẩy, lập tức kinh ngạc, chỉ nghe Thân Đồ Ý ở trên không trung nói lần nữa:
- Tô tông chủ, cha của Vân Tinh tiểu thư, ngươi nên gọi là cái gì?
Trong lòng Tô Dật có chút không rõ, ánh mắt nhìn về phía Đoan Mộc Tiểu Mạn, thấy nàng tươi cười nhìn mình, trong lòng Tô Dật mới an định lại.
- Nhạc phụ!
Tô Dật ở ngay trước mặt mười mấy vạn người, rốt cục kêu lên một tiếng.
Chỉ một thoáng, âm thanh ồn ào vang tận mây xanh, trong đêm khuya yên tĩnh, nó giống như âm bạo kinh khủng.
- Thật là ao ước! Có Ngự Thiên thần nữ, còn có thể làm rể hiền Vân gia! Cái này thật sự khiến người bên ngoài đố kỵ chết!
- Ai, người so với người, tức chết đi được! Ta cũng muốn làm người như Tô Dật!
- Cổ tông đệ nhất tế, sau này Cổ tông một bước lên trời rồi!
(Cổ tông đệ nhất tế: tạm dịch con rể số một cổ tông)
Bên trong đám người, có vô số ánh mắt ao ước, nóng bỏng và kích động, giống như chính mình là Cổ tông đệ nhất tế vậy!
Chỉ một thoáng, tiếng gầm tựa như cửu thiên hồng chung lại vang lên lần nữa, chấn động thiên địa!
- Chúc mừng cô gia!
- Chúc mừng cô gia!
- Chúc mừng cô gia!
Sau ba tiếng chúc mừng, Vân Trung Ly thỏa mãn nhìn Tô Dật, trịnh trọng vỗ vỗ bả vai Tô Dật, nói:
- Đi! Chúng ta đi vào nói chuyện!
Từ trước đến nay Vân Trung Ly vẫn luôn khiêm tốn, nhưng lúc này lại phá lệ vênh váo, giống như là Vân Tinh tiểu thư trở về Cổ tông.
Dứt lời, Tô Dật cùng mọi người trở lại bên trong sơn phòng Nguyệt gia một lần nữa.
Không gian vừa mới bị Hỗn Nguyên chung vây quanh tràn ngập linh vận bàng bạc, làm lòng người sinh ra rung động.
Bên trong gian phòng, Tô Dật và Vương Thượng Vũ ôm lấy nhau thật chặt, Vương Thượng Vũ ôm Tô Dật gào khóc như là một đứa bé.
Nhìn thấy Vương Thượng Vũ tình cảm như vậy, mọi người ở đây đều động dung, Vân Trung Ly và tứ đại gia chủ nhao nhao cảm thán.
Có thể nói tình nghĩa huynh đệ giữa Tô Dật và Vương Thượng Vũ là khó có được.
Vì Vương Thượng Vũ, Tô Dật mấy lần ủng hộ, để hắn ở trước mặt mọi người, được mở mày mở mặt.
Mà Vương Thượng Vũ vì Tô Dật, vì hứa hẹn, ngay cả mạng đều có thể không cần, trong thiên hạ đi đâu mà tìm loại tình nghĩa này?
- Khả năng sau này, Thiên Man đại lục sẽ thuộc về hai người bọn họ!
Nguyệt Vô Cấu nhẹ nhàng thở dài.
Lúc này, chỗ xa sau lưng lại có tình cảnh tương phản với đám người náo nhiệt.
Ánh mắt Nguyệt Ngưng Nhi ba động, cho dù trên mặt hiện lên nụ cười, nhưng khi nhìn vào trung tâm đám người, trong lòng tràn đầy tư vị, nàng lập tức quay người rời khỏi sơn phòng.
Trong đám người, ánh mắt Tô Dật đỏ bừng, nhìn Vương Thượng Vũ, khẽ cười nói:
- Được rồi, ngươi muốn ghì chết ta sao?
Lúc này hình thể Vương Thượng Vũ đã không phải là tiểu tử mập mập năm đó nữa.
Mắt hổ sáng ngời, không giận tự uy, thần uy lẫm liệt phối hợp một thân cơ bắp cường tráng, như là thần binh trên trời.
- Hắc hắc, không phải vì ta vui vẻ quá sao! Ngươi mỗi lần đều kinh tâm động phách như vậy!
Vương Thượng Vũ mỉm cười, nói.
Tô Dật nhẹ gật đầu, ánh mắt rơi vào khí tức tu vi ngày càng tinh tiến của Vương Thượng Vũ, trầm giọng nói:
- Bây giờ Bá Hoàng Chiến Thể của ngươi đã triệt để thức tỉnh, thời gian còn lại, ngươi hảo hảo tu luyện, nhất định có thể siêu việt hạng người bình thường, Nguyên Tông cảnh là chuyện dễ như trở bàn tay, Nguyên Vực cảnh cũng không phải việc khó! Sau này không thể tùy tiện khóc nhè!
Vương Thượng Vũ nặng nề gật đầu, đảo mắt toàn trường, một cỗ bá khí nghiêm nghị xung kích mà ra, tựa như cuồng nhân.
Ánh mắt Vân Trung Ly rung động, đánh giá Vương Thượng Vũ, thừa cơ nói ra:
- Tô Dật, ta muốn giữ Vương Thượng Vũ lại Cổ tông, ngươi cảm thấy chuyện này thế nào?
Toàn trường lập tức yên tĩnh.
Tất cả mọi người biết, lúc trước Vương Thượng Vũ tiến vào Cổ tông, phải nhận biết bao sỉ nhục, cuối cùng thì bị đuổi ra Cổ tông.
Bởi vậy, Vương Thượng Vũ mới có cơ hội ở Cổ tông gặp Tô Dật, sau đó mới phát sinh sự tình.
Bây giờ, Vương Thượng Vũ liều mình cứu Uyển nhi, càng là một phần tử ngăn cơn sóng dữ, đương nhiên là có tư cách lưu lại Cổ tông.
Chỉ là Tô Dật nguyện ý sao? Vương Thượng Vũ còn nguyện ý sao?
Nghe vậy, thần sắc Tô Dật lập tức trở nên có chút mất tự nhiên, đồng dạng có chút lúng túng còn có Vương Thượng Vũ và Tô Uyển Nhi.
- Đại gia chủ, Tô Dật vừa mới tỉnh lại, chuyện này có thể để sau rồi nói mà!
Nguyệt Vô Cấu cười khổ, đi lên phía trước, chuẩn bị hóa giải bầu không khí.
Tô Dật nhìn Vân Trung Ly cùng mấy vị gia chủ, một cỗ nộ hoả nhàn nhạt dần dần bốc lên lại được dập tắt, nói khẽ:
- Thôi được! yêu cầu của nhạc phụ cũng không phải không có đạo lý, tất cả để chính Thượng Vũ quyết định, và ý kiến của Tiểu Mạn!
Cái này có nghĩa là Vương Thượng Vũ nguyện ý, Đoan Mộc Tiểu Mạn không có ý kiến, Tô Dật sẽ không nhúng tay vào chuyện này.
Dứt lời, Tô Dật quay đầu nhìn về phía Đoan Mộc Tiểu Mạn, nhẹ giọng nói:
- Hiện tại Thượng Vũ là đệ tử Vô Cực phân cung, đại biểu Ngự Thiên cung tiến đến tham gia Yểm Hải tuyệt cảnh, nàng là đại cung chủ thấy thế nào?
Mặt Đoan Mộc Tiểu Mạn lạnh lùng như băng, có chút ngưng lại, lập tức nói:
- Xem bản thân hắn đi! Vân gia cũng là nhà mẹ đẻ của Tinh nhi muội muội, Vân gia và Ngự Thiên cung cũng coi như có duyên phận, ta không có ý kiến gì!
Vừa mới nói xong, nội tâm tất cả mọi người ở đây đều chấn động.
Không phải lời đồn nói tính tình Đoan Mộc Tiểu Mạn cổ quái, một lời không hợp liền giết cả nhà người khác sao?
Sao bây giờ lại mềm mại, dễ nói chuyện như vậy?
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tô Dật chợt hiểu ra, Đoan Mộc Tiểu Mạn tốt tính cũng chỉ giới hạn ở trên người Tô Dật.
Thiên Man đệ nhất mỹ nữ, Đoan Mộc Tiểu Mạn đối với Tô Dật có thể nói là yêu sâu đậm!
Thân Đồ Ý cúi đầu than thở, nhìn Thân Đồ Song Song ở bên cạnh nói ra:
- Nếu mẹ con cũng đối với ta rộng lượng như vậy thì tốt! Ta đã sớm cho con thêm mấy người dì!