Chương 2257
Oanh!
Vừa mới nói xong, từ lòng bàn tay đầu lĩnh du linh ngư binh nơi xa chảy ra một đạo năng lượng thuộc tính thủy khủng bố.
Ba cỗ kình phong phân thành ba nhánh, thế như chẻ tre, vạch phá không gian, bạo oanh về phía Tô Dật.
Thế công tới quá bất ngờ khiến ánh mắt Tô Dật thoáng trầm xuống, phong cách nói đánh là đánh này quả thực có hơi khác với phong cách xử sự tại Thiên Lan Hải Thành.
Thoáng chốc, thủy tiễn càng lúc càng nhiều, tựa như bàn tay khổng lồ cuộn trào bao phủ trên đỉnh đầu Tô Dật, ven đường gợn sóng không gian vỡ vụn thành từng khúc!
- Xoẹt!
Quang mang hỏa diễm dưới chân Tô Dật cũng tuôn trào mà ra, liệt diễm nóng bỏng nháy mắt liền thiêu đốt thuộc tính thủy chung quanh, mở ra một thông đạo.
Hào quang chớp hiện, có tiếng Đế Tước kêu to vang lên giữa trời, đợi khi chúng nhân nhìn lại về phía Tô Dật thì nó đã tung bay đi xa tận mấy trăm mét.
Vững vàng hạ xuống đất, lông mày Tô Dật bất giác nhíu lại.
Từ lực đạo mà xét, thực lực Yêu Tông cảnh ngũ trọng của tên đầu lĩnh ngư binh này quả thực khiến Tô Dật có chút kinh hãi, xem ra đám du linh ngư binh tại Thiên Lan Hải Thành đều không phải hạng tầm thường.
Chỉ là chỉ số thông minh kia, Tô Dật thật sự không dám khen tặng.
Rõ ràng đã nói là đến tìm Lam Xúc Liên, lại không biết xúc động tới dây thần kinh nào của đám ngư nhân kia mà cứ vậy đột nhiên ra tay với mình.
Dằn xuống nộ khí hừng hực trong lòng, Tô Dật hướng về phía đám ngư binh lạnh lùng nói:
- Ta thật chỉ tới tìm tiên cô các ngươi, thỉnh cầu thông báo một tiếng! Có gì mà cứ phải đánh đánh giết giết!
- Gia hỏa này mạnh thật! Lại có thể thoát khỏi hợp kích từ thủy võng trận pháp của Lân Qua!
- Ngay cả Bích Viêm Vô Tương Hải đều phá trừ được, tự nhiên không phải hạng bình phàm! Nói không chừng thật là đến tìm tiên cô đại nhân.
- Vậy thì hết cách rồi, Lân Qua rất để ý mặt mũi! Thân là thống lĩnh, sao có thể tùy ý để người thông qua thế được?
- Ai, có trò hay để xem rồi, chúng ta tĩnh quan kỳ biến thôi!
Sau lưng du linh ngư binh, hơn ngàn đảo chủ ánh mắt có chút kiêng sợ đánh giá Tô Dật.
Tô Dật cường thế như vậy, dễ như trở bàn tay liền hóa giải thế công từ Lân Qua, các đảo chủ tự nhiên không muốn chọc lấy phiền phức.
- Tiểu tử, tại sao trên người ngươi có khí tức Kim Long, nói rõ xem ngươi đến cùng là ai?
Thống lĩnh du linh được xưng là Lân Qua thấy Tô Dật nhẹ nhàng thoát khỏi hợp kích, trong lòng sớm đã kinh ngạc không thôi, sắc mặt lập tức trầm xuống, âm hàn nói.
- Khí tức Kim Long!
- Cái gì, tiểu tử này là người Phạm Long Thiên Cung ư?
- Không ngờ là người Long gia!
Nháy mắt, đám đảo chủ mới rồi còn đang do dự không quyết đột nhiên sắc mặt chuyển lạnh.
Ánh mắt chớp động, uy áp khủng bố tức thì tràn ra như thủy triều.
- Phanh phanh!
Lúc này giữa không trung như bị hơn ngàn đạo nguyên khí cuộn trào xoắn nát, gió mây tuôn động, vòm trời bất giác run rẩy theo!
- Ai, đúng là càng lúc càng phiền phức!
Tô Dật vốn đã tận lực ẩn tàng khí tức Kim Long, không ngờ vẫn bị đám du linh ngư binh này phát hiện.
Lúc đầu, vốn dù không cho tiến vào, thì cùng lắm chỉ là quay đầu rời đi, giờ lại đã cưỡi hổ khó xuống.
Đi cũng không được, tiến cũng không xong!
- Đám gia hỏa này đầu óc không linh hoạt, nhưng lại là vệ sĩ cực trung thành. Bằng không Thiên Lan hải vực cũng đã không gió êm sóng lặng nhiều năm như vậy!
Xích Phi Hồng nói cho Tô Dật, đám du linh ngư binh này ai nấy đều da dày thịt béo, thính lực và khứu giác tuyệt hảo là pháp bảo giúp bọn hắn chiến thắng trước những võ giả khác.
Thường thường, du linh ngư binh dù không cần nhìn cũng vẫn có thể giảo sát được kẻ địch!
Đột nhiên, trong không khí tràn tới một cỗ sát cơ nồng đậm phủ khắp thiên địa, yêu khí khủng bố đến từ đám ngư binh tức thì ngưng kết!
Ngay cả đám đảo chủ mới rồi còn đang do dự không quyết cũng thần sắc ngoan lệ, một cỗ sát ý tưởng như muốn cường hoành nghiền ép tuôn trào mà ra.
- Thiên Lan Hải Thành chán ghét Long gia đến vậy ư? Xem ra ta tới đúng rồi!
Khóe miệng Tô Dật thoáng nhếch lên.
Thái độ đó của Thiên Lan Hải Thành, ngược lại khiến Tô Dật thả lỏng trong lòng.
Chỉ cần là cừu nhân với Long gia, vậy chính là bằng hữu của Tô Dật.
Ánh mắt rơi đến hơn nghìn đạo nguyên khí quang mang kia, thần sắc Tô Dật khẽ động, lập tức triệt để phóng thích khí tức Kim Long.
Sau khi đi ra từ Kim Long phúc địa, tiếng rít gào dũng mãnh của Kim Long lập tức hóa thành từng hồi tiếng gầm lan tràn mà ra!
Sát na đó, linh hồn tất cả cường giả Thiên Lan đều run rẩy theo, bọn họ có thể cảm giác được một tia khủng bố đến cực trí trong luồng khí tức sôi trào kia!
- Ngao rống!
Đầu thú dữ tợn sinh động như thật lao nhanh mà ra từ sau lưng Tô Dật, tiếng long gâm gào thét vang vọng thiên địa.
Trong ánh mắt chấn động của chúng nhân, Tô Dật tựa như Kim Long thần chỉ, chậm rãi từ nơi xa lao đến!
- Đúng là khí tức Kim Long! Nhưng sao có thể dồi dào đến thế!
- Người trẻ tuổi kia là Long Thương ư? Không, xem ra không giống bộ dạng Long Quảng!
- Đã thế này, dù mạnh đến mấy cũng phải lên! Nhân vật như vậy xuất hiện ở Thiên Lan Hải Thành, cả ngàn đảo chủ há có thể ngồi yên chờ chết!
- Chúng ta hơn nghìn người, hôm nay nhất định phải bắt sống tên tặc nhân Long gia kia!
Tức thì, ngư nhân và đám cường giả đồng loạt bạo hống một tiếng, khí tức Nguyên Tông và Yêu Tông cảnh như gió bão càn quét trời cao, ánh mắt tàn nhẫn căm hận nhìn Tô Dật!
- Ầm ầm!
Lập tức, từ trên trời cao vô ngần, hơn ngàn đạo nguyên khí quang mang và thủy tiễn bàng bạc đồng loạt bạo đánh tới về phía Tô Dật, chớp mắt liền khiến linh hồn toàn bộ sinh linh giữa hư không đều run rẩy.
- Động tĩnh lớn vậy à?!
Khóe miệng Tô Dật thoáng nhếch lên ý cười lạnh lùng.
Trên mặt biển năng lượng thuộc tính thủy phong phú như nơi này, thiên phú linh hồn thuộc tính thủy của Tô Dật tự nhiên cũng có thể phát huy tác dụng.
Chắp tay sau lưng, đối mặt với nguyên khí công kích như gió táp mưa sa, ánh mắt Tô Dật vẫn trấn định, nét mặt lộ vẻ cực kỳ bình tĩnh.
Trường hợp như vậy, hắn đã gặp qua không biết bao lần.
Chẳng qua là vây công mà thôi, nhiều lần trước đây hắn cũng từng bị ngàn người vây quanh, song Tô Dật vẫn luôn có thể giết ra trùng vây.
Lần này đối diện với đám người trước mắt, Tô Dật lại không hề có chút sát cơ nào.
Dưới chân thi triển Phù Dao Bách Biến Bộ, hoa lửa bắn tung, phong mang phun trào trước người Tô Dật, công kích phô thiên cái địa thoáng chốc liền lướt qua quanh thân Tô Dật.
Như là len lỏi giữa vạn bụi hoa, trong trận pháp công kích dày đặc, Tô Dật vẫn cứ tới lui tự do, tựa như cá bạc trong biển rộng, căn bản không bị đánh trúng mảy may!
- Đáng ghét, tiểu tử này là cá chạch chắc! Thân pháp quỷ dị quá!
- Tuổi còn nhỏ đã có tu vi như thế, đúng là khủng bố! Hôm nay càng không thể để hắn chạy!
- Các vị đảo chủ, mọi người cùng nhau bắt hắn lại! Ta đi báo cáo Ứng trưởng lão!
- Ầm ầm!
Tiếng nói vừa dứt, quang mang thuộc tính thủy hung hãn đã khuếch tán khắp bầu trời, ánh sáng xanh biếc phủ khắp thiên không.
Chúng nhân tại trường nhìn Tô Dật liên tục thi triển huyễn ảnh, trong lòng càng thêm kinh sợ!
- Tô tiểu hữu, đến mà không thông báo một tiếng, đây chính là ngươi không đúng!
Giữa hư không, một tiếng nói tang thương xa xưa dần vọng lại, rơi vào tai tất cả chúng nhân tại trường khiến ai nấy đều nhịn không được run rẩy!
Đột nhiên, Tô Dật ngước mắt, chỉ thấy trên bầu trời trong vắt, từng luồng khí tức Hồng Hoang hùng hồn lan tràn mà ra.
Sóng cả trút nguyên như thác lũ, một dòng nước tụ tập lại thành thủ ấn khổng lồ phi tốc lao đến từ trong gợn sóng không gian!
- Ầm!
Chưởng ấn phô thiên cái địa, tùy theo chưởng ấn rơi xuống, chúng cường giả tại trường dồn dập cả kinh, thu lại nguyên khí trong tay, nhanh chóng giật lùi ra sau!
Lập tức, thân hình Tô Dật cũng bắn ra sau, phủi phủi tro bụi trên vai, đưa mắt nhìn người đi đến từ sau chưởng ấn.